Tô Vũ mắng Lam Thiên một câu xong, rất nhanh hắn lại cười tủm tỉm: "Nói như vậy, lần này nếu chải vuốt thuận lợi, hẳn là mọi người sẽ tăng mạnh cảm ngộ bản chất đại đạo!
Sau đó lại đi cảm ngộ Đại Đạo Đồ, khả năng đều sẽ có thể gia tăng ở phương diện này!"
"Duy chỉ có một điểm.. "
Tô Vũ nhíu mày: "Nhục thân không dễ khôi phục, không phải là không dễ khôi phục mà là không đễ đạt tới trạng thái khi xưa! Cường giả dù mạnh hơn, dù không tu Thân thể đạo thì nhục thân cũng không thể yếu được, đây chính là vật dẫn! Nhưng nhục thân khôi phục thì cần lực lượng quy tắc của Thân thể đạo bổ sung"
Tô Vũ bỗng nhiên mắng: "Bách Chiến khốn kiếp! Dám chiếm đoạt Thân thể đạo, tại hắn nên chúng ta mới không thể dẫn dắt được nhiều lực lượng, như vậy chữa trị sẽ rất khó khăn! Nếu không thì thân thể đã dễ tu bổ rồi!"
Một bên, Mệnh Hoàng nhịn không được thấp giọng hỏi: "Nghe Vũ Hoàng nói vậy thì phải chăng mọi người chỉ nổ nhục thân, còn biển ý chí thì đều giữ được hết?"
Tô Vũ nhìn về phía ông, híp mắt cười nói: "Ngươi cảm thấy thế nào?"
Ta cảm thấy cái rắm á!
Ta cảm thấy khả năng là chẳng hề chết một ai.
Đệch!
Không phải con người!
Uổng công trước đó ta còn nghĩ thua thảm như vậy, giết nhiều người như vậy, có thể sẽ chết một số người, hóa ra... lại còn sống cả sao?
Vạn tộc và Bách Chiến vương đều bị ngươi đùa nghịch à?
Trong đầu Mệnh Hoàng có vô số suy nghĩ, mà sau một khắc, Tô Vũ vung tay lên, xung quanh có vô số đoàn ánh sáng hiển hiện.
Chính là biển ý chí!
Rất nhanh, từng đạo hư ảnh hiện ra, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều mang một theo chút bất đắc dĩ và bi ai.
Xong đời rồi!
Đều thành biển ý chí cả rồi!
Hiện tại chúng ta đang ở đâu?
Khá lắm, mọi người thấy được hầu hết người quen, xem ra đều còn sống cả.
Mà trong những hư ảnh này, Định Quân Hầu hơi buồn bực, phát ra thanh âm nặng nề:
"Vũ Hoàng, những người khác thế nào rồi?"
Gã không thấy được rất nhiều người!
Không thấy Vạn Thiên Thánh, không thấy được những vị Hầu Thượng Cổ hay cường giả thời Thượng Cổ, gã chỉ thấy được mấy người tỉ như Anh Vũ, Hỏa Vân Hầu, mà Ám Ảnh, Vân Thủy và 4 vị gia nhập sau đều không có mặt.
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Không phải ngươi rất rõ ràng sao?"
Ánh mắt Định Quân Hầu lộ ra vẻ thống khổ, hư ảnh hơi lắc lư: "Ta.. "
Tô Vũ thản nhiên ngắt lời: "Được rồi, đại khái là đều còn sống, bất quá hình như cũng có người chết, có lẽ Ám Ảnh đã chết rôi, cụ thể ra sao thì ta không rõ ràng, Bách Chiến chắc đã cứu người đi!"
Định Quân Hầu trầm mặc không nói.
Lam Thiên bên cạnh kinh ngạc nhìn về phía Tô Vũ: "Gia hỏa này cũng biết sao?"
Y mới vừa biết thôi đó!
Tô Vũ cười khẩy: "Dù không biết, đã nhiều năm như vậy chẳng lẽ gã lại không đoán được? Định Quân Hầu tuy là kê ngay thẳng nhưng không có nghĩa là đỏ ngu, nếu gã thật sự ngu xuẩn, nhiều người đều đã chết thế kia sao gã lại còn sống được?"
Tô Vũ chân chọc: "Gia hỏa Thiên Diệt nhìn thì lỗ mãng nhưng cũng ranh như quỷ, huống chỉ là Định Quân Hầu!"
Bên kia, hư ảnh Thiên Diệt ngơ ngác nhìn chung quanh, nói ta hả?
Ngươi cảm thấy ta có nên tiếp lời của ngươi không?
Mà hư ảnh Định Quân Hầu rung chuyển một chút, hồi lâu sau gã uể oải nói: "Ta cũng chỉ có vài suy đoán, bởi vì Bách Chiến vương thật sự không phải người dễ dàng bị lừa...
Trước trận chiến cuối cùng đó, chúng ta vẫn luôn bách chiến bách thắng!"
Đúng vậy, bách chiến bách thắng, dù không thắng thì kẻ chết cũng là cường giả của các tộc đồng minh.
Kết quả, một lần đại chiến lại tống táng tất cả nội tình của Nhân tộc.
Còn nữa, trước lúc này, những cường giả chịu chết kia đều là dòng chính của Bách Chiến, có một số việc, chung quy vẫn có thể nhìn thấu một hai, nhất là qua sáu ngàn năm, bọn hắn vẫn đoán được không ít, dù cho lúc trước thực sự không hay biết gì.
Tô Vũ thản nhiên hỏi: "Như vậy là ngươi không biết kế hoạch này?"
Định Quân Hầu xấu hổ lắc đầu: "Không biết"
"Ha ha!"
Đây là nụ cười trào phúng, Định Quân Hầu nghe hiểu!
Gã bất đắc dĩ đáp: "Khi đó thực lực của ta còn yếu, mà tính cách của ta ngay thẳng, có lẽ Bách Chiến vương cảm thấy nói cho ta biết thì ta sẽ để lộ bí mật, hoặc là trong lúc vô tình làm bại lộ mất"
Dứt lời, gã lại hơi mong mỏi: "Vũ Hoàng bệ hạ, hôm nay ngài có thể để chúng ta giả chết, vậy những đạo hữu, những đồng liêu ngày xưa đã chết thật hay chỉ là giả chết?"
Tô Vũ có thể ngụy trang cho bọn hắn giả chết, vậy Bách Chiến thì sao?
Chuyện này gã cũng không quá rõ ràng.
Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Không rõ lắm, khẳng định là sẽ chết một nhóm! Nếu ta là Bách Chiến, không nghe lời, không phục tùng, ta quản chúng sống chết làm øì, cũng không thể không có bất cứ ai chết thật, việc đó quá bất bình thường!"
Hư ảnh Hỏa Vân Hầu đứng bên cạnh nặng nề xen vào: "Hẳn là đã chết một nhóm, nếu ta nhớ không lâm thì về sau đã chết một nhóm người, chỉ sợ đại bộ phận là chết thật, ngược lại những kẻ trước đó đã chết thì có lẽ đều còn sống! Bởi vì về sau Bách Chiến vương bị phong ấn, hắn cũng không có đủ thời gian đi cứu người... Đương nhiên, cũng có khả năng là đã có kê âm thầm nhặt xác"
Tô Vũ ngạc nhiên: "Ngươi cũng không biết?"
Không đến mức đó chứ?
Hắn cảm thấy Hỏa Vân Hầu sẽ biết rõ kế hoạch.
Hỏa Vân Hầu nghe vậy liền thở dài một tiếng, lắc đầu: "Ta là dòng chính của Nhạc vương, ta hiệu trung Nhạc vương đại nhân, cũng không theo Thân thể đạo, chung quy vẫn tồn tại chút ngăn cách"
"Nói nhảm!"
Tô Vũ bật cười: "Vân Thủy và Ám Ảnh cũng không theo Thân thể đạo, cũng không phải dòng chính của Đấu vương! Chỉ có thể nói, mấy người các ngươi lúc trước cũng không quá trung thành với Bách Chiến! Các ngươi... đúng là không có cách nào nói nổi"
Những người này không biết kế hoạch của Bách Chiến, chỉ có thể nói bọn hắn cũng không hoàn toàn trung thành với hắn ta.
Tô Vũ cảm thấy kẻ trung thành với Bách Chiến thì sẽ đều biết rõ tình huống.
Hỏa Vân Hầu cũng không biện giải.
Có lẽ là vậy đi!
Hoàn toàn trung thành?
Có đôi khi mọi chuyện không đơn giản như vậy, càng ngay thẳng thì càng khó chuyển đi sự trung thành từ ân chủ đời trước rồi nhanh chóng đi hiệu trung vị ân chủ kế tiếp.
Định Quân Hầu cũng thế mà Hỏa Vân Hầu cũng vậy, đều có ân chủ của riêng mình, không dễ dàng hiệu trung người khác.
Tô Vũ nhìn thoáng qua Đại Chu vương vẫn luôn im lặng thì trong lòng lại dấy thêm vài suy nghĩ.
Rất nhanh, hắn đã nói rõ kế hoạch của mình cho mọi người.
"Nhục thân không dễ khôi phục lại như trước, nhưng có thể cảm ngộ đại đạo, một khi củng cố đại đạo, dù cường độ thân thể dù không như trước kia thì vẫn có thể khôi phục một chút, cộng thêm quy tắc đại đạo cường đại thì chiến lực chưa chắc đã thấp hơn xưa!"
"Sau đó lại khôi phục nhục thân, thực lực của các ngươi có lẽ có thể tiến bộ một chút!"
Trong đám người, Anh Vũ tướng quân bỗng hỏi: "Vân Thủy... Nàng lừa ta sao?"
Tô Vũ cười khẽ: "Cái gì gọi là lừa gạt? Người ta ngưỡng mộ Văn vương là thật, xem thường Bách Chiến có lẽ cũng là thật, về sau bị Bách Chiến thu phục mà thôi, sao có thể gọi là lừa gạt? Huống chi... lừa thì lửa, ngươi còn có thể như thế nào?"
Anh Vũ tướng quân vô cùng hậm hực, không buồn lên tiếng nữa.
Đại Minh vương vội vàng hỏi: "Vạn Thiên Thánh đâu?"
Thật sự chết rồi sao?
"Vạn thự trưởng à, đợi một lát, ta còn phải tới thời không trường hà nhìn xem!"
Đối thủ của Vạn Thiên Thánh là Thiên Tôn, biển ý chí không dễ chạy trốn, mà làm giả cũng quá khó khăn, bởi vì khi đó Nguyệt Hạo bọn họ đều đang chú ý, đại chiến lại tới thời khắc cuối cùng.
Cho nên Vạn Thiên Thánh thật sự đã bị đánh sập.
Nhưng lão Vạn đã có chuẩn bị, lưu lại trong đại đạo của mình một vài thứ, hẳn là có thể cứu trở về.