Tô Vũ không để ý tới Trà Thụ nữa, hắn lại nói: "Từ đó, chúng ta chiếm cứ thiên thời địa lợi nhân hòa, vạn tộc và Ngục vương nhất mạch đánh nhau là tốt nhất, không đánh thì chúng ta sẽ ra tay với Ngục vương nhất mạch! Giết chết bọn chúng! Nếu giết được mấy tên Thiên Tôn, nếu vạn tộc vẫn không tới bỏ đá xuống giếng thì kỳ thật không đáng để lo, bọn gia hỏa này quá vụn vặt, quá mức chậm chạp!"
Lam Thiên cười nói: "Bách Chiến thì sao? Chúng ta không nhằm vào hắn, nhưng hắn có bố trí trong Ngục vương nhất mạch, có lẽ kế hoạch của chúng ta sẽ đánh loạn kế hoạch của hắn, thậm chí giết người của hắn. Một khi như thế, chúng ta phải làm sao?"
Khả năng này rất có thể tồn tại!
Mà lỡ như người tới là Nguyệt La thì thế nào?
Y chỉ ra vấn đề: "Nếu Nguyệt La tới thì có giết hay không? Nguyệt La rất mạnh! Nhưng ả là người của Bách Chiến, không giết thì kế hoạch của chúng ta sẽ tan vỡ, giết thì sẽ đối địch cùng Bách Chiến!"
Tô Vũ trầm mặc một hỏi, ánh mắt thoáng nheo lại: "Giết!"
Trong lòng mọi người khẽ ngưng trọng!
Tô Vũ lạnh lùng nói: "Vì sao lại không giết? Người của Ngục vương nhất mạch đều có thể giết! Càng là nhân vật trọng yếu thì càng nên giết! Chuyện ả là người của Bách Chiến thì liên quan gì với ta? Ả đâu phải người của ta, ta chỉ không muốn vạch mặt với Bách Chiến vào lúc này, dẫn đến ta và hắn nội chiến sẽ xuất hiện tổn thất lớn! Nhưng người của hắn giấu trong bóng tối, chẳng lẽ ta còn phải chiếu cố nữa à?"
Về phần giết xong khiến Bách Chiến trở mặt... Trở mặt thì cứ trở mặt thôi, nếu ám tử của ngươi bị giết thì đó cũng là vấn đề của ngươi!
Tô Vũ không có hứng thú giúp hắn ta bảo vệ ám tử!
Hắn nói tiếp: "Đừng cân nhắc những thứ này, nếu thật sự cần thiết thì ta sẽ báo cho Bách Chiến! Đương nhiên, hắn có nghe hay không lại là chuyện của hắn!"
Tô Vũ không nói thêm gì nữa, cùng lắm thì đánh tan nhục thân của đối phương rồi trấn áp biển ý chí, nếu Bách Chiến thật sự muốn người thì ném trả cho hắn là xong việc, đương nhiên, hắn ta cũng cần trả giá đắt.
Về phần những người khác, Tô Vũ không muốn đi cân nhắc nhiều.
Vì người của đối phương mà hại chết người nhà mới là phiền phức đáng để tâm!
Đại Chu vương lên tiếng: "Vậy tức là bệ hạ quyết định chuẩn bị rời núi sao?"
Chúng ta ẩn núp ở đây hệt như dạo chơi vậy!
Mọe nó, thật là sảng khoái!
Đại Chu vương bấm ngón tay tính toán, mới chỉ hơn một tháng mà thôi.
Thế nhưng hết thảy mọi thứ đều đã thay đổi.
Thực lực của họ đã biến hóa nghiêng trời lệch đất!
Mà lần này kế hoạch của Tô Vũ có xác suất thành công rất lớn!
Tô Vũ gật đâu: "Ta muốn rời núi, đương nhiên, các ngươi thì tạm thời không cần, cứ ẩn núp tiếp đi!"
Mắt hắn nheo lại: "Phì Cầu, Thông Thiên đều là cường giả bị mọi người biết! Các ngươi đi với ta! Ta muốn theo Tam Nguyệt cùng lên thượng giới!"
Đám người kinh hãi, Tô Vũ cười lớn: "Đúng, ta muốn lộ diện! Đặt dưới mí mắt của vạn tộc, đó mới là lựa chọn tốt nhất! Các ngươi không cần lo lắng cho ta, hiện tại mục tiêu của ta chỉ có một, báo thù!"
"Cự Phủ, Tam Nguyệt, Phì Câu, Thông Thiên và ta, đây chính là thực lực của chúng ta, không hề kém nhưng nếu bảo là rất mạnh... Thôi cũng coi như có thể!"
Tô Vũ nói: "Ta muốn tới thượng giới khai sơn lập phái, chân chính chiếm cứ một phương, có cả chiến lực hai tuyến sáng và tối! Thậm chí ta muốn gọi Thực Thiết nhất tộc tới, trực tiếp đàm phán với vạn tộc, ta muốn hợp tác giết đối phương, ta có ba vị Thiên Tôn là Phì Cầu, Tam Nguyệt, Cự Phủ, nếu các ngươi không đáp ứng thì đừng trách ta không khách khí!"
"Kể từ đó, ta ở ngoài sáng, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy!"
"Ngoại trừ mấy vị này, đám Thiên Cổ chỉ còn biết thêm một vị khác, chính là Hồng Mông tiền bối! Nhưng Hồng Mông tiền bối là trấn thủ, không thể tùy tiện lên thượng giới, cho nên thực lực của ta cơ hỏ đã bại lộ toàn bộ, dù còn có mấy vị Hợp Đạo thì cũng là không có ý nghĩa gì"
Tô Vũ híp mắt cười: "Cách ẩn giấu tốt nhất là ở ngoài sáng! Chúng ta ở ngay dưới mí mắt của vạn tộc cùng Ngục vương nhất mạch, vậy thì họ còn lo lắng cái gì? Kẻ lo lắng chỉ có Bách Chiến, không có quan hệ gì với chúng ta hết! Muốn đánh thì cứ đánh Bách Chiến đi, liên quan ta cái rắm ấy!"
Đảm người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lòng ai nấy đều hơi rung động.
Hai tuyến sáng tối!
Đây đúng là ý tưởng không tôi!
Một vị ẩn tàng sẽ làm cho người ta kiêng kị.
Nhưng nếu Tô Vũ chủ động mang theo mấy vị Thiên Tôn lên thượng giới thì ngược lại sẽ đảm bảo được an toàn, vạn tộc sẽ không tùy tiện khai chiến với Tô Vũ, giúp cho Ngục vương nhất mạch kiếm tiện nghỉ!
Đại Chu vương khẽ gật đầu, tán thưởng: "Chiêu này của bệ hạ quả nhiên cao minh!
Đem thân mình lộ ra trước mắt vạn tộc, như vậy họ sẽ không còn phải lo lắng, mà thực lực của ta cũng không yếu, nhiều vị Thiên Tôn đi theo nên bệ hạ có thể kiêu căng hơn một chút! Dù thực lực của ta bị hao tổn thì vẫn có nhiều cường giả đi theo! Càng khoe khoang thì vạn tộc càng yên tâm!"
Tô Vũ cười nói: "Không sai! Chúng ta cường đại như vậy, liệu mọi người còn nghĩ tới việc ta ẩn giấu bao nhiêu cường giả nữa sao?"
Chắc chắn sẽ không!
Hồng Mông không đi được, những người khác đều chết rồi, Nam vương chỉ là Tử Linh, vậy Tô Vũ lấy đâu ra thực lực để mà ẩn tàng?
Hết thảy đều là quang minh chính đại.
Tất cả mọi người đều cho rằng mình đã nắm rõ nội tình của Tô Vũ.
Hắn quật khởi mới được mấy năm?
Muốn ẩn tàng cường giả cũng giấu không được!
Tô Vũ nói: "Quyết định như vậy đi! Ta sẽ nghĩ biện pháp na di thiên địa đến thượng giới, sau đó liên hệ với Bát Dực Hổ, hợp tác với Bát Dực Hổ không thể tùy tiện. Về phần bố trí thánh địa Trà Thụ thì làm phiền Vạn phủ trưởng hao tâm tổn trí!"
Tô Vũ không lo lắng họ không quen làm giả, tay nghề của lão Vạn nào có tầm thường!
"Chờ ta na di thiên địa xong, Tam Nguyệt, khi đó các vị hãy cùng đi! Hai vị tiền bối Tam Nguyệt và Cự Phủ cứ tới sinh linh giới vực trước, chỉ có một mục đích duy nhất là kéo dài thời gian! Chờ ta sắp xếp xong xuôi rồi sẽ đến, bao gồm cả đám Lôi Bạo nữa!"
Tô Vũ nói: "Khi ta đi ra sẽ phong kín thông đạo thượng giới - hạ giới!"
Đám người tỏ ra hơi khác thường, Tô Vũ xoa xoa tay: "60 tấm Nghị Viên lệnh chỉ sợ khó mà chủ động phong bế... Bất quá số còn lại cơ hồ đều ở trên thượng giới, ta đi lên liền trực tiếp tìm vạn tộc đòi, ta sẽ nói cho họ biết ta muốn phong kín thông đạo, không phải là vì ngăn cản họ hạ giới mà là để ngăn cản Bách Chiến trở lại thượng giới, các ngươi cảm thấy liệu vạn tộc có đáp ứng không?"
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của đám người càng thêm dị dạng, Đại Chu vương lên tiếng trả lời: "Có, điều kiện tiên quyết là bệ hạ đáp ứng phong bế xong thì phải trả lại Nghị Viên lệnh đã mượn, từ đó, một mình bệ hạ cũng không thể dùng số Nghị Viên lệnh còn lại để mở ra thông đạo hạ giới. Có khi vạn tộc sẽ mừng phát điên!"
Tô Vũ đắc ý: "Đó là chuyện đương nhiên! Khi đó, chúng còn phải cám ơn ta!"
Đúng vậy, khẳng định là họ sẽ tới tạ ơn Tô Vũ.
Tô Vũ nói tiếp: "Cứ như vậy, Bách Chiến cũng rất khó quấy nhiễu chúng ta! Huống chỉ, thông đạo ở Táng Hồn Sơn có lẽ đã bại lộ rồi, đứt khoát phong bế cho xong!"
Tất cả mọi người đều thán phục ý kiến của hắn.
Bệ hạ quả nhiên là người suy nghĩ nhiều, kể cả chuyện Bách Chiến có thể quấy nhiễu đều sẽ lo tiêu trừ trước.
Hắn ta muốn lên thượng giới thông qua Mệnh tộc cũng không phải là chuyện đơn giản, độ khó cực lớn!
Làm sao lên thượng giới sẽ trở thành vấn đề khó khăn.
Vạn Thiên Thánh tươi cười: "Bách Chiến muốn xuống ẩn núp, kết quả chợt phát hiện hắn lại không thể đi lên, quá thú vị!"
Khi ấy, Bách Chiến sẽ phải là kê sốt sắng nhất!
Làm sao mới có thể đi lên?
Phía trên đánh thành dạng gì rồi?
Nhất định Bách Chiến biết tới thông đạo ở Táng Hồn Sơn, đây cũng là thông đạo mà hắn thu hoạch được từ tin tình báo, phong kín nơi này và tầng chín Tinh Vũ phủ đệ, hắn sẽ không đi được, thông đạo trong chốn Hỗn Độn thì hắn chưa hẳn đã dám đi.
Vậy thì sẽ chẳng có cách nào lên thượng giới!
Tô Vũ nói: "Đúng rồi, còn phải tìm Võ Hoàng chào hỏi mấy câu nữa, đừng để cho Bách Chiến lên tầng chín rồi đi từ Đạo Nguyên chi địa, như thế sẽ phong tỏa Bách Chiến, thượng thiên không được, hạ địa không xong!"
Đám người hai mặt nhìn nhau, không khỏi cười thành tiếng.
Làm vậy có thể vứt bỏ sự quấy nhiễu của Bách Chiến!
Chúng ta chuyên tâm rong chơi ở thượng giới là được!