Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi gật đầu: "Có! Quá động tâm luôn là khác. Nghe nói Pháp nắm giữ trên trăm đại đạo cường đại, hơn nữa còn là âm khí chi đạo, âm đương bổ sung, một khi nuốt đại đạo của Pháp thì thực lực sẽ bạo tăng"
Quả thực Pháp nên được xem là một trong những cường giả mà Thời Gian Sư đè chừng nhất.
Cho nên Thời Gian Sư mắc lừa là điều Tô Vũ không thấy kỳ quái.
Tô Vũ lại thấy lạ ở một điểm: "Thời Gian Sư tiến vào trong cổng mà không báo với Văn Vương sao?"
Chẳng lẽ Thời Gian Sư lỗ mãng đến vậy, tiến vào mà không hề dặn dò gì ư?
Văn Vương cười lạnh: "Có kê mưu hại nàng! Nàng không muốn vào nhưng hẳn là nàng cảm nhận được khí tức của Pháp, vào lúc nàng dùng hình chiếu Thiên Môn để dò xét đã có kẻ trực tiếp mở hư ảnh Thiên Môn ra"
Tô Vũ nhíu mày: "Là vị kia sao?"
"Đại khái thế!" Văn Vương gật đầu.
Tô Vũ nghi hoặc mà nhìn y: "Ngài thật sự biết tới sự tồn tại của vị kia ư?"
Văn Vương cạn lời: "Ta cũng có suy đoán, sao hả, chẳng lẽ ta nhất định phải bị giấu giếm mới được?"
Văn Vương khẽ cười một tiếng: "Ngươi vừa đến mà cũng có thể phát hiện một hai, chẳng lẽ ta còn không biết tí nào? Yên tâm đi, ta cũng đã an bài người ở đó..."
Lần này Tô Vũ thực sự ngạc nhiên.
Văn Vương biết thì không nói nhưng thế mà y lại còn có sắp xếp.
Tô Vũ nghỉ hoặc: "Là Văn à?"
Ngài có thể an bài ai?
An bài Văn thì may ra!
Lão tổ tông của ngài ư?
Khả năng cũng là lão tổ tông của ta, bởi vì nghe nói huyết mạch Nam Nguyên phần lớn đều là huyết mạch từ Văn, cho nên nghiêm chỉnh mà nói, hắn và Văn vVơng thực sự có thể tính là người nhà... Mới là lạ ấy!
Cách vô số thế hệ, quỷ điên mới là người một nhà.
Vượt qua năm đời, ai cũng không biết người nào, còn tính gì là người nhà.
Đương nhiên, nếu ngài phát đạt, năm mươi đời sau cũng có thể là người một nhà!
Tử Linh Chi Chủ chỉ là yên lặng lắng nghe, không vội vã nói chuyện.
Hắn ta chỉ nhắc nhở một chút, Pháp không đơn giản.
Cũng là nói cho Văn Vương biết rằng ngươi muốn ta giúp ngươi đối phó Pháp... đó là chuyện không có khả năng!
Trước mắt hắn ta vẫn cứ lấy an ổn làm chủ.
Kỳ thật Tô Vũ cũng hiểu ý của vị này, hắn cười nói: "Tiền bối, như thế này đi, ta lại hạ thấp yêu cầu, ngài giúp ta đảo loạn Càn Khôn là được"
"Cái gì?"
Tử Linh Chi Chủ nhìn hắn.
Tô Vũ cười nhạt: "Ta muốn đi đối phó với Lạc Hồn Cốc, Văn Vương và Võ Vương tiếp tục dây dưa với Pháp là đủ rồi, tiền bối không cần nhúng tay vào, còn bên chỗ Thiên Khung Sơn..."
Tô Vũ trầm mặc một hỏi mới nói tiếp: "Nghe nói Thiên Khung Sơn Chủ rất ít khi xuất thủ, dù là năm đó vây quét tiền bối thì vị kia cũng chẳng xuất lực, vậy nên khi ta đối phó với Lạc Hồn Cốc, khả năng đối phương xuất thủ không lớn"
"Điều ta muốn tiền bối làm rất đơn giản, đảo loạn hư không Lạc Hồn Cốc thậm chí là phụ cận Cấm Đoạn Hạp Cốc, khiến không một ai có thể truyền tống, kể cả cấm địa cũng vậy"
"Cấm địa cực kỳ vững chắc!"
Tử Linh Chi Chủ nhìn về phía Tô Vũ, khẽ nói: "Khó mà ngăn cần triệt để, nếu không, năm đó ta đã ngăn cản cấm địa tới làm phiền mình"
Tô Vũ hỏi thẳng: "Vậy ngài có thể ngăn cản bao lâu?"
"Từ khi ngươi bộc phát đến lúc bị đối phương chú ý, sau đó đối phương quyết định truyền tống tới... Chừng ba lần hô hấp!"
Tô Vũ cấp tốc tính toán: "Cường giả tâm cõ như tiền bối 10 năm hô hấp một lần không có vấn đề, không hô hấp cũng chẳng sao hết, vậy tức là 30 năm sao?"
Tử Linh Chi Chủ gần giọng: "Người bình thường!"
Ngươi chơi chiêu với ta à?
Tô Vũ cười cười: "Tiền bối cảm thấy nếu ta đánh đối phương, xác suất các cấm địa khác tới có lớn không?"
"Không biết!"
Tô Vũ im lặng, thật là trực tiếp.
Hắn lại nhìn về phía Văn Vương, Văn Vương phán đoán một chút rồi mới lên tiếng: "Rất khó nói, trước đó thì xác suất không lớn, hiện tại ta cũng chẳng rõ lắm! Bởi vì bây giờ cấm địa muốn động tới chúng ta, đương nhiên, thân phận của ngươi còn chưa bại lộ, nhưng một khi ngươi công phạt đối phương khiến cho thiên địa bại lộ, đại khái cũng phải bại lộ thân phận thôi"
Tô Vũ gật gật đầu: "Cho nên, lựa chọn tốt nhất là ta và Văn Vương đừng nên liên lạc, ngược lại thì ta là Hắc Mộ... Ta biết Âm Tữ chỉ đạo, ta có thể ngụy trang thành người của Tử Linh Địa Ngục, tuy cũng bị chúng bài xích nhưng không phải là mục tiêu lớn giống như Văn Vương"
Bại lộ là chuyện có khả năng.
Nhưng là bại lộ mình là Tô Vũ hay là Hắc Mộ của Tử Linh Địa Ngục thì hắn vẫn có lựa chọn.
Tô Vũ nhìn về phía Tử Linh Chi Chủ: "Bốn vị Đại Đế gia nhập thiên địa của ta, giúp ta tiến đánh Lạc Hồn Cốc, nắm giữ Lạc Hồn Cốc rồi ta sẽ trả bốn người hoàn chỉnh lại cho ngài. Hoặc không cần sát nhập thiên địa của ta, bốn người đến trợ chiến cũng đã đủ.
Sinh tử pháp dùng để trao đổi, này coi như trao đổi đồng giá, thậm chí là ta càng thua thiệt"
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Nếu tiền bối cảm thấy việc này đều không thể..."
"Được!"
Tử Linh Chi Chủ trực tiếp ngắt lời hắn, cười nói: "Bản tọa không sợ phiền phức, chỉ là không muốn đi gây chuyện, bản tọa có ý nghĩ của mình, nhưng đánh một cái Lạc Hồn Cốc thì chẳng có vấn đề gì! Chỉ cần ta không động tay... những người kia cũng không đám tùy tiện tìm ta"
"Nhưng ta nhắc nhở ngươi, dù có thêm bốn người, giúp ngươi đối phó Tác Hồn Sử không vấn đề gì, nhưng Hồn Cốc chỉ chủ thì chỉ sợ ngươi không đối phó nổi!"
Chênh lệch vẫn còn rất lớn.
Văn Vương cũng tỏ ra tiếc nuối: "Đáng tiếc, nếu ngươi đám bại lộ, kỳ thật Thái Sơn có thể giúp ngươi, dứt khoát đột phá ngay tại Lạc Hôn Cốc"
Tô Vũ lại híp mắt cười: "Ai nói Võ Vương không giúp được ta? Võ Vương nhập thiên địa của ta, chấp chưởng Võ đạo thì thế nào?"
"Không được!" Võ Vương lập tức cự tuyệt: "Ta sắp 32 đạo rồi!"
Tô Vũ bật cười, nhắc nhớ: "Đột phá thì ngài có thể sẽ chết!"
"Ta không sợ, ngươi muốn ta gia nhập thiên địa, sau đó muốn thu thập ta à, ha ha, ta sẽ không mắc lừa đâu"
Võ Vương cười nhạo, ngươi không có lòng tốt!
Tô Vũ lắc đâu: "Làm thế thì ta sẽ cường đại hơn, cũng có tự tin đối phó được Lạc Hồn Cốc Chủ"
"Không được, ta mà đi thì Văn lão nhị sẽ chết chắc!"
Võ Vương nói thẳng: "Có ta ở đây, một khi Pháp tới ta còn có thể đấu với ông ta, ta nhập thiên địa của ngươi chỉ sợ không cách nào khôi phục được chiến lực hiện tại.
Ngươi đừng hòng lừa phỉnh ta, ta sẽ không mắc lừa, Văn lão nhị lừa phỉnh ta vô số năm rồi, thân ta đã tự mang miễn dịch!"
Văn Vương mỉm cười, Võ Vương trợn trắng mắt, cười cái gì, ta nói thật mà.
Tô Vũ khuyên giải: "Võ Vương tiền bối, ngài đi theo Văn Vương, bây giờ ngài đột phá chính là hại Văn Vương. Vừa vặn tương phản, bây giờ ngài sắp không áp chế được nữa, mà Tử Linh Chi Chủ không muốn giúp các ngài, giờ phút này, lựa chọn tốt nhất của ngài chính là đoạn đạo trùng sinh!"
"Dung thiên địa của ta, có lẽ ta sẽ trực tiếp tiến vào 31 đạo, thậm chí là 32 đạo, mà ta không cần nạp đạo nhân thể, ta đột phá sẽ là vô thanh vô tức"
"Chờ ta thu gọn Lạc Hồn Cốc, một mặt là vì giảm bớt một vị Cấm Địa Chi Chủ, một mặt khác còn có thể tiếp tục bảo trì sự thần bí, dù biết ta có quan hệ với Tử Linh Địa Ngục, tối đa bọn chúng cũng chỉ cảm thấy ta là quân cờ lớn do Tử Linh Chi Chủ an bài, so ra vẫn là mục tiêu nhỏ hơn các ngài rất nhiều"
Nụ cười của Tô Vũ vô cùng xán lạn: "Nếu tiền bối vì sự cường đại của bản thân... Đương nhiên cưỡng ép đột phá sẽ tốt nhất, có điều nếungài là vì đại cục thì dung nhập chỗ ta sẽ càng tốt hơn!"
"Ngươi đang dùng đạo đức ép ta?"
Võ Vương lườm hắn: "Ta đã học qua chiêu này, không đúng, ta từng nghe qua, Văn lão nhị từng nói rồi, lúc đánh không lại thì phải biết cách đứng tại điểm cao đạo đức để giải quyết cường địch, bây giờ ngươi đang tỏa ra mùi vị kia!"
Tô Vũ thở dài.
Văn Vương quả là hỗn trướng!
Lừa gạt thì lừa gạt đi, còn giải thích mánh khóe cho tên vũ phu kia làm gì, bằng không thì ta đã dụ dỗ được Võ Vương nãy giờ rồi.
Mà Văn Vương cười như không cười nhìn Tô Vũ, Tô Vũ cũng cười ha hả nhìn lại Văn Vương, nhìn cái gì vậy, ta đang mắng ngài đó, sao nào?
Kỳ thật nhìn thấy Võ Vương cường đại thì Tô Vũ bèn hơi động tâm.
Nếu Võ Vương tới, trăm phần trăm Tô Vũ có thể tăng thành 31 đạo, 32 đạo thì khó mà nói.
Như vậy, cộng thêm tứ Đại Đế hỗ trợ, chuyện đánh hạ Lạc Hồn Cốc cơ hồ là mười phần chắc chín.
Đương nhiên, Lạc Hồn Cốc Chủ sẽ không dễ giải quyết, vẫn cần phải xem vận khí.