Tô Vũ yên lặng tra xét đại đạo, trong lòng cũng đang tự ngẫm mọi chuyện.
Hắn còn đang nghĩ ngợi, đột nhiên ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Ở nơi xa, một thân ảnh cũng hơi cứng người.
Ngay sau đó trên trán Tô Vũ hiện ra Thiên Môn, nơi xa, trên trán người nọ cũng hiện lên một cánh cửa, hai người nhìn nhau từ xa.
Một lát sau, Tô Vũ đóng Thiên Môn lại, quay người đi một hướng khác: "Chúng ta tìm bên phía lối vào thôi, ở đây chưa chắc đã có đạo chúng ta muốn tìm"
Đại Tần vương và Đại Hạ vương không phát hiện øì, Tô Vũ bảo đi đâu thì cả hai sẽ theo đó.
Tô Vũ dẫn người rời đi, nơi xa, Bách Chiến trầm mặc một hỏi rồi cũng xoay người trở về.
Đi một đoạn, hai người đồng thời quay đầu lại liếc nhìn nhau lần nữa.
Bách Chiến chân chờ, một cỗ dao động quét đến: "Nếu ngươi muốn trở về thì Nhân cảnh vẫn thuộc về ngươi, ta sẽ đến Cự Nhân giới"
"Tạm thời không cần"
Quy tắc của Tô Vũ dao động: "Ai mạnh thì người đó làm chủ. Tiền đề là ngươi đừng gây chuyện ở Nhân cảnh, ngươi hay ta thì cũng đều là Nhân Chủ cả thôi"
"Điều này cũng đúng"
Trong dao động của Bách Chiến vương mang theo ý cười: "Ta biết ngươi có khúc mắc với đám người Vân Thủy. Mỗi người thờ một chủ, món nợ này cứ tính lên người ta đi"
"Nói sau đi!"
Tô Vũ không nói nhiều, mỗi người đi về một hướng, đến khi quy tắc dao động không thể liên hệ được với đối phương nữa.
Không gặp mặt là tốt nhất!
Gặp mặt thì cũng không có gì để nói!
Đại Hạ vương và Đại Tần vương hoàn toàn không biết gì cả, nhưng vẫn mơ hồ cảm nhận được quy tắc dao động.
Sắc mặt Tô Vũ hơi lộ về ngưng trọng, Bách Chiến rất mạnh, mạnh hơn hắn hiện tại nhiều.
Quả nhiên 6000 năm qua hắn ta không hề nhàn rỗi.
Bách Chiến cảm thấy hắn ta không có cơ hội thắng sao?
Át chủ bài của vạn tộc và chỉ mạch Ngục vương còn cường đại hơn dự đoán của hắn ta à?
Trong lúc hắn suy tư, Đại Tần vương bỗng cảm nhận được một đầu Thương đạo, ông vui mừng tiến lên bắt lấy, muốn đánh cắp lực lượng từ chân đạo để chuyển đến đại đạo của Tô Vũ.
Bên kia, Bách Chiến cũng vừa vớt được một vị cường giả từ trong một đại đạo, đó là Ám Ảnh Hầu.
Giờ phút này, hai vị cường giả đỉnh cấp của Nhân tộc đều đang cường hóa thế lực phe mình để chuẩn bị tham dự đại chiến thượng giới.
Đúng vậy, thượng giới sắp đại chiến!
Hai người chắc chắn sẽ không chờ đợi ở hạ giới, chỉ cần có cơ hội thích hợp thì bọn họ đều sẽ tham chiến, đầu tiên phải diệt chỉ mạch Ngục vương và vạn tộc trước.
Bấy giờ, hai bên đều chung ý định hay ít nhất là thủ lĩnh hai phe đều rất ăn ý. Đầu tiên bọn họ phải tăng thực lực lên, còn Nhân cảnh thì sau khi bình định ngoại giới đã rồi tính.
Thậm chí Tô Vũ đã bắt đầu tự hồi làm cách nào để chủ động tiêu diệt chủ nhân quy tắc vạn tộc, tốt nhất là tiến hành trước khi Địa Ngục Môn và Thiên Môn mổ ra.
Ngồi chờ chết không phải lựa chọn tốt.
Một khi đám người Nhân Hoàng trở về, Thiên Môn và Địa Ngục Môn đều khai mở phong bế thì hắn biết phải làm sao?
Không bao lâu sau, Đại Hạ vương cũng tìm được Đao đạo, hai người đều tạm thời từ bỏ Hoang Thiên Thú đại đạo, Tô Vũ sẽ tạm thời phong tỏa nó chờ đợi ngày rút ra lực lượng bên trong để giúp mọi người tu luyện thân thể.
Tô Vũ không định chạm mặt Bách Chiến, không cần thiết phải làm vậy.
Cục diện hiện giờ rất phù hợp với tâm ý của hắn, dù chỉ cùng Bách Chiến giao lưu vài câu từ xa, nhưng Tô Vũ cảm thấy kỳ thật đối phương không tệ như mình tưởng tượng.
Đương nhiên lý niệm của hai người quả thật không hợp.
6000 năm trước, Bách Chiến được hàng tỉ thương sinh ủng hộ lại lựa chọn ngủ đông, Tô Vũ hoàn toàn không thể chấp nhận được.
Tô Vũ mang Đại Tần vương và Đại Hạ vương về Thiên Uyên giới vực.
Hắn triệu tập mọi người tới địa phận Hồng Mông cổ thành.
Hiện giờ chỗ này đã trở thành hành cung lâm thời của Tô Vũ, thực ra Tô Vũ không thèm để ý, hắn ở đâu cũng được, ở đây là để mọi người có việc thì có thể kịp thời tìm được hắn mà thôi.
Trong đại điện có không ít người.
Tô Vũ vừa tới đã đi thẳng vào vấn đề: "Đại Tần vương và Đại Hạ vương quyết định dung đạo vào thiên địa của ta, cùng ta tu Vũ trụ văn minh đạo này. Ta sẽ không nói nhiều, hẳn là chư vị cũng biết điểm lợi và hại trong đó"
"Hôm nay, hai người dung đạo, cùng nhau trưởng thành, ai cảm thấy hứng thú thì có thể đến quan sát"
Đám người liếc nhìn nhau, Thiên Diệt tò mò hồi: "Bệ hạ, dung đạo của ngươi sẽ làn chúng ta mạnh hơn à?"
Tô Vũ đáp: "Dưới Thiên Vương thì có hy vọng, trên Thiên Vương thì ta không kiến nghị"
Đúng vậy, thực lực Tô Vũ hiện giờ chỉ có thể duy trì cường giả cấp bậc Thiên Vương, dung đạo của hắn xong, đối phương không thể mạnh thêm nữa và cũng không có biện pháp trở thành Thiên Tôn, dù có trở thành Thiên Tôn thì cũng chỉ có chiến lực Thiên Vương.
Hiện giờ Thiên Diệt đã bước vào Hợp Đạo tam đẳng, nhưng muốn tiến bộ trong khoảng thời gian ngắn thì không có hy vọng. Giờ nghe Tô Vũ nói vậy khiến hắn có chút động lòng.
Nhưng mọi người đều biết khuyết điểm của tân thiên địa. Đại đạo của hắn quá yếu, không vững chắc như Thời gian đại đạo và Tử Linh đại đạo, một khi Tô Vũ xảy ra chuyện thì sẽ kéo theo rất nhiều phiền toái, dù là trong vạn giới hiện tại thì cũng có không ít người có thể đối phó với hắn.
Tô Vũ nói xong liền để yên cho mọi người tự suy nghĩ, không nhiều lời thêm nữa.
Một mặt hắn hy vọng mọi người cùng mình tu một đạo để trợ giúp thiên địa của hắn nhanh chóng hoàn thiện. Một mặt khác, hắn không hy vọng mọi người bị trói chặt với mình.
Sự trói buộc kia chính là song hướng, hại bọn họ và cũng có ảnh hưởng nặng nề tới hắn.
Người dung đạo càng nhiều thì trách nhiệm của Tô Vũ càng lớn. Hắn sẽ không bao giờ được phép thất bại, bởi vì bại một lần thì có khả năng toàn quân sẽ bị diệt.
Tô Vũ không cho mọi người nhiều thời gian để suy ngẫm, hắn nhìn về phía Thông Thiên Hầu.
Thông Thiên Hầu lập tức hiểu ý, y mở ra một cánh cửa đi tới ranh giới hỗn độn.
Tô Vũ đứng dậy: "Đại Tần vương, Đại Hạ vương, đi thôi, những người khác muốn xem thì cùng đi đi, đây cũng là lần đầu tiên đại đạo tương dung, chân đạo dung ngụy đạo"
Chính hắn cũng gọi đạo của mình là ngụy đạo, bởi vì so với thời không trường hà thì đại đạo của hắn thật sự không là gì.
Đại Tần vương và Đại Hạ vương cất bước đi theo, những người khác cũng mau chóng bám đuôi, dù thế nào thì cứ phải xem đã rồi tính.