"Giết!"
Tô Vũ mở Thiên Môn ra, Bút đạo bộc phát, một đao đâm thẳng về hướng kẻ địch.
Mà lúc này, sâu trong Hỗn Độn Sơn có từng đạo khí tức bay lên, rõ ràng nội vây Thánh tộc đã cảm ứng được chiến cuộc đang diễn ra ở đây.
Đối phương đang ở trong chỗ rất sâu của Hỗn Độn Sơn!
So với khoảng cách của Tam Nguyệt bọn họ thì còn xa hơn một chút. Nhưng mà chỉ e Tam Nguyệt sẽ tới trễ hơn, bởi vì Tam Nguyệt vừa bay vào Hỗn Độn Sơn không lâu thì rất đông cổ thú đã bừng bừng phẫn nộ mà lao về hướng bọn họ!
Trận phù của họ còn chưa chế tạo được bao nhiêu.
Rất nhanh, đám Thiên Tôn không có trận phù đều đã bị những cổ thú kia vây quanh!
Bên ngoài có rất đông cổ thú đang cản đường!
Đây chính là điểm nguy hiểm của Hỗn Độn Sơn, không có ngọc phù thì những người này đều sẽ bị cổ thú nhằm vào, cho dù bọn họ rất mạnh, nhưng đám cổ thú ấy cũng không phải kẻ yếu, dây dưa một hỏi là chuyện hiển nhiên.
"Đại nhân!"
Đại Chu vương không gọi tên của Tô Vũ, y quát lên một tiếng lớn đánh lui U Trấn, y cảm nhận được nguy cơ rõ ràng nhất, y muốn rút lui!
Nhanh lên!
Nếu không một khi đám gia hỏa vòng trong đến nhanh hơn vạn tộc thì bọn hắn liền xong đời!
Tình báo xuất hiện sai lầm!
Nhiều hơn một vị Thiên Tôn, đại biểu bên mình thiếu đi hai vị Thiên Vương, thiếu hai vị Thiên Vương thì ưu thế vốn có sẽ biến mất!
Không đơn thuần chỉ là không có ưu thế, mấu chốt là hai đại Thiên Vương còn không lợi hại bằng đối phương.
Chẳng những Vạn Thiên Thánh đã rơi xuống hạ phong, giày của Tiểu Bạch Cẩu dù sao cũng chỉ là ngoại vật, bị phong tỏa rồi thì giờ phút này cũng bị Nguyệt Hạo lật bàn, trong nháy mắt đã đè ép được Tiểu Bạch Cẩu.
Từng đầu xiềng xích màu đen trực tiếp cuốn lấy hư ảnh đại đạo của nó.
Nguyệt Hạo cũng có Địa Ngục Chi Nhãn, có thể mở mắt nhìn đại đạo!
Những xiểng xích kia trực tiếp khóa chặt đại đạo của Tiểu Bạch Cẩu!
Tiểu Bạch Cẩu rõ ràng đã không thể địch lại đối phương, Nguyệt Hạo cũng không phải Thiên Tôn bình thường, dù là trong nhóm Thiên Tôn thì gã cũng là cường giả đỉnh cấp, hoàn toàn có thể đè ép Tiểu Bạch Cẩu mà đánh!
Toàn diện rơi vào thế hạ phong!
Không, những vị Hợp Đạo nhị đẳng miễn cưỡng còn có thể chiếm cứ một chút thế thượng phong, bởi vì mọi người đều khá mạnh mẽ.
Một đánh hai hay một đánh ba đều có.
Lúc trước khi lão Quy là Hợp Đạo nhị đẳng thì cũng có thể lấy một đánh ba, giờ phút này, bên kia có thể xem như chiếm ưu thế, nhưng tiếp tục như vậy, sớm muộn gì bên phía Tô Vũ cũng sẽ xảy ra chuyện!
Lòng Đại Chu vương nóng như lửa đốt!
Đây là lần đầu tiên tình báo xuất hiện sai lầm, lần này lại còn là tự Tô Vũ đi dò xét, kết quả lại có nhiều hơn một vị Thiên Tôn, xong đời rồi!
Vì sao Tô Vũ còn chưa nói rút lui?
Nếu không rút lui, một khi dây dưa tiếp thì chưa hẳn còn có thể rút được nữa!
Mà đến tận lúc này Tô Vũ vẫn không ra lệnh cho mọi người chạy trốn!
Hắn và Đấu Kha trong chớp mắt đã giao thủ mấy vạn chiêu, một tiếng ầm vang, một tiếng bạo hưởng, Tô Vũ bị Đấu Kha bổ trúng đầu, trên trán hiện ra vệt máu, mà Tô Vũ cũng bổ một đao trúng cổ đối phương, máu tươi bắn tứ tung!
Đấu Kha liếm môi, khí tức đầy hung tàn, cười ha hả không ngừng: "Tiểu gia hỏa cũng cứng lắm, ta sẽ băm nát ngươi cho chó của ta ăn!"
Âm!
Búa lớn lại bổ tới!
Vòng trong của Hỗn Độn Sơn bộc phát từng đạo khí tức, dù cách không thì Tô Vũ cũng cảm nhận được hơi thở của Thiên Tôn, hắn quay đầu sang, Thiên Môn mở rộng, mặt không biểu tình, nhưng mà hắn thấy được ba đầu đại đạo siêu cấp đang lao tới!
Là ba vị Thiên Tôn!
Đúng vậy, ở hướng kia có ba vị Thiên Tôn đang lấy tốc độ nhanh nhất để chạy đến bên này.
Ba vị Thiên Tôn!
Cộng thêm hai vị nơi đây thì tổng cộng có năm vị cường giả cấp Thiên Tôn.
Một khi ba người kia chạy đến, Tô Vũ sợ rằng toàn quân sẽ bị diệt.
"Rất xa... Tối thiểu cần một phút đồng hỏ.. "
Tô Vũ thầm nghĩ, khoảng cách như vậy cũng tính là rất xa.
Cường giả đại chiến, không triền đấu thì thường chỉ mấy giây liền có thể phân ra sinh tử.
Sinh tử là chuyện chỉ chớp nhoáng trong khoảnh khắc!
Ngay khi Đấu Kha một lần nữa tiến lên, hai mắt Tô Vũ lóe lên vẻ tàn khốc, sau một khắc, bốn đại Hợp Đạo đột ngột xuất hiện.
Thiên Long Hầu, Phượng Hoàng, Côn Bằng, Vượn Hoàng.
Bốn vị Hợp Đạo đều đang nhắm chặt mắt, họ đang phải thừa nhận thống khổ to lớn, mấy ngày nay Tô Vũ một mực tra tấn bọn họ, công kích đại đạo của họ.
Trong nháy mắt khi bốn vị Hợp Đạo xuất hiện, tiếng nổ rúng động vang lên!
Uỳnh!
Phượng Hoàng bạo động khí tức, quyết tuyệt tự bạo, nổ cho Đấu Kha ngợp tới điếng người, cái này cũng chưa tính, sau một khắc, Vượn Hoàng và Côn Bằng đều trực tiếp nổ tung, dư âm bắn phá khiến Đấu Kha da tróc thịt bong, máu chảy như mưa tuôn.
Năm vị Hợp Đạo cũng có thể chiến Thiên Vương!
Mà ba đại Hợp Đạo tự bạo không hề yếu hơn so với năm Hợp Đạo liên thủ, chỉ chốc lát đã nổ cho Đấu Kha tàn phế, ai cũng sẽ không dùng Hợp Đạo tự bạo như vậy, mà Tô Vũ thì đương nhiên chẳng mấy bận tâm, dù sao cũng không phải là người của hắn!
Ba cỗ pháo hoa bốc lên!
Mà giờ khắc này, Thiên Long Hầu đột nhiên thanh tỉnh, gã mở mắt ra, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi chất chứa hi vọng sau cùng. Gã bạo hống một tiếng, hóa về bản tôn, âm ầm chấn động, nhục thân của gã nổ tung!
Trực tiếp nổ cho Đấu Kha chia năm xẻ bảy, mà chút ý chí lực của Thiên Long Hầu hóa thành một chùm sáng, vội vã bỏ chạy!
Tô Vũ biến sắc, vội quát lớn: "Ngăn biển ý chí của gã lại!"
Bản thân Tô Vũ cũng hiển hiện trước người Đấu Kha ngay tức thì.
Liên tiếp ba đại cường giả tự bạo và một vị cường giả tự bạo nhục thân, Đấu Kha bị tạc cho ngơ ngơ ngác ngác, nhục thân phân liệt, nhưng cũng đang cưỡng ép tụ tập lại.
Mà Tô Vũ lại mở Thiên Môn, thấy được khí tức Hỗn Độn mạnh mẽ kia đang hội tụ bèn bắn ra liệt hỏa!
"Aaaa!"
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên giữa thiên địa.
"Cứu ta!"
Đấu Kha gào thét!
Giờ phút này, tính cả ba Hợp Đạo tự bạo của Tô Vũ thì trọn vẹn đã chết 7 vị cường giả Hợp Đạo. Ở nơi đây, Hợp Đạo cảnh chết như ngả rạ!
Nơi xa, Tử Thủy gào thét một tiếng, phong ấn thiên địa, lập tức cưỡng ép phong ấn Bánh Nhân Đậu, mà Bánh Nhân Đậu cũng mở miệng thật lớn, một ngụm cắn đứt đường đi của đối phương, không cho nàng có cơ hội tiếp viện!
Bịch bịch bịch!
Bánh Nhân Đậu bị đánh cho không ngừng bay ngược, trong miệng lớn tràn ra một cỗ quy tắc chỉ lực, đây không phải là máu nhưng lại tương đương với máu thịt của y.
Đại chiến ngay từ đầu đã tiến vào giai đoạn kịch liệt nhất!
Song phương đều không có bất kỳ thăm dò, không có quá nhiều lời nói, chỉ có chú tâm giết chóc!
"Đi chết đi!"
Hồa diễm nuốt trời phóng lên, Bút đạo to lớn hiển hiện, một đao tích ra ngàn vạn đao, hư không đều bị Tô Vũ chém nát!
Oanh!
Một tiếng nổ vang rung trời tái khởi, mà ngay một khắc này, tiếng nổ mạnh to lớn cũng truyền ra, hư ảnh của Đấu Kha hiển hiện, lộ ra một vẻ hung tàn, trực tiếp tự bạo chính mình!
Uy lực tự bạo to lớn càn quét thiên địa!
"Ha ha ha, tiểu gia hỏa, giết ta thì ngươi cũng phải chết!"
Oanh!
Tô Vũ bị chấn bay ngược về sau, nhục thân vỡ vụn.
"Đấu Kha!"
Nơi xa, mấy vị Thiên Vương giận dữ gào thét, Đấu Kha đã chết!
Một tôn Thiên Vương bị giết, trận chiến này mới chỉ diễn ra trong chốc lát mà đã chết một vị cường giả Thiên Vương!
Tô Vũ không ngừng ho ra máu, thiếu điều ho ra cả ngũ tạng lục phủ, trong lòng hắn đang rất chấn động, bộ tộc này... không hề tầm thường!
Tứ đại Hợp Đạo tự bạo, kết quả chỉ khiến Đấu Kha bị thương nặng, thế mà tại thời khắc này gã vẫn không lựa chọn đào vong, không lựa chọn lui tránh, mà là trực tiếp tự bạo, loại ý chí chiến đấu mãnh liệt như thế, Tô Vũ rất ít khi gặp.
Hắn tựa như thấy được Chu Hạo - kẻ suýt nữa đã bị hắn giết khi chiến một trận phân sinh tử trên lôi đài với hắn lúc còn ở học phủ năm xưa!
Đúng vậy, chính là loại khí thế hung hãn giết ra từ trong đống yêu thú, giãm đạp lên xương cốt của kê địch mà phát triển từng bước.
Quá hung tàn!
Điều này tương đương với việc dùng tính mệnh ba vị Hợp Đạo cộng thêm một Hợp Đạo trọng thương và một vị Chuẩn vương như Tô Vũ thụ thương, khi ấy mới miễn cưỡng giết chết được Đấu Kha!