Lạc Vân lại nói: "Chúng ta có 6 lãnh địa, đặc biệt là có 3 vị lãnh chủ 16 đạo, chỉ cần tin tức các vị đại nhân ngã xuống không lộ ra ngoài thì có khả năng chúng ta sẽ nhận được 6 danh ngạch, thậm chí là nhiều hơn, có lẽ lãnh địa của cường giả 16 đạo sẽ không chỉ nhận được một danh ngạch"
Y nhìn về phía Tô Vũ: "Khi đó, mọi người đều có cơ hội ra khỏi địa phương quỷ quái này, trở về vạn giới"
Trí Cốc đã hiểu ý Lạc Vân, ánh mắt hắn ta khẽ dao động: "Hắc Mộ đại nhân tiếp cận 16 đạo, nếu giữ kín bí mật thì có lẽ sẽ giấu diếm được cấm địa, dù không được thì chỉ cần thăng cấp 16 đạo là đại nhân sẽ có thể có được một danh ngạch, nhưng nếu rời khỏi đây, đến Tử Linh địa ngục, nơi đó có vô số cường giả, đại nhân có thể đạt được cơ hội này sao?"
Tô Vũ nhướng mày: "Hừ, ta là cường giả 15 đạo, đến đâu thì cũng có thể đạt được danh ngạch"
Lạc Vân lắc đâu: "Chưa chắc. Tử Linh Chi Chủ không giống các chủ nhân cấm địa khác, ta đoán rằng khi đó các chủ nhân cấm địa sẽ không cho hắn ra ngoài, thậm chí sẽ công kích Tử Linh địa ngục trước"
Tô Vũ nhướng mày: "Bởi vì hắn là kê tới sau?"
"Đúng"
Lạc Vân gật đầu: "Nghe nói Tử Linh Chi Chủ vẫn còn thế lực ở vạn giới, như vậy thì sao chủ nhân cấm địa khác có thể dễ dàng để hắn rời đi đúng không? Vậy nên giờ phút này đi tìm Tử Linh địa ngục sẽ rất nguy hiểm. Có lẽ đại nhân sẽ trở thành pháo hôi"
Tô Vũ nhíu mày trầm tư.
Một lát sau, hắn dùng ánh mắt khác thường nhìn Lạc Vân: "Đầu tiên phải xác định tính thật giả của tin tức này, rốt cuộc cấm địa có thể hạn chế số lượng hay không, nếu là thật thì ngươi nói có lý, nếu là giả.."
Tô Vũ lạnh lùng cảnh cáo: "Lạc Vân đạo hữu muốn ngăn cần tiền đô của ta như vậy là không phúc hậu đâu"
Các ngươi không đến được cấm địa nhưng ta có thể, ngươi nói như vậy là có ý đồ đúng không?
Lạc Vân thể thốt: "Ta nói thật, hơn nữa ta tin rằng không lâu sau tin tức này sẽ được truyền bá, các chủ nhân cấm địa sẽ tiến hành sàng chọn trước khi ra ngoài, một vài lãnh địa nhỏ yếu có khả năng sẽ bị thâu tóm hoặc huỷ diệt"
Ánh mắt Tô Vũ lóe lên, đây là cơ hội tốt, đúng là buôn ngủ gặp chiếu manh.
Dựa theo lời Lạc Vân nói, có khả năng sắp tới trong Thiên Môn sẽ diễn ra một lần chỉnh hợp, đó cũng là thời cơ tốt để quật khởi.
Bình thường muốn làm gì thì cũng có khả năng bị chủ nhân cấm địa theo dõi, nhưng hiện tại thì có lẽ không ai để ý cả.
Đám Quy chưa từng nói đến chuyện này, không rõ là vì bọn họ không biết hay là không để ý, bởi vì bọn họ cảm thấy việc này không liên quan gì đến Tô Vũ.
Trong lòng Tô Vũ hiện lên vô số ý niệm, hắn có thể nhân cơ hội lần này để cắn nuốt đại đạo, xâm chiếm lãnh địa và thu phục cường giả.
Dùng người Thiên Môn đánh người Thiên Môn, đây quả là cách hay.
Trong địa phương quỷ quái này có rất nhiều chủ nhân quy tắc.
Trong Quy Vân Sơn thôi mà Tô Vũ đã cảm ứng được 6 - 7 vị, đương nhiên những kê đó đều không quá mạnh.
Trong Thiên Môn còn có bao nhiêu lãnh địa như vậy nữa?
Tô Vũ đã biết đến 6 lãnh địa trong khu vực nho nhỏ này.
Dù sao cũng là thời đại của cường giả, còn là thời đại khai thiên có nhiều cường giả nhất, ở thời đại này có vô số kẻ khai đạo, vô số người sáng lập vạn giới, dù chỉ sống sót một nữa thì vẫn là một con số vô cùng đáng sợ.
Tô Vũ trầm mặc một hỏi rồi mở miệng: "Ngươi muốn ta chỉnh hợp 6 lãnh địa rồi tham dự đại hội phân phối danh ngạch của chủ nhân cấm địa, lấy được một vài danh ngạch cho lãnh địa, để chúng ta ra ngoài trước ư?"
"Đúng"
Lạc Vân gật đầu, thành khẩn nói: "Đại nhân, hiện tại có lẽ tin tức đã lộ ra ngoài, không thể nào chỉ có một mình ta biết được, cấm địa nhiều người, kiểu gì cũng sẽ có kẻ lộ ra.
Hiện tại chúng ta đang ở thời điểm khó khăn nhất, chúng ta không yếu, dù có lĩnh chủ nguyện ý thu nhận chúng ta nhưng thuộc hạ dưới trướng bọn họ nhất định sẽ quấy rối.
Ta cảm thấy lãnh địa của một cường giả 16 đạo chỉ có nhiều nhất là 3 danh ngạch, dưới 16 đạo có lẽ chỉ có 1 cái"
Ai cũng muốn ra khỏi Thiên Môn sớm, những cường giả có cơ hội chắc chắn sẽ không vui khi có thêm kẻ cạnh tranh.
Tô Vũ nhíu mi: "Dù chúng ta duy trì được 6 lãnh địa nhưng nếu có ai đến gây chuyện thì sao?"
Trí Cốc mở miệng, giọng nói lộ vẻ âm hiểm: "Đại nhân, chúng ta có thể giả vờ rằng sáu vị đại nhân đang ở đây. Hiện tại, trừ chúng ta ra thì không còn ai khác biết các vị đại nhân đã xảy ra chuyện. Chúng ta có thể ngụy trang rằng bọn họ vẫn còn sống. Ta đoán rằng phải là chủ nhân cấm địa thì mới có thể cùng lúc ra tay với các vị đại nhân. Nếu đối phương là đại nhân vật thì gã sẽ để ý đến đám kẻ yếu chúng ta sao? Có lẽ gã sẽ cười nhạo và mặc kệ, ta nghĩ vị kia sẽ không cố ý quan sát chúng ta, thậm chí sẽ không vạch trần chúng ta"
Tô Vũ nhướng mày: "Ý ngươi là ngụy trang rằng các vị đại nhân còn sống, mà các tuần sát sử chúng ta sẽ ra ngoài hoạt động?"
"Đúng. Nếu Hắc Mộ đại nhân có cơ hội tiến vào 16 đạo, khi đó dù tin tức các đại nhân ngã xuống bại lộ thì chúng ta vẫn còn một vị 16 đạo, như vậy vẫn sẽ nhận được vài danh ngạch. Trong tình huống bình thường, mọi người sẽ chỉ chiếm đoạt lãnh địa dưới 16 đạo, nhưng phe chúng ta lại có đến 3 vị"
Chữ 3 vị này kéo dài sâu xa.
Đám Quy không còn sống nhưng không ai biết, vậy nên vẫn có thể phát huy ra lực uy hiếp của lĩnh chủ nhất đẳng.
Tô Vũ nhíu mày, sau một lúc lâu mới nói: "Chuyện này rất khó, đầu tiên là phải phong tỏa tin tức, có lẽ đã có người trong 6 lãnh địa nhận ra. Thứ hai, các vị đại nhân mãi không xuất hiện thì có kẻ nào hoài nghi hay không? Thứ ba, phải đề phòng kẻ giết các vị đại nhân vạch trần chúng ta. Thứ tư, nếu ta không đến được 16 đạo..."
Lạc Vân vội ngắt lời: "Dù không đến được nhưng đại nhân 15 đạo và có cả chúng ta thì vẫn có thể giữ được lãnh địa, chỉ cần chúng ta liên thủ, lãnh địa 16 đạo tầm thường tuyệt đối không đám tùy tiện xâm phạm chúng ta"
Tiền đề là cường giả nhị đẳng đỉnh phong như Tô Vũ phải ở lại, bằng không thì quên chuyện này đi.
Trí Cốc cũng nói: "Đại nhân, cướp danh ngạch trong cấm địa hay bảo vệ lãnh địa, tranh đoạt với đám cường giả hơn 10 đạo khó hơn? Nói thẳng ra thì đám tán tu chúng ta chắc chắn không bằng tu giả chính thống, bọn họ có tài nguyên, có thủ đoạn, có nhiều đại đạo, có lẽ sau lưng bọn họ còn có chỗ dựa. Còn là tán tu thì dù có chút liên hệ với cấm địa thì vẫn sẽ bị giết. Õ trong cấm địa dễ rút dây động rừng, có lẽ sẽ khiến cường giả đỉnh cấp chú ý"
Giờ phút này, hai người đều khuyên bảo Tô Vũ.
Tô Vũ không thể rời đi được, nếu không sáu lãnh địa sẽ tan rã. Có vị cường giả 15 đạo là hắn ở đây thì ít nhất vẫn duy trì được sáu đại lãnh địa.
Thấy Tô Vũ vẫn chân chờ, Lạc Vân cắn răng lên tiếng: "Đại nhân, ngài muốn tiến vào 16 đạo thì biện pháp nhanh nhất là đánh chết cường giả âm tử chi đạo, cướp lấy đại đạo để tăng cường chính mình. Nhưng đa số những người như vậy đã gia nhập Tử Linh địa ngục, đại nhân sẽ tranh với bọn họ như thế nào? Nhưng mọi người liên thủ thì ít nhất chúng ta sẽ trợ giúp đại nhân đột phá"
Tô Vũ nghi ngờ: "Các ngươi ư? Không phải ta khinh thường các ngươi nhưng dù các ngươi đủ thực lực thì các ngươi dám giúp ta giết người trong cấm địa sao?"
Lạc Vân cười gần: "Đại nhân, giết người Tử Linh địa ngục cũng đâu có sao. Huống chỉ đâu phải là chúng ta không tìm được cấm địa làm chỗ dựa? Vĩnh Sinh Sơn cách chúng ta gần nhất, nhưng hiện tại Vĩnh Sinh Sơn đang gặp chút phiền phức, chúng ta có thể liên hệ Lạc Hồn Cốc xa hơn một chút, tìm cấm địa để dựa vào thì chỉ cần cung cấp đủ tài nguyên, thiên tài, cường giả cho cấm địa thì bọn họ sẽ không để ý, nếu Tử Linh Chi Chủ dám tính sổ thì cấm địa sẽ không đứng nhìn, dù sao hắn cũng là người từ ngoài đến, những năm qua cấm địa vẫn luôn áp chế Tử Linh địa ngục"
Vậy à?
Tô Vũ cảm thấy đây là sự thật.
Tô Vũ dao động: "Các ngươi nói có lý, kỳ thật ta cũng đang do dự không biết có nên đến Tử Linh địa ngục hay không, bởi vì ở đó sẽ có không ít người 16 đạo trở lên"
Hai người Lạc Vân tươi cười liếc nhau, bọn họ cảm thấy mình đã thành công thuyết phục được Hắc Mộ, có hắn ở đây thì ít nhất sẽ không quá nguy hiểm nữa.
Lạc Vân lên tiếng: "Đại nhân, chúng ta phải hành động nhanh chóng quyết đoán, lập tức đi tìm tuần sát sử 3 lãnh địa khác, tuy bọn họ không mạnh bằng chúng ta, vì các vị chủ nhân lãnh địa của họ chỉ là cường giả 15 đạo, nhưng người nhiều sức lớn. Tụ tập tài nguyên 6 phương thì chúng ta vẫn có thể liều một phen"
Tô Vũ suy xét một chút rồi gật đầu: "Được"
Ba người nhanh chóng đạt thành nhất trí rồi lập tức hành động, phải tranh thủ chỉnh hợp thế lực trước khi tin tức các vị cường giả ngã xuống truyền đi, sau đó lại nghĩ cách phong tỏa tin tức.