Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3957 - Chương 3956: Thành Nhờ Nhân Tộc, Bại Cũng Bởi Nhân Tộc.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3956: Thành Nhờ Nhân Tộc, Bại Cũng Bởi Nhân Tộc.
 

Cùng lúc đó.

Khí vận Nhân Tổ càng ngày càng mạnh, mạnh đến mức đáng sợ.

Dường như toàn bộ khí vận của thời đại đều hội tụ trên người ông ta, khí tức Nhân Tổ hơi rung chuyển, khí vận của Tô Vũ đã bị ông ta rút ra tám phần.

Ông ta còn đang vui mừng, bỗng nhiên một cỗ lực lượng khí vận khổng lô như từ trên trời giáng xuống, nó còn mang theo lòng tín niệm của hàng tỉ thương sinh đũng mãnh tràn vào cơ thể ông ta.

Tín niệm của hàng tỉ thương sinh nổ tung trong đầu ông ta, vô số thanh âm vang lên.

"Cảm tạ Nhân Tổ, người người kính ngưỡng.."

Nhân Tổ hoảng hốt, đây là công tích hàng tỉ thương sinh cảm tạ ông ta, cầu phúc, cầu nguyện vì ông ta, tín ngưỡng thờ phụng ông ta.

Nhưng...

Suy nghĩ của Nhân Tổ trở nên hỗn loạn, khí tức tăng mạnh nhưng tư duy bị trùng kích trở nên tán loạn.

Nếu là ngày thường thì ông ta sẽ rất hưng phấn bởi vì ông ta nhận được thu hoạch quá lớn, chỉ cần ông ta phục hồi tinh thần, ấp ủ một phen thì ông ta sẽ tiến vào 38 đạo hoặc có thể là mạnh hơn nữa.

Nhưng hiện tại ông ta vẫn đang đại chiến, đối thủ còn là Tô Vũ 39 đạo!

Ngục Vương phát hiện điều dị thường, sắc mặt nàng thay đổi.

Giờ khắc này, thiên địa của Nhân Tổ đang nhanh chóng khuếch trương, khí vận hình thành một trường long khổng lỏ, Thiên - linh của thiên địa cũng như vừa được nhét no căng, trong lúc nhất thời, ánh mắt bà ta tràn đây hoảng hốt.

Chu nhắm mắt hưởng thụ, cảm giác vạn chúng tín ngưỡng, khoái cảm khi tiến bộ nhanh chóng khiến ông ta nhất thời không thể tỉnh táo.

Sắc mặt Ngục kịch biến nhìn về phía Tô Vũ, ngay sau đó nàng không thể bình tĩnh nổi nữa, rống to: "Phụ thân! Tỉnh lại đi!

Trong thời điểm đại chiến này mà Chu chìm đắm trong loại trạng thái này thì chẳng khác gì đang ngửa cổ chờ chết.

Dù Tô Vũ có xui xẻo thế nào thì hắn vẫn là một tồn tại đỉnh cấp 39 đạo.

Nàng điên cuồng tấn công Tô Vũ nhưng Tô Vũ chờ đợi thời khắc này lâu như vậy thì sao có thể cho Ngục Vương cơ hội ngăn cản, ban nãy hắn vẫn luôn dàn xếp thế cục, giờ phút này, xiểng xích của Ngục Vương còn cách hắn một khoảng cách nhưng Chu đã ở ngay trước mắt.

Tô Vũ thở dài: "Khí vận không phải vạn năng!"

Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, vì sao không ai tin ta?

Ngươi hấp thu nhiều lực lượng khí vận như vậy có sướng không?

Lúc này, Tô Vũ bộc phát ra thực lực vô cùng cường đại.

39 đạo chính là 39 đạo, ta mạnh hơn các ngươi.

Ta đã thắng khi ta yếu hơn các ngươi, huống chỉ lúc này ta đã mạnh hơn.

Chu cảm thấy khí tức của mình nhanh chóng trở nên cường đại, có lẽ lần này ông ta có thể bồi dưỡng ra một tòa thiên địa 38 đạo.

Nhân Chủ Ấn đột nhiên bùng nổ, trực tiếp đập nát Thiên đang ngây người vì hấp thu quá nhiều lực lượng.

Oanh!

Thiên địa chấn động.

Chu mở mắt, ngay sau đó ánh mắt ông ta lộ vẻ hoảng sợ thất thố.

Đúng lúc này, một tiếng hô vang khắp thiên địa.

"Mời Nhân Tổ buông xuống!"

Tiếng hô đó đến từ Nhân Cảnh.

Nhân Tổ có cảm giác lực lượng của mình bị lôi kéo về phía Nhân Cảnh.

Thành nhờ Nhân tộc, bại cũng vì Nhân tộc.

Giờ khắc này, Nhân tộc triệu hoán ông ta giáng lâm Nhân Cảnh.

Đáng chết, giờ ông ta không thể buông xuống nơi đó.

Lực lượng ông ta bạo động.

Lực lượng vốn đã dao động giờ càng suy nhược tới cực hạn.

Trong tay Tô Vũ xuất hiện một thanh trường đao, hắn lạnh lùng tuyên bố: "Tiễn Nhân Tổ quy thiên!"

Oanh!

Một đao này tàn phá thiên địa, chia cắt trời cao, càn quét tứ phương.

Nhân Tổ trực tiếp bị chém thành hai nửa, thiên địa phân đôi, biển ý chí hiện lên điên cuồng rít gào nhưng lại bị một đao ma diệt sinh cơ.

Khí tức tử vong càn quét.

Âm ẩm âm!

Thiên địa sụp đổ, đại đạo rách nát, hư ảnh Trường Sinh Trúc tiêu tán.

Nhân Tổ và Ngục Vương vốn đang chiếm thượng phong, nhưng chỉ trong nháy mắt thiên địa của Nhân Tổ đã sụp đổ, sau đó ông ta bị Tô Vũ dùng đao chém chết tại đương trường, thân thể chia hai, không còn bất kỳ sinh cơ nào.

Thiên địa bị huy, đại đạo hỗn loạn, Nhân Chủ Ấn quét qua bao vây thiên địa, biển ý chí bị ma diệt.

Hư ảnh Nhân Tổ hiện lên một vẻ mờ mịt, đột nhiên ông ta quay đầu nhìn về phía Nhân Cảnh.

"Nước có thể nâng thuyền, cũng có thể lật thuyền!"

Một tiếng nỉ non ẩn chứa nỗi bi ai nói không nên lời.

Ông ta thành công nhờ Nhân tộc, bại cũng vì Nhân tộc.

Ở thời khắc này, ông ta - lão tổ tông của Nhân tộc - thật sự bị đám sinh linh nhỏ yếu kia hại chết.

"Không!"

Ngục Vương thê lương hô to.

Các chiến trường khác trở nên an tĩnh.

Chu... đã bị giết!

Nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền!

Đây là bài họ Chu rút ra ở thời khắc cuối cùng. Ông ta dựa vào tín ngưỡng và khí vận của Nhân tộc để cướp lấy khí vận của Tô Vũ, khống chế khí vận của mấy người Nhân Hoàng, áp chế sự trưởng thành của bọn họ.

Cuối cùng ông ta lại chết bởi vì khí vận.

Năm đó, trong kế hoạch trấn áp mấy người Nhân Hoàng, Chu đã bỏ ra không ít công sức, kể cả vấn đề khí vận cũng chủ yếu do Chu làm chủ, nếu không, trong tình huống bình thường, nếu không phải cường giả cùng thời đại, không phải là Nhân tộc thì sao có dễ dàng khống chế lực lượng khí vận của mấy người Nhân Hoàng như vậy.

Người có thể làm điều này chỉ có Chu và Thiên Môn, nhưng Thiên Môn đã bị ngăn cách bởi thời đại, khó có thể làm được.

Tính kế cả đời, cuối cùng ông ta hại chết chính mình.

Lúc sắp chết ông ta mới hiểu rõ, nhưng tiếc là không còn kịp nữa.

Giờ khắc này, Tô Vũ lạnh lùng lên tiếng: "Đi trên bờ sông, sao có thể không ướt giày!"

Khống chế khí vận Nhân tộc và vạn giới, hội tụ tất cả khí vận vào thân.

Dùng Tô Vũ dụ Đại Thánh Nhân Môn rồi giết 6 vị Đại Thánh, dựa vào việc khống chế khí vận để tạo ra biến cố thượng cổ khiến mấy người Nhân Hoàng gặp nạn. Giờ còn muốn dựa vào lực lượng khí vận để cướp đoạt vận may của Tô Vũ.

Chu thật sự cho rằng tất cả đều nằm trong sự khống chế của ông ta sao?

Lần trước ông ta suýt chết nhưng lại không cướp đoạt khí vận của Tô Vũ, không biết là vì không có cơ hội hay do ông ta biết mình sẽ không chết được. Nhưng lần này ông ta đã chết thật!

Năm xưa ông ta mang theo Nhân tộc sáng lập thời đại, có lẽ từ đầu đến cuối ông ta vẫn luôn muốn khống chế vạn giới, luôn cảm thấy mọi việc đều nằm trong kế hoạch của ông ta.

Nhưng hôm nay, ông ta chết ở đỉnh cao cũng coi như thỏa nguyện nỗi lòng. Ở thời khắc cuối cùng, lực lượng khí vận đã đẩy ông ta tới 38 đạo, nếu không phải ngày đó Tô Vũ phá vỡ kế hoạch của ông ta thì có lẽ ông ta còn mạnh hơn nữa.

Nếu ông ta có thể hợp nhất thiên địa và đại đạo thì có lẽ đã đạt đến 38 đạo, và hôm nay có thể đột phá 39 đạo hoặc thậm chí là 40 đạo.

Có lẽ đây vốn là tính toán của Chu, tiếc rằng ông ta gặp phải Tô Vũ, Tô Vũ luôn không làm theo kịch bản nên đã phá hủy tất cả kế hoạch của ông ta. Nếu không, ngày đó Ngục Vương có thể đã tiến vào 40 đạo, nếu ông ta cũng đột phá thì bây giờ đã có thêm 2 vị 40 đạo, thậm chí có thể địch nổi nhị môn.

"Thật đáng tiếc!"

Tô Vũ xoay tay ra quyền đánh thước của Ngục Vương lệch khỏi quỹ đạo, hắn lạnh lùng trào phúng: "Vô tình vô dục ư? Nực cười! Sao khi mấy người Nhân Hoàng xảy ra chuyện ngươi không như vậy đi? Viêm Hỏa chết vì ngươi sao ngươi không động lòng? Thánh tộc huỷ diệt cũng chẳng quan tâm. Tới lúc này cha mẹ ngươi ngã xuống ngươi mới không thể tiếp nhận. Nếu vậy, khi ngươi giết người khác sao ngươi không điên cuồng đi?

Tô Vũ cười lạnh, lời nói tràn đầy tính công kích ác ý.

"Ngươi là kẻ ích kỷ, cái gọi là pháp đạo nghiêm ngặt không áp dụng với ngươi. Cái thứ pháp đạo đó không bao gồm ngươi và cha mẹ ngươi!"

Tô Vũ vạch trần hiện thực trần trụi.

"Pháp của ngươi thành lập trên tiền đề là cả nhà ngươi không bị pháp đạo khống chế.

Cái gọi là pháp đạo thiên địa, tất cả đều có quy củ nhưng ngươi, Chu và Thiên không bao gồm trong đó, không chịu pháp quản thúc.

Khống chế nhân tâm, khống chế vạn tộc và vạn giới, khống chế thời đại này... Đây là pháp của các ngươi ư?"

Giọng nói của Tô Vũ tràn đầy lãnh lệ: "Ngục, ngươi mà xứng xưng là pháp ư? Trong mắt ngươi thật sự có pháp sao?"

Khí tức Tô Vũ tăng mạnh.

Lực lượng khí vận là cái gì, hắn căn bản chưa bao giờ để ý.

Huống chỉ, nếu so về lực lượng khí vận thì hiện giờ hắn vẫn mạnh hơn bất cứ kẻ nào khác.

Thiên địa chỉ linh đã có tính toán thì sẽ không để Tô Vũ chết vào giờ phút này, cái gọi là khí vận thì cũng chỉ là khí vận của một phương thiên địa này mà thôi, thiên địa chi linh là kẻ đang khống chế thiên địa này, có kề nào có khí vận mạnh hơn hắn sao?

Âm ẩm ảm!

Nơi xa, đại chiến lại tiếp diễn, Tắc Thiên giận dữ hét: "Thiên Địa nhị môn toàn lực ứng phó!"

Chu đã chết, Ngục có thể địch nổi Tô Vũ không?

Nếu Ngục cũng chết, Tô Vũ thoát thân thì bọn họ sẽ rất phiền toái.

Lúc trước đã nói rằng nếu ai chết thì đại đạo sẽ bị ai hấp thu, tiếc là lúc này Tô Vũ đã đoạt được thiên địa trước, vậy thì ai có thể hấp thu?

Không ai cả!

Nếu Ngục cũng chết trận thì bọn họ sẽ gặp nguy hiểm.

Bình Luận (0)
Comment