Thế cục lại thay đổi!
Sắc mặt Thần Hoàng Phi khẽ biến, bà quay đầu nhìn về nơi xa, sau đó không quan tâm việc xuất chiến xong sẽ ngã xuống nữa, bà nhanh chóng quay đầu huy chưởng, trong lòng cả kinh tới cực điểm.
Phía sau đột ngột xuất hiện một tồn tại tỏa ra ma khí ngập trời.
Đó là một nữ nhân Ma tộc vô cùng cường đại, tóc tím bay múa, trong tay có một đoạn lực lượng lôi đình, ả đánh một quyền về phía Thần Hoàng Phi.
Nơi xa hơn, Ma Thiên Tôn và Hồn Thiên Tôn đột nhiên liên thủ với lão nhân đầu bạc, 3 vị cường giả lao đến tấn công Long Thiên Tôn.
Lúc này, Thiên Cổ và Nguyên Mục Hầu cũng đồng loạt ra tay tấn công cường giả cầm rìu.
Ma tộc đã làm phản!
Thiên Cổ vốn lo chuyện này sẽ xảy ra, lão đã dặn dò Thần Hoàng Phi nhưng bây giờ Thần Hoàng Phi đã bị một vị cường giả Ma tộc đỉnh cấp ngăn chặn.
Thiên Cổ không đi cứu viện Long Thiên Tôn, nhân lúc cường giả cầm rìu trọng thương, lão mang theo Nguyên Mục Hầu và Minh Thiên Tôn cùng tấn công gã.
Thiên Cổ muốn đổi quân, dù sao Long Thiên Tôn cũng không phải tộc nhân của lão.
Tất cả xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức không thể tưởng tượng.
Long Thiên Tôn lộ về hoảng sợ, gã mới vừa bị Nguyệt Chiến đánh bay, vết thương không nhẹ, giờ phút này lại bị 3 vị cường giả cùng tấn công, gã hoảng sợ thê lương quát: "Cứu ta!"
Có người có thể cứu gã!
Đám người Thiên Cổ có thể, Cự Phủ và Thiên Mệnh cũng cách gã không xa, kể cả Phì Cầu cũng có thể cứu gã.
Nhưng... Không ai ra tay!
Đúng vậy, không ai cứu gã!
Mọi người đều lạnh nhạt nhìn gã hoặc là đang giết địch, hoàn toàn không quan tâm gã sống hay chết.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Oanh!
4 tiếng vang lớn liên tiếp truyền đến từ chiến trường giữa Tô Vũ và Nguyệt Chiến, Thần Hoàng Phi và nữ tử Ma tộc, đám người Thiên Cổ và cường giả cầm rìu cùng với đám người Ma Thiên Tôn đánh Long Thiên Tôn.
Trong nháy mắt, một vài kẻ yếu bị chấn động hộc máu, một vài Vĩnh Hằng gần đó trực tiếp nổ tung.
Tô Vũ lùi lại, Nguyệt Chiến lảo đảo, phe Tô Vũ không phải chỉ có mình hắn.
Thần Hoàng Phi đánh lui nữ tử Ma tộc, bên kia, Long Thiên Tôn bị 3 vị Hợp Đạo đánh nát thây, tương tự, cường giả cầm rìu cũng bị mấy người Nguyên Mục Hầu đánh tan xác.
Hai biển ý chí đồng thời hiện lên.
Biến hóa xảy ra quá nhanh, những người khác gần như không kịp phản ứng thì thân thể hai vị Thiên Tôn đã bị đánh bạo.
"Thôn Thiên!
Một tiếng gầm lớn vang vọng thiên địa, một cái miệng khổng lô hiện lên trên không, ầm một tiếng, miệng rộng hút mạnh, hai biển ý chí lập tức bị hút đi.
Đó là Phì Cầu!
Phì Cầu nhận được mệnh lệnh của Tô Vũ, nó lập tức điên cuỏng hút lấy biển ý chí của hai vị Thiên Tôn.
Mọi người đều hoảng hốt nhìn hắn.
Tô Vũ đang bị lão tổ đánh bay ngược, hắn bắt lấy Phì Cầu, xoay người bỏ chạy.
Ta muốn biển ý chí của hai tên Thiên Tôn này, không cần biết ngươi là ai.
Biến cố vừa xảy ra khiến cả chiến trường trở nên an tĩnh.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, 4 vị Thiên Tôn kẻ chết người phế.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh.
"Tô Vũ"
Khi Tô Vũ dẫn người chạy trốn, có kẻ nổi giận gầm lên.
Lại là Tô Vũ.
Hai vị Thiên Tôn kia còn chưa chết đâu.
Đột nhiên Tô Vũ dừng bước, quay đầu nghi hoặc nhìn về phía Phượng Thiên Tôn: "Làm sao?"
Phượng Thiên Tôn giận không thể át.
Làm sao ư?
Bà vừa định bùng nổ, Tô Vũ bỗng nhiên lấy biển ý chí của Long Thiên Tôn ra, ngay khi mọi người cho rằng hắn muốn giết người thì Tô Vũ lại nhanh chóng rút một lực lượng lớn hỗn độn từ trong thiên địa giúp Long Thiên Tôn khôi phục thân thể.
Thân thể hình thành, vẻ mặt Long Thiên Tôn ngây ngốc.
Tô Vũ giúp gã khôi phục thân thể xong thì nói: "Chỉ có thể tạm thời mượn lực lượng hỗn độn, không đủ thân thể chỉ lực, khôi phục được bao nhiêu hay bấy nhiêu, suýt nữa ngươi đã chết rồi, đồ ngốc, lần này Long Bàn Sơn xem như thù lao ta cứu mạng ngươi, chúng ta thanh toán xong. Tô Vũ ta không nợ người nữa!"
Trong lúc Long Thiên Tôn chấn động, những người khác dại ra, Tô Vũ đã mau chóng giúp gã khôi phục thân thể. Tuy rằng yếu hơn trước rất nhiều nhưng vẫn nhanh hơn hẳn nếu để gã tự khôi phục.
Thực lực Long Thiên Tôn đã khôi phục ít nhất sáu phần trở lên.
Tô Vũ đá bay Long Thiên Tôn vào chiến trường, hắn mắng: "Nhìn ta làm gì, tiếp tục giết địch đi!"
Tứ phương tĩnh mịch.
Ánh mắt Long Thiên Tôn vô cùng phức tạp, gã im lặng bay về phía Phượng Thiên Tôn, lúc này Phượng Thiên Tôn mới tỉnh táo lại, bà lập tức bay đến tụ hội với gã.
Hai người bọn họ luôn song tu cùng nhau, có thể xem như đạo lữ.
Bọn họ vội vàng hội hợp rồi cảnh giác nhìn đám người Thiên Cổ, đồng thời cũng phẫn nộ nhìn đám người Ma tộc, đương nhiên hai người cũng hận Thiên Cổ nhưng phẫn hận chỉ cất giấu sâu trong trong ánh mắt.
Thiên Cổ khẽ biến sắc, ánh mắt nhìn Tô Vũ hoàn toàn thay đổi.
Tô Vũ.
Hắn muốn ly gián ư? Rốt cuộc hắn có ý gì?
Lão lựa chọn đổi quân, nếu Long Thiên Tôn và cường giả cầm rìu đều chết thì cũng chẳng sao.
Nhưng Long Thiên Tôn còn sống mà cường giả cầm rìu đang bị Tô Vũ tróc lực lượng đại đạo, trong chớp mắt, một đại đạo đã bị hắn tách ra, sau đó Tô Vũ lập tức đánh một quyền về phía quang cầu.
Oanh!
Hỗn Độn Sơn rung động, không có năng lượng dao động, chỉ có dị tượng Thiên Tôn ngã xuống, đại đạo bị tách rời gây ra rung động kịch liệt.
Tô Vũ hoàn toàn không khách khí, hắn còn lo gã không chết thì sau này sẽ quay lại gây sự với hắn.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi vừa rồi, hắn đã giết chết cường giả cẩm rìu, giúp Long Thiên Tôn khôi phục sau đó thả gã đi.
Long Thiên Tôn thấy hắn giết cường giả cầm rìu, nghĩ lại chuyện mình cũng vừa bị bắt thì cảm xúc vừa sợ hãi vừa phức tạp.
Long Thiên Tôn gần giọng: "Đa tạ Nhân Chủ, ta tặng Long Bàn Sơn cho Nhân Chủ, việc này... xóa bỏ"
Có thể xí xóa toàn bộ sao? Đây là ân cứu mạng đấy!
Tô Vũ đã giết không ít Long tộc, nhưng hôm nay, giờ này khắc này, lựa chọn của Tô Vũ lại khiến mọi người kinh ngạc.
Mọi người đều cho rằng hắn bắt người xong liền chạy, kết quả là không, hắn chỉ chạy đến chỗ khác tróc đại đạo của cường giả cầm rìu và phóng thích Long Thiên Tôn.
Cự Phủ và Tam Nguyệt vẫn còn đang hoảng hốt, không chạy ư?
Bọn họ đinh ninh Tô Vũ muốn chạy, vốn đã định co giò chạy theo, nào ngờ lại không phải.