Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3656 - Chương 3656: Đánh Chủ Y Lên Cấm Địa.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3656: Đánh Chủ Y Lên Cấm Địa.
 

Sắc mặt hai vị sứ giả cấm địa hơi tái, ánh mắt biến ảo.

Tuy Hắc Mộ rất mạnh, nhưng bây giờ hắn trấn áp được những người này thì sao chứ?

Chỉ cần cấm địa ra lệnh một tiếng, những người này đều sẽ chạy trốn.

Không cần nhiều, chỉ cần một vị cường giả cấm địa 22 đạo trở lên trấn áp Hắc Mộ, thủ hạ của hắn sẽ tự đưa đầu hắn đến cấm địa.

Tô Vũ mặc kệ tất cả, hắn phát ra tiếng cười càn rỡ.

"Từ hôm nay, Lục Phương Sơn chỉ có Hắc Mộ ta là thủ lĩnh duy nhất! Chư vị, xem ra ta đã thắng rồi"

Hắn nhìn hai vị sứ giả, bỗng nhiên hắn nhe răng nở nụ cười.

Giết ư?

Không giết được!

Nhưng không giết thì sao?

Ta nhìn các ngươi liền thấy ngứa mắt.

Hay là cho bọn họ chặt đứt đạo rồi dung thiên địa?

Vừa rồi Tô Vũ giết ba cường giả nhất đẳng để uy hiếp, hiện tại hắn rất hối hận. Ta cần cường giả, rất cần kẻ có chiến lực nhất đẳng, không thể giết hai kẻ này được, phải giữ lại, các ngươi hãy tiến vào thiên địa của ta đi.

Đám người cấm địa sao có thể biết tin này ngay được?

Ta cũng có ở lại đây lâu đâu.

Hắn sẽ nhanh chóng chiếm lĩnh Cấm Đoạn Hạp Cốc, cường hóa thiên địa, không cần phải quá mạnh, chỉ cần đủ sức chạy trốn từ trong tay chủ nhân cấm địa thì hắn sẽ xử lý cả cấm địa.

Nghe tiếng cười của hắn, nhất thời da đầu mọi người đều trở nên tê dại.

Hai vị nhất đẳng cũng biến sắc.

Hắc Mộ này sẽ không điên cuồng đến mức muốn giết bọn họ chứ?

Trên tay Tô Vũ hiện ra một khối lệnh bài: "Ta phụng lệnh Thiên Khung Sơn chấp chưởng Cấm Đoạn Hạp Cốc, hai vị, nếu có việc thì đến tìm Thiên Khung Sơn mà nói.

Những người khác cũng không cần lo lắng, ta là khách khanh của Thiên Khung Sơn, phụng lệnh Kiếm Tôn chấp chưởng Cấm Đoạn Hạp Cốc, thực lực Sơn Chủ rất mạnh, Tử Linh Chi Chủ và Lạc Hồn Cốc Chủ có thể làm được gì?"

Bốn phía vang lên những tiếng thở dốc.

Mọi người đã hiểu ra.

Thì ra là thế, khó trách Hắc Mộ lại càn rõ như vậy, hóa ra là có cấm địa chống lưng.

Lúc này bọn họ đã an tâm.

Có cấm địa làm chỗ dựa là được, có vấn đề gì thì cứ để cấm địa lo.

Cùng lúc đó.

Trong Thiên Khung Sơn.

Một thân ảnh cường đại bỗng nhiên nhãn mày nhìn về phương xa, kẻ này ngẩng đầu nhìn trời lầm bẩm: "Là ai?"

Hình như có kẻ đang tính kế chính mình nhưng cũng có vẻ là không phải.

Thật cổ quái.

Ông ta bấm tay tính toán rồi khẽ nhíu mày: "Cường giả ngăn cách thiên địa ư?"

Chuyện này càng thêm cổ quái.

Có khả năng là một vị cường giả ngăn cách thiên địa đang tính kế chính mình, hiện giờ ông ta có cảm giác tâm huyết dâng trào, chỉ sợ đây không phải là chuyện tốt.

Là chủ nhân cấm địa ư?

Thiên Khung Sơn Chủ cười lạnh một tiếng: "Cứ tới đi!"

Ông ta thực lực ngập trời, căn bản không cần sợ hãi.

Trên Lục Phương Sơn.

Tô Vũ nhanh chóng trấn áp đám người phản kháng.

Sau khi hắn lấy ra khách khanh lệnh của Thiên Khung Sơn, tuy khách khanh Thiên Khung Sơn không trọng yếu nhưng là một tán tu không xuất thân cấm địa, việc trở thành khách khanh của Thiên Khung Sơn quả thật không phải là chuyện dễ dàng gì.

Thiên Khung Sơn đã lâu không thu người ngoài.

Hơn nữa lá gan Tô Vũ cực lớn, không hề khách khí đối với hai vị sứ giả, trong lúc nhất thời, mọi người đều cảm thấy hắn to gan như thế là vì Thiên Khung Sơn, hắn có Thiên Khung Sơn chống lưng.

Xét từ thân phận địa vị, hắn ngang hàng với hai vị sứ giả cấm địa, hơn nữa thực lực hắn mạnh hơn hai người này.

Trong tình huống này, Thiên Khung Sơn Chủ đương nhiên sẽ không để ý hai sứ giả cấm địa có vừa lòng hay không.

Lão giả đến từ Tử Linh địa ngục nhìn Tô Vũ, âm trầm mở miệng: "Hóa ra Hắc Mộ đạo hữu đến từ Thiên Khung Sơn, nếu biết trước rằng Thiên Khung Sơn đã nắm giữ Lục Phương Sơn thì chúng ta đã chẳng đến đây để nhận sự nhục nhã này"

Tô Vũ đạm mạc đáp: "Biết trước thì sao? Thực lực không bằng người thì chấp nhận đi.

Thiên Khung Sơn Chủ vô cùng cường đại, sao phải sợ ai?"

Tử Linh địa ngục sứ giả thầm mắng một tiếng.

Hắn quá kiêu ngạo, ông ta mạnh nhưng có thể so với Tử Linh Chi Chủ không?

Mọi người cảm thấy chỉ cần Tử Linh Chi Chủ trở về vạn giới, dung hợp thiên địa thì chắc chắn sẽ mạnh hơn Thiên Khung Sơn Chủ. Nhưng hiện tại Tử Linh Chi Chủ đang ở trong cánh cửa, hắn có mạnh hơn Thiên Khung Chi Chủ hay không, việc này rất khó đoán, có vẻ Thiên Khung Chi Chủ chưa từng đơn độc giao thủ với Tử Linh Chi Chủ.

Hai vị sứ giả đều trầm mặc.

Nếu sau lưng đối phương cũng là cấm địa, còn là Thiên Khung Sơn cường đại, vậy chuyện này đã trở thành tranh chấp giữa các cấm địa. Mà vấn đề Đông Bắc vực chỉ là việc nhỏ, các cấm địa lười phí sức, không ai sẽ vì chuyện nhỏ này mà đòi khai chiến với Thiên Khung Sơn.

Phía dưới, nhóm người đang quỳ dần dân an tâm, bọn họ không còn sợ hãi như trước, thậm chí còn có chút kích động.

Thiên Khung Sơn ư?

Vậy nếu chúng ta gia nhập Lục Phương Sơn thì cũng có thể coi như người Thiên Khung Sơn đúng không?

Có người nhìn về phía thi thể đám cường giả đã chết, thầm mắng một tiếng, đám ngu xuẩn không biết điều.

Nếu biết trước rằng Hắc Mộ đến từ Thiên Khung Sơn thì sao phải phản kháng như vậy?

Đi theo lãnh địa nhà ai mà chẳng như nhau.

Nữ tử Lạc Hồn Cốc dần dần khôi phục bình tĩnh, ä nhìn thẳng Tô Vũ: "Nếu Hắc Mộ đạo hữu đến từ Thiên Khung Sơn thì chuyện hôm nay là do chúng ta quá đáng rồi, nếu đạo hữu đã chiếm được Đông Bắc vực thì chúng ta sẽ không nhúng tay nữa, Hắc Mộ đạo hữu, nô gia đi trước đây"

Tô Vũ ngồi trên ghế im lặng nhìn ả.

Bấy giờ, ở đây chỉ có mình Tô Vũ đang ngồi, phía dưới chỉ có hai người này đang đứng, những người khác, kẻ cả đám người Đao Chủ đều đang nửa quỳ trên mặt đất, chờ đợi mệnh lệnh của Tô Vũ.

"Muốn đi là được sao?"

Tô Vũ lãnh đạm nói: "Còn chưa giải quyết xong mọi chuyện, sao phải vội vã như thế?"

Nữ tử kia khẽ biến sắc nhìn về phía lão nhân bên cạnh, sắc mặt lão nhân Tử Linh địa ngục cũng không dễ nhìn.

Thực lực của lão và ả ta không tệ nhưng cũng không đến mức quá mạnh, đại khái đều đang là 18 đạo, mạnh hơn nhất đẳng vừa thăng cấp một chút nhưng vẫn kém hơn Tô Vũ.

Hiện tại bị Tô Vũ nhìn chằm chằm, hai người đều thấy tim đập cực mạnh.

Ngươi định giết chúng ta sao?

Ngươi cướp lấy Đông Bắc vực thì chỉ là việc nhỏ, nhưng ngươi giết sứ giả cấm địa thì kể cả khi ngươi đến từ Thiên Khung Sơn, ngươi vẫn sẽ gặp rắc rối đấy.

Tô Vũ bỗng nhiên mỉm cười: "Đừng lo, hai vị đạo hữu chờ một chút đi. Thiên Khung Sơn, Tử Linh địa ngục hay Lạc Hồn Cốc thì đều như nhau, tuy chúng ta không phải pháo hôi tầng dưới chót nhưng cũng không phải đại nhân vật"

Hai vị sứ giả im lặng, bọn họ là cường giả nhất đẳng, tuy không phải người đứng đầu cấm địa nhưng vẫn có quyền lợi không nhỏ.

Thế giới trong cánh cửa vô cùng vô tận, tuy nhiều cường giả nhưng nhất đẳng vẫn thuộc nhóm cường giả đỉnh cấp.

Bọn họ không để lời Tô Vũ nói vào trong lòng.

Tô Vũ thấy thế thì mỉm cười im lặng, hẳn là hai người này có địa vị cao hơn Đao Chủ và Tuyết Long một chút, có thể lấy được thân phận sứ giả cấm địa mang ra ngoài, tính ra thì bọn họ tự do hơn Tuyết Long và Đao Chủ nhiều.

Lời Tô Vũ nói không có chút sức dụ hoặc nào đối với bọn họ.

Tô Vũ không nói nhiều, hắn nhanh chóng hấp thu lực lượng đại đạo của ba vị cường giả nhất đẳng. Ba kẻ này không dung hợp mà là bị đánh chết, lực lượng đại đạo tiêu tán không ít, hơn nữa cũng không còn lĩnh ngộ dung đạo, vậy nên cái chết của ba kẻ này không trợ giúp nhiều cho Tô Vũ, còn không bằng một vị nhất đẳng tình nguyện hoàn toàn dung nhập thiên địa.

Vậy nên nếu muốn cường hóa thiên địa thì biện pháp giết người có hiệu suất tương đối thấp.

Phải khiến đối phương chủ động dung nhập vào thiên địa thì mới có thu hoạch lớn.

Nơi đây có không ít cường giả, tính riêng nhị đẳng thì đã có 22 người.

Kim Phong đã dung nhập thiên địa, trên thực tế chỉ có 21 vị nhị đẳng chưa dung nhập.

Đám người Trí Cốc phản bội thì đã bị Tô Vũ trực tiếp xử lý.

Bình Luận (0)
Comment