Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3184 - Chương 3184: Thử Sức Với Đại Chu Vương.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3184: Thử Sức Với Đại Chu Vương.
 

Cùng lúc đó, trong khu vực hỗn độn.

Hai vị cường giả nhanh chóng dung hợp lực lượng, rút ra rất nhiều lực lượng đao thương dung nhập vào Đao Thương đạo trong thiên địa của Tô Vũ.

Khí tức hai người không ngừng biến hóa.

Một cây trường thương và một thanh trường đao càng lúc càng xán lạn.

Trong số các lực lượng đại đạo, hai đại đạo này trở nên thô tráng một cách rõ ràng.

Vạn Thiên Thánh đứng bên cạnh Tô Vũ nhìn một hỏi, ông mở miệng nói: "Dung hợp khá thuận lợi, bệ hạ, bọn họ có thể tự cấp tự túc không?"

Nói cách khác, nếu hai người này chiến đấu thì tốc độ bọn họ hấp thu lực lượng hỗn độn và thay đổi có so được với tốc độ bọn họ tiêu hao không? Nếu không thể thì sẽ thành hạ thấp khả năng kiên trì của Tô Vũ.

Tô Vũ cảm ứng một lúc, khẽ gật đầu: "Đại khái có thể duy trì cân bằng, Đại Tần vương và Đại Hạ vương không phải kẻ yếu, giờ phút này Đao Thương đạo đang được cường hóa, Đao Thương đạo hấp thu lực lượng có lẽ đủ cho bọn họ tự tiêu hao"

Vạn Thiên Thánh nhẹ nhàng thở phào: "Vậy là tốt rồi"

Chỉ sợ hai người này hấp thu quá nhiều lực lượng khiến Tô Vũ suy yếu thì không tốt.

Đại Tần vương đột nhiên quát lên một tiếng, trường thương càn quét, toàn bộ thiên địa đều rung động, dường như ông đang hóa thân thành cây thương trong thiên địa này.

Ông hét to: "Lão Chu, vào đây chiến một trận!"

"c9 Đại Chu vương lộ vẻ mặt câm nín, Tô Vũ chỉ sợ đại sự không loạn, cố ý thúc giục: "Đại Chu vương cứ vào xem sao"

Đại Chu vương đành phải nhận mệnh, không tình nguyện bay vào trong thiên địa nho nhỏ kia, mới vừa vào tới nơi... oanh!

Đại Tần vương cầm thương quét đến, hiện tại ông gần như đã dung hợp toàn bộ Thương đạo, ở trong mảnh thiên địa này chỉ có duy nhất một Thương đạo. Mà thiên địa này thuộc về Tô Vũ, cũng thuộc về Đại Tần vương.

Sắc mặt Đại Chu vương khẽ biến, y vội đánh ra một chưởng nhưng một chưởng của y lại không mạnh bằng khi ở nơi khác, càng không cường đại như khi ở vạn giới, chưởng của y bị Đại Tần vương quét thương phá tan.

Đại Chu vương liên tục lui về phía sau, y khẽ quát một tiếng, lực lượng Nhẫn đạo bùng nổ, trong mắt Đại Tần vương hiện lên về chẳn chờ nhưng nhanh chóng tiêu tán, thương khí trực tiếp phóng tới, oanh một tiếng, đại đạo của Đại Chu vương liền bị chấn động.

Đại Chu vương nhíu mày: "Không tôi!

Có vẻ Đại Tần vương áp chế được y ở nơi đây.

Đại Chu vương bất chợt bộc phát ra một cỗ khí tức cường hãn, nếu không thể nhịn được nữa vậy thì không cần nhịn.

Y cấp tốc xuyên qua không gian vờn quanh Đại Tần vương, tốc độ của y cực nhanh, y không ngừng ra tay, Đại Tần vương cũng múa thương hòng áp chế đối phương.

Đại Chu vương dần dần bị ép lui tới rìa thiên địa.

Y càng đánh càng kinh hãi, tại đây, gia hỏa này thật sự rất mạnh.

Y dùng tốc độ cực nhanh bay quanh đối phương, thi triển hết các loại thủ đoạn của mình.

Đại Tần vương càng đánh thì lại càng kinh hỉ, tại đây, ông có thể áp chế được Đại Chu vương.

Đại Tần vương hăng hái xông lên, có điều đang chiếm thế thượng phong được một lúc thì bỗng nhiên Đại Tân vương thu tay, ông lùi lại khiến Đại Chu vương ngây người.

Đại Tần vương lộ vẻ mặt khinh thường: "Tới đây thôi, thắng ngươi là được, ta không muốn bắt nạt kê yếu!

Đại Chu vương âm thầm giơ ngón giữa.

Tô Vũ và những người đứng xem đều bật cười.

Ý đồ của Đại Chu vương rất rõ ràng, y muốn dụ Đại Tần vương ra khỏi khu vực thiên địa của Tô Vũ, kết quả Đại Tần vương không lỗ mãng xông theo mà là tìm cớ thu tay, quyết đoán ngừng chiến ngay rìa thiên địa.

Đại Chu vương cạn lời.

Lúc này, Đại Hạ vương lại cười lớn, hô: "Lão Chu, tới chơi với ta đi"

Đao đạo hiện lên dung nhập vào trong cơ thể Đại Hạ vương.

Đại Hạ vương trực tiếp cầm đao lao về phía đối thủ.

Đại Chu vương dứt khoát lui ra ngoài thiên địa, Đại Hạ vương thấy thế thì chân chờ một chút, ngay sau đó ông vẫn cầm đao lao ra theo.

Vừa ra ngoài Đại Hạ vương lập tức cảm thấy không tốt.

Ỗ trong tân thiên địa, ông cảm thấy mình có thể làm được bất cứ điều gì, nhưng vừa ra ngoài, ông liền cảm nhận được mình bị suy yếu hẳn một mảng, cảm giác được tăng lực đã không còn.

Oanh!

Đại Chu vương thì ngược lại, rời khỏi đó khiến y không phải chịu cảm giác áp bách nữa.

Y đột nhiên biến mất, khi xuất hiện lại thì đã đứng phía sau Đại Hạ vương, một khe hở không gian hiện lên trong tay y.

Phụt một tiếng, quần áo Đại Hạ vương bị cắt nát.

Đại Hạ vương xoay người chém xuống, Đại Chu vương lại vô thanh vô tức biến mất, sắc mặt Đại Hạ vương khẽ biến, ông vừa muốn rời đi thì phụt một tiếng, một thanh kiếm nhỏ chọc thủng bàn chân ông.

Đại Hạ vương khẽ quát, cảm đao chém ra thì Đại Chu vương đã lần thứ ba vô tung vô ảnh.

Trong chốc lát, Đại Hạ vương đã bị đánh cho thương tích đây mình.

Đại Hạ vương hậm hực nhanh chóng lui vào trong thiên địa, lúc này Đại Chu vương mới tự tin hiện thân, mỉm cười nói: "Thiên hạ đệ nhất, ngươi và Tần Quảng ở trong giới vực của bệ hạ thì có chiến lực Thiên Vương, thậm chí còn được tăng lực, địch nhân bị áp chế, nhưng ra khỏi giới vực thì cũng lắm chỉ có lực lượng Hợp Đạo nhị đẳng, sao có thể địch nổi ta?"

Vậy mà hai kê này còn nghĩ mình là Thiên Vương chân chính.

Cách đó không xa, Tô Vũ lên tiếng: "Ở trong tiểu thiên địa của ta thì hai vị đều là Thiên Vương chân chính, nhưng ta đã nói rồi, sau khi rời khỏi đây thì sẽ bị yếu đi. Trừ khi hai vị bước vào Thiên Tôn cảnh hay thậm chí là chủ nhân quy tắc"

Mọi người ngẩn ra.

Tô Vũ cười hỏi: "Làm sao? Chủ nhân quy tắc thì kỳ quái lắm à? Nhân Hoàng phong tỏa một bộ phận Thời gian đại đạo, nhưng đạo của ta không phụ thuộc vào nó, không phải là không có khả năng trở thành chủ nhân quy tắc. Nhưng đến lúc đó thì vẫn sẽ bị hạ cấp bậc, trừ khi ta có thể địch nổi Thời gian đại đạo"

Đại Chu vương cũng thấy kích động: "Ý bệ hạ là dung đạo của ngài thì có thể trở thành chủ nhân quy tắc, vậy vì sao có không ít kẻ tu ngụy đạo của Nhân Hoàng bệ hạ mà vẫn không thể thăng cấp?"

"Nhân Hoàng tiền bối vẫn chưa tách khỏi trường hà"

Tô Vũ giải thích: "Lực lượng đầu nguồn thiên hà vẫn chưa tách ra. Vậy nên thực lực ngụy đạo của Nhân Hoàng đạo không chênh lệch nhiều so với thực lực chân đạo, bằng không thì trong tình huống bình thường, Nhân Hoàng đại đạo chưa mở rộng được bao nhiêu, chỉ mạnh hơn của ta một chút thì sao có thể sánh với chân đạo?"

"Đạo của ta sẽ yếu đi, còn đạo của Nhân Hoàng thì dù không hạ đẳng cấp thì thực lực cũng sẽ không tương đương với chân đạo, ít nhất phải giảm đi nửa phản"

Đại Chu vương kinh nghi: "Ý bệ hạ là Nhân Hoàng đạo không bằng đạo của ngài?"

Tô Vũ lắc đầu: "Không phải. Chỉ là Nhân Hoàng không muốn tách ra, ngài ấy muốn mượn lực lượng thời không trường hà để hoàn thiện đại đạo. Nếu đã hoàn thiện rồi thì Nhân Hoàng tự nhiên sẽ tách khỏi"

"Đạo của ta quá yếu cho nên chỉ cần thay đổi lực lượng hỗn độn là có thể miễn cưỡng duy trì. Nhân Hoàng đạo thì khác, nó quá mạnh, tốc độ thay đổi lại không nhanh như vậy, kỳ thật thượng giới khuyết thiếu lực lượng hỗn độn, vậy nên mới dẫn tới việc Nhân Hoàng đạo tiêu hao quá lớn, thu không đủ chỉ, tiêu hao vượt xa tốc độ chuyển đổi"

Thế nên Nhân Hoàng mới lựa chọn tạm giữ đó, chưa vội tách ra.

Đại Hạ vương hơi ủ rũ: "Ý bệ hạ là chúng ta ở trong phương thiên địa này thì sẽ là cấp bậc Thiên Vương, nhưng đi ra ngoài thì chỉ là Hợp Đạo nhị đẳng?"

"Đúng"

Đại Hạ vương uể oải: "Vậy chúng ta có thể kéo theo thiên địa đi đánh nhau không, hoặc là kéo địch nhân vào thế giới của bệ hạ?"

Bằng không thì đi đánh nhau sẽ chịu thiệt!

Tô Vũ đáp: "Hiện tại thì chưa được, trước mắt chỉ có thể di động trong hỗn độn, nhưng nếu ra khỏi hỗn độn thì Tử Linh đại đạo hay Thời gian đại đạo đều sẽ bài xích tân thiên địa của ta"

"Hỗn độn liên thông với nhau. Đặc biệt là từng có cường giả hỗn độn thượng giới đi tới nơi đây, cho nên ngược lại thiên địa của ta cũng có thể dịch chuyển đến Hỗn Độn Sơn"

Mọi người kinh ngạc.

Vậy chẳng phải là chỉ cần Đại Tân vương và Đại Hạ vương luôn ở trong thiên địa này, sau đó bọn họ có tới tới Hỗn Độn Sơn thì vẫn có thể giao thủ cùng Thiên Vương chân chính hay sao?

Bình Luận (0)
Comment