Một lát sau.
Tuyết Long giáng xuống, trong hư không, Tô Vũ mặc thanh bào, tóc dài bay múa, lực lượng đại đạo dật tán tứ phương mang theo khí thế uy nghiêm.
Khí thế uy nghiêm này khiến Tuyết Long căng thẳng.
Đây là đại nhân vật hoặc có thể nói là một người có địa vị rất cao, muốn giả trang rất khó.
Cưởng giả xuất thân nô bộc dù mạnh thế nào thì vẫn sẽ có khí chất nói không nên lời, còn người làm đại nhân vật đã lâu thì tự nhiên sẽ có khí độ của đại nhân vật.
"Tuyết Long?"
Tô Vũ đạm mạc nói. Tuyết Long cảm thấy thực lực hắn không mạnh lắm, có lẽ chỉ 16 đạo, có khả năng còn chưa tới.
Tuyết Long hóa thành người, nàng cười nói: "Là ta, các hạ là.."
"Đã biết rõ thì sao phải hỏi"
Tô Vũ bày ra lực lượng đại đạo bảy màu sặc sỡ, khí tức dật tán, hắn nhìn về phía Tuyết Long, lạnh lùng nói: "Nơi này không phải Long Vực, đây là lãnh địa Vĩnh Sinh Sơn, Vĩnh Sinh Sơn đã lâu chưa xuất hiện nên bị quên lãng rồi ư?"
"Không dám"
Tuyết Long cúi đâu: "Lĩnh chủ Tuyết Long Sơn bái kiến tôn giả cấm địa"
Thái độ Tô Vũ hờ hững: "Ngươi là cường giả, ta sẽ không phô trương thanh thế, vậy đi thẳng vào vấn đề đi. Ngươi biết chuyện Lục Phương Sơn không?"
"Biết"
"Có khả năng Lục Phương Sơn đã đầu phục Tử Linh địa ngục, việc Tử Linh địa ngục chiếm cứ khu vực trung gian giữa hai phe là điều không thể chấp nhận được"
Tô Vũ lạnh lùng nói: "Nếu Lục Phương Sơn thành công, tạo đường liên hệ cho hai người Văn Võ, mất đi vùng đất trung gian với Tử Linh địa ngục, Tử Linh địa ngục sẽ mở rộng địa bàn, việc này sẽ trở thành vấn đề phiền toái rất lớn"
Trong lòng Tuyết Long khẽ dao động, Hắc Mộ am hiểu âm tử đại đạo, chẳng lẽ hắn thật sự là người Tử Linh địa ngục?
"* Ý tôn giả là.."
"Ngươi là người Long Vực đúng không?"
"Không phải"
Tô Vũ cười lạnh: "Không sao cả, Long Vực cũng là cấm địa sau cửa chứ không phải cấm địa ngoài cửa như Tử Linh địa ngục, cũng không phải cường giả ngoài cửa như Văn Võ, Vĩnh Sinh Sơn sẽ không thèm để ý vấn đề này"
Tuyết Long hơi xấu hổ, nàng không nói gì.
"Nghe nói 3 ngày sau Lục Phương Sơn muốn triệu tập chủ nhân lãnh địa của toàn bộ khu vực này đến yết kiến?"
"Đúng vậy"
Tô Vũ cười khinh miệt: "Cuông đồ lớn mật. Nơi đây là địa bàn của Vĩnh Sinh Sơn, vậy mà muốn tán tu đi yết kiến bọn họ, nực cười. Cấm địa còn chưa mở miệng mà Lục Phương Sơn dám càn rõ như vậy"
Tuyết Long không hé răng, nàng không rõ mục đích đối phương tới đây là gì, tuy đoán được một chút nhưng không rõ cụ thể ra sao.
Tô Vũ nhìn nàng, bình thản nói: "Ta đã tốn rất nhiều công sức để tới đây. Văn Võ không đáng sợ nhưng chỉ với sơn chủ mà thôi, đối với chúng ta mà nói, hai kẻ đó cực kỳ đáng sợ, chúng ta khó thoát khỏi được vòng vây của bọn họ. Đó cũng là nguyên nhân Lục Phương Sơn có thể càn rỡ đến vậy. Lục Phương Sơn biết Vĩnh Sinh Sơn chúng ta không thể quản bọn họ nên càng thêm kiêu ngạo trương dương"
Tuyết Long gật đầu: "Đối phương quá to gan, nhiều ngày qua đã giết không ít cường giả"
Tô Vũ bình thản đáp: "Ta biết. Tuyết Long, ta tới tìm ngươi chỉ có một mục đích, hãy phối hợp Vĩnh Sinh Sơn đánh tan Lục Phương Sơn, tiêu diệt bọn họ để uy hiếp tứ phương, khiến mọi người biết rằng dù Vĩnh Sinh Sơn gặp phiền toái nhưng những hạng người mạt hạng như vậy không thể khiêu khích, ngươi có nguyện ý cống hiến vì Vĩnh Sinh Sơn không?"
Tuyết Long khẽ cười: "Chúng ta cũng không thích Lục Phương Sơn. Nhưng tôn giả biết đấy, đối phương có 3 vị cường giả 16 đạo, Hắc Mộ cũng sắp thăng cấp, ngoài ra còn có ba vị cường giả 15 đạo không biết là đã đột phá hay chưa. Tôn giả, thực lực như vậy có lẽ tương đương chúng ta, dù ta đáp ứng ra tay thì cũng khó diệt được bọn họ"
Tô Vũ khẽ gật đầu, hắn mỉm cười: "Ta biết. Nhưng sao Vĩnh Sinh Sơn có thể làm chuyện không nắm chắc được? Lục Phương Sơn cái gì, đó chỉ là trò xiếc do Hắc Mộ tự biên tự diễn thôi, đám Quy đã ngã xuống cả rồi"
Tuyết Long chấn động.
Thật ư?
Nàng nhìn Tô Vũ, Tô Vũ cười lạnh: "Chuyện này sao có thể là giả được? Khoảng thời gian trước Văn Vương cố ý dụ dỗ sơn chủ rời đi, trên đường sơn chủ gặp phải mấy người này nên thuận tay giết toàn bộ. Không ngờ Hắc Mộ lại tự biên tự diễn lập ra Lục Phương Sơn. Nhưng thực lực Hắc Mộ không yếu, hơn nữa hắn có người phụ trợ, nếu muốn giết hắn thì mình ta là không đủ, nhưng nếu ngươi và Đao Cốc tương trợ thì Lục Phương Sơn chỉ là vấn đề nhỏ mà thôi"
Tô Vũ hừ một tiếng: "Chưa kể tên Hắc Mộ này còn là thám tử của Tử Linh địa ngục. Tử Linh Chi Chủ là người bên ngoài đến mà lại muốn xưng bá nơi đây, muốn xuống tay với Vĩnh Sinh Sơn, đúng là si tâm vọng tưởng"
Tuyết Long chấn động không thôi, nàng đang tiêu hóa những tin tức vừa nghe được.
Lục Phương Sơn chỉ là cái vỏ rỗng Hắc Mộ làm ra để hù dọa người khác, lúc trước nàng cũng từng nghĩ vậy nhưng không dám chắc chắn, giờ phút này nàng không nhịn được hỏi: "Tôn giả nói thật sao? Vậy thì Hắc Mộ quá to gan, hắn còn dám triệu tập cường giả các phương hội hợp tại Lục Phương Sơn"
Tô Vũ lạnh lùng đáp: "Đương nhiên. Bởi vì gần đó có cường giả Tử Linh địa ngục kia mà"
Tuyết Long cả kinh: "Cường giả Tử Linh địa ngục?"
"Đúng"
Tô Vũ gật đâu: "Ta vốn muốn tự mình ra tay nhưng vừa đến gần Lục Phương Sơn liền cảm ứng được, hẳn là cường giả dưới trướng Minh Thổ Đại Đế, thực lực kẻ đó không yếu, nếu không dù đối phương có bao nhiêu người thì cường giả cấm địa như ta cũng chẳng cân phải sợ. Vấn đề là đối phương cũng có cường giả cấm địa"
Tuyết Long lo lắng sốt ruột: "Vĩnh Sinh Sơn và Tử Linh địa ngục tranh chấp, nếu ta tùy tiện nhúng tay..."
Tô Vũ lạnh lùng nói: "Chọn đi, ngươi muốn đắc tội Tử Linh địa ngục hay đắc tội Vĩnh Sinh Sơn. Ta biết hiện giờ uy thế Vĩnh Sinh Sơn không bằng trước kia, nhưng đừng quên kẻ ngoại lai chỉ là kê ngoại lai mà thôi. Thiên Môn sắp mở ra, ngươi cho rằng mọi người sẽ mặc kệ Tử Linh địa ngục ư? Ngươi là người cấm địa, là cường giả Long Vực, không phải tán tu hoàn toàn không biết gì cả, ta đây hỏi ngươi, Long Vực có thái độ thế nào đối với Tử Linh địa ngục?"
Tuyết Long kinh sợ, sau một lúc lâu mới đáp: "Không chủ động trêu chọc nhưng cũng không thân cận"
Tô Vũ cười nhạo: "Vậy mà còn không hiểu sao? Tu luyện tới tình trạng như chúng ta mà còn không nhìn thấu bản chất vấn đề thì chỉ có thằng ngu mà thôi. Ngươi cho rằng Vĩnh Sinh Sơn dây dưa mãi với hai người Văn Võ là việc riêng của Vĩnh Sinh Sơn thôi ư?
Đó là quyết định của tất cả cấm địa nhưng mà có không ít người muốn ngồi xem Vĩnh Sinh Sơn và Văn Võ chém giết lẫn nhau. Hừ!"
Tô Vũ cười lạnh: "Sơn chủ mà bị ép đến cùng cực thì sẽ thả Văn Ngọc ra, hai người Văn Võ không còn chịu uy hiếp thì không biết kẻ nào sẽ phải khóc đâu. Nếu ngươi không thể quyết định thì hỏi Long Vực đi, ngươi sẽ giúp Vĩnh Sinh Sơn hay giúp Tử Linh địa » ngục:
Tuyết Long vội đáp: "Đương nhiên ta sẽ không dính dáng đến Tử Linh địa ngục"
Đó là kẻ địch chung, tuy rằng không rõ ràng như hai người Văn Võ.
Tô Vũ khẽ gật đâu: "Vậy là tốt rồi, việc này không nên chậm trễ, ngươi cùng ta đi gặp Đao Chủ, hai người các ngươi giải quyết Hắc Mộ, ta đối phó với cường giả Tử Linh địa ngục, bọn họ đừng hòng thành lập thế lực tại đây"
Tuyết Long do dự: "Hiện tại ư?"
Tô Vũ nhíu mày: "Chẳng lẽ chờ hắn hoàn thành mưu đồ ư?"
Tô Vũ phẫn nộ: "Tuyết Long, ngươi muốn đối nghịch với Vĩnh Sinh Sơn sao?"
Tuyết Long thầm mắng một tiếng.
Ta không giúp ngươi thì là đối nghịch với Vĩnh Sinh Sơn ư?
Cường giả cấm địa vẫn bá đạo như vậy!