Ngày thứ ba, trước ánh mắt chấn động của mọi người, lại có khí tức của một vị Thiên Tôn sôi trào mà đến từ Táng Hồn Sơn.
Một tiếng cười nhẹ chấn động lòng người.
"Vũ Hoàng Phủ, Vạn Thiên Thánh đến đây trợ chiến!"
Lại một vị Thiên Tôn gia nhập trận doanh, thoáng cái, vạn tộc lập tức bị gây áp lực đến cực hạn, người của Vũ Hoàng Phủ lại đến rồi.
Vạn Thiên Thánh thật sự đã bước vào lĩnh vực Thiên Tôn.
Trên Nhân Sơn, Thiên Cổ nhắm mắt rơi vào trầm tư.
Lại thêm một người nữa!
Không phải tất cả đồng loạt ùa đến rồi gây cho bọn hắn áp lực cực lớn ngay từ đầu, mà là từng người từng người một xuất hiện, rốt cuộc Tô Vũ muốn làm cái gì?
Rất nhanh, lão chợt nghĩ tới điều gì đó, mở mắt ra rồi thản nhiên nói: "Hắn muốn mài mòn ý chí chiến đấu của chúng ta"
Tim mọi người đập cực nhanh, lời này là có ý gì?
Thần Hoàng Phi vừa nghe liền hiểu, bà nặng nề thở dài: "Hắn đang từng bước làm tan rã ý chí của chúng ta! Nếu ngày đầu tiên đã có nhiều cường giả như vậy thì chúng ta hoặc là liều mạng chiến một trận hoặc là chuẩn bị sẵn sàng để bị hủy diệt, vô luận là chiến hay không chiến, chúng ta đều biết phe của hắn rốt cuộc mạnh cỡ nào"
"Nhưng bây giờ cuộc đấu tướng vẫn còn đang tiếp tục, chúng ta không có viện binh, đối phương lại xuất hiện ngày càng nhiều cường giả"
Kể từ đó, tâm tư của mọi người sẽ bị ảnh hưởng.
Không thể địch nổi!
Những cường giả tân tấn đang tham gia đấu tướng của Tô Vũ đều không yếu, cũng không phải là loại không thể chịu nổi một kích như trong tưởng tượng.
Các vị cường giả tân tấn đều phát triển từ trong chiến đấu, người chỉ dựa vào vận khí để gia tăng ngược lại chẳng có mấy cái.
Thần Hoàng Phi hỏi ý Thiên Cổ: "Ngươi cảm thấy hắn còn cường giả nữa không?"
Thiên Cổ ngẫm nghĩ rồi gật đầu: "Nhất định vẫn còn, Hồng Mông vẫn chưa đến"
Bây giờ bên phía Tô Vũ có trọn vẹn 10 vị Thiên Tôn là Phì Cầu, Lam Thiên, Vạn Thiên Thánh, Đại Chu Vương, Tam Nguyệt, Cự Phủ, Thiên Mệnh, Thông Thiên, cộng thêm hai vị long hổ.
Còn nữa không?
Khẳng định là có!
Đối phương sẽ không đến cùng lúc mà sẽ tới từng người để làm tan rã toàn bộ ý chí của cường giả vạn tộc, sau khi khí tức của Vạn Thiên Thánh bắn tới, người ở trên Nhân Sơn đã hơi hơi động dung.
Bạo động bắt đầu tràn ngập khắp ngọn núi lớn.
Họ có thể địch nổi Vũ Hoàng Phủ của Nhân tộc sao?
Những người này đến cũng không xuất thủ mà chỉ lơ lửng giữa không trung, chấn nhiếp tinh thần của kẻ địch, càng là như thế lại càng khiến cho người ta tuyệt vọng.
Nếu như ngày đầu tiên không biết bọn hắn cường đại thì vạn tộc còn dám chiến một trận.
Nhưng đến ngày thứ ba họ lại thật sự không đám đánh nữa.
Ngày đầu tiên, mọi người còn ôm tâm tư đập nồi dìm thuyền, hôm nay là ngày đấu tướng thứ ba, dựa theo lời Đại Chu Vương nói thì cuộc chiến đấu tướng còn phải kéo đài ba tháng.
Ba tháng sau mới là thời điểm quyết chiến.
Bây giờ phản kháng hay là chờ ba tháng sau lại xem cơ hội thế nào?
Lúc này, dù là trong số các vị Thiên Tôn cũng có người ôm tâm tư bất định, không thể đưa ra lựa chọn.
Thiên Cổ nhìn một vòng, lão biết hiện tại có lẽ là cơ hội duy nhất.
Thế nhưng... phải đánh cược sao?
Lão không dám!
Chỉ có thể kéo dài tới khi xuất hiện biến cố.
Nhưng lão cũng biết nếu cứ tiếp tục như thế, mọi người sẽ càng ngày càng tuyệt vọng, mà tinh thần càng hao mòn thì sớm muộn øì cũng sẽ xảy ra chuyện.
Chưa bao giờ Thiên Cổ cảm thấy áp lực lớn đến mức không cách nào thở nổi như hôm nay.
Lão giãy giụa, có mấy lần muốn nói hãy cùng nhau giết ra để tìm một cơ hội cầu sinh.
Nếu vạn tộc chủ đánh, có lẽ Ngục Vương nhất mạch sẽ ra tay, có lẽ Bách Chiến cũng sẽ ra tay với Tô Vũ, thế nhưng... lão không dám.
Trong mắt Thiên Cổ tràn đây vê đắng chát, nhiều năm như vậy, khí phách của ta đều bị mài mòn hết rồi sao?
Nếu chỉ có một mình ta thì đĩ nhiên là ta dám.
Nhưng Vạn Tộc Sơn này là nội tình của các tộc, là căn cơ của Tiên tộc, là mấy ngàn vạn cường giả.
Một khi hủy diệt, hạ giới cũng sẽ trở thành đám cừu non đợi làm thịt.
Ta phải làm sao bây giờ?
Ngày thứ ba, Vạn Thiên Thánh xuất hiện.
Ngày thứ tư, lại một đạo khí tức cực kỳ cường hãn sôi trào, vị Thiên Tôn thứ 11 của Tô Vũ đến rồi!
Hồng Mông.
Hồng Mông hiện ra bản thể, một con rùa đen khổng lỏ che khuất bầu trời mà tới.
"Vũ Hoàng Phủ, Hồng Mông!"
Khí tức của lão chấn động thiên địa.
Một ngọn núi lớn lơ lửng giữa hư không, đó chính là Long Bàn Sơn trước kia của Long Thiên Tôn.
"Ta đệt, nhiều như vậy à?"
Đám Võ Cực nơi xa cũng cực kỳ rung động, rốt cuộc phe Tô Vũ có bao nhiêu Thiên Tôn?
Tính đến giờ đã xuất hiện 11 vị!
Thế lực của Tô Vũ chưa gây dựng bao lâu, ở đâu ra nhiều cường giả như vậy? Mặc dù trong đó có không ít đều là cường giả thời Thượng Cổ, nhưng bên chỗ họ cũng là cường giả Thượng Cổ, bọn gia hỏa này trước kia cũng không có lợi hại như vậy mà.
Võ Cực kinh ngạc nói: "Các ngươi đoán xem còn ai nữa không?"
Người mà họ nhận biết hình như đều tới cả rồi.
Vậy dưới trướng Tô Vũ còn Thiên Tôn nào nữa không?
Đám người nhìn nhau, nhất thời cũng không biết nên nói gì, hồi lâu sau Huyết Ảnh chân chờ lên tiếng: "Chắc là hết rồi nhỉ?"
Ngày mai Tô Vũ sẽ đích thân xuất hiện sao?
Sau đó, hắn sẽ nhanh chóng tiến hành tổng tiến công?
Mọi người đều không thể xác định!
Võ Cực bỗng nói: "Các ngươi nói xem nữ nhân bên phe Tô Vũ kia, chính là vị mặc hỏa giáp ấy, các ngươi có thấy quen mắt không?"
Đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hồi lâu sau Nam Khê Hầu bỗng giật điếng người, ngập ngừng đáp: "Rất quen!"
Thực sự rất quen mắt.
Nhưng mọi người không tiện suy đoán, cũng không dám đi đoán.
Bởi vì... đối phương rất giống Lam Sơn Hầu đã chết trận từ lâu.
Khí tức của đối phương vô cùng cường đại, mơ hồ có chiến lực Thiên Vương đỉnh phong.
Không chỉ như vậy, bên cạnh nàng là một vị cường giả Hỏa đạo, kỳ thật nếu những vị cổ lão tồn tại mà thấy được cũng sẽ nhận ra đó là Thiên Hỏa của Hỏa Thần tộc sớm đã bị hủy diệt. Đương nhiên, lúc này không nhiều người có thể nhận ra y, nhưng ai cũng cảm giác được khí tức của Thiên Hỏa cực kỳ cường đại.
Khí cơ của y và Lam Sơn tương đương nhau, mơ hồ nhìn hơi giống Thiên Tôn, nhưng khí tức cụ thể lại giống với Thiên Vương đỉnh phong hơn.
Bất kể như thế nào, hai vị này mà liên thủ thì chiến một vị Thiên Tôn khẳng định là không có vấn đề gì.
Thực lực quá đáng sợ!
Đến lúc này, mọi người rất hiếu kì không biết ngày thứ năm, liệu bên Tô Vũ có còn cường giả nào tới hay không?
Vạn tộc bên kia đã ngưng trọng tới mức sắp ngất hết rồi!
Sắc mặt ai nấy đều nặng nề vô cùng.
Hồng Mông đã tới, vậy còn ai nữa không?