Dung quá khứ thân mà biết thêm nhiều bát quái như vậy, mà vấn đề đây lại là bát quái của chính hắn. Còn biết thêm việc Đại Chu Vương là cường giả bảy đạo, cường giả bảy đạo có bảy đại đạo hay là tên của một loại cảnh giới hoặc thực lực?
"Còn có huyết mạch của Văn, nếu trong Nam Nguyên có nhiều người là hậu duệ của Văn thì hư ảnh này không cần phải lựa chọn ta đúng không? Lực lượng khí vận của tương lai có thể ảnh hưởng đến quá khứ sao?"
Đối phương lựa chọn mình chẳng lẽ là vì lần hỏi tưởng ký ức này?
Nếu vậy thì thật lợi hại, tương lai cường đại cũng có thể ảnh hưởng đến quá khứ sao?
Nhưng nếu không dùng Thời Gian Sách thì sẽ không có chính mình hiện tại. Vấn đề này rất khó phân tích rõ.
Tô Vũ bỗng lên tiếng: "Ta dung quá khứ thân thời kỳ này xong thì có thể hồi tưởng lần nữa để dung hợp lần nữa không?"
Vạn Thiên Thánh lắc đầu: "Không có khả năng, quá khứ chỉ có một, tương lai có ngàn vạn loại. Vậy nên sau khi dung quá khứ thân thì sẽ không còn cơ hội dung thời kỳ quá khứ nữa"
Tô Vũ tiếc nuối, ta rất muốn đi thăm thú khắp nơi trong ký ức, ví dụ như Đại Chu Vương đang ở đâu lúc hư ảnh xuất hiện.
Tô Vũ nhìn thoáng qua Nam Vương, hình như bà hơi khác lạ.
Nam Vương thấy Tô Vũ nhìn mình, giọng bà lộ vẻ sa sút nói: "Người nọ có khả năng thật sự là Tinh. Ta thấy giọng hắn có chút quen thuộc. Thật ra thời đại của Tinh không quá xa xăm, có thể coi hắn tồn tại cùng thời đại với Tử Linh Đế Tôn"
Tô Vũ vốn muốn dẫn Tử Linh Đế Tôn cùng đi nhưng Tử Linh Đế Tôn hơi bài xích căn nguyên, Tô Vũ suy đoán có lẽ lão đã hợp nhất căn nguyên, không lưu lại ấn ký ở quá khứ nên không có biện pháp tiến vào ký ức trường hà.
Lần này Thần không ở đây, nếu không có lẽ lão có thể nhận ra thân phận hư ảnh.
Nhưng thái độ Nam Vương hơi sai sai.
Không phải bà ngưỡng mộ Văn Vương lắm sao?
Sao khi nghe giọng nói của Tinh thì lại bất thường như vậy?
"Nam Vương có liên quan gì đến Tinh à?"
Tô Vũ hỏi một câu. Nam Vương trầm mặc một hồi mới đáp: "Không, nhưng người này từng đến tộc ta, hắn có quan hệ với một vị Thiên Nữ trong tộc ta"
Thiên Nữ.
Tô Vũ vừa nghe liền hiểu, Thiên Nhân tộc.
Hắn từng suy đoán Nam Vương có thể là Thiên Nhân tộc hoặc là Hồn Châu, không ngờ bà đúng là Thiên Nhân tộc, hình như Thiên Nữ là xưng hô vị lãnh tụ của Thiên Nhân tộc.
Nam Vương nói: "Sau này vị Thiên Nữ kia rất thảm, kẻ tên Tinh đó không phải người tốt, dựa theo cách nói của ngươi thì phải gọi là lão tra nam"
Tô Vũ không ngờ còn có chuyện như vậy.
Nhưng Nam Vương thật sự là tồn tại rất cổ xưa, có khả năng bà sống ở giai đoạn đầu Thái Cổ hoặc là thời kỳ cuối Khai Thiên, người nghe được giọng Tinh và Thần thì có lẽ đều thuộc cùng một thời đại.
Tô Vũ chưa từng thắc mắc quá khứ của Nam Vương, có một số việc nếu người khác không nói thì hắn cũng không hỏi.
Nhưng lúc này hắn không nhịn được nữa: "Nam Vương sống ở thời kỳ cuối Khai Thiên tư Nam Vương tức giận: "Ta chết sớm, tuổi không lớn"
Ta đâu nói ngài lớn tuổi đâu.
Đúng là nữ nhân!
Chết sớm thì không tính tuổi nữa à?
Rồi rồi, không tính thì không tính.
Nam Vương lên tiếng: "Có vẻ kẻ đó chính là Tinh, hình như hắn đã tiến vào Thiên Môn từ rất sớm mà còn chưa chết, lần đó hắn ra ngoài làm gì? Tìm Tinh Vũ ư? Tính ra thì Tinh Vũ là hậu duệ của hắn, không biết lão tra nam đã sinh con với ai"
Tô Vũ câm nín, nghe thấy oán niệm trong giọng bà, hắn có một suy đoán khó tin, hắn nhỏ giọng hỏi: "Nam Vương không phải là con gái của Tỉnh chứ?"
"Hừ" Nam Vương cười nhạo: "Sao có thể. Năm xưa vị Thiên Nữ bị hắn trêu chọc là một vị trưởng bối của ta, sau này kết cục bà rất thê lương nên ta không thích hắn"
Vậy à?
Tô Vũ không hỏi kĩ, có một số việc đã trôi qua quá nhiều năm, giờ không cần thiết phải phán xét nữa.
Tô Vũ bỗng nghĩ tới một chuyện: "Dựa theo cách nói của hắn thì Văn và những người khác có lẽ cũng đang tồn tại trong Thiên Môn. Bọn họ cường đại như vậy, vì sao không giúp đám người Văn Vương?"
Bởi vì dựa theo ấn ký Thời Gian Sư lưu lại thì có vẻ nàng đang gặp nguy hiểm, ca ca nàng là Văn Vương cũng sắp xong đời, bọn họ có cường địch không thể địch nổi.
Không hề đề cập đến việc có người giúp bọn họ hay không.
Tại sao lại vậy?
Đại Chu Vương nói: "Bệ hạ, có lẽ bọn họ còn không mạnh bằng Văn Vương"
"Hả?"
Tô Vũ sữửng sốt, Đại Chu Vương cười khổ: "Bệ hạ, tuy bọn họ cổ xưa và cường đại nhưng chưa chắc đã so được với Văn Vương. Dựa theo phân chia năm xưa thì Văn Vương đã là nhất đẳng, hiện giờ nếu ngài ấy mạnh thêm thì có thể đã vượt qua nhất đẳng. Văn Vương là chí cường giả chân chính, ngài đừng cảm thấy Văn Vương là kẻ yếu"
Ngươi chỉ vừa mới gặp hư ảnh nọ mà đã cảm thấy đối phương cường đại hơn Văn Vương sao?
Đại Chu Vương bổ sung: "Văn Vương và Nhân Hoàng bệ hạ là tồn tại cường đại nhất sau Thái Cổ. Nhân Hoàng và Văn Vương đại nhân đóng đô vạn giới, trấn áp vạn hoàng và vạn tộc. Vậy nên chỉ cần có Văn Vương và Nhân Hoàng bệ hạ ở đây, dù Nhân tộc có ít chủ nhân quy tắc hơn vạn tộc thì vẫn có thể trấn áp vạn giới. Nhưng khi thiếu mất một người thì biến cố lập tức xảy ra"
Nói tóm lại là Văn Vương rất lợi hại.
Tô Vũ gật đầu, Đại Chu Vương lại nói: "Dựa theo phỏng đoán hiện tại, Văn Vương và Nhân Hoàng bệ hạ là cường giả mạnh nhất chỉ đứng sau đám người Tử Linh Chi Chủ.
Mà Tinh - tổ tiên của Nhân Hoàng bệ hạ có lẽ còn không cường đại bằng Nhân Tổ. Dựa theo cách giải thích hiện giờ, Nhân Tổ là chủ của cả Nhân tộc, bọn họ chỉ là lãnh tụ một bộ lạc, là cấp dưới của Nhân Tổ, thực lực không cường đại bằng Nhân Tổ. Nhân Tổ giao chiến với Tử Linh Chi Chủ cũng chỉ là truyền thuyết, Tinh không bằng Nhân Tổ, vậy thì đại khái cũng kém Văn Vương"
Tô Vũ kinh ngạc: "Ý ngươi là hắn chỉ là nhất đẳng, không mạnh bằng Văn Vương hiện tại?
"Ta đoán là thế"
Tô Vũ gật đâu, sau đó hắn nhíu mày: "Nhưng hắn ra khôi Thiên Môn, còn nói trấn Thiên Môn"
Đại Chu Vương lần nữa giải thích: "Nếu hắn có thể dễ dàng ra ngoài thì đã ra từ lâu rồi, ta hoài nghi hắn đã mượn dùng lực lượng của Thời Gian Sư nên miễn cưỡng thoát ra, hẳn là thực lực của hắn còn không bằng Tử Linh Chi Chủ"
Tô Vũ suy nghĩ cẩn thận thì thấy có đạo lý: "Nói cách khác, thực lực vị này chưa chắc đã mạnh bằng Thời Gian Sư? Có thể một kích toàn lực của Thời Gian Sư đã đánh vỡ Thiên Môn, hắn đi theo phía sau nhặt tiện nghi nên thoát ra được?"
"Đại khái là vậy"
Tô Vũ vuốt cằm, hắn nhìn thoáng qua Đại Chu Vương, vì sao y lại có thể chắc chắn như thế?
Đại Chu Vương bất lực: "Kỳ thật cũng không khó đoán, hắn gọi ta là chí cường bảy đạo.
Vị này... Khụ khụ, chỉ sợ thực lực bình thường. Bệ hạ cảm thấy Văn Vương và Nhân Hoàng bệ hạ gặp ta thì có gọi ta là chí cường bảy đạo không?"
Tô Vũ ngộ ra.
Má nó, ngươi nói rất có đạo lý, ta không thể phản bác được.
Tô Vũ mỉm cười: "Hóa ra hắn chỉ là một vị cường giả nhất đẳng"
Chỉ là?
Đại Chu Vương không biết nên đáp lại thế nào.
Nhất đẳng là cấp bậc của Nhân Vương và Nhân Hoàng Thượng Cổ, vậy mà "chỉ là" thôi sao?
Đại Chu Vương ngẫm nghĩ rồi lên tiếng: "Cụ thể thì ta không rõ, hắn nói muốn tìm Tinh Vũ, hắn cũng gọi Tinh Vũ là chí cường giả. Vậy có khả năng hắn không cường đại bằng Nhân Hoàng bệ hạ"
Nghe Đại Chu Vương nói vậy, Tô Vũ cảm thấy cũng đúng.
"Đối phương mượn dùng lực lượng Thời Gian Sư để thoát ra, nhưng ta đoán là hắn và Thời Gian Sư không có quan hệ gì. Có khả năng hắn biết việc gì đó, thậm chí là âm thâm quan sát, nhưng hắn không liên lạc với mấy người Thời Gian Sư. Nếu không thì đã không xảy ra chuyện Thời Gian Sư không cho hắn biết Thời Gian Sách muốn đi tìm Nhân Hoàng hay là về nhà"
Tô Vũ híp mắt: "Vậy thì đối phương cũng chưa chắc đã là người tốt"
Nhìn Thời Gian Sư gặp nạn mà không hỗ trợ, còn âm thẩm đi theo Thời Gian Sách ra ngoài, hắn muốn tìm viện binh hay có mục đích khác?
Dù sao Tinh cũng không phải người tốt, có khả năng còn không mạnh bằng Nhân Hoàng.
Tô Vũ không nói nữa, trên người hắn bùng lên từng luỏng khí tức ngập trời, thân thể rung động không ngừng nứt ra.
Quá khứ thân rất cường đại.
Lực lượng của Tinh và Thời Gian Sách đều tụ tập trong thân thể Tô Vũ lúc đó, tiểu Tô Vũ rất cường đại.
Khi mọi người cho rằng Tô Vũ muốn dung hợp quá khứ thân thì Tô Vũ bỗng nhiên tóm tiểu Tô Vũ ra đánh nát...