Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3654 - Chương 3654: Xuất Thủ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3654: Xuất Thủ.
 

Thất Sinh nhỏ gầy sắc mặt trắng bệch, y kiêng kị nhìn Tô Vũ, thấp giọng nói: "Hắc Mộ, ta cũng không muốn. Nhưng ngươi lừa gạt cấm địa, ta không muốn cùng chết cùng ngươi. Hậu quả khi lừa gạt cấm địa rất nghiêm trọng"

Y chưa cần giải thích vì sao lại đến cậy nhờ Tử Linh địa ngục, lão nhân nhỏ gầy đã cười lạnh nói: "Ấu trĩ. Sinh tử nhất thể, ngươi cho rằng Tử Linh địa ngục chỉ thu nạp cường giả tử vong đại đạo ư? Sai rồi, chúng ta cũng cần tu giả sinh mệnh đại đạo"

Tô Vũ ngẩn ra.

Ngay sau đó hắn suy tư gì đó.

Tử Linh Chi Chủ đã nhận ra thuộc tính thiên địa của hắn quá đơn điệu nên muốn hợp nhất sinh tử sao?

Nếu thế thì đã tâm của hắn không tầm thường chút nào, hắn muốn khống chế sinh tử.

Chẳng trách lại phải thu nạp cả cường giả sinh mệnh đại đạo.

Phía sau Tô Vũ, hai vị cường giả mới đầu nhập khác có lẽ là không phản bội hoặc là không tìm được cấm địa và cũng không có tư cách gia nhập nên vẫn còn do dự, sau đó bọn họ nhanh chóng chạy đến chỗ Đao Chủ và Tuyết Long.

Mặc kệ thế nào, bọn họ cứ đi theo hai vị cường giả bản thổ này đã rồi tính sau.

Cuối cùng bên cạnh Tô Vũ chỉ còn Lạc Vân.

Tô Vũ kinh ngạc quay đầu nhìn Lạc Vân: "Không phải là ngươi có chút giao tình với Lạc Hồn Cốc sao? Ngươi không phản bội ta à?"

Cổ quái, ở nơi này, người cấm địa tới đây mà không phản bội mới là chuyện hiếm lạ.

Tô Vũ không kinh ngạc, những người khác cũng chẳng lạ gì, nhưng Lạc Vân còn ở lại cùng Tô Vũ mới khiến người ta kinh ngạc, dù lúc trước ngươi không phản bội thì hiện tại cũng nên rời khỏi Hắc Mộ rồi chứ.

Hắc Mộ quá điên cuồng, hắn đã nhục mạ hai vị cường giả cấm địa.

Lạc Vân trầm mặc một hỏi, sau một lúc lâu mới bất đắc dĩ nói: "Đại nhân, ta... không còn đường nào để đi cả. Vị có chút giao tình với ta đã chết rồi"

Tô Vũ cảm thấy ngoài ý muốn, nữ tử quyến rũ kia bỗng nhiên bật cười: "Ô, ngươi đang nói đến tên ngu ngốc bị ta xử lý ư? Ngươi đang sợ ta giết ngươi sao?"

Lạc Vân bất đắc dĩ nhìn về phía Tô Vũ, đúng vậy, ta không còn biện pháp nào khác.

Thực ra ta cũng muốn rời đi, nhưng người giao hảo với ta đã bị nữ nhân này xử lý, nghe nói Lạc Hồn Cốc có chút rung chuyển, thanh tẩy nội bộ, phe phái vị kia bị hủy diệt.

Thật xui xẻo, giờ y mà tìm tới Lạc Hồn Cốc thì chính là đến chịu chết.

Tử Linh địa ngục cũng không muốn nhận y.

Còn Tuyết Long và Đao Chủ...

Khi Quy còn sống thì đã không có quan hệ tốt với bọn họ nên quan hệ giữa y và hai vị này cũng không tốt lắm.

Tuy rằng con thuyền Tô Vũ sắp chìm nghỉm nhưng y không còn đường khác để đi.

Tô Vũ đồng tình nhìn y: "Ngươi thật đáng thương"

Lạc Vân thầm mắng trong lòng.

Đáng thương cái píp.

Ngươi thì sao?

Tên ngu ngốc nhà ngươi cứ thích quậy tung lên, ngươi còn xui xẻo hơn ta kia kìa.

Vậy mà ngươi còn thương hại ta ư?

Tới lúc này, đại hội Lục Phương Sơn đã trở thành trò cười, mọi người đều không coi trọng Hắc Mộ.

Hắn chết chắc rồi.

Hiện nay kê nào trở thành bá chủ Đông Bắc vực sẽ do hai đại cấm địa định đoạt.

Mọi người thấp thỏm không biết ai sẽ nắm giữ Đông Bắc vực.

Đại hội Lục Phương Sơn này là cơ hội để biết điều đó.

Dù sao đám người Trí Cốc đều biết tình huống, bọn họ đã bán đứng Tô Vũ. Nếu hai đại cấm địa muốn thì đã vạch trân từ lâu rồi, nhưng bọn họ đang chờ mọi người tề tựu lại.

Hiện tại, quyền chủ đạo không nằm trong tay Hắc Mộ nữa.

Lão nhân nhỏ gầy nói thẳng: "Lạc Hồn Cốc cút đi, đừng quên nơi này là địa bàn của chúng ta, chủ nhân ta cường đại vô biên, chẳng lẽ Lạc Hồn Cốc muốn khai chiến với Tử Linh địa ngục?"

Nữ tử quyến rũ cười lạnh: "Khai chiến sao? Tử Linh Chi Chủ cường đại nhưng ngươi đừng quên nơi này là trong Thiên Môn"

"Trong Thiên Môn thì thế nào?"

Tô Vũ tiếp tục đứng nhìn, nhìn một hỏi, hắn cười nói: "Đánh một trận đi, ai thắng thì người đó làm chủ, đó không phải thường thức ư? Sao lại đấu khẩu như thế?"

Mọi người ngây ra.

Ngươi sợ mình chết quá muộn à?

Hai đại cấm địa đang không rảnh quan tâm đến ngươi, ngươi lại muốn chọc đến bọn họ phải không?

Hai vị sứ giả và 3 vị nhất đẳng đều nhìn về phía Tô Vũ với ánh mắt mang theo sát ý.

Ngươi muốn bọn ta giết ngươi trước ư?

Nữ tử quyến rũ lạnh lùng nói: "Giết Hắc Mộ, ai giết được hắn, kẻ đó sẽ làm chủ Đông Bắc vực này"

Lão nhân nhỏ gầy cũng âm trầm lên tiếng: "Được, dù sao cũng là một vị 15 đạo, Địa Hổ, ba người các ngươi ra tay, ai giết được hắn thì kẻ đó chấp chưởng Đông Bắc vực"

Cấm địa vô cùng cường đại, có thể một lời quyết định thế cục.

Giờ khắc này, 3 vị cường giả đều chấn động, trong lòng mừng rỡ như điên.

Ai giết được Hắc Mộ thì có thể nắm giữ quyền hành nơi đây?

Quá đơn giản!

Vấn đề khó nhất lúc này là ai sẽ giết được hắn bởi vì 3 người phải cạnh tranh với nhau.

Trong nháy mắt, ba người cùng ra tay.

Ba người cùng lao về phía Tô Vũ, tráng hán Hổ Phách Động hóa thành mãnh hổ, lợi trảo lóe lên hàn mang sắc bén, tốc độ cực nhanh.

Nữ tử Thiên Tằm Lĩnh bỗng nhiên phun tơ ra từ miệng, sợi tơ cắt qua hư không, một phần lao về phía Tô Vũ, một phần ngăn cản hai người khác.

Kê đến từ Bàn Thạch Nhai thạch hóa tứ phương, bước một bước khiến toàn bộ đại điện đều bị thạch hóa.

Sợi tơ của nữ tử kia và móng vuốt sắc bén đều bị thạch hóa.

Lão nhân Bàn Thạch Nhai cười ha hả không ngừng: "Hai vị, để Bàn Thạch Nhai ta gánh lấy trách nhiệm này cho"

Tốc độ của lão ta cực nhanh, chợt lóe lên rồi biến mất, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tô Vũ.

Trong tai Đao Chủ và Tuyết Long vang lên giọng Tô Vũ: "Đánh chết hai kẻ kia, phải thật nhanh, ta sẽ áp chế bọn họ, các ngươi không yếu hơn bọn họ"

Tuy bây giờ hai người này chỉ là nhị đẳng đỉnh phong nhưng nơi này đều là thiên địa của Tô Vũ.

Không thể tăng cường phe mình vậy thì áp chế đối thủ.

Tất cả đều là nhị đẳng thì tự nhiên sẽ có hy vọng đánh chết đối phương, huống chỉ hai người này còn mang theo vài vị nhị đẳng.

Ánh mắt hai người dao động, ngay sau đó Đao Chủ lao thẳng tới chỗ mãnh hổ, Tuyết Long đóng băng Thiên Tằm nữ tử.

Nhị đẳng bọn họ mang đến đều chấn động, nghe thấy lời truyền âm của hai lão đại thì nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải, Kim Phong không chân chờ chút nảo, gã nhanh chóng cùng Tuyết Long lao thẳng tới tấn công người Thiên Tằm Iĩnh.

Hai cường giả cấm địa ngây người.

Nữ tử quyến rũ biến sắc, phẫn nộ quát: "Lớn mật!"

Những người này điên rồi đúng không?

Người do ta mang đến mà các ngươi cũng dám động thủ, các ngươi muốn khiêu khích cấm địa à?

Đúng lúc này, giọng nói lạnh nhạt của Tô Vũ vang lên: "Các ngươi không thể đại biểu cho cấm địa, Đông Bắc vực nho nhỏ này có là gì trong mắt cấm địa đâu. Các ngươi chỉ đang lấy quyền mưu tư mà thôi. Nếu cấm địa biết thì sẽ xử phạt các ngươi, các ngươi kiêu ngạo cái gì?"

Mọi người chấn động.

Hắc Mộ vẫn còn thời gian nói chuyện sao?

Mọi người lập tức nhìn về phía hắn, ban nãy bọn họ bị hai người Đao Chủ hấp dẫn lực chú ý nên chưa kịp xem, hơn nữa cũng không cần phải xem, chắc chắn cường giả Bàn Thạch Nhai sẽ giết được Hắc Mộ, dù phải tốn chút thời gian nhưng kết cục không thể thay đổi.

Tuy nhiên khi vừa nhìn rõ tình hình, mọi người đều trừng to mắt.

Bình Luận (0)
Comment