Sau khi thực lực của Tô Vũ tăng lên, Nhân Hoàng quả thực đã tỏ ra hơi nóng nảy.
Gia hỏa này mà cứ tiếp tục như thế thì mình sẽ trở nên vô dụng.
Tô Vũ gia tăng cũng quá nhanh rồi.
Đương nhiên, Nhân Hoàng càng chú ý hơn tới một điểm đó là thiên địa của Tô Vũ mỡ rất nhiều đạo, dù Văn Vương cho hắn một số chỗ tốt nhưng không có khả năng lực lượng đại đạo nào cũng có thể đối ứng với đại đạo của Tô Vũ, trừ khi bản thân Tô Vũ có rất nhiều đạo tắc.
Sao tiểu tử này có thể làm được?
Cho đến lúc này, Nhân Hoàng mới lưu tâm quan sát kĩ lưỡng những người dưới trướng Tô Vũ, hỏi lâu sau bèn đưa ra kết luận, đám thuộc hạ này đều đồng tu thiên địa với Tô Vũ.
Đúng vậy, là đồng tu, điều này đại biểu đôi bên cảm ngộ sẽ có thể hỗ trợ cho nhau.
Tô Vũ cảm ngộ thì bọn họ sẽ biết, bọn họ cảm ngộ được gì thì Tô Vũ cũng sẽ rõ ràng.
Loại phương pháp tu đạo này dĩ nhiên Nhân Hoàng cũng biết, nhưng cách thức đó có cả mặt lợi và hại, không phải chỉ toàn chỗ tốt mà còn có cả những tác hại khác.
Tỉ như một khi những người này tu luyện trở nên cường đại thì rất dễ dàng tước đoạt đại đạo rồi biến hoá để cho bản thân sử dụng, bởi vì Tô Vũ đã mở ra toàn bộ lực lượng đại đạo với bọn họ.
Còn nữa, nếu nhiều cường giả dưới trướng Tô Vũ lựa chọn phản bội, vậy thì sẽ tạo thành kết cục thiên địa của hắn mất khống chế, bị những người đó liên thủ tước đoạt.
Quyền trọng của họ hoàn toàn có thể vượt qua Tô Vũ.
Nhân Hoàng không ngừng phán đoán, nhưng y cũng không khỏi phải cảm khái, Tô Vũ có thể quật khởi khi tuổi còn rất trẻ, rõ ràng là năng lực quyết đoán rất cao.
Có một số việc, Tô Vũ đại khái biết rõ nhưng tựa hồ hắn cũng không quá để ý.
Đối với người bá đạo như Tô Vũ, thiên địa của bản thân có khả năng sẽ bị người ta phá võ, vậy mà hắn cũng thản nhiên chấp nhận.
"Người có đạo sẽ nhận được rất nhiều sự giúp đỡ, kẻ không có đạo thì rất ít ai chịu giúp sao?"
Cho đến lúc này, Nhân Hoàng mới mơ hỏ hiểu ra một vài suy nghĩ của Tô Vũ, nếu người phía dưới đều phản bội, vậy thì đại biểu Tô Vũ đã quá thất bại, thất bại đến cực hạn.
Khi đó thiên địa của hắn thành bởi những người này, mà bại cũng bởi những người đó.
Thời điểm ấy chỉ sợ Tô Vũ chưa chắc đã để ý đến một mảnh thiên địa.
Trong lòng Nhân Hoàng dâng trào vô số suy nghĩ.
Tô Vũ!
Hắn là ta có thể tham khảo một chút biện pháp của Tô Vũ, mấy vị nhất đẳng như Minh Vương thì thôi quên đi, trừ khi ta có thể vượt qua nhất đẳng, nếu không các vị như Minh Vương rất khó khôi phục thực lực như bây giờ, nhưng nếu dưới nhất đẳng dung nhập vào thiên địa của ta thì ảnh hưởng sẽ không quá lớn.
Từng suy nghĩ hiển hiện trong đầu Nhân Hoàng, lúc này y chỉ nghĩ tới một chuyện, đó chính là phải mau chóng mạnh lên.
Nhân Hoàng là cường giả siêu cấp, kinh nghiệm cảm ngộ đều có đủ, rất nhanh thôi là có thể khôi phục, nhưng y lo lắng trước khi y kịp khôi phục thì tên cháu trai Tô Vũ này đã có thể vượt qua y.
"Không thể nào!"
Nhân Hoàng cảm thấy Tô Vũ căn bản không hiểu năm xưa y mạnh bao nhiêu!
Phải biết thời Thượng Cổ, y mạnh tới mức đáng sợ!
Khi đối phó với vạn tộc, chỉ là vì đủ loại nhân tố ngoài ý muốn dẫn đến Nhân Hoàng không có cách nào nắm giữ trọn vẹn vạn tộc, nếu không, một mình y đã có thể đánh bại hơn chục chủ nhân quy tắc... y chính là cấp bậc nhất đẳng!
Một loạt suy nghĩ hiện lên, Nhân Hoàng cảm thấy hơi lo lắng, bây giờ hẳn là Tô Vũ đang khuếch đại Thiên Môn, đó chưa chắc đã là chuyện tốt, thôi được rồi, cái này tạm thời mặc kệ, Văn lão nhị còn ở bên kia, người còn sống thì chắc cũng sẽ có biện pháp ứng đối.
Cùng lúc đó ở thượng giới.
Thiên địa của Tô Vũ đang điên cuồng khuếch trương, chân mày Tô Vũ khẽ nhãn lại, không phải là bởi vì khuếch trương không quá lợi hại mà là vì hắn cảm giác sau khi đại đạo dung hợp, thiên địa của hắn lại đột nhiên lớn mạnh quá nhanh.
"Nói như vậy, người ta đều muốn vào trong ba cổng là bởi vì điều này sao?"
Tăng cao thực lực? Hay là hoàn thiện đại đạo?
Tô Vũ phán đoán một hồi rồi khẽ thì thào: "Đại đạo vạn giới là dương, đại đạo trong ba cổng là âm đúng không? Đây là đại đạo ở trong Thiên Môn, như vậy thì trong Địa Môn có lẽ sẽ là Hỗn Độn đại đạo, chẳng lẽ Hỗn Độn đại đạo cũng phân âm dương? Thế thì trong Nhân Môn lại là cái gì?"
Bây giờ trong đầu Tô Vũ ngổn ngang vô số suy nghĩ.
Nếu như cường giả trong Thiên Môn xuất hiện tại vạn giới rồi tìm được lực lượng đại đạo đối ứng và tiến hành dung hợp, phải chăng cũng sẽ mạnh lên ngay tức thì?
Ánh mắt Tô Vũ lấp lóe: "Cho nên, bọn họ ra ngoài thì sẽ nghĩ biện pháp đánh giết cường giả đồng đạo?"
Đạo tranh!
Lúc này Tô Vũ bỗng nhiên hiểu ra đây chính là đạo tranh.
Tranh đấu đồng đạo! Đầu là ở trong thời không trường hà!
"Thiên địa này thì sao?"
Đại đạo trong thiên địa của hắn khác với thời không trường hà, nhưng nó cũng thuộc về tính dương, thậm chí bao gồm toàn bộ thiên địa đều là như thế, vậy có phải là hắn cũng sẽ bị kê khác nhăm nhe?
Thôn phệ một mảng thiên địa này?
Khi dung hợp những lực lượng đại đạo sau cổng, Tô Vũ mơ hồ đã hiểu được chút gì đó.
Ba cánh cổng, ba thời đại.
Thời đại cũ phải như thế nào mới có thể hồi quy, mới có thể trở thành chủ nhân của thiên địa một lần nữa?
Thay thế vào đó!
Trước đó Nhân Hoàng từng nói người trong ba cánh cổng này đều là kẻ địch, khi đó Tô Vũ còn nghĩ là vì đoạt quyền, nhưng hiện tại hắn hiểu rõ rồi, đó không phải đoạt quyền mà là đoạt đạo.
Tô Vũ nhắm mắt, cuộc chiến đoạt đạo...
Đạo của thời đại trước đã hoàn thành, có vẻ như tam thân pháp cũng là một loại chân lý, nghiêm chỉnh mà nói, những người này chỉ tồn tại ở trong quá khứ, muốn trở về hiện tại thì phải cướp đoạt đại đạo của các cường giả bây giờ, tương đương với việc dung nhập hiện tại.
"Linh cảm về tam thân pháp hẳn là đến từ điểm này!"
Bây giờ Tô Vũ đã có thêm chút cảm ngộ về tam thân pháp. Đây nhất định là nguồn cảm hứng cho phương pháp tu luyện đó.
Mà điều này thực chất cũng đại biểu cho một chuyện cực kỳ khủng bố, đó chính là những sự tồn tại sau ba cổng... Không, đặc biệt nhất phải là sự tồn tại trong Thiên Môn, một khi những kẻ đó xuất hiện ắt sẽ trở mặt với cường giả vạn giới.
Trên thực tế, cường giả vạn giới cũng đang ngấp nghé đại đạo của đối phương.
"Không phải họ thôn phệ chúng ta thì sẽ là ta thôn phệ bọn họ... Đây là đạo tranh!"
Tô Vũ khẽ liếm môi, thú vị lắm!
Tại sao đại đạo lại phân ra hai mặt âm dương nhỉ?
Cùng là đạo trong thời không trường hà, rốt cuộc là chỗ nào xuất hiện vấn để?
Là cổng sao?
Suy nghĩ không ngừng hiển hiện, thiên địa đã ngừng khuếch trương, Tô Vũ nhìn kỹ lại, lúc này toàn bộ thiên địa bao trùm hơn phân nửa thượng giới, trừ một vài góc chết thì cơ hồ đều đã bị thiên địa của hắn phủ kín.
Mà cho đến bây giờ, Tô Vũ mới cảm nhận được mình đã thật sự mạnh lên.
Chẳng những thế hắn còn cường đại hơn rất nhiều.
Đây chính là một số quy tắc chỉ lực tích lũy nhiều năm của Văn Vương, có lẽ ngay từ đầu y muốn dùng để hoàn thiện thiên địa của bản thân, đáng tiếc không cách nào chuyển vận những quy tắc này về được, ngược lại đã khiến Tô Vũ hưởng lợi.
Vung tay lên, Tô Vũ mơ hồ có thêm vài cảm thụ.
Lúc này trong thiên địa của hắn, lực lượng đại đạo thoáng ngưng tụ, ngay khi Tô Vũ xuất thủ, đại đạo hội tụ tức thì, dần dần, Tô Vũ có thể cảm nhận được thực lực của mình tăng trưởng vô cùng lợi hại, mơ hồ bên cạnh hắn còn hiện ra gần 20 đầu tiểu kim long du đãng.
Đó là hư ảnh của đại đạo!
"Lực lượng 20 đạo ư?"
Tô Vũ thử cảm thụ, trên đại thể đã phán đoán được có lẽ là số lượng đó.
Lần nữa vung tay lên, Tô Vũ xua đám tiểu kim long ấy đi, thứ này có thể ngưng tụ khi đốc toàn lực xuất thủ, muốn tỏ ra ngầu thì có thể một mực để chúng ở bên người, nhưng chỉ có đỏ đần mới làm vậy.
Bởi vì chẳng phải làm như vậy thì sẽ bị người ta xem thấu thực lực hay sao?
Cường giả thì cần phải tỏ ra mơ hồ mông lung.
Phải là cái loại khiến người ta nhìn không thấu mới tốt.
Nhìn thấu thì còn là cường giả nữa sao?