Tuyết Long Sơn.
Trong đại điện, Tuyết Long cao cao tại thượng, khí tức băng hàn, phía dưới có một vị cường giả đao khí tung hoành, tóc dài bay múa, khuôn mặt nhuốm màu tang thương, gã lạnh lùng cười nói: "Khẩu khí thật lớn. Hắc Mộ còn chưa thăng cấp mà đã nghĩ mình là chí cường 16 đạo"
Tuyết Long nhíu mỉ: "Lục Phương Sơn cực kỳ cường đại, ngươi đừng quên Hắc Mộ chỉ là thống lĩnh, đám Quy mới là căn bản"
"Quy?"
Đao Chủ cười lạnh: "Năm xưa ta từng gặp Quy, hắn không dám chiến, gặp ta thì hèn nhát bất an, hiện giờ biết càn rỡ rồi à? Lục Phương chỉ chủ ư? Buôn cười"
Gã nhíu mày nói tiếp: "Quy không đáng chú ý, nhưng Hắc Mộ lại là kê tàn nhẫn độc ác, nhiều ngày qua hắn giết chóc tứ phương, không ngờ Thiên Mộ Lĩnh lại có hạng người máu lạnh vô tình như vậy, ta nghe nói không ít lĩnh chủ đã đầu hàng nhưng hắn không chấp nhận rồi giết hết"
Tuyết Long gật đầu: "Không sai. Hắn rất tàn nhẫn, nghe nói bởi vì hắn là cường giả tu luyện âm tử chi đạo. Không biết hắn có quan hệ gì với Tử Linh địa ngục hay không, tác phong hành sự hơi giống Tử Linh địa ngục, vừa hung ác vừa bá đạo"
Tử Linh Chi Chủ cũng là kẻ bá đạo.
Nếu không tàn nhãn gian trá, một kẻ ngoại lai lại còn để lại thiên địa bên ngoài như hắn đã bị người tiêu diệt từ lâu rồi, khi hắn mới tiến vào thì cũng chỉ là vãn bối, hắn là thuộc thế hệ cuối khai thiên, thậm chí có thể xem như đầu thái cổ, ở nơi đây có không ít người đều là tiền bối của hắn.
Nhưng thiên tài chính là thiên tài, cường giả vẫn sẽ là cường giả, dù là ở đây thì hắn vẫn có thể chiếm lấy một vùng trời, sáng lập Tử Linh địa ngục, không ai dám trêu chọc.
Đao Chủ khẽ nhíu mày: "Tử Linh địa ngục cách nơi đây không xa"
Vĩnh Sinh Sơn và Tử Linh địa ngục ở gần đây, mấy năm nay Vĩnh Sinh Sơn bị phiền toái quấn thân, tuy rằng Tử Linh địa ngục cũng có phiền toái nhưng so với Vĩnh Sinh Sơn thì tốt hơn một chút.
Nếu Hắc Mộ thật sự là người Tử Linh địa ngục...
Nghĩ vậy, gã nhìn về phía Tuyết Long, sắc mặt Tuyết Long thanh lãnh, nàng im lặng không nói gì.
Đao Chủ truyền âm: "Tuyết Long đạo hữu có thể liên hệ Long Vực không?"
Tuyết Long nhìn gã, đạm mạc truyền âm đáp: "Vậy đạo hữu có thể liên hệ Đao Vực không?
Tới nhất đẳng, dù ít hay nhiều thì vẫn sẽ có liên hệ với cấm địa, có kẻ còn là quân cờ cấm địa xếp vào. Nhưng dù có phải người cấm địa hay không thì những cấm địa đó đều không ở gần đây, nơi này là địa bàn của tứ đại cấm địa.
Đao Chủ hỏi sang chuyện khác: "Vậy chúng ta có đáp ứng lời mời của Lục Phương Sơn không?
Đây không phải lời mời, đây là mệnh lệnh.
Các ngươi phải đi, không đi thì sẽ bị tiêu diệt.
Tuyết Long nhíu mi: "Nếu chúng ta không đi thì chỉ có thể rời khỏi Đông Bắc vực, nếu không, khi các cường giả lãnh địa khác đều đến đó thần phục, lực lượng Đông Bắc vực thống nhất, đối phương sẽ càng mạnh hơn.
Nàng chần chờ một hồi mới nói: "Ta nhận được một tin tức không biết là thật hay giả, nghe nói đám người Quy của Lục Phương Sơn có khả năng đã xảy ra chuyện, bọn họ đã lâu chưa xuất hiện, dù là lúc Lục Phương Sơn sáp nhập thì cũng là do mấy người Hắc Mộ chủ trì"
Nghe vậy, ánh mắt Đao Chủ khẽ dao động, gã nhìn về phía Tuyết Long.
Tuyết Long cũng nhìn gã, nhẹ giọng nói: "Ngươi nói xem, xảy ra chuyện lớn như vậy mà bọn họ có thể không ra mặt sao?"
Đao Chủ nhíu mi: "Theo lý thuyết thì không. Nhưng dù Hắc Mộ to gan thế nào, khi các cường giả không có ở đó hoặc là đã xảy ra chuyện thì bọn họ cũng không dám chủ động tiến công mới đúng. Dù là ngụy trang thì cũng phải che giấu thật kỹ chứ"
Huống chỉ hiện tại bọn họ còn chủ động mời các cường giả đến Lục Phương Sơn, vậy lá gan bọn họ phải lớn đến mức nào?
Vậy nên dù biết đến những tin đồn đó nhưng không ai dám tin tưởng.
Tuyết Long gật đâu, chính bởi vì Tô Vũ quá to gan lớn mật nên nàng cũng không dám xác định, nếu không, mọi người đã hoài nghỉ từ lúc sáu vị cường giả không xuất hiện khi Lục Phương Sơn thành lập rồi.
Nhưng hiện tại người Lục Phương Sơn đều không hoài nghỉ gì cả bởi vì Hắc Mộ quá mạnh, bách chiến bách thắng, càn quét 14 lãnh địa trong 7 ngày, máu lạnh vô tình, thủ đoạn vô song, mọi người cảm thấy có Hắc Mộ đại thống lĩnh ở đây thì các vị đại nhân khác tiếp tục bế quan cũng là chuyện bình thường, bởi vì bọn họ không cần xuất quan làm gì cả.
Hai người liếc nhau rồi nhìn đám cường giả phía dưới, Tuyết Long nói: "Đi thôi. Mặc kệ là thật hay giả thì đều phải đến đó xem sao, không thì kết cục chỉ có rời đi hoặc bị tiêu diệt"
Đao Chủ gật đầu, cười lạnh nói: "Nếu là giả thì... Hừ, đến lúc đó, Hắc Mộ sẽ biết thông minh quá sẽ bị thông minh hại"
Gã cảm thấy nếu sáu người kia không còn nữa thì mục đích lần này của Hắc Mộ chỉ là muốn uy hiếp bọn họ, đương nhiên tình huống cụ thể ra sao thì phải đến đó tra xét mới biết được, nếu sáu người kia ở đó thì cùng lắm là bọn họ tạm thời ngủ đông, chờ đợi quyết định của Lục Phương Sơn rồi tính.
Ở nơi này, chuyện nay hàng mai phản bội không phải bình thường lắm sao? Cũng đâu phải là ký kết khế ước bán mình.
Cùng lúc đó.
Lục Phương Sơn.
Lạc Vân và Trí Cốc đều sốt ruột, Trí Cốc nhìn Tô Vũ bình tĩnh ngồi trong đại điện thì lên tiếng: "Đại nhân, nếu hai vị chủ nhân Tuyết Long Sơn và Đao Cốc thật sự tới đây thì phải làm sao? Không sợ bọn họ tới, chỉ sợ bọn họ hoài nghi, nếu bọn họ tìm ra chân tướng thì sẽ rất phiền toái"
Nếu bại lộ chân tướng, có khả năng Lục Phương Sơn sẽ xong đời.
Bọn họ không biết Tô Vũ nghĩ gì, chỉ cảm thấy Hắc Mộ quá kiêu ngạo mà quên mất bản thân là ai.
Suy nghĩ của Tô Vũ rất đơn giản.
Hắn muốn tốc chiến tốc thắng, không muốn lãng phí quá nhiều thời gian.
Tốc độ của thời gian trong Thiên Môn không giống bên ngoài, tuy rằng không chênh lệch nhiều như thượng du thời không trường hà nhưng có lẽ một ngày ở đây tương ứng 3 - 4 ngày ở vạn giới, trong khi hắn ở đây 10 ngày thì có lẽ vạn giới đã trôi qua hơn một tháng.
Nếu từ từ đánh trận, chậm rãi thu phục Đông Bắc vực thì phải mất bao lâu? Nếu thế thì lên kế hoạch giải quyết xong trong 1 lần sẽ tốt hơn.
Tô Vũ lười giải thích, thấy bọn họ lo lắng thì hắn bình thản nói: "Ta đã tính cả rồi, không sao đâu. Ta sắp thăng cấp, chẳng lẽ ta không biết chuyện này nguy hiểm hay không ư? Các ngươi cứ yên tâm đi"
Hai người vẫn lo lắng, Tô Vũ nhíu mày: "Các ngươi tu luyện cho tốt đi đã, các ngươi tiến bộ quá chậm, cứ như vậy thì sao có thể tiếp tục phò tá ta"
Hai người bất đắc dĩ, chúng ta không phải ngươi, hơn nữa ngươi vốn là 15 đạo, hiện tại thăng cấp là chuyện bình thường. Người khác thăng cấp không phải chỉ cần cắn nuốt đại đạo là đủ, trong tình huống bình thường thì phải hấp thu lực lượng đại đạo đặc biệt mới được.
Tô Vũ mặc kệ bọn họ, hắn đứng dậy đi ra ngoài, vừa đi vừa bình tĩnh hỏi: "Nghe nói Lạc Hồn Cốc, Tử Linh địa ngục phái sứ giả đến tìm ta?"
Lạc Vân đáp: "Đúng vậy, nhưng bọn họ... không muốn đại nhân đi yết kiến. Bọn họ muốn gặp Lục Phương chỉ chủ"
Tô Vũ chỉ là đại thống lĩnh.
Đám sứ giả đó muốn gặp các vị chủ nhân của 6 phương thế lực chứ không phải Tô Vũ.
Tuy hiện giờ Tô Vũ nổi danh nhưng như vậy còn chưa đủ, hắn chưa tới nhất đẳng, cũng không phải chủ nhân nơi đây, sứ giả cấm địa không phải người hòa nhã hiền lành, bọn họ cảm thấy gặp đại thống lĩnh là chuyện mất mặt.
Lạc Vân khẩn trương: "Đại nhân, việc này không thể trì hoãn lâu, Lạc Hồn Cốc và Tử Linh địa ngục đều là cấm địa có vô số cường giả, dù là một vị cường giả bị tùy tiện phái tới thì cũng không phải người chúng ta có thể ngăn cản. Nhưng hiện tại Lục Phương chi chủ... Đại nhân cũng biết mà, chuyện này lừa gạt người khác thì không sao, lừa gạt cấm địa thì chắc chắn sẽ không có kết cục tốt"
Tô Vũ khẽ gật đâu: "Nếu muốn gặp chúng ta thì đương nhiên là có mục đích, không sao cả. Thứ bọn họ để ý không phải Lục Phương chi chủ mà là Lục Phương Sơn sẽ đầu phục ai, bán mạng cho ai mà thôi"
"Tạm thời không gặp!"
Mấy người ngẩn ra.
Không gặp? Bọn họ tưởng rằng Tô Vũ sẽ lập tức đi gặp chủ nhân cấm địa.
Tô Vũ cười nói: "Hiện tại chúng ta đvẫn chưa có tư cách nói chuyện cùng bọn họ, chờ chúng ta thâu tóm toàn bộ Đông Bắc vực, hội tụ tất cả lực lượng tán tu, có nhiều cường giả thì khi đó chúng ta mới có tư cách bàn điều kiện với cấm địa, hiện tại gặp mặt là muốn bị người dùng mũi nhìn xuống chúng ta sao?"
Tô Vũ cười một tiếng: "Trì hoãn mấy ngày đi, cứ nói là Lục Phương chỉ chủ đang bế quan, mấy ngày nữa mới có thể xuất quan. Sau đó bọn họ sẽ tự mình đến gặp, nếu hỏi đến ta thì cứ nói rằng ta đang bận thăng cấp"
"Rõ* Lạc Vân vội đáp lời, lúc này y hơi lo lắng.
Lần này bọn họ sẽ phải lừa gạt cả cấm địa, y sợ hành động này sẽ chọc giận cấm địa, Hắc Mộ quá to gan.