Vận dụng tam thân pháp giúp Tô Vũ hiểu sâu hơn về nó, hắn nói: "Người sáng lập tam thân pháp chắc chắn là có ý định suy yếu lực lượng thời không trường hà. Tuy công pháp này quỷ dị nhưng không có ích gì nhiều, đặc biệt là tương lai thân. Không rõ tâm tư kể này ra sao nhưng có vẻ không phải người tốt, nhược điểm của nó có thể bẫy chết rất nhiều người"
Cũng may Tô Vũ hiểu đạo lý cái gì cũng có cái giá của nó.
Trả giá bao nhiêu, thu hoạch bấy nhiêu. Quá khứ thân thì quá khứ đã trả giá, tương lai thân cũng sẽ đòi lại trong tương lai.
Tô Vũ nói tiếp: "Lực lượng quá khứ chỉ là quá khứ lưu lại trong thời không trường hà, thứ này thuộc về chính mình, nhưng tương lai chỉ là mượn, dùng trước trả sau"
Tô Vũ nghiêm mặt dặn dò: "Vậy nên tốt nhất là đừng dùng lực lượng tương lai"
Để chắc chắn, tốt nhất là không nên dùng đến.
Tô Vũ đã suy nghĩ kỹ rồi, sau khi vượt qua kỳ suy yếu, hắn sẽ nghĩ cách đánh nát tương lai thân, thứ này là nhân tốt không ổn định, còn dễ gây ra tinh thần phân liệt.
Mấy người liếc nhau rồi gật đầu.
Vạn Thiên Thánh nói: "Dù chỉ dung quá khứ thì chúng ta cũng sẽ mạnh hơn một bậc"
Tô Vũ gật đâu: "Đúng vậy, nhưng dung quá khứ rồi thì có lẽ không thể sống lại nữa. Hãy tự suy xét cho kĩ, nhưng không phải chỉ có một quá khứ, không dung hợp hết thì vẫn còn cơ hội."
Tô Vũ là ví dụ, hắn không ngại làm vật thí nghiệm làm mẫu cho bọn họ.
Đoàn người nhanh chóng trở về thiên địa của Tô Vũ ở thượng giới.
Kế tiếp, mọi người sẽ dung quá khứ thân.
Kỳ suy yếu của Tô Vũ kéo dài ước chừng nửa tháng.
Nếu trong lúc đại chiến mà đột nhiên yếu đi... nửa tháng? Nửa phút cũng đủ để chết không toàn thây chứ đừng nói đến nửa tháng.
Vậy nên tương lai thân chính là một cái bẫy chết người.
Tuy hiện tại dùng rất sướng, có tương lai thân dung nhập, tam đẳng biến nhị đẳng, nhưng khi phải hoàn trả thì chỉ có quỳ khóc, không trả nổi thì sẽ chết luôn.
Tô Vũ không thèm để ý. Thời gian gần đây hắn rất rảnh rỗi, thiên hạ thái bình, thiên địa khuếch trương, rất nhiều cường giả bắt đầu thăng cấp, Tô Vũ nhẹ nhàng vượt qua thời kỳ suy yếu.
Không chỉ như vậy, thân thể hắn cũng đã cường đại hơn.
Toàn bộ thiên địa đang cường hóa, lực lượng bản thân Tô Vũ cũng tăng lên.
Đây là thời kỳ phát triển sau khi giết đám người Bách Chiến.
Trong lúc này, không chỉ Tô Vũ mà mọi người cũng đều tiến bộ.
Tô Vũ vượt qua kỳ suy yếu xong cũng đã là một tháng trôi qua từ trận đại chiến.
Hiện giờ, Tân Vũ Nguyên Niên đã sắp kết thúc.
Năm 352 lịch An Bình kết thúc, Tô Vũ tính năm 353 là bắt đầu Tân Vũ Nguyên Niên.
Khi ấy vạn giới còn chưa bình định, Thần Ma Tiên tự phong biên giới, Tô Vũ đánh chiếm tứ giới, nhân cơ hội đại thắng ấy Tô Vũ lựa chọn đổi niên hiệu.
Bây giờ, vạn giới hoàn toàn bình định, Tiên Ma Thần rút khỏi nơi đây, Bách Chiến bị giết.
Tô Vũ khai thiên địa, đánh vỡ phong ấn, giải phong thượng hạ giới, tất cả đã bình định trong vòng chưa đến 1 năm, 1 năm qua cũng là 1 năm Tô Vũ thu hoạch lớn nhất.
Cũng chỉ mới 4 năm trôi qua tính từ ngày Tô Vũ rời khỏi Nam Nguyên.
Một tháng tiếp theo, Tô Vũ an tâm tu luyện, cường hóa thân thể để chuẩn bị đánh nát tương lai thân.
Hắn không có hứng bồi dưỡng tương lai thân.
Tới lúc này, hắn không muốn mình gặp phải biến cố nào nữa.
Năm thứ hai lịch Tân Vũ, trong thiên địa, thân thể Tô Vũ chấn động, hắn đánh nát tương lai thân vừa được thả ra từ Nhân Chủ Ấn.
Tại đây, tương lai thân không có sức phản kháng.
"Hừ, định đấu với ta ư?"
Tô Vũ bĩu môi, hiển nhiên là tương lai của hắn không thể địch nổi hắn hiện tại, bởi vì tương lai là cố định, còn bản thân hắn thì đang biến hóa mỗi thời mỗi khắc, một kẻ được định sẵn phải làm công cụ mà còn muốn phản kháng sao?
Tô Vũ nhanh chóng cắn nuốt tất cả lực lượng của tương lai thân.
Rất nhiều lực lượng tản đi nhưng Tô Vũ không quan tâm.
Thân thể hắn chấn động, thiên địa cũng đang chấn động, Tô Vũ biết mình sắp hoàn toàn bước vào nhị đẳng. Bên ngoài là nhị đẳng, ở trong thiên địa có lẽ sẽ là nhị đẳng đỉnh phong.
Thực lực như vậy đã là hết khả năng, muốn tăng thêm rất khó, nếu không có đại cơ duyên thì Tô Vũ khó có thể bước vào nhất đẳng.
"Vậy là đủ rồi"
Tô Vũ cười một tiếng, thân thể chấn động, một cỗ lực lượng ngập trời bùng lên.
Trong thời khắc này, nhân lúc Tô Vũ tăng lên, có vài người trong thiên địa có cảm ngộ mới, có người thăng cấp, hơn nữa không phải chỉ là 1 - 2 người.
Tô Vũ yên lặng thể hội cảm giác này, giọng nói của hắn chấn động thiên địa: "Hai tháng đã qua, kỳ hạn ba tháng sắp đến. Một tháng sau, mọi người hội hợp, những người trong danh sách không đạt đến cảnh giới chủ nhân quy tắc sẽ ra sao, ta sẽ không nói thêm nữa"
"Một tháng sau, tới thượng du"
Hắn cho mọi người thời hạn ba tháng. Hiện tại, hai tháng đã qua đi.
Một tháng sau, nếu 30 người trong danh sách không thể đột phá thì Tô Vũ chỉ có thể làm theo điều đã quyết định.
Chỉ còn 1 tháng.
Toàn bộ thiên địa vô cùng náo nhiệt, không ngừng có người đột phá, cũng có người nôn nóng bất an.
Nếu qua 3 tháng, trong danh sách 30 người có người không thể đột phá, bọn họ sẽ từ tiền tuyến lui về hậu phương, bắt đầu kiếp sống dưỡng lão. Đây không phải mong muốn của bọn họ, dù muốn tránh chiến thì bọn họ cũng không muốn nhường đại đạo của mình cho người khác.
Lần này Tô Vũ đã hào phóng cho mọi người 3 tháng.
Trong thời gian qua, bản thân Tô Vũ cũng có tiến bộ, hắn mạnh thêm đã kéo theo mọi người cùng mạnh lên, tăng thêm lĩnh ngộ, vậy nên hiệu quả tu luyện của mọi người rất tốt.
Nếu hắn giậm chân tại chỗ thì mọi người phải tự tiến bộ bằng khả năng của mình, nhưng hiện giờ không ít người đã đột phá dựa vào Tô Vũ.
Tô Vũ đã chính thức đột phá tới nhị đẳng, đây là một cơ hội cực lớn. Nhưng không phải ai cũng là Tô Vũ, không phải tất cả mọi người đều có tư chất phi phàm.
Một tháng cuối cùng đã sắp tới hồi kết thúc.
Trong thiên địa của Tô Vũ.
Thiên Diệt vô cùng nôn nóng, bất an, sốt ruột.
Thời gian sắp tới, nếu hắn không thể đột phá thì không những bỏ lõ gậy trúc mà còn phải nhường ra đại đạo của chính mình.
Tam Nguyệt đã đột phá trước hắn.
Mấy ngày trước, Cự Trúc cũng đã đột phá, bọn họ đã đến cảnh giới Thiên Vương và Thiên Tôn nhiều năm, không phải mới đột phá như Thiên Diệt nên đều đột phá trước hắn.
Gậy trúc chắc chắn là mất rồi, không làm gì được. Nhưng nếu hắn không thành chủ nhân quy tắc thì đại đạo hiện tại cũng không giữ nổi nữa.
Giờ phút này, Thiên Diệt vô cùng nôn nóng bực bội.
Hắn không muốn thế, nhưng hắn vẫn chưa lĩnh ngộ đại đạo đạt tới trình độ khống chế được Đại bổng đạo của mình.
"Chết tiệt"
Thiên Diệt mắng to, muốn đánh nát huyệt động trước mắt.
Ta sẽ bị vứt bỏ, lưu thủ phía sau ư?
Nhưng đó không phải cuộc sống mà hắn muốn, hắn muốn cùng Tô Vũ đến tiền tuyến, đến thượng du, chiến đấu cùng những cường giả năm xưa. Trước kia hắn chỉ là một tướng quân vô danh, ngay cả phong hào cũng không có.
Hiện tại, hắn muốn đến luận bàn với đám Vương Hoàng Thượng Cổ, nhưng hình như hắn sẽ không có cơ hội ấy.
"Đa số đã đột phá, vì sao ta không thể?"
Thiên Diệt càng thêm phiền muộn, đến lúc này, hắn không thể trấn định được nữa.
Trong lúc hắn đang tâm phiền ý loạn, bỗng nhiên một tiếng quát nhẹ vang lên trong đầu: "An tĩnh! Tâm phiền ý loạn thì đột phá thế nào? Ngồi xếp bằng tu luyện, nghe ta đọc sách. Bình thường đọc sách nhiều thì giờ cần gì phải vò đầu bứt tai như vậy"
Thiên Diệt kinh hỉ.
Đó là giọng Tô Vũ.
"Đa tạ bệ hạ, ta biết là bệ hạ sẽ không quên ta mà"
Thiên Diệt sung sướng vô cùng. Quả nhiên người cũ có lợi của người cũ, bệ hạ sẽ lén trợ giúp ta.
"Đừng nói với người khác, nếu không mọi người sẽ cho rằng ta bất công"
"Chắc chắn rồi"
Thiên Diệt âm thầm vui sướng. Chuyện này đương nhiên phải giữ thật kĩ, sao có thể nói với người khác chứ.