Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3789 - Chương 3789: Nhân Hoàng Ba Ba.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3789: Nhân Hoàng Ba Ba.
 

Cùng lúc đó, Nhân Hoàng nhìn về phía Địa Môn, lãnh lệ nói: "Cho mặt mũi mà không biết xấu hổ đúng không? Khung, cho hắn một kiếm"

"Chết đi!"

Cách hư không, cách một cánh cửa mà vẫn nghe được tiếng gầm kia.

Ngay sau đó, một đạo kiếm khí bùng nổ từ trên người Nhân Hoàng.

Oanh.

Kiếm khí xông thẳng về phía Địa Môn như muốn phá hủy tất cả, Địa Môn kinh hãi:

"Khung?"

Oanh!

Hắn ta không thể di động, không thể tránh đi quá xa nên bị nhát kiếm này trực tiếp chém trúng người.

Trên cánh cửa bùng nổ một cỗ lực lượng ngập trời.

Oanh!

Tiếng vang lớn vang vọng thiên địa, truyền cả vào thế giới trong Địa Môn, trong nháy mắt, Địa Môn vốn có khe hở lại nứt thêm một vết, Địa Môn nhanh chóng mở mắt ra, kiếm quang lập tức lao vào trong Địa Môn.

Thanh âm Nhân Hoàng lạnh nhạt truyền khắp Địa Môn: "Đám gia hỏa Địa Môn, bổn hoàng chờ các ngươi ra ngoài"

Ong!

Đạo kiếm khí kia xuyên qua thiên địa, hình như có kê xui xẻo đến gần Địa Môn, một tiếng hét thảm truyền ra, một vị chủ nhân quy tắc lập tức bị giết.

Khung có mạnh không?

Ông ta là cường giả 36 đạo.

Dù cách Thiên Môn thì một kiếm này cũng có lực lượng tiếp cận siêu hạng, Địa Môn nhận 70% thương tổn, 30% còn lại cũng có lực lượng chừng 30 đạo.

Chiêu kiếm kia trực tiếp xé xác một vài cổ thú lắng vảng gần Địa Môn.

"Nhân Hoàng"

Trong Địa Môn lại chấn động.

Má nó!

Ngươi lại tới nữa à?

Một quyền lần trước đã đánh chết không ít người, sau đó không ai dám đến gần nữa.

Giờ có ngươi thấy mấy ngày qua không có gì xảy ra, không kiểm chế được nên muốn đến xem, kết quả lại xui xẻo.

Giờ phút này, sâu trong hỗn độn, Hỗn Độn Chi Chủ tức giận mắng: "Tinh Vũ, chớ có khinh người quá đáng!"

Chúng ta còn chưa ra ngoài mà ngươi đã chủ động đánh vào Địa Môn hai lần.

Nhân Hoàng lạnh lùng quát: "Ngươi là ai? Khinh người quá đáng cái gì? Địa Môn mà thoát ra thì sẽ diệt các ngươi đầu tiên"

"Hừ!"

Kê kia không lên tiếng nữa.

Gã đã bị uy hiếp.

Nghe nói vạn giới không có cường giả, vậy mà Nhân Hoàng lại càn rỡ chủ động tấn công Địa Môn hai lần.

Ngay sau đó Địa Môn hoàn toàn đóng lại, ngăn cách thanh âm.

Lúc này, trên Địa Môn có thêm một vết kiếm, hắn ta phẫn nộ quát: "Tinh Vũ"

Địa Môn dao động kịch liệt.

Nhân Hoàng lạnh nhạt nói: "Ngươi có thể thử tiếp xem. Khung đã đạt thành hiệp nghị với bổn hoàng, hắn đang tìm Kiếm Khai Thiên, sắp thu thập được toàn bộ các mảnh rồi.

Hiện tại ngươi kiên cố khó có thể phá hủy, để ta xem khi hắn lấy được Kiếm Khai Thiên thì có thể phá hủy ngươi không. Ta đã cho mặt mũi rồi thì đừng có không cần"

"Kiếm Khai Thiên?"

Địa Môn chấn động.

"Đúng vậy, đang ở trong tay Hồng Thiên Đại Thánh. Ngươi cho rằng ta nói giết Không và Thạch là đang nói dối à? Tứ đại cường giả trong Thiên Môn, Không, Thạch, Khung, Tử Linh Chi Chủ, hiện giờ hai người đã đi theo ta, ngươi muốn nếm thử công kích của Tử Linh đạo không? Ngươi thật sự không cảm nhận được chấn động khi liên kết thiên địa ư? Ngươi không cảm giác được 3 tầng thiên địa liên thủ công kích Thiên Môn sao?

Hiện tại, ta đang đối phó với Thiên Môn và Nhân Môn, tạm thời không có thời gian quản ngươi, ngươi đừng không biết điều như thế!"

Địa Môn uất nghẹn, phẫn nộ nói: "Nếu là năm đó, dù Khung trực tiếp tới đây thì sao chứ? Ngươi đừng nghĩ rằng đám Khung là vô địch"

Nhân Hoàng bình thản lên tiếng: "Ít nhất hiện tại có thể đối phó với ngươi"

Đúng vậy, hiện tại bọn họ có thể làm vậy.

Địa Môn rất phẫn nộ, nhưng cũng rất bất đắc dĩ.

"Được..""

"Không"

Nhân Hoàng lạnh nhạt nói: "Vừa rồi yêu cầu là tăng lên tới 16 đạo, hiện tại phải là 18 đạo, đây là trừng phạt vì ngươi đã cự tuyệt"

"Ngươi.."

Nhân Hoàng nhíu mày: "Ngươi muốn thử lần nữa à?"

Địa Môn cảm nhận lực lượng kiếm khí còn sót lại, hắn ta cảm thấy bất lực, giờ hắn ta còn chưa hoàn toàn sống lại mà lại phải chịu công kích như vậy, nếu thêm vài lần nữa...

Hắn ta có thể sống lại được không?

Còn nữa, hắn ta cảm nhận được Tử Linh thiên địa dao động rất nhiều lần.

Quả thật đám người kia đang tấn công Thiên Môn.

Nếu vậy...

Địa Môn lựa chọn thỏa hiệp: "Vậy... 18 đạo"

"Ngươi lựa chọn phương án nào?"

"Ngươi cho ta lực lượng 16 đạo thì không được, cấp bậc quá thấp. Ta có lựa chọn nào khác nữa không? Ta chỉ có thể lựa chọn phương án 2 là tương lai. Hy vọng ngươi không nuốt lời"

Kỳ thật hắn ta không có lựa chọn khác, bởi vì nếu cho hắn ta lực lượng 16 đạo thì chẳng có tác dụng gì, bởi vì cấp bậc của hắn ta quá cao.

Hiện tại Tô Vũ mượn lực 16 đạo thì cũng không có gì khác biệt.

So với lựa chọn lực lượng 16 đạo thì thà lựa chọn tương lai. Biết đâu đối phương lại giữ lời thì sao. Tuy rằng hắn ta không ôm hy vọng quá lớn...

Lúc này Nhân Hoàng mới nở nụ cười: "Vậy hợp tác vui vẻ. Thông Thiên, tiến vào trong Địa Môn, cắn nuốt lực lượng đại đạo và lực lượng môn"

Thông Thiên sợ ngây người.

Vậy cũng được à?

Nhân Hoàng giỏi quá! Tìm được hẳn môn thật cho ta nuốt này!

Trời ạ!

Thông Thiên Hầu kích động: "Ba ba! Nhân Hoàng ba ba!"

Cút mẹ nhà ngươi đi.

Nhân Hoàng không còn gì để nói, với loại như ngươi thì kê nào cho ăn chính là trời.

Thông Thiên Hầu không thèm để ý, y kích động không nhịn được, hưng phấn dung nhập vào Địa Môn.

Lúc trước y cảm thấy Vũ Hoàng bệ hạ rất lợi hại, giờ xem ra cha ruột vẫn lợi hại hơn, nhìn xem, cha tìm môn thật cho ta ăn này!

Nhân Hoàng âm thầm thở hắt ra, không quan tâm đến Địa Môn nữa mà nhanh chóng truyền âm cho Khung: "Tạm được, chiêu kiếm này suýt nữa đã đả thương được ta rồi, không tôi! Ta phí không ít công sức mới hóa giải được nó, Khung, xem ra ngươi đã mạnh hơn năm đó rồi"

Khung lộ vẻ đắc ý, cười lạnh một tiếng: "Ngươi mà xứng đấu với ta ư? Thương thế của ngươi chưa lành, ta mới chỉ đánh xuyên qua cửa, đợi bổn tọa ra khỏi Thiên Môn xem, ta nhất định sẽ chém chết ngươi!"

Biết sự lợi hại của ta chưa? Đừng có khiêu khích lão tử.

Ông ta càn rỡ cười to: "Ngươi xem, không chỉ mình ngươi kém cỏi đâu. Pháp cũng đã ngoan ngoãn dịch chuyển Vĩnh Sinh Sơn tới đây rỏi. Bổn tọa lên tiếng, có ai dám không nghe chứ?"

Nhân Hoàng cảm khái: "Ngươi cũng có vài phần mặt mũi đấy, vậy mà Hồng Thiên lại muốn dùng ngươi làm tay sai. Khẩu khí của gã không nhỏ đâu"

Giờ phút này Khung cảm thấy mình cực kỳ nở mày nở mặt.

Nhân Hoàng nhận thua, Pháp ngoan ngoãn dịch chuyển Vĩnh Sinh Sơn đến, ở thế giới trong cửa này, có ai dám không cho ta mặt mũi chứ?

Vậy mà tên Hồng Thiên Đại Thánh gì đó kia lại dám coi ta là tay đấm.

Tên nhãi nhép này quá kiêu ngạo!

Ông ta cười lạnh: "Ta sẽ chém chết gã"

Hạng người cuồng vọng, ngươi mà cũng xứng thu phục ta ư?

Còn muốn ta bán mạng cho ngươi ư?

Quá nực cười!

Không chém ngươi, đoạt lại kiếm thể của ta thì ta đây phải xin lỗi thực lực và địa vị của chính mình.

Giờ phút này, Thiên Khung Sơn Chủ cảm thấy có đôi khi Nhân Hoàng nói chuyện thực sự có đạo lý.

Bình Luận (0)
Comment