Tô Vũ nhìn một hồi, có chút cảm khái: "Nếu Thủy Tổ tam tộc hoặc Thiên Cổ tiến vào đây thì có hy vọng kế thừa thiên địa này. Nhưng có vẻ vị đã chết đi này hy vọng nơi đây trở thành mộ địa hơn, không thì đã không tự phong thiên địa như vậy"
Khí huyết của hắn xâm nhập tam tổ, nếu lúc ấy hắn nguyện ý cho người ta kế thừa thiên địa thì bọn họ có thể làm thế từ lâu rồi.
Nhưng Huyết Chủ không làm như thế, hắn đã để thiên địa cùng chết với mình.
Mọi người khẽ gật đầu, bọn họ đã hiểu đại khái tình huống, nhưng Huyết Chủ đã chết, không ghi lại kỹ càng chân tướng, những lời cuối cùng này e rằng chỉ là vì không cam lòng lúc sắp mất đi nên để lại chút giới thiệu về Thời Gian Chi Chủ.
Đó là một tồn tại cường đại có vẻ khá bá đạo ngang ngược, hai người gặp nhau trong hỗn độn, chưa nói lời nào đã đánh nhau, đánh xong đối phương liền vỗ mông rời đi, căn bản không thèm quan tâm đến kết cục của Huyết Chủ.
Có vẻ Tô Vũ có một chút huyết mạch tam tộc, hơn nữa có xác suất không nhỏ là còn mang huyết mạch Thiên Cổ, đương nhiên đây chỉ là chuyện ngoài lề, mấy người không nhiều lời về vấn đề này, có nói thì cũng không có ý nghĩa gì.
Đừng nói là Thiên Cổ, hiện giờ phần lớn Nhân tộc đều truyền thừa huyết mạch Thiên Môn nhưng cần đối đầu thì bọn họ vẫn phải đối đầu, Nhân tộc truyền thừa vô số năm tháng, huyết mạch thật sự quá phức tạp.
Đám Tinh còn có thể xưng là lão tổ tông, nhưng bọn họ vẫn phải đối phó với những người đó, đối phương sẽ không đứng về phía ngươi chỉ vì ngươi có huyết mạch của hắn.
Xem xong mấy thứ này, Nhân Hoàng mỡ miệng: "Ở đây không có nhiều tin tức. Thứ nhất, Thời Gian Chi Chủ dùng thanh kiếm có tên Thương Khung Kiếm, có khả năng có hai thần văn, một cái là Thương, một cái là Khung, Khung đang ở đây, vậy Thương đã bị hủy hay chỉ đang biến mất?
Thứ hai, tam tổ không phải huyết mạch đích truyền của Huyết Chủ, khi người này mất đi, khí huyết dật tán đã xâm nhập huyết mạch tam tổ dẫn tới biến dị"
Thứ ba, thiên địa này đã gần chết, ban đầu Bánh Nhân Đậu không phải là thiên địa chỉ linh, chỉ là một chút linh bị lão nhị lấy ra khi sắp chết, vậy nên không phải linh nguyên sinh.
Thứ tư, Thời Gian Chi Chủ rất cường đại, đến vị Huyết Chủ này cũng bị đối phương giết chết, hơn nữa không phải giết chết đương trường mà là thương thế quá nặng nên mới ngã xuống. Điều này chứng tỏ đối phương cường đại đến mức Huyết Chủ không thể chữa thương, một vị khai thiên giả rất khó ngã xuống, trừ khi đương trường tử vong, việc hắn bị thương nặng mà chết mới là vấn đề đáng sợ thật sự"
Trừ những điều này ra, trong văn tự lưu lại không còn tin tức nào khác.
Trong thiên địa, trừ đại điện này ra thì không còn kiến trúc nào để xem thêm, thật ra đại điện cũng rất đơn sơ, không có gì nhiều.
Bấy giờ, Nhân Hoàng nhìn Tô Vũ: "Có lẽ có thể dùng huyết đạo của ngươi để kế thừa thiên địa, phối hợp với Bánh Nhân Đậu thì có thể dung nhập vào thiên địa của ngươi.
Ta đoán rằng khi vị Huyết Chủ này còn sống phải có ít nhất 40 đạo, đây chỉ là ít nhất.
Hiện tại thiên địa đang chết dần, những năm qua đã hao tổn cực lớn, hiện tại có vẻ thiên địa không đủ mạnh, nhưng có lẽ sẽ giúp ngươi mạnh thêm không ít"
Thiên địa này thích hợp với Tô Vũ!
Tuy rằng là thiên địa đang chết dần, không mạnh bằng năm xưa, có lẽ không thể giúp Tô Vũ đạt đến 40 đạo nhưng Nhân Hoàng đoán rằng Tô Vũ có thể tăng lên ít nhất 2 - 3 đạo lực lượng, thậm chí là đạt tới trình độ sánh ngang Tử Linh Chi Chủ.
Như vậy thực lực Tô Vũ tăng lên không nhỏ, Thiên Địa nhị môn vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, nếu Tô Vũ có thể chiếm lấy thiên địa này trước khi bọn họ khôi phục thì hắn liên thủ với Tử Linh Chi Chủ thì có thể đối phó với Thiên Địa nhị môn.
Đây có lẽ là cơ duyên lớn nhất của Tô Vũ.
Những người khác im lặng, Khung không thèm để ý vấn đề này, chỉ rối rắm một điều:
"Các ngươi cảm thấy Thương đã bị hủy hay chỉ đang mất tích đâu đó?"
"co Tô Vũ nở nụ cười: "Thương Khung Kiếm đã võ từ thời kỳ khai thiên, nếu năm đó Thương không hóa thành người thì có lẽ đã bị hủy, dung nhập vào thời không trường hà, Thương... thương thiên, thương sinh, thương khung... Dung nhập thời không trường hà.."
Tô Vũ bật cười: "Chắc không phải biến thành thương sinh đạo hiện giờ đâu nhĩ?"
Khung sửng sốt, Tô Vũ cười nói: "Có vài đại đạo đặc thù mà tiền nhân chưa từng sáng lập nhưng vẫn tồn tại trong thời không trường hà, tỷ như thất tình lục dục đạo của Vạn phủ trưởng, thương sinh đạo của Lam Thiên. Có lẽ Thương trong Thương Khung Kiếm đã biến thành thương sinh đạo rồi"
Khung nóng nảy: "Vậy chẳng phải là Lam Thiên có thể xem như huynh đệ của ta?"
"c9 Tô Vũ nhún vai: "Không hẳn là vậy, Thương có thể hóa đạo, Lam Thiên khai đạo này thì đó là đạo của Lam Thiên. Nếu năm đó ngươi cũng bị hủy thì có lẽ cũng hóa thành một đại đạo dung nhập trường hà, chờ đợi hậu nhân sáng lập"
Tô Vũ nói tiếp: "Nhưng đây chỉ là phỏng đoán mà thôi! Có lẽ thương sinh đạo chẳng có quan hệ gì với Thương cả. Thương Khung cũng có thể nói là thượng thiên, thanh thiên... Thiên mà chúng ta nói đến là thiên do thời không trường hà chiếu xạ ra, có khả năng thần văn chữ Thương đã biến thành một bộ phận của trường hà, thậm chí là một phần của vạn giới"
Tô Vũ tiếp tục nói: "Thời Gian Chi Chủ rất mạnh, có lẽ kiếm của hắn cũng rất mạnh.
Khai thiên khiến kiếm bị hủy có thể là do lực lượng tiêu hao quá lớn, biến thành một bộ phận của vạn giới khiến Thương Khung Kiếm bị hao tổn! Chỉ sợ thần văn chữ Thương đã tiêu tán, phân bố trong khắp vạn giới này"
Khung hoàn toàn thất vọng.
"Vậy tức là ta không thể hoàn toàn phục hỏi Thương Khung Kiếm như cũ?"
Tô Vũ gật đâu.
Chuyện này có lẽ là bất khả thi!
Mấy người ra khỏi đại điện, thế giới tĩnh mịch, huyết mạch trường hà im lìm, tất cả đều vô cùng tĩnh lặng.
Dù Bánh Nhân Đậu đã tiến vào Huyết Đạo Kinh thì cũng không thể thay đổi hiện trạng đang chết dần của thế giới này.
Nếu muốn khôi phục sinh cơ thì khó khăn rất lớn, cần rất nhiều thời gian chậm rãi uẩn dưỡng.
Có lẽ cắn nuốt thế giới trước mắt chính là kết quả tốt nhất.
Tô Vũ nhìn Nhân Hoàng: "Nơi đây vẫn luôn do ngài khống chế, ngài cứ như vậy mà cho ta sao? Thật ra ngài cũng có thể dùng, chúng ta không kế thừa chữa trị thiên địa này, làm vậy rất khó, nhưng cắn nuốt đạo thì ai cũng có thể làm được!"
Nếu kế thừa chữa trị thì những người khác không thích hợp, Tô Vũ thì có khả năng hơn.
Mọi người đều có thiên địa, ai cũng có thể cắn nuốt, vấn đề là ai được lợi hơn mà thôi.
Nhân Hoàng mỉm cười: "Ngươi cảm thấy ta không hào phóng như ngươi phải không?
Sau khi tiến vào Địa Môn, ta cảm Vạn Đạo Thạch, nuốt Trường Sinh Trúc, lực lượng đại đạo của Thao Thiết và Cổ Ngưu đều bị ta nuốt, dựa theo cách nói của ngươi thì đáng lẽ ngươi nên giữ lại mấy thứ này đúng không?"
Có đôi khi bảo vật dễ cầu, nhân tâm khó kiếm.
Tô Vũ mà keo kiệt thì chỉ cần ngươi đắc tội một lần, hắn có thể nhớ kỹ cả đời.
Nhưng khi hắn hào phóng, tỉ như đại đạo của Không, hắn còn chẳng thèm động tay lấy một lần.
Quả thật Nhân Hoàng đã nắm giữ Nhân Hoàng Ấn nhiều năm, y cũng có thể cắn nuốt thiên địa này, thậm chí tiến bộ sẽ không kém gì Tô Vũ, y có thể đột phá 38 đạo hoặc thậm chí là 39 đạo, trở thành chiến lực trụ cột trong phe bọn họ.
Bánh Nhân Đậu là thiên địa chỉ linh do Văn Vương lấy ra, Văn Vương cũng có thể cắn nuốt, Bánh Nhân Đậu cũng sẽ phối hợp với y.
Nhưng Nhân Hoàng vẫn cảm thấy Tô Vũ thích hợp hơn!