Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3911 - Chương 3911: Cùng Lăm Thì... Giống Lam Thiên Thôi!

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3911: Cùng Lăm Thì... Giống Lam Thiên Thôi!
 

"Phủ trưởng đã suy xét việc này từ trước rồi à?"

Vạn Thiên Thánh gật đâu: "Đúng vậy, nhưng khi đó chưa tới tình trạng này. Dù sao cũng có rất nhiều vấn đề cần suy xét, không đơn giản chỉ là khảo nghiệm đối với người mà đây còn là thử thách với mọi người"

Một mình Tô Vũ không thể hoàn thành việc này.

Vạn Thiên Thánh thở dài: "Không đến đường cùng thì không nên đi con đường này, nhưng chúng ta đang cùng đường, đây là hy vọng. Chỉ sợ trong số những người kia sinh ra mưu đồ ở thời khắc mấu chốt, không muốn để ngươi làm chủ nữa"

Tô Vũ nhướng mày: "Đây quả là một lựa chọn không tôi"

Có vẻ vậy!

Vạn Thiên Thánh không nói nữa, Lam Thiên cười thâm sâu lên tiếng: "Mấy trăm ý chí trùng kích đấy, ngươi chịu được không? Ngươi không phải là ta.."

Tô Vũ gật đầu: "Được chứ, ta cứng cỏi hơn ngươi nhiều, sẽ không xảy ra chuyện mất khống chế mà đột nhiên trở nên quyến rũ đâu, ta tin rằng ta có thể duy trì cái tôi của mình"

Lam Thiên câm nín, ngươi khinh thường ai đấy?

Ta không tin ngươi có thể lợi hại hơn ta.

Tô Vũ bật cười: "Lời phủ trưởng nói đã khiến ta giải quyết được vấn đề bế tắc, quả nhiên sức một người là hữu hạn. Bây giờ, ta phải tuyển chọn nhân tài mới được"

Vạn Thiên Thánh gật đâu, đây đúng là vấn đề mấu chốt, nếu không cẩn thận thì sẽ xảy ra vấn đề.

Dựa theo lời Vạn Thiên Thánh nói, sức một người không bằng lực lượng tập thể.

Trí tuệ một người không bằng trí tuệ tập thể.

Những lời này có đúng không?

Ở thời điểm này thì đúng.

Đương nhiên, nếu có đủ thời gian thì không cần mạo hiểm như vậy để tránh khiến kẻ khác được lợi.

Hơn nữa, mấy trăm ý chí xung đột rất dễ trở nên điên cuồng, hóa thành kẻ điên giống như Lam Thiên, tuy rằng Tô Vũ cảm thấy Lam Thiên rất ghê tởm, suốt ngày biến thân, nhưng... Mặc kệ nó!

Chắc là ta có thể làm được đúng không?

Dù Lam Thiên hoàn toàn phát điên thì ta vẫn sẽ bình thường, dù bị trùng kích thế nào thì ta vẫn sẽ chịu được.

Đúng, hắn tự tin như vậy đấy.

Nếu không chịu đựng được, ý chí hoàn toàn hỗn loạn thì cứ coi như ta đã chết rồi đi, chuyện nhô!

"Nhân Môn.."

Hẳn là Nhân Môn chân chính cũng sắp buông xuống.

Khi Địa Môn mở ra, hắn ta nói là đại khái sẽ buông xuống trong 1 tháng, nhưng sau đó Thiên Môn cũng mở ra sớm, vậy thì có khả năng Nhân Môn sẽ buông xuống trong vòng nửa tháng, giờ phút này Tô Vũ đang tự hỏi vấn đề rốt cuộc Vạn Thiên Thánh có thể thừa kế lực lượng Nhân Môn hay không.

Còn nữa, trong Nhân Môn có lẽ vẫn còn một vài siêu hạng, có lẽ không có nào trên 36 đạo, nhưng 32 đạo thì sao?

Hắn là vẫn có.

Tô Vũ mở miệng: "Những ngày tới phủ trưởng hãy tu luyện đi. Phẫn nộ đạo hoàn chỉnh và nửa đại đạo của Bi Thiên tuy không thể khiến ngài trở thành 36 đạo, nhưng ngài vẫn cần đột phá 32 đạo, như vậy thì mới có hy vọng kế thừa Phong Ấn Môn"

Vạn Thiên Thánh cười khổ: "Lực lượng đủ, lĩnh ngộ không đủ"

32 đạo không đơn giản.

Tô Vũ dửng dưng nói: "Chỉ là thể nghiệm nhân sinh mà thôi, thực ra ta cảm thấy kỳ thật thất tình lục dục chi đạo rất đơn giản. Một người một mặt, vạn người vạn mặt, thương sinh vạn đạo, vạn đạo vạn sắc thái. Lam Thiên, ngươi có một nhiệm vụ, những ngày sắp tới ngươi hãy mang Vạn phủ trưởng đáng yêu của chúng ta trải qua nhân sinh muôn màu muôn vẻ, cho ông ấy nếm thử chua ngọt đắng cay đi"

Sắc mặt Vạn Thiên Thánh cứng đờ: "Không cần thế chứ?"

"Cân"

Tô Vũ nghiêm túc nói: "Phủ trưởng trải đời quá ít, giới hạn trong 10 ngày, 240 tiếng đông hồ, 15600 phút. Một phút trải qua một nhân sinh, dùng ý chí cảm trải nghiệm thì sẽ rất nhanh. Hãy thật sự sống một ngày như một năm, như vậy, 10 ngày sau, ngài sẽ trải qua vạn đạo nhân sinh, có người bi, có người hỉ, có người khổ, có người sinh, có người chết.."

Vạn Thiên Thánh cứng đờ nhìn Tô Vũ, Tô Vũ nghiêm túc nhìn ông, gật đầu khẳng định:

"Ngài có thể làm được!"

Vạn Thiên Thánh trầm giọng: "Tĩnh ngộ đạo không phải là như vậy"

"Ta biết làm vậy là đốt cháy giai đoạn, nhưng... chúng ta không có thời gian"

Tô Vũ thở dài: "Còn vấn đề di chứng thì tính sau đi. Cùng lắm thì giống như Lam Thiên thôi. Đúng không?"

Vạn Thiên Thánh bi thống hét lên: "Ta không muốn giống Lam Thiên"

Ta vừa góp ý cho ngươi, vậy mà ngay sau đó tiểu tử này đã nghĩ biện pháp như vậy cho ta rồi.

Ngươi có còn là ngươi không?

10 ngày trải qua vạn đạo nhân sinh, quá xuất sắc!

Tô Vũ mỉm cười cổ vũ: "Không thành vấn đề, ta tin tưởng phủ trưởng"

Vạn Thiên Thánh thở dài: "Thật sự không được đâu, như vậy ý chí có thể sụp đổ, nếu 10 ngày trải qua 10 người thì ta có thể thử xem, nhưng ngươi muốn ta một phút trải qua một người, vậy thì không chỉ có ký ức có thể hỗn loạn, ý chí tan vỡ, mà còn có thể ma diệt ý chí của bản thân ta Tô Vũ lắc đầu: "Không đâu. Phủ trưởng là thần nhân, ta tin ngài!"

Tin cái đầu nhà ngươi ấy!

Đây không phải vấn đề tín nhiệm hay không, chuyện nghiêm túc thế này mà Tô Vũ nói như một trò đùa, Vạn Thiên Thánh khóc không ra nước mắt: "Thật sự sẽ chết người đấy"

Tô Vũ gật đâu: "Không sao cả, nếu bị tan vỡ thật thì sau đó ta sẽ nhờ Nhân Hoàng dùng đại đạo tắm rửa cho ngài, như vậy thì sẽ nhận ra kê nào cần giết kê nào thì không, còn lại thì không sao cả"

"Ta là công cụ giết người đấy à?"

Vạn Thiên Thánh cảm thấy bất đắc dĩ.

Tô Vũ gật đầu khả năng định.

"Ngươi... Thật tàn nhẫn!"

Tô Vũ cười như không cười: "Phủ trưởng không tàn nhẫn ư? Biện pháp ngài đưa ra cho ta cũng không nhẹ nhàng gì, ai khiến ta sống không tốt thì ta sẽ trả lại cho kẻ đó y như vậy"

Ngươi làm người đi!

Vạn Thiên Thánh bất lực, Lam Thiên tươi cười xán lạn: "Ta có thể hoàn thành nhiệm vụ này, trong 10 ngày, ta nhất định sẽ giúp Thiên Thánh thoát thai hoán cốt, rửa sạch khí chất, sau này hắn nhất định sẽ càng có khí chất hơn"

Khí chất gì?

Khí chất bệnh tâm thần ư?

Vạn Thiên Thánh muốn phỉ báng thì Lam Thiên vui cười nói: "Hiện tại tốc độ thay đổi sắc mặt của ngươi quá chậm, ngươi nhìn Tô Vũ xem nhanh thế nào, cả ta nữa. Đúng không?"

Y đang vui cười rồi đột nhiên tức giận mắng chửi mà không hề có cảm giác kì quái.

Tô Vũ trợn trắng mắt, đừng kéo ta vào, ta không chơi biến sắc mặt.

Lam Thiên lại cười nói: "Thất tình lục dục đạo chính là biến sắc mặt chi đạo. Ta cảm thấy ta cũng có thể tu đạo này, mà ta đã có đạo thích hợp hơn rồi nên không cướp của ngươi đâu. Thiên Thánh, ngươi có thể làm được, ở thời đại này, nếu ngươi không dấn thân, ta không ra tay, mọi người đều mặc kệ thì sao có thể cứu vớt thương sinh?

Thương sinh đáng yêu lắm.."

Tô Vũ gật đâu: "Lam Thiên nói không sai. Chúng ta không dấn thân, tất cả đều trông cậy vào người khác thì sao có thể thắng trận?"

Hắn nhìn phương xa, nhẹ giọng nói: "Nói khó nghe thì Nhân Hoàng có thể mang theo thiên địa và tiểu đệ chạy mất, khi ấy chúng ta có thể đuổi theo sao? Hỗn độn rất lớn, không phải chỉ giới hạn trong vạn giới. Phe bọn họ có nhiều thiên địa, bọn họ có thể mang theo mấy chục đến mấy trăm người chạy trốn, ngươi có thể làm gì?

Tử Linh Chi Chủ thì càng đơn giản, vốn đã không có bao nhiêu tiểu đệ, ông ấy 39 đạo muốn thì chẳng có gì khó khăn"

"Khung thì càng không cần phải nói, tuy rằng ông ta không khai thiên địa nhưng nếu muốn gia nhập phe Thiên Môn và Địa Môn ở thời khắc mấu chốt thì chắc gì bọn họ đã cự tuyệt.

Chỉ có chúng ta.."

Tô Vũ nhìn Lam Thiên rồi lại nhìn Vạn Thiên Thánh: "Dù ta chạy thì phủ trưởng cảm thấy thiên địa của ta có thể chứa bao nhiêu người?

Mười vạn người? Trăm vạn người? Ngàn vạn người?

Ăn cái gì, uống cái gì?

Có kịp tạo nên đồng ruộng tươi tốt, cho mọi người cái ăn cái mặc không?"

"co Tô Vũ bình tĩnh nói: "Vậy nên, lần này ta độc chiếm lực lượng đại đạo, trừ phần đã hứa với Khung ra còn lại đều để ta tự mình độc hưởng. Đạo của Đao Tổ, đạo của Thần Tổ, nửa đại đạo Hỗn Độn Chi Chủ, tất cả ta đều giữ lại, không chia cho ai"

Lần này, gần như tất cả thu hoạch đều nằm trong tay Tô Vũ, bởi vì hắn cần phải trở nên cường đại.

"Õ thời khắc mấu chốt, bọn họ chạy trốn thì ta cũng không oán thán gì. Nhưng cũng không thể chỉ trông cậy vào bọn họ, ngài hiểu không?"

Vạn Thiên Thánh gật đầu, thở dài một tiếng: "Nói đến nói đi, cuối cùng vẫn là muốn ta thử, đúng không?"

Một phút trải qua nhân sinh của một người, tuy chỉ là ý chí lực trải nghiệm, không phải sống một đời chân chính, chỉ giống như hấp thu ký ức... Nhưng dù thế thì ông cũng có thể trở thành biến thái hoàn toàn, biến thành kẻ điên như Lam Thiên và Tô Vũ.

Vạn Thiên Thánh cảm thấy mình là người bình thường.

Tiếc là nếu ông muốn dung nhập vào tập thể không bình thường này thì phải biến chính mình trở thành kẻ điên mới được.

Bình Luận (0)
Comment