Tô Vũ chợt nghĩ tới một chuyện, hắn nhanh chóng phác họa ra một cây bút, chiếc bút chạm lên giày, chiếc giày tản ra quang mang nhàn nhạt, nhưng như vậy còn chưa đủ, nó chỉ đang tỏa quang mang mà thôi.
Tô Vũ suy xét một lát rồi lại lấy Văn Minh Chí ra, khí tức thực đơn của mặt bìa hơi chấn động một chút.
Lúc này, trên chiếc giày xuất hiện một hư ảnh.
Trong lúc đám Đại Chu Vương còn đang ngây người, Tô Vũ đã tươi cười, vừa dùng thu phù ghi hình vừa hắng giọng thuyết minh: "Văn Vương chui ra từ trong chiếc giày của ông ấy, quả nhiên sở thích của Văn Vương rất đặc biệt"
Hư ảnh này cũng giống như mọi lần Tô Vũ thấy trước đó, bóng người đưa lưng về phía chúng sinh, chắp hai tay sau lưng, bạch y phiêu phiêu.
Tô Vũ nói: "Không ngờ ông ấy thật sự để lại ấn ký, Văn Vương tiền bối quả là thích để lại dấu ấn của mình ở khắp nơi"
Văn Vương để lại hư ảnh ở khắp nơi, Tô Vũ đã gặp được rất nhiều lần. Lúc trước từng xuất hiện trong Văn Vương phủ, trong Bút đạo và giờ là trong một chiếc giày.
Lúc này, hư ảnh Văn Vương phát ra một tiếng cảm khái: "Không ngờ người chấp chưởng Bút đạo lại phát hiện ra bí mật của ta.."
"Ngươi không tôi"
Tô Vũ nhe răng: "Đỏ ngốc!"
"Rất không tôi"
Lần trước Tô Vũ đã mắng như vậy, lần này Tô Vũ tiếp tục làm thế, hư ảnh của Văn Vương tiếp tục chạy theo trình tự, không bị ảnh hưởng chút nào.
"Ngươi muốn tìm kiếm thiên địa của ta sao? Có lẽ ngươi sẽ tuyệt vọng bởi vì chỉ sợ ngươi lãng phí cả cuộc đời nhưng vẫn khó có thể kế thừa thiên địa của ta. Nhưng không sao, chắc chắn nó sẽ trợ giúp ngươi không nhỏ"
Văn Vương phòng ngừa mọi tình huống, sau Bút đạo, y còn để lại thủ đoạn cuối cùng chính là thiên địa của mình.
Nếu y chết, thiên địa không tan vỡ, người thừa kế Bút đạo có thể tìm được thiên địa của y.
Kỳ thật Văn Vương để lại rất nhiều thứ.
Tô Vũ tươi cười xán lạn: "Ta không cần cái thiên địa rách nát kia của ngài"
Hư ảnh không đáp lại, nó không có năng lực này, nó vẫn tiếp tục nói: "Có thể phát hiện ra bí mật của giày chứng tỏ ngươi có đủ trí tuệ, năng lực, thực lực và cơ duyên, đồng thời cũng được Phì Cầu tán thành. Nếu không Phì Cầu sẽ không chủ động giao giày ra, nếu nó chết, chiếc giày này sẽ hỏng, ngươi sẽ không tìm thấy bất cứ manh mối nào"
Tô Vũ nhướng mày, quả là có không ít thủ đoạn.
Vị này để lại không ít đồ vật và thủ đoạn trên người Phì Câu, kể cả chỗ ở cũ, tứ đại đạo, Thời Gian Sách... Rất nhiều thứ đều có quan hệ với Phì Câu, nghĩ tới đây, quyết tâm phải bồi dưỡng Cục lông nhỏ thành Phì Câu thứ hai của Tô Vũ càng thêm kiên định.
Hiện giờ Cục lông nhỏ đã bị mọi người lãng quên, hắn phải để nó lại làm hậu chiêu trông nhà mới được.
"Người thừa kế Bút đạo, nếu ngươi là đại ca của ta thì coi như ta xui xẻo"
Hư ảnh Văn Vương thổn thức: "Nhưng nếu đại ca tìm được thứ này hoặc cố ý tìm nó thì chứng tô hắn cũng đang không ổn, đã là mệnh thì không thể tránh được. Có lẽ khi đó ta cũng đã ngã xuống"
Tô Vũ không nhịn được cười, y sợ Nhân Hoàng dung đạo vào thiên địa đến mức này cơ à?
Hư ảnh Văn Vương tiếp tục nói: "Đi theo ta, người thừa kế, ngươi có từng đoán xem một chiếc giày khác của ta đang ở đâu không?"
"Không"
Tô Vũ không có hứng đoán, hư ảnh Văn Vương vẫn tự nói tiếp: "Nhất định ngươi không đoán được, dù ngươi bảo không đoán thì cũng chỉ chứng minh ngươi không thể đoán ra mà thôi, điều này chứng tỏ trí tuệ của ngươi kém ta không ít, nhưng đây là điều bình thường, trên thế giới này có mấy người có thể so được với ta?"
Tô Vũ bật cười, Đại Chu Vương và Thông Thiên Hầu nhe răng trợn mắt. Hư ảnh của Văn Vương quá tự mãn, mà thôi, Văn Vương vốn chính là người tự luyến như thế.
Cường giả thời đại kia đều có xu hướng tính cách như vậy.
"bi thôi, ta mang ngươi đi tìm giày. Ngươi sẽ không thể tưởng tượng được rốt cuộc giày của ta đang ở đâu đâu"
Tô Vũ nổi lên hứng thú, rốt cuộc nó ở đâu?
Trong hỗn độn ư?
Đây là khả năng lớn nhất, nhưng theo giọng điệu của Văn Vương thì có vẻ nó sẽ không ở trong hỗn độn, nếu không thì y đã không nói vậy.
Nếu giấu trong hỗn độn thì Văn Vương không cần kiêu ngạo nói rằng ngươi không thể đoán được.
"Lễ nào là trong chỗ ở cũ?"
Tô Vũ thầm nghĩ, thiên địa có lực bài xích nhất định.
Chẳng hạn như hiện tại thiên địa của hắn chiếm cứ thượng giới, nó không dung hợp với thiên địa của Nhân Hoàng, hai thiên địa bài xích nhau. Khi Tô Vũ ở trong Tử Linh giới vực thì cũng bị bài xích, ở trong thời không trường hà cũng bị bài xích, nhưng lực bài xích trong thời không trường hà không mạnh bằng Tử Linh giới vực.
Tô Vũ vừa nghĩ vừa đi theo hư ảnh Văn Vương.
Hư ảnh bay mãi, Tô Vũ lẳng lặng đi theo.
Đại Chu Vương và Thông Thiên Hầu cũng đều tò mò.
Một chiếc giày khác của Văn Vương ở đâu?
Tô Vũ bát quái: "Sau này Văn Vương không đi giày nữa sao? Sao ta lại có cảm giác ông ấy chỉ có một đôi giày vậy?"
Thông Thiên không nhịn được hỏi: "Bệ hạ cũng không đổi giày đúng không?"
Tô Vũ ngây người cúi đầu nhìn xuống đôi giày dưới chân mình, nó có màu đen viền vàng, Tô Vũ cẩn thận tự ngẫm một chút rồi gật đầu: "Hình như vậy"
Giày của ta từ đâu ra?
Khi hắn đăng cơ Nhân Chủ, đám người Đại Chu Vương đưa tặng, sau khi đi vào hắn thấy không tệ nên chưa từng đổi, lần trước hắn bị đánh chết khi đại chiến cùng Hỗn Độn Long, đôi giày này đã bị phá hủy, nhưng sau đó Tô Vũ đã đúc lại dựa theo bộ dáng nguyên bản.
Hắn đã quen rồi nên không định đổi, không cần thiết phải làm vậy.
Tới vị trí của Tô Vũ, vật ngoài thân đã chẳng còn quan trọng với hắn.
Tô Vũ im lặng mỉm cười, tiếp tục đi theo hư ảnh Văn Vương.
Hư ảnh vẫn đang bay, hiện giờ đã đến hạ giới.
Chẳng lẽ nó ở trong Nhân Cảnh?
Tô Vũ suy đoán, có lẽ nó thật sự đang ở trong Nhân Cảnh, nhưng Nhân Cảnh không bài xích thiên địa của Văn vương sao?
Hay Văn Vương không thèm để ý đến vấn đề này, cứ thế chiếm cứ một khu vực nhỏ, thời không trường hà bài xích cũng không sao cả.
Hư ảnh Văn Vương nhanh chóng tiến vào chiến trường Chư Thiên.
Tô Vũ kinh ngạc, hư ảnh Văn Vương bỗng nhiên ngừng lại, Tô Vũ nhìn khắp nơi nhưng vẫn không hiểu.
Nơi đây là Tinh Thần Hải.
Chẳng lẽ thiên địa được giấu trong biển?
Quả thật có khả năng này.
Nhưng ngay sau đó, hư ảnh Văn Vương bật cười đắc ý, lộ vẻ càn rỡ kiêu ngạo: "Biết ở đâu không?"
"Ta đoán rằng ngươi không biết đâu, bởi vì trí tuệ của ngươi kém hơn ta rất nhiều"
Tô Vũ phát hiện giày của Phì Cầu bỗng nhiên bay lên.
Hư ảnh Văn Vương đắc ý nói: "Ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là đổi trắng thay đen"
"Lên"
Sau tiếng quát, Tô Vũ chấn động chứng kiến toàn bộ vùng biển rung động kịch liệt.
Tô Vũ cả kinh.
Lập tức hắn điên cuồng bay lên theo, lao đến thiên địa trên không, dần dần, toàn bộ Tinh Thần Hải nằm gọn trong tầm mắt hắn.
Đại Chu Vương và Thông Thiên Hầu cũng nhanh chóng đuổi theo sát, bọn họ đều chưa hiểu gì hết.
Tô Vũ giật mình lẩm bẩm: "Má nó"