"Bệ hạt"
Cách thật xa, Cự Trúc Hầu đã kích động gào lên, nhìn thấy Tam Nguyệt thì ông càng thêm hào hứng.
Họ đã trở về rồi!
Mặc dù Trúc Sơn đã không còn ở chỗ cũ nhưng Trúc Sơn vẫn cứ là Trúc Sơn, Tam Nguyệt và Tô Vũ đều ở đây, như vậy là đủ.
Tô Vũ lộ ra ý cười.
Trước khi rời khỏi thượng giới, hắn từng gặp Cự Trúc Hầu một lần, ngày đó, Cự Trúc Hầu nói họ sẽ chờ đợi Tô Vũ trở về, trừ phi Tô Vũ vẫn lạc, nếu không Thực Thiết nhất tộc sẽ không đổi chủ.
Tam Nguyệt cũng một mực chứng thực điểm này.
Cho nên ngay khi Tô Vũ quay lại thì hắn bèn nghĩ biện pháp cứu toàn bộ Thực Thiết nhất tộc về ngay, từ đó cũng có thể tránh khỏi bị vạn tộc uy hiếp.
"Tốt rồi, tốt rồi"
Tô Vũ mỉm cười, dưới trướng của hắn lại nhiều thêm một vị Thiên Vương, Tứ Nguyệt cũng là Hợp Đạo nhị đẳng, Ngũ Nguyệt là tam đẳng đỉnh phong, cũng coi như lực lượng không kém.
Cộng thêm Thông Thiên mới tấn cấp Thiên Vương, như vậy bên phía Tô Vũ đã có 4 vị Thiên Tôn và 3 vị Thiên Vương.
Mới đến thượng giới mà chiến lực đã gia tăng.
Tô Vũ từng nghĩ liệu có nên cường công Ngục vương nhất mạch hay không, điều kiện tiên quyết là vạn tộc không tồn tại, nếu vạn tộc tồn tại thì cường công cũng không phải chuyện tốt.
"Cự Trúc!"
Tam Nguyệt cực kỳ mừng rõ nhìn về phía hơn vạn tộc nhân của Thực Thiết trên ngọn núi, lão nhẹ nhàng thở phào một hơi.
Số lượng của Thực Thiết tộc không quá nhiều, chỉ có hơn một vạn, số lượng này chẳng ít hơn hạ giới bao nhiêu, một khi hơn vạn tộc nhân bao gồm cả mấy vị Cự Trúc Hầu chết đi, đối với Thực Thiết tộc thực sự là tổn thất không thể lường được.
Còn may, bây giờ bọn họ đều an toàn trở về rồi!
Đám Thực Thiết thú cũng rất hưng phấn, vừa rồi bọn hắn cũng nhìn thấy Tô Vũ đại phát hùng uy, cũng nghe thấy lời Tô Vũ uy hiếp vạn tộc, buộc vạn tộc thả bọn họ ra.
Chỉ chốc lát, hơn vạn Thực Thiết thú đã nhao nhao bạo hống: "Bái kiến bệ hạ!"
Hơn vạn Thực Thiết thú có kẻ đang gặm trúc, có kẻ treo mình ở trên gốc cây, nhao nhao gầm lên, cục diện nom có về hơi buồn cười nhưng cũng khiến cho người ta cực kỳ phấn chấn.
Tô Vũ vui vẻ ngoắc ngoắc tay: "Miễn lễ! Chư vị trở về là may mắn của Vũ Hoàng Phủ!
Hôm nay không cách nào hạ giới, không cách nào đoàn viên với Thực Thiết nhất tộc dưới đó, nhưng các ngươi yên tâm, chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi!"
Tô Vũ phát biểu: "Trên thượng giới, Thực Thiết nhất tộc sẽ chứng kiến huy hoàng của chúng ta! Đánh giết cừu địch, báo thù cho những tỉnh anh đã tử trận vì Vũ Hoàng Phủ!"
"Giết một người của Tô Vũ này, ta sẽ đòi lại gấp trăm lần!"
"Chư vị, chúng ta sẽ ăn thua với Ngục vương nhất mạch, không chết không thôi, giết sạch bọn hắn xong, chúng ta sẽ quay về hạ giới!"
"Không chết không thôi!"
Tiếng rống chấn động chư thiên!
Một đám Thực Thiết thú cũng cảm thấy nhiệt huyết dâng trào, mặc dù trận chiến này chưa chắc họ sẽ tham chiến, nhưng nghe mấy lời này thì cũng quá thoải mái.
Tô Vũ không phải loại người chỉ nói không làm, người ta thật sự đến thượng giới để trả thù.
Không thì sao hôm nay mới vừa lên hắn liền đánh cho hai vị Thiên Tôn của Ngục vương nhất mạch mình đây thương tích?
Đây mới thật sự là kẻ hung ác!
Nếu chỉ hung ác ngoài miệng thì cũng vô dụng, mấu chốt là phải ra tay thật hiểm độc.
Mà hiện tại, ánh mắt Tô Vũ nhìn sâu vào trong Hỗn Độn Sơn, âm thanh rung động thiên địa: "Ngục vương nhất mạch phản bội Nhân tộc, cấu kết với Hỗn Độn, tội không thể xá! Nhân Hoàng không trừng phạt, Nhân Chủ đời thứ chín không trừng phạt, ta sẽ là người trừng phạt!"
"Đại nghịch bất đạo, tội lỗi đáng chém! Ta tước đoạt danh hào của Ngục vương, Ngục chính là kẻ phản nghịch Nhân tộc, tội lỗi đáng chết. Ta sẽ lột sạch khí vận Nhân tộc trong Ngục mạch, Nhân Hoàng chứng kiến, thiên địa làm chứng!"
"Phản nghịch đáng giết!"
Đùng!
Ngay khi Tô Vũ dứt lời, thiên địa liền biến sắc.
Ở phương Đông xa xôi, Nhân Hoàng đại đạo ở Đạo Nguyên chi địa kịch liệt rung động.
Sâu trong Hỗn Độn, Nhân Chủ Ấn của Tô Vũ cũng đang chấn động.
Lấy danh Nhân Chủ đương đại, phán Ngục vương là kẻ tội đỏ, lột sạch khí vận của nàng taI Ở nơi sâu trong Hỗn Độn.
Bỗng nhiên, núi băng địa liệt, thiên địa biến sắc, mây đen che trời!
Trong hư không, một tôn cự nhân tương tự với dáng vẻ của Tô Vũ bất chợt hiện ra, cự nhân há to mồm, nuốt chửng về phía núi sâu, lão tổ của Ngục vương nhất mạch thấy thế liền kinh hãi.
Lập tức, lão liền đánh ra một quyền!
Oanh!
Thiên địa nổ tung, thế nhưng lại không thể đánh tới hư ảnh nọ.
Cự nhân tương tự Tô Vũ này xuất hiện quá đột ngột, một ngụm nuốt vào nhưng không làm thương tổn bất kỳ ai, có điều hiện tại, một vài cường giả đỉnh cấp lại cảm thấy trái tim đập nhanh điên cuồng, họ bỗng cảm giác vắng vẻ, lạc lõng, dường như trên người đang thiếu đi cái gì đó.
Khí vận của toàn bộ Ngục vương nhất mạch đột ngột tụt xuống.
Pho tượng Ngục vương được cung phụng trong đại điện bỗng rơi xuống thần đàn, triệt để võ vụn.
Bất quá rất nhanh pho tượng kia lại cấp tốc tụ hợp, khôi phục hoàn chỉnh.
Một lần nữa bay lên thần đàn!
Nhưng hiện tại nó mơ hồ đã thiếu đi gì đấy.
"Tội!"
Ngay một khắc này, cự nhân trong hư không bỗng nhiên tuôn ra một tiếng quát khẽ, một chữ "Tội" khổng lỏ lạc ấn toàn bộ khu vực của Ngục vương!
Vô số dân chúng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, ai nấy đều sinh lòng sợ hãi.
Bỗng nhiên, họ đều cảm thấy mình có tội!
Trên thân Tô Vũ bộc phát khí vận, tiếng nổ ầm ầm không dứt giống như trong vô hình đang phải đối kháng với thứ gì đó.
Bấy giò, sắc mặt Tô Vũ trắng bệch nhưng hắn vẫn cười điên cuồng không ngừng:
"Ngục, ngươi đã bị ta định tội phản đồ của Nhân tộc, ngươi cần gì phải phản kháng?
Ta chính là Nhân Chủ, là chủ của Nhân tộc! Ta nói ngươi là kẻ phản nghịch thì ngươi chính là phản đồ đại nghịch bất đạo! Dù ngươi mạnh hơn thì năm đó cũng không thể vượt qua Tứ Cực Nhân Vương, địa vị cũng chỉ tới thế mà thôi, sao có thể tranh phong cùng ta?"
"Huống chỉ... Ngươi có thể trở về được sao?"
"Ha ha ha!"
Tô Vũ cười cực kỳ càn rỡ, khí vận liên miên bộc phát, trấn áp thiên địa.
Không quản được vạn tộc, ta còn không quản được Nhân tộc nữa à?
Chín đời Nhân tộc, khí vận Thượng Cổ thực tế đều do Tô Vũ kế thừa, bao gồm cả Giám Thiên Hầu đều bị hắn bắt giữ.
Bây giờ Bách Chiến đã thoát ly, có thể nói, khí vận của toàn bộ Nhân tộc xưa và nay đều tụ hội trên thân Tô Vũ hắn!
Nếu đã như thế, ta sẽ không đánh ngươi, nhưng khí vận phán định ngươi thế nào thì ngươi chính là như thế!
Hiện tại ở trong mắt mọi người, ở trong mắt vạn tộc, kẻ yếu kỳ thật không nhìn thấy cái gì, nhưng cường giả đều có thể thấy rõ sâu trong Hỗn Độn Sơn có một cỗ mây đen đang cuồn cuộn hội tụ về một hướng.
Khí vận tiêu tán!
Không phải toàn bộ Ngục vương nhất mạch đều là khí vận của Nhân tộc, Tô Vũ cũng không thể phá hủy được tất cả, nhưng lúc này, rõ ràng khí vận tổng thể đã có dấu hiệu tiêu tán mãnh liệt.