Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3207 - Chương 3207: Dụ Hoặc Quá Lớn.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3207: Dụ Hoặc Quá Lớn.
 

Cùng lúc này.

Ổ trong Phong Ấn chi địa, 15 vị cường giả có người hơi ngo ngoe muốn động, có người lại bất đắc dĩ nói: "Chúng ta bị phong ấn rồi, không có cách nào đi ra!"

Mấy chuyện ngoài kia không liên quan tới chúng ta, trừ khi là làm ra chút động tĩnh ở trong Tử Linh thiên hà.

Địa Chi La chán nản nói: "Được rồi, chúng ta đâu có đi được, chỉ là lực lượng căn nguyên trong Tử Linh đại đạo mà thôi, cũng chẳng quá mạnh, không địch nổi đám Ngọc Tử Khinh đâu!"

Gã thực sự rất muốn giết cường địch, đáng tiếc gã không thoát ra được!

Phần thưởng này quá phong phú!

Mà đối với chủ nhân của Tử Linh đại đạo, lực lượng chủ nhân quy tắc thì có tính là gì.

Lời hứa kia chắc chắn không phải là giả!

Lúc này, Tô Vũ lạnh lùng nhìn gã cự nhân đối diện, cất giọng: "Chủ nhân quy tắc?

Phân thân cự nhân của ngươi còn chẳng phải chủ nhân quy tắc, ngươi lại dám nói ban thưởng cho người ta đạt đến cảnh giới chủ nhân quy tắc, thật buồn cười, ngươi còn chẳng thể khôi phục đến tình trạng kia cơ mà!"

Gia hồa này đang gạt người!

Nếu không ngươi đã dứt khoát hóa phân thân của mình thành chủ nhân quy tắc cho rồi.

Nhưng mà cự nhân kia vẫn lạnh lùng đáp: "Tên ngu xuẩn, bản tọa còn chưa khôi phục, giết ngươi rồi bản tọa sẽ dần dần khôi phục, tự nhiên có thể làm tròn lời hứa!"

Ga cũng đâu nói sẽ ban thưởng ngay lập tức!

Một tôn chủ nhân quy tắc mà thôi, chẳng lẽ còn không ban thưởng nổi sao?

Đương nhiên là gã có thể thưởng được!

"Con dân của tam, ai giết cường giả dị đạo, Tử Linh giới vực sẽ do kẻ đó thay mặt chấp chưởng!"

Gã muốn tuyển định Tử Linh Chi Chủ cho giới vực, đương nhiên chỉ là thay mặt chấp chưởng, chủ nhân chân chính vẫn là gã!

Mà hiện tại, thực lực của tôn cự nhân này lại tiếp tục tăng lên, oanh!

Lực lượng Thiên Tôn hiện ra!

Cự nhân đang dần thức tỉnh.

Phập một tiếng, đỉnh ba đâm tới ép cho Tô Vũ phải lùi lại mấy bước, cự nhân càn quét sóng lớn xung quanh, toàn bộ sóng cả trong trường hà tái khởi, bọt nước ngập trời.

Mà vào lúc này, trong trường hà bỗng nhiên có Tử Linh mất khống chế ra tay với người bên cạnh.

Thực lực của tên mới chém giết Tử Linh bên người lập tức được tăng lên, chủ nhân quy tắc thì rất khó nhưng dưới chủ nhân quy tắc thì chẳng khó khăn gì, khí tức của gã cự nhân tụt giảm một chút, nhưng mà gã lại lộ ra nụ cười không còn máy móc nữa:

"Xem ra những kẻ xâm lấn này xảy ra nội chiến rồi!"

Gã có trí tuệ!

Sắc mặt Tô Vũ khẽ biến, tên cự nhân đang cố ý tạo nên cuộc nội chiến này.

Giết người bên cạnh có thể làm bản thân mạnh lên!

Mà còn là mạnh hơn rất nhiều!

Dù lực lượng của cự nhân tiêu hao một chút nhưng cũng không tính là gì, bởi vì gã cũng đang nhanh chóng khôi phục!

Tô Vũ lạnh lùng quan sát, sau một khắc, hắn đánh ra một quyền nhưng trong lòng thì cực kỳ lo lắng, mọi người còn chưa thôn phệ căn nguyên xong sao?

Phiền phức càng lúc càng lớn!

"Thôn phệ!"

Nam vương quát lớn một tiếng, sau một khắc, sắc mặt bà chợt biến hóa, liếc mắt nhìn về phía trước.

Tử Linh thiên hà rộng lớn lại đột ngột xuất hiện một vết rách, đúng vậy, trường hà đã nứt ra một lỗ hổng.

Nam vương triệt để biến sắc, bởi vì trong lỗ hổng kia bà nhìn thấy cảnh tượng mà mình hoàn toàn không muốn xem.

Mà dưới lỗ hổng, có kẻ cũng ngây ngẩn cả người.

Địa Chỉ La nhìn về phía trên không, ngốc trệ trong giây lát rồi vội nhìn những người khác, gã thâm lẩm bẩm: "Trường hà... xé rách rồi! Chúng ta... chúng ta có thể trực tiếp tiến vào trường hà, sau đó tự giải phong?"

Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi!

Đoạn trường hà này cơ hồ nằm ở chỗ sâu nhất, gần như không thể nào bị xé rách, nếu không thì họ đã sớm hợp lực để mở trường hà, xông vào rồi tìm địa phương yếu kém để thoát ra!

Nhưng mà hiện tại trường hà đã xuất hiện lỗ hổng.

Ý chí của Tử Linh Chi Chủ cảm nhận được một vài thứ nên tác thành cho bọn chúng, chủ động giúp chúng đánh mở tiền lệ!

Có thể giải phong, có thể giết người, có thể chạy trốn!

Địa Chỉ La rung động hồi lâu, bất chợt gã nhìn về phía Tử Linh Đế Tôn ở nơi sâu, cảm xúc hơi mất khống chế, vội hét: "Đế Tôn, chúng ta mau vào đi!"

Nhanh vào thôi!

Một mình thì gã không dám tùy tiện đi, bởi vì gã thấy được Nam vương bọn họ đang ở đầu lỗ hổng bên kia.

Thế nhưng nếu mọi người cùng nhau đi thì còn sợ cái rắm gì!

15 vị cường giả đỉnh cấp, riêng Đế Tôn đã có thể so với chủ nhân quy tắc, bốn vị khác thì có thể so với Thiên Tôn, còn lại thì đánh ngang tay với Thiên Vương.

Bên bờ lỗ hổng bên kia chỉ có Nam vương và Lam Sơn, chắc chắn phe gã có thể đánh chết bọn họ!

Đế Tôn khẽ nhíu mày nhìn lên bầu trời, lão cũng muốn nhân cơ hội đào thoát, thế nhưng nếu chạy trốn rồi thì ắt sẽ phải va chạm với một số người.

Lão vừa nghĩ tới đó, đám Vạn Thiên Thánh đã đồng loạt lơ lửng hiện ra bên ngoài khu vực phong ấn!

Vạn Thiên Thánh bình tĩnh lên tiếng: "Chư vị, hi vọng chư vị tránh khỏi trận chiến này, sau trận chiến, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp mở ra phong ấn. Nước giếng không phạm nước sông, ta thay bệ hạ đáp ứng chư vị, nếu chư vị không tiến vào trường hà thì Vũ Hoàng Phủ tất sẽ dốc toàn lực trợ giúp chư vị thoát khốn!"

Địa Chi La đã có phần điên cuồng: "Mọi người tin tưởng ông ta sao? Trường hà đã chủ động mở ra rồi, chư vị đừng quên chúng ta đều là Tử Linh, Tử Linh Chi Chủ mới là người đứng đầu duy nhất của chúng ta! Chẳng lẽ hiện tại còn ngây ngốc đợi ở đây?

Điên rồi sao?"

Một vài Tử Linh hơi xao động, có kẻ nhìn về phía Tử Linh Đế Tôn hỏi ý.

Tử Linh Đế Tôn nhìn thẳng vào mắt Vạn Thiên Thánh, lão muốn nghe một câu xác nhận: "Vũ Hoàng Phủ thật sự nguyện ý giúp chúng ta thoát khốn à?"

Vạn Thiên Thánh đáp ngay: "Ta cam đoan cũng là Vũ Hoàng cam đoan! Ta chỉ không hi vọng mọi người phát sinh xung đột vào lúc này, đối với chúng ta đều không có chỗ tốt gì"

Tử Linh Đế Tôn trầm mặc một lúc, cuối cùng hạ quyết tâm: "Ta lựa chọn tin tưởng các ngươi một lần"

"Đế Tôn!"

Có người sốt ruột khẽ quát một tiếng, không phải Địa Chi La mà là một vị Thiên Tôn khác, bấy giờ vị này nhịn không được nữa: "Đế Tôn... Chúng ta có thể tự mình thoát ra mà!"

Tử Linh Đế Tôn bình tĩnh nói: "Ra ngoài? Hiện tại mà rời đi thì phải chém giết một trận, nếu không chúng ta sẽ không thoát được! Không bằng cứ ở lại đây chờ đợi Vũ Hoàng Phủ chủ động thả chúng ta ra ngoài!"

"Đế Tôn!"

Có người gầm thét, ý tưởng quỷ quái gì vậy?

Chủ động ra ngoài không chịu mà lại bị động chờ người đến thả ư?

Dù phải đại chiến một trận thì có sao?

Chẳng lẽ chúng ta lại sợ chiến à?

Không thể nào!

"Chư vị... tùy ý đi!"

Tử Linh Đế Tôn nhìn lên trên không, trầm ngâm cất tiếng: "Lỗ hổng duy nhất ngay ở chỗ Tô Vũ bên kia, ra ngoài thì chắc chắn phải bộc phát chiến đấu với hắn!"

Đây là chuyện tất nhiên!

Những người khác có người cắn răng, có người giãy giụa.

Đế Tôn nghĩ gì thế?

Trên thực tế, Vạn Thiên Thánh cũng khá chấn động, thế mà Tử Linh Đế Tôn lại quyết định không đi, điểm này chính ông cũng không nghĩ tới. Dựa theo suy nghĩ của ông, vị này bị phong ấn nhiều năm, bây giờ đã có cơ hội giải phong thì dù trả giá đắt cũng phải thoát ra ngoài.

Cho dù cần đại chiến một trận thì lão cũng sẽ mặc kệ hết thảy!

Nhưng đối phương lại tin tưởng mình, ngay cả Vạn Thiên Thánh cũng ngơ ngác!

Rốt cuộc là sao đây?

Vị Đế Tôn này đang nghĩ cái gì?

Tử Linh Đế Tôn không nhiều lời, chỉ nhìn về phía lỗ hổng trên không.

Lão đang nghĩ gì ư?

Rất đơn giản, lão chỉ nghĩ nếu đi ra thì có lẽ sẽ phải chết!

Chết một cách triệt để!

Một vị khai thiên mà chỉ có ngần ấy thủ đoạn thôi sao?

Lão không tin!

Tô Vũ nhất định còn có thủ đoạn khác, hiện tại hắn chỉ đang thử đao mà thôi, nếu lão thực sự lựa chọn tiến vào lỗ hổng cũng có nghĩa là lựa chọn đối địch với Tô Vũ, tới lúc đó đừng hòng nói chúng ta không tham chiến gì cả, đó là điều không có khả năng!

Mà vào thời khắc này, có người khẽ quát: "Đi lên!"

Trong nháy mắt, trọn vẹn tám thân ảnh bay lên lên trên không!

Đồ đần mới không đi!

Đế Tôn bị giam đến phát điên rồi!

Ngớ ngẩn!

Cho ngươi sinh lộ thế mà ngươi lại không muốn, nhất định cứ phải chờ phong ấn tự vỡ vụn mới vừa lòng?

Còn bảo chờ đợi Vũ Hoàng Phủ gì đó, ha ha, ai sẽ giao vận mệnh của mình cho người khác cơ chứ?

Tử Linh Đế Tôn thản nhiên nói: "Trong vòng mười năm, không ai giải phong thì phong ấn này cũng sẽ tự phá, cân gì phải làm thết"

Cùng lắm thì lão đợi thêm mười năm!

"Đế Tôn, chúng ta không chờ thêm được nữa!"

Có người gào thét, hắn không muốn chờ! Cơ hội bày ra trước mắt, vì sao không dứt khoát nắm lấy?

Đúng vào lúc này, Phì Cầu phá không lao đến, một giày đá gãy thông đạo, sau một khắc, Phì Cầu hóa thân thành một con chó đen, gầm thét: "Giết chúng!"

Thời khắc này dáng vẻ của Phì Câu đã không còn thiện lương như trước!

Bình Luận (0)
Comment