Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3074 - Chương 3074: Quyết Định Của Tam Nguyệt.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3074: Quyết Định Của Tam Nguyệt.
 

Tất cả mọi người trong đại điện đều nhíu mày suy ngẫm về số thông tin vừa nghe, Nhật Miện Thiên Tôn thở dài, cất tiếng: "Thôi, không nói về Tô Vũ nữa, nói về Hỗn Độn nhất mạch đi. Bọn chúng rất mạnh, năm đó khi Nguyệt La phong ấn Bách Chiến thì chúng ta đã từng suy đoán liệu có còn một số cường giả núp trong bóng tối hay không, bây giờ đã chứng minh hết thảy rồi! Không phải một chút mà là rất nhiều! Sau một trận chiến chết 5 vị Chuẩn vương, một vị Thiên Tôn, 30 Hợp Đạo, đối phương lại vẫn cường đại như trước"

Ông ta hết sức đau đầu, bi ai nói: "Đây coi như là Nhân tộc nội chiến đúng không? Nếu không phải vì tên Tô Vũ điên rồ kia, có lẽ chúng ta sẽ phải trả giá rất lớn mới có thể dò xét rõ ràng thực lực của đối phương"

Ngẫm lại thì đúng là dở khóc đở cười.

Cuối cùng, thế mà vẫn là Nhân tộc giúp bọn hắn tra xét thực lực của Hỗn Độn nhất tộc.

Mà kết quả chiến đấu của chín vị Thiên Tôn cũng không lớn, may mắn giết một vị Chuẩn vương mà thôi, ngược lại thì tên điên Tô Vũ dựa vào việc tự bạo nổ chết một nhóm lớn cường giả của kẻ địch.

Mấu chốt là hắn còn giết được một vị Thiên Tôn.

Quá điên cuồng!

Nguyệt Thiên Tôn và Ma Thiên Tôn đều thầm cảm thấy may mắn, may mắn là ngày đó chỉ đuổi theo Tô Vũ trong Đạo Nguyên chi địa chứ không ra tay với hắn, ai biết nếu đánh thật thì có kích thích tên điên kia nổ chết bọn họ luôn không?

Thiên Vương không hề ít, phối hợp với con chó của Văn vương thì có lẽ thật sự có thể giết chết hai người bọn họ!

"Truyền nhân của Văn vương... Khó trách!"

Đạo Thiên Tôn nói khẽ: "Thiên phú cực kỳ yêu nghiệt, bất quá khi hắn rút đi, ta nhìn thấy có vẻ Bút đạo của hắn đã đứt gãy! Cái tên này quá chấp nhất, vì giết Thiên Tôn mà ngay cả Bút đạo cũng dám từ bỏ. Xem ra hắn ôm lòng trả thù quá mạnh!"

Một khắc đó rõ ràng Tô Vũ có thể rút đi!

Bao gồm cả Vạn Thiên Thánh!

Hai người đều có hi vọng đào tẩu, thậm chí là mang theo Phì Câu, đương nhiên, nếu rút đi như vậy thì không thể giết chết tên Thiên Tôn của Ngục vương nhất mạch, nhưng ít nhất cũng không tạo thành kết cục như bây giờ, Vạn Thiên Thánh vẫn lạc, Bút đạo của Tô Vũ thì đứt gãy.

Một thế lực vốn mạnh như thế, trong nháy mắt đã mất sạch!

Duy chỉ còn lại một con chó của Văn vương đang thụ thương!

"Không chỉ như vậy, đám Nam Khê Hầu hình như không nghe mệnh lệnh của hắn. Ta nghe thấy Tô Vũ yêu cầu bọn họ tự bạo nhưng họ đều không đáp ứng, mà là tự mình phá vây.. "

"Bình thường thôi! Những lão gia hỏa kia nào có thể đễ dàng phục tùng một người trẻ tuổi được!"

Điểm này thì mọi người cũng không quá ngoài ý muốn.

Tô Vũ dù có thiên phú yêu nghiệt đến đâu thì hắn vẫn còn rất trẻ, cộng thêm đám Nam Khê vừa trở về không lâu, làm gì đã đủ thời gian cho hắn thu phục, sẵn sàng tử chiến theo mệnh lệnh của Tô Vũ.

Ánh mắt Thiên Mệnh Hầu hết sức phức tạp: "Nói như vậy thì xem như mạch này đã phế đi. Dù Hồng Mông trở thành Chuẩn vương, cộng thêm con chó kia, nhưng chỉ có nó và Hồng Mông mới mới có chút uy hiếp, những người khác, bao gồm cả Tô Vũ đều đã mất đi lực uy hiếp!"

Y còn đang khảo sát cơ mà!

Dựa theo một số lời Trường Hà kể lại thì Thiên Long Hầu nói cũng không sai, đây chính là toàn bộ lực lượng của Tô Vũ.

Y vốn còn đang nghĩ, Tô Vũ ẩn núp một đoạn thời gian có lẽ còn có cơ hội.

Thế nhưng... vì sao hắn phải chọn lựa như vậy?

Quá khiến người ta thất vọng!

Bởi vì cừu hận sao?

Nếu chỉ vì cừu hận liền tống táng nhiều cường giả như thế thì đúng là làm cho người ta tiếc hận!

Lúc này có người nhìn về phía Tam Nguyệt, thử thăm dò: "Tam Nguyệt, hình như trước đó có một vị cường giả Thực Thiết tộc tham chiến"

Tam Nguyệt lạnh lùng nhìn kẻ kia, gần giọng quát: "Thế nào? Bị hắn bắt đi, chẳng lẽ có vấn đề à? Về phần Lục Nguyệt, Thiên Long nói cái gì thì chính là cái đó ư? Thiên Long còn tự bạo giúp hắn giết Chuẩn vương kia kìa, chẳng lẽ Long tộc cũng có vấn đẻ?"

Tam Nguyệt rất ít khi nổi giận, nhưng hiện lão lại đang nổi bão. Hôn Thiên Tôn vừa mới lên tiếng trong nháy mắt đã ngậm miệng, không định kích thích gia hỏa này thêm nữa.

Tam Nguyệt trăm phần trăm có cấu kết với Tô Vũ.

Kết quả đại khái cũng không ngờ tới, Tô Vũ bỗng nhiên điên cuồng tự sát tập kích đối phương, dẫn đến chiến lực của bên Tô Vũ đã suy yếu chín phần!

Vốn là phe yếu nhất trong ba phương, lần này thì hay rồi, tam đại tộc chỉ cần tùy ý cử ra một tộc cũng có thể nghiền ép bọn hắn!

Tam Nguyệt cũng lười nhiều lời, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cự Phủ Hầu, ta muốn gã!"

Đám người không khỏi nhíu mày.

Tam Nguyệt khó chịu, nói: "Thế nào? Đối phương đã làm được, chẳng những giết Chuẩn vương còn giết một vị Thiên Tôn, vạn tộc nghị hội không đến nỗi ngay cả chữ tín cũng đều không có chứ? Nếu trắng trợn nuốt lời thì sao có thể thống soái vạn tộc?

Lời hứa tựa ngàn vàng, thả Cự Phủ ra!"

Nguyệt Thiên Tôn chủ động lên tiếng: "Tam Nguyệt, ngươi nghĩ kỹ đi! Dù chúng ta thả Cự Phủ thì cũng chưa chắc gã sẽ đi giúp Tô Vũ, ngươi phải biết, sau khi đám Nam Khê được thả ra thì cũng không nghe lệnh của hắn. Hiện tại cường giả bên phía Tô Vũ vẫn lạc hầu như không còn, ngươi cảm giác bọn hắn có thể quản thúc một vị Thiên Tôn hay sao?"

Y nhìn về phía Tam Nguyệt, khuyên nhủ: "Tam Nguyệt đạo huynh, ý nghĩ của ngươi, kỳ thật chúng ta cũng rõ ràng! Nhưng sau việc hôm nay thì ta mong Tam Nguyệt huynh hãy suy nghĩ nhiều thêm một hai! Nhân tộc dù sao cũng là Nhân tộc, ngoại tộc chính là ngoại tộc, dù thả Cự Phủ ra thì gã cũng sẽ không đi giúp Tô Vũ... Huống chi, bản thân Tô Vũ đã đứt đoạn đại đạo, ngươi cảm thấy Cự Phủ Hầu sẽ đi giúp một tên điên rơi xuống Nhật Nguyệt cảnh chắc?"

Thật sự là một tên điên!

Dù là y thì cũng phải thừa nhận Tô Vũ chính là đỏ điên!

Tam Nguyệt nghiến răng nghiến lợi, nữa ngày sau mới nói: "Có lẽ ngươi nói đúng, nhưng bất kể như thế nào, ta cảm thấy vẫn phải thả Cự Phủ! Nói cho gã biết, Tô Vũ đã thanh toán tiền chuộc cho gã. Bây giờ người của Tô Vũ đã bị Hỗn Độn nhất tộc chém giết hầu như không còn, ta muốn hỏi xem Cự Phủ muốn giúp Tô Vũ báo thù hay là sẽ vong ân phụ nghĩa?"

Lão nói: "Nếu Nhân tộc cũng không giúp Nhân tộc, nếu Nhân tộc đều vong ân phụ nghĩa, mặc kệ ân nhân cứu mạng.... Tộc ta tự nhiên cũng sẽ không tự chuốc nhục nhã!

Có lẽ Cự Phủ cũng là một ví dụ tốt. Chư vị, đây coi như là thỉnh cầu của ta, thả tên kia đi để chính gã tự lựa chọn, ta muốn xem xem gã đối địch với chúng ta hay là đi đối phó với Hỗn Độn nhất tộc, hoặc là tiếp tục ẩn trốn làm rùa đen rút đầu!"

Đám người lại nhíu mày.

Thả tự do cho một vị Thiên Tôn của Nhân tộc... Đây không phải lựa chọn tốt!

Tam Nguyệt nói tiếp: "Nếu Cự Phủ thật sự đi tìm Tô Vũ, lấy tính cách của hắn tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp trả thù Hỗn Độn nhất tộc một lần nữa. Chư vị, tên này rất điên cuồng, hắn sẽ không từ bô ý đỏ! Người của hắn đã chết nhiều như vậy, chư vị cảm thấy hắn sẽ dễ dàng từ bỏ mục tiêu sao? Dù lần này thực lực đại tổn thì hắn vẫn còn một vị Thiên Tôn, hạ giới lại còn có Hồng Mông, còn có một số Hợp Đạo khác!"

Nghe thế, tất cả mọi người đều đang âm thầm cân nhắc lợi và hại.

Bình Luận (0)
Comment