Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3945 - Chương 3944: Người Xưa Cũ Lại Quay Về.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3944: Người Xưa Cũ Lại Quay Về.
 

Tô Vũ hô: "Nhân Hoàng, Văn Vương, Văn Ngọc, Tử Lão, tới đón người! Ta muốn loại bỏ một vài tu giả, các ngươi tiếp nhận đi"

Trong nháy mắt, vài bóng người hiện lên.

Nhân Hoàng nhíu mày: "Nhận người?"

Tô Vũ giải thích đơn giản: "Ta cần cân bằng lực lượng đại đạo, quá mạnh không tốt, quá yếu cũng không được, có khả năng ta sẽ hóa thân thành tồn tại như Lam Thiên, ý chí hỗn hợp... Vậy nên mang theo bọn họ sẽ không tiện! Nhưng dù sao cũng đã đi theo ta một thời gian, ta muốn cho bọn họ đường ra.

Ý chí dung hợp thì bọn họ không phù hợp, dễ xuất hiện tình trạng xung đột. Còn các ngài thì không sao, đại đạo nắm giữ trong tay các ngài, có gì không ổn thì có thể tước đoạt"

Văn Vương nhíu mày: "Tô Vũ, đạo này không dễ đi! Lam Thiên chỉ phân liệt ngoài ý muốn, ngươi.."

Tô Vũ cười: "Không sao. Chẳng lẽ ta không bằng Lam Thiên ư? Hơn nữa ta chỉ giữ lại lão huynh đệ, khả năng ý chí xung đột không lớn. Cứ vậy đi, ta đã quyết định rồi. Mọi người nguyện ý nhận thì nhận, không muốn thì cứ nói ra, Tô Vũ ta không phải người vô tình, ta sẽ nghĩ cách giúp bọn họ tục đạo trong thời không trường hà"

Mấy người nhìn nhau, Tử Linh Chi Chủ thở dài: "Tu giả có liên quan đến tử vong, âm minh, sinh cơ đại đạo có thể tới chỗ ta!"

Văn Vương suy xét một chút rồi mở miệng: "Ham học hỏi nghiên cứu, ngũ hành, âm dương... Những tu giả có đại đạo như vậy có thể tới chỗ ta"

Nhân Hoàng suy tư một phen rồi nói: "Thiên địa của ta có nhiều người, tu giả Nhân tộc thời đại trước có thể suy xét tới việc đi theo ta"

Văn Ngọc bình thản lên tiếng: "Ai cũng được, kẻ nào không có ai muốn thì ta nhận hết"

Nàng tu vạn đạo, đại đạo còn toàn diện hơn Tô Vũ.

Tô Vũ không nhờ trực tiếp thì nàng cũng không ngại thu nạp, tránh việc đám người kia không có ai ước thúc dễ làm xằng làm bậy.

Tô Vũ thúc giục: "Thất thần làm gì? Nhanh lên! Ta kiến nghị các ngươi nên đến thiên địa của Văn Ngọc, đại đạo trong thiên địa của nàng tương đối nhiều, hơn nữa cũng có nhiều tán tu ở đó, không có Nhân tộc thời đại này, sẽ không xảy ra tình trạng thiên vị, đừng nên đến chỗ Nhân Hoàng, đại đạo ngài ấy thế nào, các ngươi biết rồi đấy.."

Mọi người run rẩy, bọn họ biết một chút về đại đạo của Nhân Hoàng, nó rất tà môn!

Mọi người cũng hơi sợ đại đạo của Văn Vương.

Văn Ngọc... lần trước Văn Ngọc đã thu nạp không ít tán tu, đúng là đạo của Văn Ngọc thích hợp nhất.

Đạo của Tử Linh Chi Chủ tuy cường đại nhưng có hạn chế rất lớn.

Giải quyết xong vấn đề của bọn họ, Tô Vũ nhìn về phía Tinh Nguyệt trong đám người:

"Tinh Nguyệt, ngươi cũng đến chỗ đại ca ngươi đi, hiện tại hẳn là có thể tróc sinh tử đại đạo rồi"

Tô Vũ lại nói: "Nếu Nhân Hoàng không có đạo thích hợp cho ngươi tu luyện thì đến chỗ Tử Linh Chỉ Chủ, hiện tại sinh tử đạo trong thiên địa của hắn cũng coi như hoàn thiện"

Tử Linh Chi Chủ cười: "Được, năm xưa cô nhóc này từng tiến vào thiên địa của ta chấp chưởng sinh tử đạo, cũng quen rồi, hiện tại nàng dung hợp sinh tử cũng không tôi"

Nếu Tinh Nguyệt muốn tới thì Tử Linh Chi Chủ không phản đối, xét về thiên phú thì đương nhiên muội muội Nhân Hoàng sẽ không kém.

Giờ phút này, Tinh Nguyệt nhìn Tô Vũ, hừ lạnh một tiếng: "Ta đã bảo là mình sẽ rời đi chưa? Ngươi quên ai mới là thủ lĩnh sao?"

Ngươi quên chuyện ta mới là lão đại của ngươi đúng không?

Đến lượt ngươi chỉ huy ta à?

Tô Vũ nhướng mày: "Ta cảnh báo trước, đi theo ta sẽ rất dễ chết"

Tinh Nguyệt trào phúng: "Ta chưa chết bao giờ chắc? Cần ngươi nhắc nhổ ta à?"

Khi ta làm Tử Linh, ngươi còn chưa sinh ra kìa.

Tô Vũ nhìn Nhân Hoàng, Nhân Hoàng hơi nhíu mày, một lát sau y mở miệng: "Tinh Nguyệt muốn ở lại thì kệ nàng. Hiện tại không ai khống chế sinh tử đại đạo của ngươi, vậy thì cứ để Tinh Nguyệt dung hợp đi"

Y nhìn về phía Tô Vũ: "Cần chúng ta hỗ trợ ngươi dung đạo không?"

"Có!"

Tô Vũ nở nụ cười: "Ngài gọi đám Tinh Hồng tới đây, hỏi xem bọn họ có nguyện ý trở lại hay không, không muốn thì ngài cứ mang theo, nếu nguyện ý... Hiện tại ta mất một đống người rồi, ta không ngại thu nhận bọn họ dù bọn họ hơi ngốc đâu"

Thấy hắn nói đùa, Nhân Hoàng khẽ gật đâu, phất tay một cái, một đám người xuất hiện.

Trước đây những người này đi theo Tô Vũ nhưng sau này không thể thăng cấp, đại đạo của Tô Vũ không đủ mạnh, để thăng cấp, bọn họ đành phải đến thiên địa của Nhân Hoàng.

Tô Vũ nhìn bọn họ, tươi cười nói: "Ta vừa tiễn đi hết đám người không thân rỏi, Tinh Hồng, hiện tại các ngươi có thể trở về. Mà không về cũng không sao cả, cứ như lúc trước cũng được. Dù sao trở về thì cũng chỉ là đang chờ chết. Ta chỉ đang hỏi ý kiến các ngươi thôi, tránh việc đến lúc nguy ngập lại nói là ta không báo trước"

Tô Vũ tươi cười xán lạn: "Ta nói thẳng, về đây thì cũng vẫn phải làm công thôi!"

Tinh Hồng mỉm cười: "Ta và Vân Tiêu lại chia nhau nắm giữ kiếm đạo ư? Hay là phân chia với Kiếm Không?"

"Kiếm Không đã rời khỏi, Vân Tiêu khống chế kiếm đạo rất tốt, phân chia với ngươi làm gì. Không phải ngươi là cá sao? Ngươi trở về thì cho ngươi thủy đạo, dung đạo giúp ta đi!"

Ngươi mới là cá, cả nhà ngươi đều là cá!

Tinh Hồng thở dài: "Ta không phải cá, bản thể của ta là Văn Diêu.."

Tô Vũ trợn trắng mắt: "Đó mà không phải là cá sao?"

Tinh Hồng bất đắc dĩ: "Thôi, thôi, ngươi nói là cá thì coi như là cá đi"

Thiên Diệt bỗng nhiên xen vào: "Hắn sắp về à? Này, Tinh Hồng, ngươi ở chỗ Nhân Hoàng một thời gian rồi, đổi chủ thường xuyên thế không tốt đâu"

Tinh Hồng nhìn hắn, Đại Mã Hầu nhà ngươi có ý gì?

Thiên Diệt cười ha hả: "Ngươi đừng về đây thì hơn, về có để làm gì đâu. Bệ hạ muốn dung đạo thì cần kê thông minh, dung đạo nhanh nhẹn, ngươi không làm được!"

"Ngươi thì được chắc?"

Tinh Hồng tức giận, Thiên Diệt cười hắc hắc: "Đương nhiên là được, ta biết côn đạo, bổng đạo, trúc đạo, kích đạo, thương đạo... Đều là những đại đạo tương tự nhau, ta hữu dụng hơn ngươi nhiều, không phải à?"

Hắn không muốn Tinh Hồng trở về không phải là vì cố ý chèn ép y, chỉ là hắn cảm thấy hiện tại Tô Vũ quá điên cuồng, có khả năng thật sự sẽ mạo hiểm, vậy nên đi theo Nhân Hoàng thì tốt hơn, ít nhất là an toàn hơn một chút.

Bọ họ là lão đệ huynh nhiều năm, bọn họ đã có đạo rồi thì không cần đổi, cứ tu là được, Tinh Hồng không cần trở về.

Tinh Hồng nở nụ cười: "Thôi đi. Ngươi làm được thì chẳng lẽ Đại Tần Vương không làm được sao? Có ngươi thì có ích lợi gì?"

Dứt lời, y trực tiếp tách khỏi đại đạo trong thiên địa Nhân Hoàng, tiến về phía Tô Vũ.

Y hít sâu một hơi, tới lúc y nên trở về rồi!

Tô Vũ không nói gì, Thiên Diệt nhe răng nhưng cũng không lên tiếng phản đối.

Trong đám người, Hồng Mông mỉm cười vẫy tay với Tinh Hồng, tâm tình có chút phức tạp.

Trong đám người Nhân Hoàng, Định Quân Hầu nhìn Nhân Hoàng rồi lại nhìn Tô Vũ.

Gã là thủ hạ của Nhân Hoàng, theo lý thuyết thì gã nên ở lại, gã đã thăng cấp ở trong thiên địa của Nhân Hoàng. Gã làm gì cũng không theo kịp người khác, giờ phút này muốn đến chỗ Tô Vũ là để chịu chết ư?

Gã có cảm giác Tô Vũ đang muốn liều mạng tìm chết...

Định Quân Hầu gãi đầu ngượng ngùng, sau một lúc lâu mới lên tiếng: "Nhân Hoàng bệ hạ, ta... Ta cũng qua bên kia nhé?"

Nhân Hoàng hơi kinh ngạc, Bình Vương bên cạnh gã dùng ánh mắt kì quái nhìn tên bộ hạ cũ này.

Ngươi qua đó làm gì?

Ta mới là cấp trên của ngươi!

Định Quân Hầu ngượng ngùng cười cười: "Thương đạo bị Đại Tần Vương đoạt đi, lúc trước ta không có biện pháp đột phá, mà ở chỗ Nhân Hoàng bệ hạ có cơ hội, hiện tại Vũ Hoàng bệ hạ muốn dung đạo nhất thể, hiện giờ có phải thương đạo hay không cũng không còn quan trọng nữa"

Định Quân Hầu cười gượng: "Chủ yếu là... áp lực hơi lớn, ở chỗ Nhân Hoàng bệ hạ toàn là đại nhân vật năm xưa, Bình Vương đại nhân cũng ở đây, ta hơi xấu hổ. Ta muốn đến bên kia, ở đó có Anh Vũ, Trấn Nam, Cự Phủ, ta đều quen cả"

Bình Vương dẫm chân gã, truyền âm mắng: "Đừng ngớ ngẩn! Lão ca ta không muốn ngăn cản ngươi, cũng không phải chúng ta sợ chết. Nhưng ta cảm thấy hiện tại Tô Vũ không bình thường, ít nhất Nhân Hoàng bệ hạ còn biết tiến lui, còn Tô Vũ thì có vẻ như đang quyết tâm cá chết lưới rách. Đến đó rồi, cẩn thận không sống nổi đến tháng sau đâu"

Định Quân Hầu mỉm cười gật đầu, im lặng bay đến chỗ Tô Vũ, gã vừa đi vừa nghĩ, chuyện này không bình thường sao?

Sống không nổi đến tháng sau ư?

Ta biết!

Nhưng các ngươi đã rời đi 10 vạn năm!

Các ngươi biết 10 vạn năm này có ý nghĩa thế nào không?

Ta đã chiến đấu cùng mấy người Anh Vũ 10 vạn năm!

Ta cũng từng cùng Tô Vũ đánh nhiều trận chiến, đã từng kích động, nhiệt huyết, hưng phấn, vui vẻ, cảm thấy bản thân mình quan trọng.

Nếu mấy người Anh Vũ chết trận hết, ta và các ngươi... không quen thân.

10 vạn năm không gặp, năm xưa ta chỉ là tiểu nhân vật, không có tiếng nói chung với các ngươi.

Bình Luận (0)
Comment