Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3803 - Chương 3803: Chí Cường Giao Chiến (1).

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3803: Chí Cường Giao Chiến (1).
 

Hiện giờ, Tiên Tổ thấy Khung nghi ngờ bọn họ thì không thể không cầu viện. Lão ta nhìn về phía Thạch và Không: "Ta sẽ không phủ định việc mình hợp tác với Nhân Môn, mà dù việc đó là đúng thì hiện tại Nhân Môn cũng không phải đại địch, đại địch chân chính là vạn giới mới đúng"

Giọng lão ta trầm xuống: "Tô Vũ, Tử Linh Chi Chủ, Văn Ngọc và cả Tinh Vũ, những người này mới là mục tiêu của chúng ta. Bọn họ tràn ngập khí tức dương gian, giết bọn họ, khi tam môn vừa mở ra, chúng ta không cần sốt ruột đi giết người hay đoạt đạo, không cần lo lắng âm khí quá mức tràn đầy mà khiến mình ngã xuống. Khi tam môn mở ra, thời đại của chúng ta muốn trở về, chúng ta muốn bất tử thì chỉ có thể cắn nuốt đại đạo dương gian để bổ sung cho chính mình, âm dương tương hợp, nếu không để lâu thì sẽ bị âm khí trùng kích rồi chết"

Lão ta cực kỳ thành khẩn: "Mọi người mặc kệ cường giả dương gian, nhắm vào sứ giả Nhân Môn và môn đồ Thiên Môn thì có ý nghĩa gì không? Chúng ta rời khỏi đây không phải là để giết bọn họ sao? Tính cả Văn Vương và Võ Vương thì đã có 5 vị cường giả, đủ cho 5 vị chủ nhân cấm địa rời khỏi đây mà không cân lo lắng bị âm khí trùng kích"

Lão ta cao giọng nói: "Việc cấp bách không phải là liên thủ giết bọn họ sao? 5 người không phải là số lượng nhỏ"

Giờ phút này, vài người hơi động tâm.

Tô Vũ bình tĩnh lên tiếng: "Chưa nói đến việc có thể giết chúng ta hay không, dù có thể thì ai biết kẻ nào sẽ được lợi. Những người ở đây có thể đồng tâm hiệp lực giết chúng ta ư? Tiên, kết quả cuối cùng chắc không phải là Nhân Môn được lợi lớn nhất chứ?

Ngươi xúi giục bọn họ giết chúng ta nhưng đã suy xét đến hậu quả chưa? Thực lực Nhân Môn không rõ, chỉ biết là có Đại Thánh thực lực không yếu, sao ngươi không nói rằng Nhân Môn cũng là họa lớn đi? Người không có nỗi lo xa thì ắt có mối ưu tư gần, sao ngươi không nói Nhân Môn là mối uy hiếp?"

Tiên Tổ trầm mặc một hỏi mới lạnh nhạt đáp: "Tô Vũ, ngươi cùng phe với Khung đúng không? Các ngươi đang liên thủ đúng không? Văn Ngọc cũng thuộc phe các ngươi ư?"

Lão ta phát hiện Tô Vũ luôn cố tình gây rối.

Tô Vũ bật cười: "Ta, Khung Chủ, Văn Ngọc một phe ư?"

Tô Vũ thở dài: "Nếu chúng ta cùng phe thì phải nhân lúc thân phận Văn Ngọc chưa bại lộ đã giết ngươi rồi, dù không giết được ngươi thì chúng ta cũng đủ khả năng giải quyết hai môn đồ của Nhân là Đao và Võ. Xử lý bọn họ xong, tổ phụ ta và Khung Chủ sẽ ngăn cản Thạch và Không, Nhân Hoàng Tinh Vũ buông xuống nơi đây. Chúng ta đủ sức chính diện chiến một trận với các ngươi mà cần phải làm vậy ư?"

Tô Vũ bật cười: "Sao phải làm rối mọi chuyện lên như thế? Ta cũng muốn cùng phe lắm. Hay ngươi bào Khung Chủ liên thủ với chúng ta đi? Cả Văn Ngọc nữa.."

Ánh mắt Tô Vũ khẽ dao động, hắn nhìn Khung rồi lại nhìn Văn Ngọc, bỗng nhiên cười thâm thúy nói: "Nếu lão ta đã cảm thấy chúng ta cùng phe thì ta kiên quyết phủ nhận làm gì? Hai vị nghĩ sao?"

Những người khác biến sắc.

Có người nhíu mày nhìn Tiên Tổ.

Nếu Tô Vũ thật sự cùng phe với bọn họ thì hắn không cần thiết phải vạch trần Văn Ngọc.

Nhưng lúc này Chú lại lên tiếng: "Ta đã sớm phát hiện ra thân phận Văn Ngọc có vấn đề.."

Tô Vũ thở dài: "Nhân Môn, liên thủ"

Chú sửng sốt, ngay sau đó thầm mắng trong lòng.

Đúng vậy, hiện tại bọn họ đang suy đoán Tiên Tổ là người Nhân Môn, mà mình đã bại lộ thân phận sứ giả Nhân Môn, hiện tại lão nói chuyện sẽ chỉ khiến mọi người cảm thấy sứ giả Nhân Môn đang hỗ trợ lẫn nhau, không đủ sức thuyết phục.

Không chỉ như thế, lão nói như vậy còn khiến mọi người cảm thấy Tiên Tổ thật sự là người Nhân Môn, bởi vì Chú đang nói chuyện giúp lão ta.

Thạch và Không liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều thấy không ổn.

Thế cục loạn như vậy không tốt chút nào.

Thiên Môn còn chưa mở ra mà đã như vậy, vậy khi Thiên Môn mở ra, bọn họ phải chiến vạn giới như thế nào, làm cách nào để đối kháng với Nhân Môn và Địa Môn, dù Địa Môn yếu hơn nhưng trong Địa Môn có Hỗn Độn Chi Chủ và những người khác.

Lúc này, ánh mắt Tử Linh Chi Chủ lóe lên, hắn ta đã nhìn ra Thạch và Không muốn bỏ qua chuyện này, nếu vậy thì sẽ rất phiền toái.

Ngay sau đó, Tử Linh Chi Chủ nhếch mép cười nói: "Khung, ngươi bị cướp mất thứ gì?

Hay để ta giúp ngươi nhé, ta giết tên Tiên đáng ghét kia, ngươi đi giết Thần, dù sao cũng là chọn 1 trong 2, giết hết chắc chắn sẽ không sai"

Khung còn chưa kịp mở miệng thì một tiếng vang lớn đã truyền ra.

Tử Linh Chi Chủ trực tiếp ra tay.

Tới nước này, nếu không ra tay, mọi người chỉ tán phét thì chắc không đánh nổi nữa.

Tô Vũ đã nói xong những điều có thể nói.

Nói tiếp nữa thì chẳng lẽ có thể dùng mồm mép để giết người ư?

Một quyền tràn đầy tử khí đánh ra.

Khung bối rối, ngay sau đó ông ta nhíu mày lên tiếng: "Tiên để ta, nếu ngươi muốn ra tay thì giết Thần đi"

Tử Linh Chi Chủ thầm mắng một tiếng nhưng bên ngoài lại cười lớn và lao về phía Thần Tổ.

Mặc kệ nó, cứ đánh đi đã rồi tính.

Thần Tổ và Tiên Tổ đều rống to, khí tức chấn động thiên địa.

Ong.

Kiếm khí tận trời.

Ánh mắt Không biến đổi, lão ta quát: "Dừng tay"

Khung quát lạnh cảnh cáo: "Bọn họ giao đồ của ta ra thì bổn tọa sẽ dừng tay, nếu không thì... Không, ngươi dám ngăn cản ta thì chính là muốn cảnh đường tu luyện của ta, bổn tọa sẽ không tha cho ngươi"

Khốn kiếp!

Không nổi giận.

Đánh nhau rồi, như vậy thế cục sẽ hoàn toàn rối loạn.

Khí tức Thạch bùng lên, hắn ta lộ vẻ trầm trọng.

Còn Tô Vũ thì cười hắc hắc và nói: "Văn Ngọc, ngươi giết Pháp rồi thì hai vị sư huynh của ông ta sẽ bỏ qua ngươi ư? Giết đi, Đao và Võ sẽ không buông tha cho ngươi. Còn nữa, chúng ta không cảm ứng được động tĩnh Pháp ngã xuống, chẳng lẽ Pháp vẫn còn sống? Căn nguyên của Pháp ở trong trong thiên địa của ngươi đúng không? Giết ngươi thì Pháp có thể sống lại hay không? Ha ha ha, Đao, Võ, giết Văn Ngọc đi, biết đâu Pháp lại có thể sống lại, dù sao Pháp cũng là chí cường giả, ông ta chết mà không gây ra chút động tĩnh nào sao? Loạn đi, loạn hơn nữa đi, dù sao cũng là loạn thế, để ý nhiều như vậy làm gì?"

Giờ khắc này, Đao và Võ liếc nhau, ngay sau đó, hai người đồng thời lao đến tấn công Văn Ngọc, Đao Tổ quát: "Giết Văn Ngọc trước, mặc kệ việc nàng đã giết Pháp hay chưa hay Pháp có thể sống lại hay không, nàng là cường giả vạn giới, cần phải giết nàng"

Oanh!

Hai người đồng thời ra tay, một đao một quyền lao đến.

Không cần biết là để cứu Pháp hay là để cướp lấy đại đạo dương gian thì bọn họ đều có thể giết Văn Ngọc.

Oanh!

Đại chiến bùng nổ, Văn Ngọc thầm mắng một tiếng, khí tức bùng nổ, đám tán tu trong thiên địa liên tiếp nổ tung, đám tán tu còn lại nhanh chóng trốn chạy, Văn Ngọc không quan tâm, nàng khống chế thiên địa bay đến tấn công hai người.

Thạch và Không nhíu mày, hai người này thật sự có khả năng là môn đồ Thiên Môn.

Má nó, tất cả rối loạn cả rồi.

7 vị chí cường giả đang giao chiến với nhau.

Khung và Từ Linh Chi Chủ đều rất cường đại, 2 người liên thủ áp chế hai người Tiên Tổ, Tiên Tổ phẫn nộ quát: "Chú, ngươi vẫn đứng nhìn ư? Khung điên rồi, nếu hắn giết ta thì ngươi nghĩ ngươi thoát được sao?"

Nghe vậy, Chú biến sắc rồi lập tức lao đến.

Đúng vậy, lần này Khung đã quyết tâm muốn giết sứ giả Nhân Môn.

Một mình Khung đấu với 2 người, tuy 36 đạo rất mạnh nhưng đối thủ của ông ta là 2 cường giả 34 đạo đỉnh cấp liên thủ, bọn họ cũng vô cùng mạnh mẽ.

Khung nổi giận gầm lên: "Quả nhiên các ngươi là chó săn của Nhân Môn. Đồ chết tiệt, lão tử sẽ làm thịt các ngươi, tên khốn Hồng Thiên mà không giao đô của lão tử ra thì các ngươi đều phải chết"

Tiên Tổ liên thủ cùng Chú khiến Khung càng thêm tin rằng Tiên Tổ chính là sứ giả Nhân Môn và là người của Hồng Thiên.

Bình Luận (0)
Comment