"Ngươi có quan hệ thế nào với Pháp?"
Nam tử quát khẽ.
Người này là đích truyền của Pháp hay là huyết mạch?
Trong Cấm Đoạn Hạp Cốc, kẻ có thể làm vậy chỉ có thể là Vĩnh Sinh Sơn.
Tô Vũ lười đáp lời, hắn không ngừng công kích, không ngừng điều chỉnh và thử nghiệm các loại đại đạo, giờ phút này, Tô Vũ phát hiện ra đại đạo của mình xuất hiện dấu hiệu không ổn định.
Cưởng độ đại đạo không giống nhau, các đạo chênh lệch quá lớn, vừa dùng một đại đạo nhất đẳng, ngay sau đó lại vận dụng một đại đạo chỉ có tứ đẳng, nếu gặp phải đối thủ cường đại hơn mình, đối phương bắt được cơ hội thì có thể dễ dàng giết chết chính mình.
Tô Vũ khẽ nhíu mày.
Hắn không thể làm gì hơn, không phải hắn muốn dung đạo là có đạo cho hắn dung nhập, vậy nên kết quả là xuất hiện trạng thái mất cân bằng, hắn chỉ có thể cố gắng điều chỉnh lại.
Tô Vũ không ngừng ra tay.
Âm âm ầm.
Trong thiên địa hoặc nên nói là trong khiếu đang diễn ra một trận đại chiến long trời lỗ đất, tình hình chiến đấu còn mãnh liệt hơn trận chiến của hai vị nhất đẳng bên ngoài nhiều.
Nam tử kia càng ngày càng nóng ruột.
Rốt cuộc ta đang ở đâu?
Dù là vạn pháp vực thì cũng nên bị phá do uy lực trận chiến, nhưng đến giờ nó vẫn còn nguyên vẹn.
Đối phương càng đánh càng hăng trong khi gã ta đã cảm thấy hơi cố sức.
Nam tử cắn răng, rống to một tiếng, khí huyết dâng trào, đại đạo bùng nổ tới cực hạn, Tô Vũ chấn động vội nói: "Đừng, không thể đánh vỡ bên kia.."
Nam tử vui mừng.
Gã tìm đúng vị trí rồi, đừng cái píp, ta chạy thoát đây.
Tô Vũ thật sự sốt ruột.
Bên kia có hơn 100 vị cường giả, nếu bọn họ ra tay đánh chết vị này thì không có lời chút nào, Tô Vũ vội vàng hô: "Đừng giết gã"
Nam tử không nghe được câu nói này, mà nếu có nghe thấy thì gã cũng sẽ không quan tâm.
Nắm tay gã dôn sức tới cực hạn rồi đánh ra một quyền.
Oanh!
Hàng rào thiên địa bị phá vỡ.
Nam tử thấy màn chắn bị phá thì lập tức vui mừng.
"Ha ha ha, ta..."
Gã muốn hô lên rằng "ta thoát rồi, ngươi xong đời rồi.
Không ai biết ở đây có cường giả Vĩnh Sinh Sơn âm thảm mai phục là vì có màn chắn này, hiện tại ta thoát ra được, còn ngươi thì chết chắc rồi.
Ta sẽ vạch trần âm mưu của ngươi.
Gã cười to ra tiếng, vừa định nói vài câu thì sắc mặt bỗng kịch biến.
Phía trước, có hơn trăm vị cường giả sững sờ đứng nhìn.
Gã thoát ra ư?
Kiếp Chủ không bắt được đối phương sao?
Bọn họ đều là cường giả và cũng không ngại ra tay, 6 vị nhất đẳng dẫn đầu lập tức hô lên: "Ra tay"
Oanh!
Hơn trăm đại đạo bùng nổ.
Có đạo yếu chỉ tứ đẳng, có đạo mạnh đã đến nhất đẳng.
Một cỗ lực lượng ngập trời càn quét đến.
Nam tử kinh hãi.
Má nó, ta đã đi đến đâu vậy?
Cứ tưởng rằng đã tìm được con đường sống nhưng đến nơi mới phát hiện mình rớt vào ổ sói.
Dù gã có mạnh thế nào thì cũng không thể ngăn cản hơn 100 vị cường giả đồng thời ra tay. Nếu ngăn cản được thì gã đã chẳng phải là cường giả 24 đạo nữa mà đã bước vào siêu hạng rồi.
"Không.."
Nam tử tuyệt vọng rống to.
Lần này gã chết chắc rồi.
Lúc này, Tô Vũ quát lớn: "Đừng giết hắn!"
Tô Vũ không ngừng rút lực lượng của những người kia, suy yếu công kích của bọn họ.
Oanh!
Một tiếng vang lớn vang lên.
Dù thân thể nam tử kia cường đại thì cũng không thể bình an nguyên vẹn, thân thể gã lập tức tan nát, biển ý chí hiện lên, các lực lượng đại đạo sắp hủy diệt biển ý chí của gã thì Tô Vũ đuổi kịp đến nơi và hấp thu toàn bộ lực lượng.
Tô Vũ thở hắt ra.
Nam tử kia khôi phục thân thể, sắc mặt trắng bệch, thân thể suy yếu.
Gã nhìn Tô Vũ rồi lại nhìn hơn 100 cường giả kia.
Hơn 100 cường giả run sợ quỳ một gối xuống đất: "Kiếp Chủ thứ tội"
Tô Vũ xua tay: "Không sao. Ta chỉ lo các ngươi giết gã thì lần này ta tổn thất lớn"
Mọi người đã hiểu.
Quả thật tên này rất cường đại. Tuy mọi người không liều mạng, lực lượng còn bị Tô Vũ suy yếu đi không ít nhưng một kích liên thủ kia lại không thể hủy diệt cả thân thể và biển ý chí đối phương, thực lực vị này mạnh mẽ vượt mức bình thường.
Nam tử hoảng sợ nhìn về phía Tô Vũ.
Kiếp Chủ ư?
Là ai?
Ta chưa từng nghe nói đến.
Nhưng thực lực đám thuộc hạ của kẻ này không yếu, có 6 vị cường giả trên 16 đạo và hơn trăm vị chủ nhân quy tắc.
Gã nuốt nước miếng, giờ mới biết vì sao ban nãy vị này không muốn gã chạy đến đây.
Làm vậy rõ ràng là chui vào đường chết.
Gã không nhịn được nữa, lên tiếng hỏi: "Rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Nếu ngươi giết ta thì nhất định sẽ phải trả giá đắt, dù ngươi cầm tù ta khiến ta không thể quay về thì ngươi cũng sẽ tao ương, sớm hay muộn bí mật nơi đây cũng sẽ bại lộ. Ngươi quá to gan, dám đặt bẫy ở Quang Minh Thành ngay dưới mí mắt các đại cấm địa"
Tô Vũ mỉm cười: "Thực lực không yếu, đặt cái bẫy này thì có sao đâu?"
Nam tử cắn răng: "Ngươi đừng quá kiêu ngạo, hiện giờ có rất nhiều cường giả cấm địa đang lao tới đây, ngươi không ngờ được đúng không? Ai biết Lục Phương Sơn và Hổ Phách Động lại khiến nhiều cường giả cấm địa tới đây như vậy chứ"
Thậm chí cường giả cấp đế tôn cũng bị dụ tới, vậy là đủ hiểu tình thế bây giờ nguy hiểm đến mức nào.
Tô Vũ cười tủm tỉm: "Sao ta lại không ngờ tới được? Ta chính là người đã ra lệnh cho đám người Đao Chủ và Khúc dụ dỗ bọn họ tới đây mà"
Nam tử hoảng sợ.
Hắn có ý gì?
Tô Vũ tươi cười xán lạn: "Làm sao vậy?"
"Ngươi... Ngươi có ý gì?"
Tô Vũ đáp: "Ngươi vẫn chưa nhận ra ta ư? Xin tự giới thiệu, ta là Hắc Mộ - chủ nhân Lục Phương Sơn. À, ta còn là chủ nhân Hổ Phách Động và Bàn Thạch Nhai, Thiên Tằm Lĩnh nữa.."
Tô Vũ tươi cười xán lạn: "Đã hiểu chưa?"
Nam tử sợ tái mặt.
Gã đã hiểu rồi!
Không phải gia hỏa này trốn tránh các thế lực tán tu để tiến hành âm mưu ở đây, mà là những thế lực tán tu đều nghe lệnh hắn.
Không có khả năng, hiện giờ hai thế lực ngoài kia có đến 14 vị cường giả trên 16 đạo.
Gã kinh hãi: "Không thể nào, sao cấm địa lại phối hợp với ngươi, thần phục ngươi.."
Tô Vũ giải thích: "Không, ta chỉ đang lợi dụng bọn họ mà thôi. Trong 14 cường giả ngoài kia, Hắc Long, Kiếm Không và hai vị cường giả Lạc Hồn Cốc không phải người của ta, ta chỉ có 10 người ngoài đó"
Mà hiện tại không phải chỉ có 14 vị, hai phe đã phái thêm người tới, nữ tử 22 đạo Lạc Hồn Cốc vừa tới chưa lâu, Kiếm Không cũng đang điều động nhân thủ.
Hiện giờ phe Tô Vũ chỉ có 16 vị nhất đẳng.
Sắc mặt nam tử càng thêm phức tạp: "Ngươi thật to gan!"
Hắn điên rồi!
Hắn muốn đối đầu với tam đại cấm địa.
Gã nhìn về phía những người khác: "Ta biết ngươi, Địa Cứu, các ngươi điên rồi sao?"
Gã quen biết một vài tán tu.
Hình như những người ở đây đều là tán tu, bọn họ điên hết rồi, là tán tu vậy mà dám đối nghịch với cấm địa.
Có phải bọn họ đã bị Hắc Mộ mê hoặc hay không?
Vị cường giả nhất đẳng được gã gọi tên cười nói: "Chúng ta không điên. Không ngờ đạo hữu lại cường đại như thế. Cấm địa không phải sinh ra đã có sẵn, nó do con người sáng lập và phát triển. Nếu bọn họ có thể xây dựng cấm địa, vậy chỉ cần có Kiếp Chủ đại nhân thì tán tu chúng ta cũng có thể sáng lập một cấm địa"
"Các ngươi điên rồi"
Nam tử quát: "Hắn ư? Hắn không tệ, thực lực có lẽ là 24 đạo, nhưng các ngươi không hiểu cấm địa cường đại như thế nào. Đám chủ nhân cấm địa phần lớn đều là lực lượng 32 đạo, chủ nhân cấm địa yếu nhất thì cũng không thấp hơn 30 đạo lực lượng, hơn nữa còn phải có thủ đoạn đặc thù"
Tô Vũ ngượng ngùng lên tiếng: "Ngại quá, ban nãy ta chỉ dùng đại khái hai thành thực lực để đánh ngươi"
Nam tử quay đầu cười lạnh: "Khoác lác!"
Hắn đang giả vờ là mình cường đại sao?
Tô Vũ thở dài, những người khác cũng thở dài, Địa Cứu thổn thức: "Đạo hữu thật ngu xuẩn. Quang Minh Thành này là thiên địa của đại nhân, đại nhân phải duy trì Quang Minh Thành tồn tại, vậy nên ngài ấy nói là dùng hai thành thực lực để đối phó với đạo hữu đã là khiêm tốn rồi"