Tô Vũ giải thích: "Thời gian là duy nhất, điểm này ta một mực duy trì sự khẳng định!
Nhưng ta muốn xây vạn đạo, xây thiên địa của mình, ta thuộc về Khai Thiên, vậy thì một khi ta mổ trời, thời gian sẽ bắt đầu, cũng sẽ được nắm trong tay của ta! Ta nói lúc nào là thiên địa sơ khai thì đó sẽ chính là thiên địa sơ khai... Ta để thiên địa trở về hỗn độn, vậy thì thiên địa sẽ phải trở về hỗn độn... Đây chính là Trụ đạo!"
"Thời gian nằm trong tay ta!"
Văn Minh Chí của Tô Vũ lơ lững trên không, bốn chữ lớn Vũ Trụ Văn Minh hiển hiện trên trang bìa do Đại Đạo Đồ chế tạo.
Bấy giờ, Tô Vũ dâng trào ý chí chiến đấu sục sôi: "Đạo của ta vốn là chú định! Tử Linh chủ mở Tử Linh đạo, Nhân Hoàng mở Trách nhiệm đạo... Ta muốn mở Vũ Trụ Văn Minh đạo!"
"Xen lẫn vào một chút ý chí, một chút khuynh hướng của bản thân thì dạng đạo này sẽ có tính hạn chế rất lớn, tỉ như Tử Linh đại đạo chỉ thích hợp cho Tử Linh, đây không phải thứ mà ta truy câu. Dù cho ta thất bại, ta cũng muốn vứt bỏ một chút ý nghĩ của mình, đơn thuần mở ra một đạo tinh khiết trong thiên địa!"
"Nhân Hoàng đạo cũng thế, nó tràn đầy hạn chế, trách nhiệm vì Nhân tộc, dạng đạo thế này khẳng định là không yếu, nhưng lại phải gánh vác quá nhiều!"
"Cho nên, ta sẽ tận lực dựa vào bản thân chứ không phải vì ngoại nhân. Vũ Trụ Văn Minh, xuyên suốt từ đầu đến cuối!"
Sau một khắc, chữ Vũ lơ lửng hiện ra.
Không gian rung chuyển.
Vũ là thượng hạ tứ phương trong thiên địa, là Không gian đạo, nhưng mà nó cũng không hoàn toàn chỉ là như thế!
Chữ "Vũ" của Tô Vũ thật ra là do đại đạo tổ hợp mà thành, lúc này, Tô Vũ lại nói: "Vũ vì thiên địa, thiên địa có sinh tử, có âm dương, có Ngũ Hành, có khí, có địa, khí phù là trời, khí nén là địa... Những thứ này tiếp theo đều cần dung hợp!"
"Tạo dựng cơ sở cần phải tính toán, thôi diễn xem dung hợp ra sao. 15 ngày hẳn là đủ rồi!"
Hắn khẽ cười, nói: "Ta chỉ nhìn hiện tại, không nhìn tương lai, tương lai không thể cầu, nếu trong tương lai ta thực sự thất bại, không cách nào khép kín đại đạo... Vậy thì cứ để ta trở thành kẻ khai thiên thất bại là được rồi!"
"Ngày sau, vì ta mà lưu lại một câu chuyện truyền thuyết 'Vũ Hoàng mở đạo, nửa đường vẫn lạc, hình như cũng không tệ!"
Tất cả mọi người đều rất nặng nề.
Vạn Thiên Thánh hít sâu một hơi: "Nghe Tô Vũ, lấy Vũ làm cơ sở! Tiếp theo chúng ta hãy thí nghiệm thật nhiều, nữa tháng tới đây, Lam Thiên và ta sẽ thử nghiệm thêm các loại lực lượng đại đạo khác! Các vị tiền bối đều là thiên tài nghiên cứu, việc này cũng xin nhờ chư vị, tính toán cặn kẽ, thôi diễn đại đạo đều có phiền phức rất lớn, chúng ta cũng không am hiểu"
Mấy người gật đầu.
Một vị nam Tử Linh tuổi cao lúc này mới mở miệng lần đầu tiên, thanh âm trầm thấp:
"Tốt nhất có thể sử dụng một vài đại đạo giả lập để thử! Nhưng đạo của Tô Vũ cần dùng để mở đạo, không có cách nào tùy tiện trải nghiệm..."
Ông suy nghĩ một chút bèn nói: "Chi bằng chúng ta hãy làm một đại đạo giả lập để thử nghiệm dung hợp sơ lược, như thế tính an toàn sẽ cao hơn!"
Đại đạo giả lập... Ngụy đạo... Kỳ Dung!
Ánh mắt Tô Vũ khẽ nhúc nhích, Kỳ Dung là chuyên gia về nghiên cứu đại đạo, Hồng Mông đã nói, Kỳ Dung và Phì Câu đã đi lấy một ít ngụy đạo.
Hay là kéo Kỳ Dung vào việc này?
Cùng nhau tiến hành nghiên cứu!
Hiện tại thêm một người thì sẽ nhiều thêm một phần lực lượng.
Nghĩ đến đây, Tô Vũ liền bảo: "Ta sẽ đi tìm người, mấy vị còn có cần gì nữa không?"
"CóIi"
Vị Tử Linh già kia cấp tốc nói: "Ta cần thần văn, rất nhiều thần văn! Thần văn cũng là hình thức ban đầu của quy tắc đại đạo, chúng ta cần thần văn để làm một chút thí nghiệm! Còn nữa, chúng ta cần đủ các loại lực lượng đại đạo..."
Tô Vũ cười nói: "Cái này thì ta có, Văn Minh Chí còn hơn ngàn trang chôn giấu trong các đại đạo, mặc dù hấp thu lực lượng không nhiều nhưng tạm thời cũng đủ dùng!"
Ở bên, Bạch Phong lên tiếng: "Không phải ngươi còn có một bản Thời Gian Sách sao?
Lấy ra dùng là được! Ta đề nghị dùng Thời Gian Sách làm vật thí nghiệm, dù Thời Gian Sách mạnh hơn Văn Minh Chí của ngươi nhưng Văn Minh Chí là binh khí chứng đạo, Thời Gian Sách thì cứ lấy ra làm thí nghiệm đi!"
"Thời Gian Sách?"
Mấy vị Tử Linh liếc nhìn nhau, đường như họ đã từng nghe về thứ này.
Tô Vũ vừa muốn mở miệng, Lam Thiên đã cười nói: "Phiền toái như vậy làm cái gì? Ta đi lấy Liệp Thiên Bảng đến, còn nữa, đừng quên ta là Thương Sinh đạo do vạn đạo hợp nhất, lấy ta làm thí nghiệm là được!"
Y cười ha hả: "Đạo gì thì ta cũng biết! Đạo của vạn tộc phần lớn ta đều biết, dù không biết thì cũng có thể đi học ngay lập tức, không thì đi nuốt! Liệp Thiên Bảng là đạo binh của Thương Sinh đạo... Đừng lãng phí Thời Gian Sách, Liệp Thiên Bảng phế thì cứ phế đi, dù sao nó chỉ là phế phẩm do Văn vương rèn đúc"
Bốn vị Tử Linh không khỏi liếc mắt lườm Lam Thiên một cái, ngươi có biết đây là đồ do lão sư của chúng ta rèn đúc không hả?
Lời ngươi nói thật sự là rất đáng ăn đòn!
Tô Vũ can ngăn: "Phân thân của ngươi đã nổ hết, hiện tại chỉ còn lại mỗi một phân thân này, cắt biển ý chí ra nữa thì ta sợ ngươi sẽ chết!"
Lam Thiên không quan tâm: "Không sao, ta tới Thương Sinh đạo một chuyến, hấp thu lực lượng đại đạo thì có thể khôi phục rất nhanh!"
Quân lấy quốc sĩ đối đãi với ta, ta tất phải lấy quốc sĩ để báo ân!
Dung đạo gì thì Lam Thiên cũng sẽ thuận tiện hơn bất cứ ai.
Phân thân phát nổ, thực lực của y tất nhiên sẽ phải chịu ảnh hưởng, thậm chí sẽ bị rối loạn, đại đạo xuất hiện tì vết, nhưng vậy thì có sao?
Thời đại này vốn đã rất điên cuồng!
Ta điên dại nhưng ta cũng còn nhớ rõ mình là Lam Thiên!
Như vậy đã đủ rồi!
Nơi đây có đạo hữu giúp ta mở đạo, ta đương nhiên muốn hỏi đáp hắn.
"Tô đạo hữu muốn mở đạo thì phải mở đạo thật cường đại, ngày đó đạo hữu giúp ta mở đạo, ta cũng có thể hỗ trợ cho đạo hữu!"
Lam Thiên tươi cười: "Việc này không cần nhiều lời nữa, ta đi lấy Liệp Thiên Bảng đến...
Lưu Hồng cũng nên xuất quan thôi! Sáng nghe đạo, chiều chết cũng cam lòng! Đạo hữu, nếu đã xác định được đại đạo thì cứ thẳng tiến không lùi đi!"
Lam Thiên tươi cười càng thêm xán lạn: "Ngươi chết thì cũng sẽ không thua thiệt, kẻ như chúng ta, đời này không phải là vì tìm đạo sao? Có thể nhìn thấy bản thân mình mở đạo, mặc kệ tốt hay xấu thì đó đã là một loại thành công!"
"Nếu đạo hữu vẫn lạc vậy thì cũng đủ làm cho người ta ghi khắc..."
Tô Vũ bật cười, mắng: "Miệng qua đen!"
"Cái này gọi là chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất!"
Lam Thiên nói: "Nếu đạo hữu chứng đạo thất bại, cũng miễn cho ngày sau phải khó chịu, hạ màn ở thời khắc đỉnh phong thì cũng là kết cục không tệ!"
Giờ khắc này, Tô Vũ cười lớn, Lam Thiên cũng cười theo.
Mà ở bên cạnh, Vạn Thiên Thánh cũng lộ ra tiếu dung.
Đối diện, Bạch Phong thầm thở dài một tiếng, so với trước kia thì học sinh của ta đã khác nhiều rồi.
Sau một khắc, Bạch Phong khôi phục vẻ tỉnh táo, mở miệng nói: "Mấy người các ngươi đừng nói những lời buồn bã như thế! Tô Vũ, ngươi đi chuẩn bị thứ cần thiết đi, hiện tại chúng ta sẽ lập tức bắt đầu tiến hành khóa chặt trung tâm, suy luận đại đạo, tận lực hạ mức nguy hiểm đến mức thấp nhất!"
Tô Vũ gật đầu, không nhiều lời nữa mà cấp tốc biến mất.
Hắn cũng không kịp hồi rốt cuộc mấy vị này tên là gì.
Đương nhiên, mọi người cũng không thèm để ý chuyện đó.
Nhà nghiên cứu không cần quan tâm những chuyện ngoài lề, có thể đạt thành nhất trí về lý niệm là được.
Lam Thiên cũng nhanh chóng biến mất, y muốn đi tìm Lưu Hồng để thu hồi Liệp Thiên Bảng.
Vạn Thiên Thánh suy tư một hồi, đoạn ngoắc ngoắc tay với Hà Đỏ: "Hà Đỏ đạo hữu, ta cần sự trợ giúp của ngươi"
Hà Đồ nghỉ hoặc, Vạn Thiên Thánh thở dài, thấp giọng nói: "Tô Vũ khó mà mở miệng, ta đây đành nói thẳng vậy! Hắn lấy Vũ đạo làm cơ sở, tất nhiên là bao gồm cả sinh tử, Tử đạo là một trong những đại đạo mà hắn cân phải phác họa! Có thể trong lúc mở đạo hắn sẽ cảm ngộ Tử đạo, hóa sinh qua tử, bước vào Tử Linh cảnh! Khi đó, ta hi vọng đạo hữu có thể cung cấp một chút cảm ngộ chết đi rồi sống lại năm đó của ngươi.."
Hà Đồ hơi biến sắc.
Vạn Thiên Thánh gật đầu: "Đúng, ta cần đạo hữu khôi phục toàn bộ ký ức, bao gồm cả cảm ngộ về sinh tử! Ta đã có dạng kinh lịch này nhưng không đủ thuần túy, lần này, Tô Vũ có thể mở đạo thành công hay không, sinh tử chuyển đổi cũng là yếu tố quan trọng trong đó. Hắn không nói ra đại khái là muốn tự mình chuẩn bị, nhưng ta hi vọng đạo hữu có thể cho hắn một chút ủng hộ"
Giữa sinh và tử có sự cảm ngộ khủng bố to lớn, Hà Đồ chưa hẳn đã nguyện ý hồi ức về khoảnh khắc này, loại cảm thụ kia Tô Vũ cũng căn bản không có cách nào trải nghiệm.
Nhưng hiện tại, Vạn Thiên Thánh đã chủ động đề cập đến.
Hà Đồ trầm mặc một hồi mới đáp: "Được, vậy mấy ngày tới ta cũng chuẩn bị một chút, năm đó khi sắp tử vong ta đã thấy được vực sâu. Tuy ta không muốn hồi ức về nó nữa, nhưng ta hi vọng Vũ Hoàng có thể mở đạo thành công!"
Có lẽ y là người đầu tiên trực tiếp từ người sống hóa thành cường giả Tử Linh, không thông qua trường hà tiếp dẫn.
Vạn Thiên Thánh khom người: "Đa tạ đạo hữu!"
"Vạn phủ trưởng khách khí!"
Hà Đồ nhìn về phía ông, khẽ thở dài một tiếng.
Đạo hữu... Bạn cùng tu đạo, Tô Vũ tu đạo không hề cô độc, tối thiểu, có vài người nguyện ý nỗ lực vì hắn.
Mấy vị Tử Linh liếc nhìn nhau, tâm tình ai nấy đều hơi hơi phức tạp.
Tu đạo cả đời, có lẽ thứ mà mọi người muốn nhất chính là có một nhóm bạn bè cùng chung chí hướng mà thôi.