Kiếm Không giải thích: "Năm đó Nhân Hoàng câu hầu hết tán tu gần chỗ chúng ta, toàn bộ cường giả khu vực phía tây cơ hồ đã bị y câu sạch, khi đó Thiên Khung Sơn còn không ở vị trí bây giờ mà lệch về tây một chút, gần chỗ Thiên Môn bên kia!"
"Khi đó, Cấm Đoạn Hạp Cốc lớn hơn hiện tại rất nhiều!"
Lão giải thích: "Kết quả toàn bộ phía tây thậm chí là khu vực tương đương với toàn bộ Cấm Đoạn Hạp Cốc bây giờ đều bị hắn câu sạch, chết vô số cường giả! Về sau bị Sơn Chủ phát hiện, Nhân Hoàng còn lên tiếng khiêu khích, càn rỡ không ai bì nổi! Đến cuối cùng, y còn muốn trực tiếp giáng lâm Thiên Môn, về sau y chiến với Sơn Chủ một trận, Sơn Chủ đánh tan hình chiếu của Nhân Hoàng nên mới có chuyện nhìn chòng chọc đối phương như bây giờ'"
Tô Vũ âm thầm bật cười, năm đó Nhân Hoàng càn rỡ đến thế sao?
Cũng phải, thực lực của y rất cường đại, lại chưa từng giao thủ với Cấm Địa Chi Chủ bao giờ. Trông Nhân Hoàng có vẻ hiền lành, thực chất bên trong y vẫn rất bá đạo, y còn muốn trấn áp cả ba cổng, chẳng lẽ lại sợ đám Cấm Địa Chi Chủ kia sao?
Kết quả y lại bị lỗ vốn, cũng chọc tới cả Thiên Khung Sơn Chủ.
Tô Vũ ngẫm nghĩ, bỗng nhiên nói: "Nhiều vị 16 đạo như thế thì cũng quá nhiều, trong số tán tu thì cường giả 16 đạo trở lên không ít, nhưng toàn bộ Cấm Đoạn Hạp Cốc, thậm chí bao gồm cả bên ngoài đều bị ta dẫn dụ tới một nhóm lớn... Một cấm địa mà còn mạnh hơn cả toàn bộ tán tu sao?"
Kiếm Không lắc đầu: "Cũng không phải như vậy, một số tán tu cường đại kỳ thật cũng bị hấp dẫn tiến vào cấm địa, bây giờ một vài tán tu đều là sót lại từ năm đó"
Lão lại nói: "Mà trong cấm địa, 16 đạo trở lên có một phần đều là truyền thừa xuống!"
Tô Vũ nhíu mày: "Truyền thừa ư?"
"Vâng, thừa kế từ ông cha!"
Kiếm Không giải thích: "Tỉ như ta hiện tại là kiếm tu 22 đạo, cha ta và ta dù không cùng một đại đạo nhưng đều là nhất trí! Một khi cha ta cảm thấy đại nạn sắp tới thì sẽ truyền cảm ngộ kiếm đạo cho ta, thời khắc cuối cùng giúp ta dung hợp kiếm đạo của ông ấy"
"Kể từ đó, cường giả cấm địa ngày càng nhiều, kỳ thật cũng không phải tích lũy của một thế hệ mà là vô số đời không ngừng tích lũy, đại đạo truyền thừa không ngừng mới có cường giả như hiện giờ."
Thật đúng là... không thể nào phản bác được!
Cấm địa quả thực là truyền thừa không ngừng.
Thừa kế ông cha!
Cha 16 đạo nuôi con trai đạt đến 7-8 đạo lực lượng thì có thể truyền thừa đại đạo từ mình qua, nâng đỡ một đoạn đường, sau khi bản thân chết thì nhi tử cũng có thực lực cường đại.
Bất quá Tô Vũ nghe được một câu thì khẽ nhíu mày: "Đại nạn?"
Đến chủ nhân quy tắc thật sự là còn có chết già sao?
Hắn chưa từng nghe về điều này.
Đương nhiên, dưới chủ nhân quy tắc thì sẽ có.
Kiếm Không gật đầu: "Đại nạn! Đây là điều rất bình thường, không ai có thể bất tử được, chỉ là sớm hay muộn mà thôi! Nhưng thực lực cường đại sẽ sống lâu hơn mà thực lực nhỏ yếu thì sống ngắn hơn!"
Lão lại giải thích: "Bởi vì đây là thế giới phá diệt, cha ta từng nói đại đạo nơi này không hoàn thiện, âm khí cực nặng! Cho nên sẽ tồn tại đại nạn, kỳ thật những năm qua đã có người chết già, không có thuốc nào cứu được"
Xung quanh cũng có người gật đầu, Đao Chủ lên tiếng: "Đúng là có việc này, ta đã từng thấy một vị 7 đạo chết già trước mặt ta, trong nháy mắt đại đạo đứt đoạn, hóa thành tro bụi!"
Kiếm Không gật gật đầu: "Tuổi của Kiếp Chủ có lẽ không lớn nên mới chưa từng thấy qua. Nhưng tuổi nhỏ thì cũng vô dụng, dựa theo lời cha ta nói, ở thế giới này, nếu ngươi chậm chạp không cách nào trở về vạn giới, sớm muộn gì cũng phải chết!"
Lão thở dài một tiếng: "Những năm này Phệ Hoàng đã trở nên nhiều hơn, cũng không biết mọi người cảm nhận được điều đó không, khí tức phá diệt ngày ngày đều đang truyền vang, thế giới này sắp bị hủy diệt rồi!"
"Ba cổng mở ra chính là cơ hội, nếu lần này không tóm gọn được vạn giới, không cách nào trở về vạn giới... một khi Thiên Môn phong bế, chúng ta đều sẽ phải chết!"
Không có đường sống!
Mối nguy diệt thế!
Tô Vũ trầm mặc một hỏi lại nói: "Lân này không thu phục được vạn giới, lần tiếp theo không thể mở Thiên Môn ra được sao? Nhưng ta nhớ Địa Môn còn là thời đại sớm hơn chúng ta mà?"
Người ta còn chưa có diệt kia kìa!
Những người khác cũng cảm thấy nghỉ hoặc, đúng thế, Địa Môn còn tồn tại lâu hơn chúng ta, mặc dù nó không mạnh bằng chúng ta.
Kiếm Không lại lắc đầu nói: "Không giống nhau! Cổ thú Địa Môn có rất nhiều không kết nối với thời không trường hà, kỳ thật chúng đều tu Hỗn Độn đại đạo, hỗn độn không rõ tuế nguyệt, Thời gian đại đạo cũng rất khó ăn mòn bọn chúng... Cho nên những kê trong đó sẽ sống lâu hơn chúng ta, nhưng cũng không phải là chúng không có thọ nguyên! Đến thời đại của vạn giới cũng chính là cực hạn rồi, cho nên lần này Địa Môn và Thiên Môn nhất định phải ra ngoài mới được... Còn Nhân Môn hế nào thì ta cũng không rõ ràng!"
Bốn phía, đám tán tu đều rất ngưng trọng.
"Ý của Kiếm Không đại nhân là lần này không đánh hạ vạn giới, chúng ta sẽ không còn đường lui?"
"Đương nhiên!"
Kiếm Không gật đầu: "Bằng không vì sao những cấm địa kia lại tích cực như thế, ai nấy đều vội vã không nhịn nổi mà muốn ra ngoài?"
Tô Vũ cũng như có điều suy nghĩ.
Tử chiến đến cùng sao?
Vậy thì lần này ba cổng mở ra, chỉ sợ thật sự sẽ phải huyết chiến.
Còn nữa, cường giả cấm địa rất nhiều, nhưng nghe ý Kiếm Không thì còn tồn tại một nhóm đời thứ hai thậm chí đời thứ ba, thứ tư.
Đều là kế thừa đại đạo mà đến, thừa kế ông cha!
Như vậy cũng chưa chắc đã khó đối phó.
Tất nhiên Thiên Khung Sơn vẫn cực kỳ cường đại, nhưng Tử Linh Địa Ngục, Lạc Hồn Cốc chưa hẳn là không thể đối phó, đương nhiên, Tử Linh Chi Chủ thì quên đi, kẻ này quá mạnh.
Lạc Hôn Cốc!
Tô Vũ thầm lẩm bẩm, Lạc Hồn Cốc.
Hắn bỗng nhiên nhìn về phía Thường và Tuyết Liên, cười nhạt: "Hai vị là môn hạ dưới trướng Tu La Sử Lạc Hôn Cốc, thực lực của Tu La Sử thế nào?"
Ban đầu hai người không nói gì, bất quá Thường vẫn đáp vội: "Tu La Sử đại nhân không tính là yếu, trong số lục đại Tác Hồn Sử thì vẫn xếp ở phía trên, tối thiểu có 26 đạo!"
Thế này thì tức là yếu rồi.
Có cái gì hay mà phải giải thích!
Tô Vũ suy nghĩ một chút bèn nói: "Nếu Lục đại Tác Hôn Sử bị ta thu phục toàn bộ thì sẽ có hy vọng lớn đánh hạ cả Lạc Hồn Cốc chứ?"
Mọi người không nói gì.
Kiếp Chủ thật sự muốn đối phó với Lạc Hồn Cốc sao?
Mấy vị tới từ Lạc Hồn Cốc vội liếc nhìn nhau, hồi lâu sau vẫn không ai lên tiếng.
Tô Vũ khẽ sờ cằm: "Làm sao để dụ Tu La Sử ra khỏi cấm địa nhỉ?"
Tuyết Liên nhịn không được hỏi: "Vì sao Kiếp Chủ cứ nhất định phải tiến đánh cấm địa? Dù cho muốn lập cấm địa thì cứ lập cấm địa là được rồi...
Tô Vũ cười nhạo: "Nói nhảm! Không bắt càng nhiều cường giả thì sao có thể giúp ta trở thành 32 đạo? Ta cân bắt đại lượng cường giả, nơi nào có nhiều nhất? Chính là cấm địa! Ta sẽ càng đánh càng mạnh, mà mọi người cũng sẽ nước lên thì thuyền lên, hiểu không?
Không phải ta muốn đánh, mà là nếu ta không đánh, ngày ngày chỉ trông cậy vào câu tán tu thì sẽ quá chậm!
Còn nữa, động tĩnh của ta lớn như thế thì sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện.
Thà rằng như vậy, không bằng tấn công bất ngờ, thừa dịp mọi người còn không để ý, đánh hạ cấm địa tiếp theo, đứng vững bước chân lại nói.
Lần này, hắn câu đi nhiều cường giả như vậy, còn có một số cường giả của cấm địa, nhất thời cấm địa sẽ không quá để ý, nhưng rất nhanh thôi sẽ có kẻ nghi ngờ.
"Có khả năng Minh Thổ kết nối với thiên địa của Tử Linh Chi Chủ, thực lực Kiếm Tôn cường đại, chưa chắc sẽ đầu hàng... Vậy trước tiên dùng Lạc Hồn Cốc để khai đao, lấy Tu La Sử để mài đao!"