Lúc này, ánh mắt Văn Vương cũng dao động: "A Ngọc, ngươi đã hoàn thành hệ thống đạo rồi ư?"
Văn Ngọc lắc đầu: "Vẫn chưa, ta đang suy luận, áp súc. Thật ra những năm qua ta cũng không để mình nhàn rỗi, khi rảnh ta đều tiến hành áp súc, phối hợp đại đạo, nhưng hiện tại ta chỉ có thể mở rộng đại đạo. Tỷ như ta có thể khiến 360 đạo đồng thời bùng nổ, nhưng lại không thể áp súc 360 đạo thành 36 đạo. Ta đang phát triển theo nhiều phương hướng, nhưng sắp tới ta phải giảm bớt số lượng, làm vậy thì khó hơn một chút.
Trong hệ thống tu luyện, hóa phức tạp thành đơn giản là một chuyện còn khó hơn cả sáng tạo"
Giờ phút này Văn Ngọc vẫn đang tăng thêm đạo nhưng như thế đã là đi trước Tô Vũ TÔI.
Lúc này Tô Vũ không giận Văn Ngọc nữa, hắn nghiêm túc hơi: "Vậy ngươi tăng đến tình trạng nào rồi?"
Văn Ngọc cười đáp: "1200 đạo"
Tô Vũ hít sâu một hơi: "Nhiều như vậy ư?"
Văn Ngọc lắc đầu: "Không nhiều lắm, là rất ít mới đúng, ta đang nỗ lực đạt tới 3600 đạo, sau đó bắt đầu giảm đi. Thời Gian Chi Chủ mới là người thật sự lợi hại, hắn là thiên tài!"
Nàng bội phục: "Hắn là chí cường giả chân chính, hắn đã đơn giản hoá tất cả thành một đạo. Còn Từ Linh Chi Chủ thì trong tử vong đại đạo của hắn có lẽ không có nhiều đạo lắm, có lẽ hắn không có nhiều đại đạo bằng ta nhưng hắn đang tiến hành giảm đi rồi. Hắn cũng là thiên tài nhưng lý luận của hắn không tốt, ta cảm thấy thiên địa của hắn không hoàn thiện, hơn nữa hiện tại hắn đã giảm tới cực hạn, bởi vì đại đạo không hoàn chỉnh nên rất khó tiếp tục giảm xuống"
Tô Vũ gật đầu: "Đúng vậy, vậy nên hiện tại hắn muốn tiếp tục dung nhập thêm các đại đạo liên quan đến sinh đạo, sau đó lại giảm đi"
Văn Vương nói tiếp: "Kỳ thật làm vậy rất khó, bởi vì thêm đại đạo giữa chừng có khả năng phá hỏng hệ thống đại đạo lúc trước"
Ba người nói chuyện khí thế ngất trời, thậm chí đã quên chuyện Văn Ngọc muốn dung thiên địa.
Tô Vũ cũng vậy. Lời Văn Ngọc nói đã mở ra một chân trời mới cho hắn, từ khi tới cảnh giới chủ nhân quy tắc, Tô Vũ không còn chú tâm tu luyện nữa, chủ yếu là hắn cướp đoạt đại đạo của người khác để cường hóa chính mình.
Nếu nói đến việc tự chủ tu luyện thì Tô Vũ chỉ có thể tiến hành dung hợp đại đạo nhưng đều không thành hệ thống.
Nhưng hôm nay Văn Ngọc đang nói đến hệ thống khai thiên giả, một hệ thống hoàn chỉnh.
Về cơ bản giàn giáo đã chắc chắn, giờ chỉ cần bồi đắp thêm.
Giờ khắc này Tô Vũ cảm thấy Văn Ngọc mới thật sự là thiên tài. Hắn đã cảm thấy Thời Gian Sư lợi hại từ trước rồi, hiện tại chứng minh ánh mắt của Tô Vũ hắn không tôi chút nào.
Thời Gian Sư quả thật chính là thiên tài trên phương diện tu luyện.
Lần thảo luận này tốn chừng một ngày.
Tô Vũ vẫn muốn tiếp tục bàn luận nhưng Võ Vương lại không chờ được nữa, không thể không ho khan nhắc nhở: "Các vị, thời gian không đủ!"
Lúc nào rồi mà mấy người này lại nói chuyện đến quên hết tất cả như vậy? !
Mà mấu chốt là ta có về lạc lõng ở đây.
Lần trước cũng vậy!
Mấy người Tô Vũ bàn luận đến mức quên hết tất cả, quên cả hắn, lần này cũng vậy.
Các ngươi khinh thường vũ phu sao?
Đừng bắt nạt người ta thế chứt Mà đương nhiên là Võ Vương vẫn luôn lắng nghe, nhớ kỹ tất cả lời nói. Hắn là cường giả, dù có nghe không hiểu nhưng nhớ kỹ thì không thành vấn đẻ.
Không chỉ như vậy, thực ra hắn đang ngấm ngầm viết tự truyện hoặc cũng có thể nói là nhật ký của chính hắn. Trong đó ghi chép rất nhiều việc, có các cường giả thiên tài luận đạo, trình bày và lý giải của Văn Vương và Nhân Hoàng về đại đạo cùng với những lời Tô Vũ, Văn Ngọc từng nói, kỳ thật hắn đã chỉ chép lại tất cả.
Hắn không tiếp thu hết được, nhưng nhiều năm sau, nếu hậu đại của hắn hoặc ai đó lấy được quyển nhật ký này, Võ Vương tin rằng đây sẽ là một quyển sách chí bảo siêu việt tất cả công pháp.
Bởi vì trong đó chi chép những kiến giải của hắn và các tuyệt thế thiên tài, hắn không hiểu cũng không sao, hậu nhân có thể hiểu là được.
Võ Vương chỉ chép toàn bộ lý luận hoàn chỉnh và tất cả quá trình luận đạo...
Đương nhiên hắn không nói việc này cho bất cứ kẻ nào, hắn luôn trộm ghi chép lại, bởi ở trong này còn có vài lịch sử đen tối của vài người nào đó, hắn không địch lại những người này.
Trong quyển nhật ký này chỉ chép rất nhiều suy luận của người có trí tuệ, tụ tập đạo lý của thiên tài trong nhiều thời đại.
Văn Vương, Tô Vũ, Thời Gian Sư, Nhân Hoàng, Ngục Vương, Tử Linh Chi Chủ...
Mỗi tuyệt thế thiên kiêu đều để lại dấu ấn xán lạn trong quyển sách của hắn.
Giờ khắc này, Võ Vương nhanh chóng ghi chép cảnh tượng hôm nay trong đầu. Hắn hiểu hết những gì bọn họ nói hôm nay nhưng không thể tự mình thể hội, nhưng hắn tin rằng tuyệt thế thiên kiêu đọc được những gì đã xảy ra hôm nay thì nó nhất định sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với đối phương.
3 vị thiên tài, 3 vị khai thiên giả tề tụ luận đạo, nó còn dứt khoát và trực tiếp hơn luận đạo cùng Tử Linh Chi Chủ lần trước, bởi vì ở đây không ai giấu giếm gì cả.
Lần trước ba người vẫn còn chút ngăn cách nên che giấu không ít tin tức mấu chốt.
Mà giờ phút này Tô Vũ có về còn chưa đã thèm, sau khi được Võ Vương nhắc nhở, hắn không thể không áp xuống khát vọng trong lòng, luyến tiếc nói: "Vậy Văn Ngọc dung hợp thiên địa trước đi, còn ta sẽ chải vuốt đại đạo của mình. Ngươi nói rất đúng, lực lượng đại đạo của ta quá mức hỗn tạp. Ta dung 9 đạo trước, việc này không khó. Có bắt đầu thì sau này tiến hành sẽ dễ hơn"
Văn Vương cũng lên tiếng: "A Ngọc, ngươi và Tô Vũ làm chuyện của mình đi, nhưng hãy tách một chút hỗn độn đạo cho ta trước. Hiện tại ta có thời gian để thử sáng lập âm phủ thiên"
Y chấp nhận làm kẻ dọn rác, nhưng động tĩnh khai thiên chắc chắn sẽ rất lớn. Y nói:
"Ta sẽ chuẩn bị trước, không nhất định phải lập tức sáng lập nhưng đến thời khắc mấu chốt thì có thể trực tiếp bắt đầu, nếu sáng lập âm phủ thiên thành công thì ta cũng sẽ tự tin hơn trong giai đoạn kế tiếp"
Văn Vương không phải là vũ phu. Việc này không cần Tô Vũ hỗ trợ, bản thân y có thể hoàn thành.
Văn Ngọc đắc ý, bộ dáng có chút càn rỡ, kiêu ngạo gật đầu: "Được, các ngươi nỗ lực đi.
Tô Vũ, ngươi nên khiêm tốn hơn, ngươi mới học được 3 phần bản lĩnh của ta mà thôi, đừng nghĩ mình lợi hại lắm, biết chưa?"
"co Khóe miệng Tô Vũ run rẩy nhưng hắn không thể phản bác.
Giờ khắc này, hắn bỗng cảm thấy rất nhiều hiểu biết của mình đều dựa trên cơ sở Thời Gian Sách, mà Thời Gian Sách là của Thời Gian Sư.
Kỳ thật hắn vẫn chưa vượt qua được nàng.
Nếu không phải Thời Gian Sư bị nhốt thì e rằng nàng đã hoàn thiện hệ thống, sáng lập ra một thiên địa vô cùng cường đại ở vạn giới.
Thời Gian Sư thấy hắn uể oải thì mỉm cười.
Ngươi cuồng nữa đi. Giờ còn cuồng được nữa không?
Trong tay nàng xuất hiện một cái đùi gà lớn, nàng nhét vào trong miệng Tô Vũ, cười hì hì nói: "Ăn nhiều vào cho bổ đầu óc. Hiện tại đầu óc không đủ dùng cũng không sao, sớm hay muộn ngươi cũng sẽ thông minh giống ta"
Tô Vũ câm nín, hắn không để ý tới nàng, xoay người đi tới sát ranh giới, chuẩn bị hoàn thiện hệ thống đại đạo của chính mình.
Thời Gian Sư cười vô cùng đắc ý, bỗng nhiên nàng có cảm giác áp đảo toàn thế giới!
Văn Vương cũng bất đắc dĩ nhưng y không hé răng. Thôi, kệ cho nàng đắc ý đi.
Giờ khắc này, Võ Vương đang nắn nót viết một hàng chữ trong nhật ký- 'Thời Gian Sư Văn Ngọc luận đạo đại thắng, Tô Vũ ảm đạm rơi lệ, Văn Đạo khóc lóc thảm thiết như bị điên...