Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3851 - Chương 3851: Nhân Tổ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3851: Nhân Tổ.
 

Lúc này, Bích Hoa Sơn...

Lãnh địa của Nhân Tổ.

Chu Tắc bỗng nhiên mở mắt nhìn về phía một vị lão giả, lão giả kia đang tưới nước cho một cây trúc xanh biếc, có cảm giác ông ta chỉ là lão nông thôn quê. Cảm nhận được Chu Tắc thanh tỉnh, ông ta không quay đâu lại hỏi: "Có việc gì?"

Ánh mắt Chu Tắc lóe lên: "Trong Nhân Môn xảy ra chút biến cố, Nhân Môn cảm nhận được Tô Vũ mang đến ảnh hưởng không tốt nên quyết định cho vài vị Đại Thánh buông xuống Địa Môn, hiệp trợ cường giả Địa Môn chém giết phe Tô Vũ"

Lão nhân lại hỏi: "Đó không phải là điều ngươi vẫn luôn kiến nghị sao?"

Chu Tắc mỉm cười: "Đúng là ta kiến nghị như vậy, nhưng ta cũng không ngờ được rằng Nhân Môn sẽ đáp ứng, hơn nữa hiện tại đã bắt đầu chuẩn bị việc buông xuống, bát phương Đại Thánh sẽ nhanh chóng hiệp thương xem Địa Môn cho phép bao nhiêu kẻ buông xuống"

Lão nhân suy tư một phen: "Địa Môn cũng sợ các ngươi trong ngoài giáp công, dù muốn đối phó với nhóm người Tô Vũ thì cũng sẽ không cho phép quá nhiều người Nhân Môn buông xuống, nhiều nhất là ba vị Đại Thánh"

"Thế cũng đủ để đối phó với đám người Tô Vũ rồi"

Chu Tắc cười nói: "Phải biết rằng, Đại Thánh Nhân Môn đều là tu giả 36 đạo trở lên chân chính. Lão tổ tông cảm thấy đám người Tô Vũ có thể chết hay không?"

Ít nhất sẽ có ba vị Đại Thánh buông xuống chỉ để chém giết Tô Vũ.

Lần này bọn họ còn đối phó còn cẩn thận hơn lúc hủy diệt thời đại khai thiên.

Lần trước chỉ có vài siêu hạng buông xuống, tồn tại cấp Đại Thánh gần như đều điều khiển từ xa, bởi vì khi đó có lẽ Nhân Môn còn chưa hoàn toàn sống lại.

Lão nhân cười nhạt: "Sự thành do người. Không phải ai nhiều người hơn, nhiều cường giả hơn thì thắng. Nếu Tô Vũ có thể trở thành người cứu thời đại mạt thế thì đương nhiên phải có vài phần bản lĩnh. Kỳ thật khí vận thời đại trước bị chia tách, ta, Nhân, kẻ trong Tử Linh Giới kia phân chia khí vận nên cuối cùng mới khiến thời đại khai thiên huỷ diệt. Có lẽ lần này khí vận tụ hết vào Tô Vũ sẽ tạo ra kết quả bất đồng"

Chu Tắc suy tư rồi gật đầu: "Vậy lão tổ tông sẽ giúp Tô Vũ hay chỉ lo thân mình?"

Lão nhân mỉm cười tiếp tục tưới trúc: "Ngươi thì sao? Ngươi là Tắc Thiên hay Chu Tắc?

Nếu là Chu Tắc thì sẽ rất thú vị, nếu là Tắc Thiên... vậy thì chẳng có gì đặc biệt cả"

Ông ta quay đầu lại, thoạt nhìn già nua nhưng ánh mắt thanh triệt như một đứa trẻ.

"Tắc Thiên chỉ là Đại Thánh một phương mà thôi, tuy hắn mạnh, lão hủ cũng chưa chắc có thể địch lại nhưng Tắc Thiên chỉ là một quân cờ. Nếu ngươi là Chu Tắc, thành công đảo khách thành chủ thì mới đặc sắc"

Lão nhân cười nói: "Hậu duệ của Văn, Tinh đều quật khởi, nếu ngươi là Chu Tắc và ngươi quật khởi thì mới hay"

Tắc Thiên chỉ là một tên Đại Thánh xâm nhập vạn giới vài năm mà thôi.

Chu Tắc cười: "Lão tổ tông, chuyện này không quan trọng"

"Có lẽ vậy!"

Lão nhân tiếp tục tưới nước, cây trúc trước mặt càng thêm xanh biếc, phụ trợ cả ngọn núi đều biến thành màu xanh lục.

Đây là Bích Hoa Sơn.

Đây là Trường Sinh Trúc.

Cây trúc trước đây Tô Vũ lấy được cũng là Trường Sinh Trúc.

Tương tự Nhân Hoàng Ấn, trước khi Nhân Hoàng thống nhất chư thiên, y dùng Tinh Vũ Ấn, sau này mới dùng Nhân Hoàng Ấn.

Thứ này cũng vậy!

Cây trúc Tô Vũ lấy được chỉ là thứ ông ta dùng lúc trước, bây giờ, cái cây trước mặt ông ta mới là thứ ông ta sử dụng hiện giờ.

Trong Địa Môn có hai đại chí bảo người người đều biết.

Đó là Trường Sinh Trúc của Nhân Tổ và Bất Lão Căn của Hỗn Độn Chi Chủ.

Đó là tồn tại cấp bậc chí bảo, thậm chí xét về phương diện nào đó thì chúng không kém bản thể của Khung chút nào.

Chu Tắc nhìn ông ta rồi nhìn cây trúc kia: "Lão tổ tông, xem ra Trường Sinh Trúc cũng sắp sống lại rồi"

Lão nhân cười cười: "Sống lại? Có lẽ vậy, nhưng còn thiếu một chút"

"Thiếu sao?"

Chu Tắc trầm tư nhìn cây trúc, sau một lúc lâu mới nói: "Đúng vậy, quả thật còn thiếu một chút, bảo kiếm ra khỏi vỏ sao có thể không nhuốm máu. Lão tổ tông muốn cho vật này xuất thế, nhiễm huyết thành danh ư?"

Nó sẽ nhuốm máu ai?

Nhân Tổ yên lặng nhiều năm muốn ra tay sao?

Tô Vũ, ngươi đến chỗ nào thì chỗ đó đều nổi lên tỉnh phong huyết vũ.

Giờ phút này, Chu Tắc không thể đoán được tâm tư của lão nhân trước mắt, rốt cuộc ông ta đang nghĩ gì?

Ông ta sẽ giúp ai?

Hoặc nên hỏi là mục đích của ông ta sẽ đống nhất với đám người Tô Vũ hay là phe Nhân Môn?

Lão nhân không trả lời vấn đề này, ông ta vuốt ve cây trúc, cây trúc màu xanh biếc giống như đang sống, nó cong cong như đứa nhỏ hưởng thụ sự vuốt ve của lão nhân.

Giọng nói của lão nhân có vẻ mơ hồ: "Những người đó đã vào rồi à?"

Chu Tắc gật đâu: "Đại khái là vào rồi. Vài nhãn tuyến quanh Địa Môn đã bị xử lý. Tuy rằng chưa đoán được chắc chắn là ai làm nhưng khả năng là đám người Tô Vũ rất cao"

"Địa Môn lặng như đầm nước cuối cùng cũng có cơ hội sôi trào rồi"

Lão nhân cười: "Ta cũng muốn xem lần đầu Tô Vũ được lưu truyền vô cùng kì diệu kia đối đầu với Nhân Môn thì ai sẽ thắng?"

Ba vị Đại Thánh - 3 vị cường giả 36 đạo trổ lên cùng tới giết Tô Vũ, lần này Nhân Môn đã đốc hết vốn gốc.

Là do Tô Vũ khiến y cảm thấy bị uy hiếp đúng không?

Một bên khác.

Bên người Tô Vũ bỗng xuất hiện một đại ấn, giờ đại ấn đang hơi chấn động, trên đó mơ hồ hiện ra bộ dáng Giám Thiên Hầu đang thống khổ.

Tô Vũ im lặng.

Nhân Hoàng biến sắc cau mày: "Khí vận rung chuyển"

Ở thời điểm này, khí vận của Tô Vũ bỗng nhiên rung chuyển, đây không phải dấu hiệu tốt.

Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Xem ra tin tức ta tiến vào không giấu được. Người thông minh đều đoán được ta đang ở đây. Khí vận rung chuyển... Chẳng lẽ là có nguy cơ? Ở trong Thiên Môn cũng chưa từng xảy ra tình huống này, chẳng lẽ lần này còn nguy hiểm hơn lúc ở trong Thiên Môn?"

Ở trong Thiên Môn, Tô Vũ đã trải qua vài lần nguy cơ nhưng đều vượt qua được.

Nhưng hiện giờ khí vận rung chuyển không biết là vì bọn họ mang thiên địa tiến vào hay là vì gì khác, có lẽ ở trong Thiên Môn cũng từng xảy ra tình huống này nhưng cảm giác không rõ ràng như lúc này mà thôi.

Sắc mặt Nhân Hoàng hơi thay đổi, y mở miệng nói: "Địa Môn có 5 vị cường giả, bọn họ liên thủ với nhau thì mới có thể khiến ngươi cảm nhận được cảm ứng nguy cơ như vậy.

Nhưng không có khả năng bọn họ liên thủ nhanh đến vậy"

Mấy người liếc nhau.

Nhân Môn!

Lần này, có khả năng Nhân Môn sẽ hành động.

Tô Vũ nở nụ cười: "Coi trọng ta thật đấy. Nghe nói năm xưa đến cuối thời đại khai thiên Nhân Môn cũng chẳng có động tĩnh gì nhiều. Nhân Hoàng bệ hạ, xem ra danh khí của ta đã lớn đến mức Nhân Môn đều biết"

Ngươi đang đắc ý đấy à?

Nhân Hoàng lười mở miệng, y chỉ cảm thấy bồn chồn lo lắng.

Lần này Tô Vũ vào đây chủ yếu là để giúp y khôi phục thương thế, chuyện này cũng do y đề nghị.

Nếu bọn họ thất bại trong Địa Môn thì sẽ rất phiền toái.

"Lúc trước cảm thấy có thể đối phó với Địa Môn... giờ thì e rằng sai lầm năm đó sẽ tái diễn"

Nhân Hoàng thở dài: "Sự tình Thiên Môn thuận lợi khiến chúng ta mất đi cảnh giác, cảm thấy thực lực Địa Môn không mạnh, có thể tùy ý hoành hành, quả nhiên cuối cùng vẫn xảy ra vấn đề"

Nhân Hoàng khoanh chân ngồi xuống: "Nếu bọn họ đều biết chúng ta đã tới thì không cần nóng vội"

Tô Vũ cạn lời: "Ngài đây là.."

Ánh mắt Nhân Hoàng lóe lên: "E rằng lần này bản tôn Đại Thánh Nhân Môn sẽ buông xuống. Ta đang cược một phen"

Cược cái gì?

Ngay sau đó, có vẻ Tô Vũ đã hiểu ra.

Quả nhiên, Nhân Hoàng cắn răng nói: "Ta đang cược rằng Hỏng Thiên Đại Thánh sẽ buông xuống"

Tô Vũ bày ra vẻ mặt cạn lời: "Ngài... vẫn muốn thông đồng với ông ta ư?"

"Đương nhiên. Khí vận rung chuyển, tiểu tử ngươi đừng khinh thường, không để trong lòng như vậy. Chúng ta phải coi trọng việc này. Lần này chúng ta không chuẩn bị nhiều, một vài thủ đoạn chưa chắc đã hữu dụng. Ta sẽ liên hệ hắn, ta thực lực yếu, chưa chắc đã có thể tiếp dẫn hắn đến đây. Thiên Môn của ngươi cường đại, nếu đã thỏa thuận xong thì ngươi tiếp dẫn hắn"

Tô Vũ hít sâu: "Bảo sao mà ta lại có cảm giác nguy hiểm hơn khi đối phó với gia hỏa Nhân Môn!"

Ý Nhân Hoàng là y sẽ thuyết phục Khung, sau đó để Khung tới đây qua Thiên Môn của Tô Vũ.

Hiện tại Nhân Hoàng hơi yếu, chưa chắc đã có thể tiếp dẫn được, dù có thể thì cũng cần thời gian.

Nếu là Tô Vũ thì không thành vấn đề.

Hắn là cường giả 35 đạo, có thể tiếp dẫn Khung.

Nhân Hoàng trầm giọng nói: "Tô Vũ. Đừng đùa"

Tô Vũ cười: "Yên tâm đi, ta không khinh thường. Chỉ là... tới nước này, ta không biết phải lựa chọn thế nào, có lẽ Nhân Hoàng bệ hạ nói đúng, phải coi trọng hơn nữa.

Nhưng Khung... có thể thành công không?"

"Không được thì cũng phải được"

Nhân Hoàng thở dài: "Ngươi còn cảm thấy không được thì những người khác thì sao?

Khung chính là nhân tố ngoài ý muốn. Có thêm một vị nhân tố ngoài ý muốn 36 đạo có thể xoay chuyển rất nhiều điều. Cứ thử xem. Bản thể của hắn nằm trong tay Hồng Thiên, Hồng Thiên nhất định sẽ luôn mang theo bảo vật như vậy. Nếu Hồng Thiên thật sự buông xuống Địa Môn, vậy không cần chúng ta nói gì, Khung nhất định sẽ ra tay với Hồng Thiên. Như vậy chúng ta có thể giảm bớt rất nhiều phiền toái"

Có được không?

Tô Vũ không biết.

Hắn muốn lập tức đi giết người, nhanh chóng giúp Nhân Hoàng khôi phục, nhưng khí vận rung chuyển không phải dấu hiệu tốt.

Có lẽ có thể thử xem!

Bình Luận (0)
Comment