Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3064 - Chương 3064: Đột Ngột Tấn Công.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3064: Đột Ngột Tấn Công.
 

Đám người Nguyệt Hạo vẫn đang ở trên núi, lúc này mọi người đang tụ tập trong một gian phòng khá lớn.

Đột nhiên, trong lòng Nguyệt Hạo giật thót, gã cau mày, bất an đề nghị: "Rút lui đi, nơi đây đã bại lộ, không thích hợp để làm căn cứ nữa, đến chỗ khác thôi"

Bà lão không đồng ý: "Nguyệt Hạo, chúng ta vừa mới thiết lập các loại đại trận ở đây, hiện tại rút lui chẳng phải là lãng phí sao? Dù bị phát hiện thì thế nào?"

Bà lão chính là vị Thiên Tôn thứ hai ở đây nên bà có thể hô thẳng tên Nguyệt Hạo.

Bà lão cảm thấy không cần phải lo lắng: "Kẻ phát hiện ra là nhất mạch của người truyền lửa đúng không? Dù biết chúng ta ở đây thì bọn họ dám đến sao? Thực lực bọn họ thế nào? Có bao nhiêu Thiên Tôn, bao nhiêu Chuẩn Vương?"

Bà lão bật cười: "Bọn họ dám đến đây cũng tốt, chỉ là đến chịu chết mà thôi. Chỗ này cách địa bàn trong tộc không xa, dù đối phương có 2 - 3 vị Thiên Tôn thì cũng chẳng sao, chỉ cần kéo dài thời gian chờ cứu viện tới thì bọn họ vẫn sẽ phải chết"

Nguyệt Hạo hít sâu một hơi, nhắc nhở: "Đừng quên bên ngoài còn có Thiên Tôn vạn An"

tộc.

"Chẳng lẽ Thiên Tôn vạn tộc sẽ ra tay khi chưa rõ thế cục ư? Hỗn Độn Sơn nguy hiểm, ?

bọn họ sẽ không tùy tiện tiến vào đâu Bà lão cảm thấy Nguyệt Hạo cẩn thận quá mức: "Nếu không thì bảo lão tổ rời núi, vậy thì có thể quét ngang tất cả"

Nguyệt Hạo nhíu mày nhìn bà, sau một lúc lâu gã mới nói: "Nguyệt Cẩm, ngươi không thể nói như vậy, nếu huyết chiến tới cùng thì vạn tộc cũng có thể phản kháng, huống chỉ kéo dài càng lâu thì càng có lợi cho chúng ta"

Nguyệt Cầm im lặng, chỉ cảm thấy gã quá nhát gan.

Chi mạch người truyền lửa dám đến đây sao?

Hơi một tí là đòi đổi căn cứ, trong khi nơi này vừa mới chế tạo xong, hao phí không ít tài nguyên, Nguyệt Hạo tưởng đống tài nguyên đó là miễn phí chắc?

Chẳng lẽ về sau cứ bị phát hiện là lại phải đổi chỗ?

Bà không còn lời gì để nói.

Nguyệt Hạo thấy những người khác cũng tỏ thái độ phản đối thì hơi tức giận.

Thực ra chính gã cũng cảm thấy nhất mạch của người truyền lửa không dám tùy tiện đến đây, nhưng vẫn nên cẩn thận thì hơn, dù sao bọn họ cũng đã bị phát hiện, thế cục trở thành địch trong tối ta ngoài sáng, chi mạch Hỗn Độn đã quen địch minh ta ám, thoáng chốc hiện giờ lại thành phe mình là bên bị bại lộ khiến gã không thoải mái lắm.

Đối phương nhìn trộm ba lần, cuối cùng còn trực tiếp càn quét qua, đây không phải dấu hiệu tốt.

Nhưng gã không thuyết phục được nhóm người trước mắt.

Phải làm sao đây?

Bỗng nhiên gã đứng bật dậy: "Nguyệt Cảm, có cảm nhận được không gian dao động không?"

Bà lão cạn lời: "Nguyệt Hạo, có phải ngươi quá mệt mỏi rồi không?" Bà có chút bực bội, "Gió thổi cỏ lay một chút thôi cũng khiến ngươi cảm thấy không an toàn à?"

Dứt lời, bà lão cũng vội vàng đứng dậy theo.

Hình như thật sự có dao động không gian truyền đến.

Các vị Thiên Vương không có cảm giác gì, Nguyệt Hạo cảm nhận được trước tiên, sau đó tới bà cũng cảm giác được.

Hai người liếc nhìn nhau, thấy rõ vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.

Không thể nào!

Nguyệt Cầm cũng động dung, sao có thể như vậy?

"Có địch tập kích!"

Một tiếng hét to, hai người đều xông lên, ra tay đánh thẳng về một phương hướng.

"Giết!"

Cùng lúc đó, trời cao vỡ ra, một cánh cửa bất chợt xuất hiện, Tô Vũ hét to một tiếng, cầm bút điểm xuống.

"Giết!"

23 vị cường giả đồng thời xuất hiện, lập tức lao lên tấn công.

Tiểu Bạch Cẩu trực tiếp lấy giày ra giãm về phía Nguyệt Hạo.

Âm âm ầm!

Trời sụp đất nứt, khí tức cường hãn khiến ngọn núi chia năm xẻ bảy!

Đại chiến đột nhiên bạo phát!

Chuyện xảy ra quá đột ngột khiến đám người Nguyệt Hạo đều sợ ngây người.

Kê địch cứ thẳng thừng đánh tới như vậy ư?

Giờ khắc này.

Toàn bộ Hỗn Độn Sơn đều chấn động dữ dội.

Trong nháy mắt, hơn 60 đạo khí tức Hợp Đạo cường hãn vô biên bùng nổ trong Hỗn Độn Sơn.

Bên ngoài núi, các vị Thiên Tôn vạn tộc đều ngây người.

Chuyện gì vậy?

Chi mạch người truyền lửa ra tay sao?

Điên rồi đúng không?

Cứ thế tấn công ư?

Bọn họ mới kí kết hiệp nghị chưa lâu, sao chi mạch này phải làm như vậy?

Thiên Mệnh Hầu âm thầm phán đoán, ngay sau đó y hít sâu một hơi: "3 vị Thiên Tôn, 13 vị Chuẩn Vương"

Lời này chấn động nhân tâm.

Tất cả mọi người đều hoảng sợ, sắc mặt Hoang Thiên Tôn kịch biến: "Nhiều như vậy?

Chỉ mạch người truyền lửa dốc toàn bộ lực lượng sao? Hay là chi mạch Hỗn Độn dốc toàn bộ lực lượng?"

"Có lẽ đều không phải"

Mọi người kinh hãi.

Quá nhiều!

Đột nhiên xuất hiện 3 vị Thiên Tôn, mười mấy vị Chuẩn Vương và mấy chục vị Hợp Đạo cảnh khiến mọi người đều thấy hoảng sợ, trước đó bọn họ chỉ nghĩ rằng đây là một trận chiến quy mô nhỏ, nhưng tình hình hiện tại rõ ràng không phải như thế.

Theo lý thuyết, nhất mạch của người truyền lửa không thể có quá nhiều cường giả mới đúng!

Nhưng hiện giờ đột nhiên có nhiều người xuất hiện như này khiến vạn tộc hoảng sợ vô cùng, vả lại, chỉ một cứ điểm của Hỗn Độn nhất tộc thôi cũng có nhiều cường giả như Vậy sao?

Bọn họ vừa nghĩ rằng có khi nào đó chỉ là diễn kịch hay không thì nơi xa đã có một chùm pháo hoa bay lên.

Có kê đã chết, là Hợp Đạo đầu tiên vẫn lạc trong trận chiến điên rỏ đang diễn ra trên kia.

Trận chiến chỉ mới vừa bắt đầu mà thôi...

"Tử chiến!"

Mọi người liếc nhìn nhau, đây là trận tử chiến chân chính, thật hung tàn!

Hợp Đạo đại chiến vừa bắt đầu đã có một người chết, này còn không phải là tử chiến thì là cái gì?

Không ngờ nhất mạch của người truyền lửa lại thống hận chi mạch Hỗn Độn như thế, bọn họ xuống tay cực nhanh, cực tàn nhẫn, mấy vị Thiên Tôn vạn tộc hoàn toàn không dự đoán được, bọn họ tưởng rằng cùng lắm chỉ có một cuộc tập kích quy mô nhỏ mà thôi.

"Giết!"

"Quyết tử chiến, dọn sạch phản đồ Nhân tộc, truyền thừa ngọn lửa Nhân tộc, dù chết cũng không uổng phí!"

Tiếng hô thê lương quyết tuyệt vang vọng thiên địa.

Âm ẩm ảm!

Tiếng gầm rú chấn động trời đất!

Ngay sau đó Tam Nguyệt đột nhiên bay về phía bên kia, mấy người Nguyệt Thiên Tôn vừa định nói gì đó thì Tam Nguyệt đã quát: "Nhân cơ hội đi giết mấy tên đi, chẳng lẽ muốn chờ tiếp ư?"

Đám Thiên Tôn nghe vậy thì đều nhíu mày, có điều vẫn nhanh chóng bay về phía chiến trường bên kia.

Nếu nhất mạch của người truyền lửa đã chủ động khai chiến thì đây có lẽ là cơ hội để một lưới bắt hết, chỉ mạch này quá cương mãnh, các vị Thiên Tôn hoàn toàn không dự đoán được sẽ có trận chiến quy mô lớn như vậy.

Bình Luận (0)
Comment