Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3504 - Chương 3504: Hy Sinh Thiên Môn.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3504: Hy Sinh Thiên Môn.
 

Lúc này Tô Vũ không lo việc bại lộ nữa, vậy là đủ rồi.

Lần ngụy trang này đã giúp bọn họ nhẹ nhàng giết chết 5 vị chủ nhân quy tắc.

"Ngươi đi giết những kê đó!"

Tô Vũ ra lệnh cho Võ Hoàng, Võ Hoàng nhanh chóng lao vào trong đám người, nơi đó đang hỗn chiến.

Tô Vũ vẫn luôn chú ý đến Minh Hoàng.

Trên đầu Minh Hoàng toát mô hôi, ông ta nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Ngươi không phải Văn Vương, ngươi là ai?"

"Ta ư? Ta là cha ngươi!"

Tô Vũ cười xán lạn, đột nhiên cầm bút điểm xuống: "Chơi đi, đừng hòng chạy"

"Chạy ư?"

Minh Hoàng hừ một tiếng, ánh mắt lãnh lệ, một cỗ khí tức âm lãnh hóa thành vạn kiếm bắn về phía Tô Vũ: "Ngươi không phải nhất đẳng"

Có vẻ Tô Vũ không phải nhất đẳng nhưng cũng đã gần đến rồi, thực lực tương đương ông ta.

Ông ta nghi hoặc chân chờ, rốt cuộc gia hỏa này có thực lực gì?

Ông ta không có thời gian tra rõ, việc quan trọng bây giờ là phản kích.

Minh thổ bao trùm, lan tràn về phía Tô Vũ.

Bút của Tô Vũ hóa thành đao, hắn cầm đao chém xuống.

Một đao này không quá mạnh, đột nhiên có một cỗ lực lượng thân thể cường đại bùng nổ, Minh Hoàng bị Tô Vũ chém lùi lại, minh thổ dập nát.

Minh Hoàng hoảng sợ.

Lúc này Tô Vũ đã chân chính đạt tới nhất đẳng, hơn nữa vẫn còn đang tăng lên.

Hắn đang mượn lực lượng của Quy. Giờ phút này, hắn đang truyền âm trong biển ý chí:

"Quy, cho ta mượn lực liên tục. Đối thủ của ta tới rồi, ta muốn làm thịt gã"

Sau Thiên Môn, lão nhân câm nín. Nhanh như vậy ư?

Nhưng ngươi không giết được nhị đẳng đỉnh phong đâu.

Gia hỏa này quá ngông cuồng, cho rằng mượn lực lượng của ta thì có thể giúp một kẻ tứ đẳng như ngươi giết nhị đẳng đỉnh phong ư?

Ngươi đang nghĩ gì vậy?

Dù thế lão vẫn truyền lực lượng đi, đáng tiếc, dù lão truyền đi bao nhiêu thì đều nhanh chóng bị tiêu hao mất, lão tức giận mắng: "Nếu ngươi không địch lại thì đừng cố, nhanh trốn đi"

Chuyện gì vậy?

Tiêu hao thế này quá lớn, đủ cho ta giao chiến sinh tử với chủ nhân quy tắc 16 đạo.

Tô Vũ mặc kệ lão.

Giờ phút này, hắn không ngừng rút ra lực lượng của đối phương, một phần tăng cho chính mình, một phần đưa vào thiên địa giúp lực lượng thiên địa nông đậm hơn, làm vậy cũng có thể giúp những người khác mạnh hơn.

Lực lượng Đại Chu Vương dung nhập cũng đang không ngừng được dung hợp.

Trong trận chiến này, hắn chỉ có thể cầm chân vị cường giả nhất đẳng trước mặt.

Việc giết người thì phải trông cậy vào những người khác.

Bấy giò, Thông Thiên Hầu lui về phía sau, trên mặt đầm đìa mỏ hôi.

Y và hai người Thiên Mệnh là người chỉ đạo cho trận chiến này.

Mọi người ở trong thiên địa của Tô Vũ đều không yếu nhưng phần lớn chỉ là tam đẳng, gần như không có nhị đẳng, còn đối phương thì ít người hơn bọn họ nhưng lại có nhị đẳng, hơn nữa còn có tới 4 vị nhị đẳng.

Đương nhiên vấn đề đó sẽ do Võ Hoàng giải quyết.

Lão vừa tới liền giao chiến với một vị nhị đẳng, ba vị còn lại do Nam Vương, Tử Linh Vương, Hỗn Độn Long phối hợp đối chiến.

Tiếp tục như vậy thì chỉ có thể duy trì cân bằng mà thôi.

Nếu ba người ra tay thì có thể chiếm cứ một chút ưu thế, nhưng không cần thiết phải Vậy.

Bên tai vang lên giọng nói của Thiên Mệnh Hầu: "Số 13"

Bọn họ đánh số cho đám cường giả vạn tộc, Thiên Mệnh Hầu gọi đến ai thì chứng tỏ có cơ hội giết kê này, Vô Mệnh gọi đến ai thì chứng tỏ người phe mình đang gặp nguy hiểm, cần cứu viện.

Bọn họ phân công rất rõ ràng.

Số 13.

Thông Thiên Hầu cả kinh, có thể giết kê đó, nhưng triệu ai đến bây giờ?

Ai có thể đến đó giết người?

Trong nháy mắt, một cỗ lực lượng truyền tống dao động trên người Võ Hoàng, Võ Hoàng thầm mắng nhưng không dám kháng cự, đây là mệnh lệnh của Tô Vũ.

Truyền tống bọn họ để giúp bọn họ chạy trốn hoặc là để đi giết người.

Lần này lão phải giết người.

Lão biến mất theo cỗ lực lượng này, vị đối thủ nhị đẳng đánh hụt thì hoang mang rồi lập tức biến sắc, Võ Hoàng đã xuất hiện trước mặt một vị chủ nhân quy tắc tứ đẳng.

Đối thủ của kẻ này là Hạ Long Võ, lúc này gã đã bị Hạ Long Võ chém cho người đây vết thương, máu thịt lẫn lộn.

Võ Hoàng vừa xuất hiện liền không hề suy xét tình hình chiến đấu, cũng không cần xem. Dựa theo ước định lúc trước, sau khi truyền tống thì lập tức giết người.

"Chết đi!"

Võ Hoàng đâm ra một thương toàn lực.

Cưởng giả vạn tộc mới vừa tránh thoát trường đao của Hạ Long Võ thì đã bị thương đâm trúng, ầm một tiếng, đầu gã nổ tung.

Trưởng đao của Hạ Long Võ chém theo đánh nát thân thể gã, đại đạo cũng bị đao chém đến rung chuyển.

Đây là vị thứ 6.

Lại thêm một vị chủ nhân quy tắc bị giết trong nháy mắt. Cường giả nhị đẳng đối phó Võ Hoàng lúc trước vẫn chưa tìm được đối thủ, đột nhiên Hạ Long Võ và Võ Hoàng hiện ra trước mặt gã, hai người vừa xuất hiện liền vung vũ khí tấn công gã.

Lúc này mấy người Thông Thiên Hầu phụ trách điều binh khiển tướng, tìm kiếm cơ hội, thấy cơ hội thì lập tức chuyển người đến giết.

Vô Mệnh bỗng nhiên nói: "9"

Vô Mệnh báo người phe mình đang gặp nguy cơ.

Thông Thiên không cần suy nghĩ, y nhanh chóng điều động người số 9, bên kia, Hà Đồ vừa định ra tay, bỗng nhiên ánh mắt y khẽ biến rồi lập tức biến mất. Y vừa biến mất, một cỗ lực lượng hắc ám đột nhiên nổ tung tại vị trí y đứng lúc trước.

Lực lượng ấy còn ăn mòn nước trong trường hà, tạo ra một chỗ trống.

Vị cường giả hắc y - đối thủ của Hà Đỏ biến sắc, gã lộ vẻ phẫn nộ.

Thiên Uyên tộc.

Hà Đồ bị dịch chuyển đi, sắc mặt y trắng nhợt. Chú sát thuật không có chút động tĩnh nào, y hoàn toàn không nhận ra được, nếu không phải Thông Thiên truyền tống y thì y đã bị trọng thương rồi.

Ngay sau đó, lực lượng dịch chuyển lại xuất hiện, Hạ Long Võ và Hà Đồ cùng bị dịch chuyển tới trước mặt cường giả Thiên Uyên tộc số 9.

Có người giận dữ hét: "Là Thông Thiên, bọn họ có thể dịch chuyển..."

Vạn tộc muốn giết đối thủ nhưng đối phương bỗng nhiên biến mất, khi vạn tộc rơi vào hạ phong, trước mặt sẽ xuất hiện vài vị cường giả tới giết.

Thủ đoạn này quá đáng sợ!

Minh Hoàng hét lên phẫn nộ: "Giết Thông Thiên, nhanh lên"

Phải đánh chết Thông Thiên, nếu có một vị cường giả có thể không ngừng dịch chuyển trong thời không trường hà thì vạn tộc sẽ bị áp chế hoàn toàn, đối phương có thể phân phối phát huy ra chiến lực tốt nhất.

Mới vừa nói xong, Thông Thiên lại dịch chuyển một người.

Âm một tiếng, Tam Nguyệt gõ chết một vị cường giả, Cửu Nguyệt cười ngây ngô với Tam Nguyệt, tổ tông Tam Nguyệt thật lợi hại, ta đánh mãi không xong, tổ tông Tam Nguyệt vừa đến liền đánh chết đối phương.

Đây là vị thứ 7 chết đi!

Tới giờ khắc này, Minh Hoàng không chịu đựng được nữa, những người khác cũng vô cùng sợ hãi, người chết ngày càng nhiều thì bọn họ sẽ phải đối mặt nguy hiểm càng lớn hơn.

"Rút?

Minh Hoàng rống to.

Nếu không rút lui thì có lẽ sẽ xảy ra chuyện.

Một đám chủ nhân quy tắc nhanh chóng lao đi.

Bọn họ không thể ở lại đây nữa.

Tô Vũ chém một đao khiến Minh Hoàng lùi lại, hắn nhíu mày quát: "Thiên Môn"

Võ Hoàng ngẩn ra.

Má nó, sao lại muốn làm vậy, không phải chúng ta đang chiếm thượng phong sao?

Không ổn đâu!

Giọng nói lạnh băng của Tô Vũ lại vang lên: "Thiên Môn"

Võ Hoàng cắn răng, vừa không nõ vừa bất đắc dĩ.

Má nó, tại sao?

Đại chiến chỉ mới vừa bắt đầu mà thôi.

Những người này muốn chạy trốn, chúng ta đuổi giết là được, sao phải ép ta hy sinh Thiên Môn?

Bình Luận (0)
Comment