Tô Vũ nện một chiêu đánh lui cự nhân, lúc này hắn hơi chân chờ một chút, rất nhanh không vội lao lên đánh giết đối phương nữa.
Hắn đã cảm nhận được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Đánh giết cự nhân thì gã sẽ càng ngày càng mạnh.
Mà có vẻ cũng càng ngày càng có trí tuệ.
"Không thể giết nữa, phải phong ấn mới được!"
Tô Vũ cấp tốc bài bố một đại trận phong ấn trấn áp, hắn chấp chưởng vạn đạo nên mặc dù không am hiểu quá sâu về trận pháp, thế nhưng bố trí đại trận phong ấn đơn giản thì vẫn có thể.
Không chỉ vậy, lúc này Tô Vũ cầm bút lông lớn trong tay, đó chính là lực lượng Bút đạo!
Tô Vũ thôn phệ không ít Bút đạo chỉ lực, Bút đạo vốn dĩ có hiệu quả phong ấn rất lớn.
Bốn đạo Bút Mặc Chỉ Nghiên đều là do Văn vương chuẩn bị dùng để phục sinh, hiển nhiên, có thể Văn vương đã biết một vài thông tin, bao gồm cả việc xuất hiện dạng cự nhân giết hoài không chết này!
"Bút đạo chủ phong!"
Tô Vũ phác họa từng đại trận, cầm bút lông lớn trong tay cấp tốc phong ấn gã cự nhân kia vào bên trong.
Cự nhân kịch liệt gào thét giấy giụa!
Âm ầm!
Đinh ba to lớn oanh kích liên hồi.
Tô Vũ phong ấn gã cự nhân xong bèn nhìn về đám Tử Linh phía sau, vội quát: "Còn thất thân làm gì, đi qua mau!"
Không ít Tử Linh hoảng sợ nhưng vẫn cắn răng cấp tốc bay về phía trước, vượt qua gã cự nhân vẫn đang giãy giụa dữ dội kia.
Bất quá, lúc này cũng có Tử Linh sinh lòng khiếp sợ, một tôn Tử Linh Vĩnh Hằng bỗng nhiên quay đầu bay về hướng lỗ hổng mà Tô Vũ đã mỡ ra trước đó.
Y muốn trở về!
Đến lúc này, y mới hiểu được sự tình nguy hiểm nhường nào.
Một tôn cự nhân là sự tồn tại mà y không cách nào có thể vượt qua.
Kết quả y vừa bay về không xa, một tiếng nổ ảm vang, bọt nước cự đại đánh ra đập y thành vô số tử khí, dung nhập vào trong Tử Linh trường hà.
Ánh mắt Tô Vũ lóe lên một cái, nhìn lại hướng bên kia.
Bây giờ bọt nước ở đó đã nhỏ đi một chút, nhưng dù vô hình thì Tô Vũ cũng có thể cảm nhận được.
Mà gã Tử Linh cự nhân đã dần khôi phục hơn.
"Tử Linh tử vong, toàn bộ căn nguyên dung nhập, cái này... cái này là sao?"
Tô Vũ sốt ruột suy ngẫm, hắn đã mơ hỏ có thêm một vài phán đoán.
Hà Đồ tách lực lượng căn nguyên ra, dẫn đến Tử Linh trường hà cảm thấy mình bị hao tổn rất nhiều, thế là nó bèn sinh ra một tôn Tử Linh cự nhân, nhưng một khi các Tử Linh khác chết đi và dung nhập vào trong đó thì có thể dẫn đến chuyện thực lực Tử Linh cự nhân tụt giảm, bởi vì Tử Linh trường hà đã kiếm về được một chút xíu xiu.
Tử Linh vốn đĩ có khoảng một nửa lực lượng lưu lại trong trường hà, sau khi chúng chết, toàn bộ lực lượng đều sẽ dung nhập vào.
Chỉ là tôn Tử Linh Vĩnh Hằng kia so với Hà Đồ thì vẫn có chênh lệch quá xa.
Cho nên Tử Linh cự nhân này cũng chỉ bình phục một ít mà thôi.
Vừa thầm nghĩ, Tô Vũ vừa cấp tốc phong ấn gã Tử Linh, phong ấn này có thể duy trì bao lâu thì Tô Vũ không rõ, có điều hắn mặc kệ hết thảy, làm xong liền bay đi nơi khác, hắn còn phải trợ giúp mọi người dung nhập căn nguyên.
Rất nhanh, Tô Vũ đã tới nơi mọi người đang đứng.
Nơi đây hội tụ gần 60 vị Tử Linh có mạnh có yếu, tất cả đều đang cố sức chống cự bọt nước to lớn.
Trong số những Tử Linh này có vị là người nhà cũng có kẻ không phải người của mình, bao gồm cả một vài cường giả dưới trướng Bắc vương đều đã chạy tới, thậm chí là cả những tên Tử Linh bị khống chế ở Phong ấn chi địa.
Muốn khôi phục toàn bộ 60 vị cường giả, Tô Vũ không dám tưởng tượng sẽ làm cho gã cự nhân kia trở nên mạnh mẽ tới cỡ nào.
Mặc kệ!
Phân tán ra, trong thời gian ngắn họ không có cơ hội nào khác nữa!
"Tự tìm kiếm căn nguyên của mình đi!"
Tô Vũ khẽ quát một tiếng, Nam vương liền bay về phía trước, Tinh Vũ Ấn tiếp tục trấn áp, nhưng rõ ràng Tinh Vũ Ấn đã có vẻ ảm đạm đi nhiều vì thiếu hụt lực lượng.
Vào lúc này, cường giả Thiên Hỏa cấp bậc Thiên Vương của Hỏa Thần nhất tộc, vị đã bay ra khỏi Tử Linh trường hà trước đó, vội vàng nói: "Cường giả Nhân tộc, tiếp tục hướng về phía trước lực đẩy từ trường hà đối với chúng ta sẽ càng lớn, nhất là một khi có sinh linh tiến vào, lực bài xích lại càng mạnh! Cường giả Nhân tộc, chỉ bằng ngươi phụ trách đánh tan gã cự nhân kia đi, tự chúng ta đi dung nhập căn nguyên là được, chết sống có số, không thể dựa hết vào một mình ngươi..."
Y cảm thấy... Được rồi, y cảm thấy Tô Vũ có thể phân tâm nhị dụng đã khiến cho lòng y run sợ.
Chúng ta chống cự lực lượng trường hà là đủ rồi, vị cường giả Nhân tộc này, kính nhờ ngươi đi đối phó với gã cự nhân kia đi, bằng không, chúng ta lo lắng sẽ xảy ra chuyện.
Tô Vũ không để ý tới y.
Nam vương chợt lên tiếng: "Bệ hạ, chúng ta không phải hài tử, chúng ta là cường giả!
Cứ để chúng ta tự dung hợp căn nguyên đi! Chết thì chết, chẳng lẽ cứ chiếu cố như hài tử mãi sao? Làm thế ngươi sẽ phải phân tâm, không thể vậy được!"
Thiên Hỏa nói không sai, Tô Vũ vừa phải bảo vệ họ lại còn vừa phải đối phó với gã cự nhân.
Bấy giờ, những người khác không thể tùy tiện tiến vào, nếu không sinh linh sẽ bị bài xích, dẫn đến rung chuyển càng lớn, trừ phi là vào thời khắc cuối cùng thì còn tạm được, mà Tô Vũ cũng chẳng định gọi thêm người vào.
Nghe Nam vương nói vậy, lại nhìn những người khác, dù cho có người hi vọng Tô Vũ bảo vệ một đoạn đường nhưng nhìn lại gã cự nhân không ngừng giấy giụa ở sau, rất nhanh, bọn họ nhao nhao cất tiếng: "Bệ hạ, ngài cứ lo đối phó cự nhân kia đi, chuyện dung hợp căn nguyên hãy để chúng ta tự làm!"
"Đúng vậy, bệ hạ!"
Tinh Nguyệt vừa đuổi tới cũng nhìn về phía Tô Vũ, khẽ nói: "Ngươi đối phó với cự nhân kia là đủ, tìm kiếm căn nguyên không quá khó khăn, nếu ngăn không được bọt nước này thì đại biểu chúng ta không đáng được phục sinh!"
Tô Vũ trằm mặc một hôi mới gật đầu, bỗng nhiên hắn khẽ vẫy tay thu Tinh Vũ Ấn lại, tiếp đó hắn giao đại ấn cho Tinh Nguyệt: "Nó vốn là của ngươi, chính ngươi cầm đi!"
Lòng Tinh Nguyệt hơi xao động.
Tô Vũ nói: "Tuy rằng đại ấn đã trợ giúp ta rất nhiều, nhưng chung quy nó vốn không thuộc về ta, mà là của ngươi! Bất luận dị động gì thì Tinh Vũ Ấn cũng có thể trấn áp, nó đã bị ta tiêu hao không ít năng lượng, chỉ sợ phần tiêu hao ấy cao tới tám chín thành...
Bây giờ, ta trả lại ngươi trước, mai này nói sau!"
Tinh Nguyệt hơi rối rắm, nhưng vẫn nghe lời tiếp nhận.
"Đây là thứ thuộc về Tinh Nguyệt, lẽ ra ta không cần phải giải thích, nhưng mà.." Tô Vũ liếc mắt nhìn những người xung quanh, âm thanh có phần đe dọa: "Hi vọng chư vị đừng vì nó mà sinh ra tranh chấp! Tinh Nguyệt, ngươi dùng đại ấn này bảo vệ chính ngươi là đủ, kỳ thật có rất nhiều thứ đều là người khác chuẩn bị vì ngươi!"
Tinh Vũ Ấn, Mặc đạo hay kể cả Bút đạo, thật ra đều là thứ mà Văn vương có ý muốn giúp Tinh Nguyệt khôi phục.
Cho nên không ngoa khi nói rằng, những vật này đều thuộc về nàng ta.
Nghe Tô Vũ nói, những người khác đều giữ vững trầm mặc.
Tô Vũ lại bí mật truyền âm cho Hà Đỏ: "Bảo vệ Tinh Nguyệt, hẳn là nàng rất trọng yếu!
Đừng để người khác cướp Tinh Vũ Ấn của nàng, Tinh Vũ Ấn nhất định có tác dụng rất lớn, nhất là đối với Tinh Nguyệt!"
Có nhiều thứ sớm đã được các vị cường giả an bài từ trong cõi u minh.
Những vật này hẳn đều có liên quan tới Tinh Nguyệt.
Cuối cùng Tô Vũ nói: "Chư vị hãy tự mình dung hợp căn nguyên, ta sẽ giữ chân gã cự nhân, không thể giết gã được, bởi vì làm thế chỉ khiến gã càng ngày càng mạnh!"
Đám người Nam vương gật đầu.
Rất nhanh, mọi người tiếp tục tiến lên.
Một vài Vĩnh Hằng thì lại trở về, căn nguyên của họ hình như không nằm ở chỗ sâu.
Mà Tô Vũ thì cấp tốc bay về hướng cự nhân.
Ẩm!
Tô Vũ vừa bay tới, cự nhân kia trực tiếp phá vỡ phong ấn khiến hắn không khỏi biến sắc.
Còn chưa có ai dung hợp căn nguyên, vì sao gã lại cường đại hơn rồi?
Xem ra tốc độ gã khôi phục nhanh hơn suy đoán của hắn nhiều!
"Phiểền phức!" Tô Vũ thầm mắng một tiếng: "Hóa ra, bất kể ta khôi phục một người hay là nhiều người thì ngươi đều sẽ tự mình mạnh lên?"
Khốn kiếp!
Nói như vậy, lựa chọn của hắn quả là không sai, tên chết tiệt này lại tự mình một mực cường đại chứ không cần phải chờ đợi tất cả mọi người dung hợp căn nguyên xong mới có thể mạnh lên!
"Chết đi!"
Gã cự nhân càng thêm lãnh khốc, đỉnh ba xiên thẳng về phía Tô Vũ, Tô Vũ cũng vung đao chém xuống!
Ẩm!
Đại chiến bộc phát.
Mà ở địa phương khác, trong toàn bộ Tử Linh trường hà cũng xuất hiện vô số dị biến, sóng lớn ngập trời.