"Giết!"
Trả lời Thương là một kiếm của Tô Vũ.
Ma Diễm và Hắc Lân không nói lời nào, tới lúc này, nói gì thì cũng vô dụng.
Trên thực tế Thương đã nói đúng, nhưng Tô Vũ vẫn muốn giết lão.
Ngươi mạnh nhất nên ta muốn giết ngươi!
Do dự không quyết đoán là điều tối ky, chuyện sau đó ra sao thì cứ giết Thương đã rồi lại tính!
"Ngu xuẩn!
Thương gầm lên, kiếm càn quét hư không, bốn người loạn chiến, sát khí ngập trời.
Tô Vũ đâm kiếm vào cơ thể Thương, Thương thì xua tan ngọn lửa của Ma Diễm, chặt đứt một chân của hắn ta.
Ma Diễm kêu lên một tiếng, vội vàng lùi lại.
Hắc Lân vung kiếm, lực lượng kiếp nạn bùng nổ, kiếm cũng đâm vào người Thương.
"Cút!"
Oanh!
Một cỗ lực lượng ngập trời bùng nổ trong cơ thể Thương, Tô Vũ và Hắc Lân bay ngược, hai người đều hộc máu.
Thương cắn răng cầm trường kiếm trong tay, giận không thể át.
Lão đột nhiên tấn công Tô Vũ.
Tô Vũ thầm mắng, chân nhanh chóng lùi lại.
Trường kiếm tiếp xúc trong không trung, Khai Thiên Kiếm liên tiếp va chạm, ầm một tiếng, Tô Vũ bay ngược, Hắc Lân và Ma Diễm lại đánh tới.
Tiếng động lớn liên tiếp vang lên, vang vọng tứ phương, quả thật Thương rất mạnh, lão có Thương Khung Kiếm thì lại càng thêm mạnh mẽ, nhưng bị ba người vây công thì lão cũng phải mệt mỏi ứng phó.
Từ khi Tô Vũ chiến Ma Diễm đến lúc ba người liên thủ giết lão, thế cục thay đổi quá nhanh, cũng khiến mọi kế sách đều trở nên vô dụng.
Thương cực kỳ không cam lòng, lão nổi giận gầm lên, đánh bay Tô Vũ, phẫn nộ quát:
"Tô Vũ, ngươi là thằng ngốc ư?"
Ngươi giết ta thì ngươi chắc chắc sẽ thua.
Tô Vũ im lặng tiếp tục chém giết, Ma Diễm cười thâm thúy: "Hắn không ngốc, giết ngươi xong biết đâu Khung có thể nuốt ngươi thì sao? Đúng không Tô Vũ?"
Tô Vũ cười: "Người đoán được rồi. Vậy thì đừng cướp thi thể với ta!"
Ma Diễm mỉm cười im lặng, ba người tiếp tục tấn công.
Tô Vũ biết Thương nói đúng, nhưng vậy thì sao? Giết Thương thì Khung có thể cấp nuốt lão, đây cũng là một cơ hội.
Thương bùng nổ kiếm khí, lão rít gào, lại chém ra một kiếm.
Giết ta không dễ như vậy đâu!
4 cường giả đánh cho hỗn độn rách nát.
Bọn họ đều có chiến lực khoảng 45 đạo, Tô Vũ có 2 người trợ lực cũng đạt đến cảnh giới này, còn Thương được trường hà hóa thành Thương Khung Kiếm phụ trợ có vẻ mạnh hơn một chút, có lẽ đã đến 46 đạo. Lão lấy một địch ba mà vẫn rất dũng mãnh.
Nhưng sự dũng mãnh này cũng chỉ là nhất thời.
Thương vẫn chưa hoàn toàn khống chế được thời không trường hà.
Bốn người đại chiến, sát khí ngập trời, kiếm khí tung hoành tứ phương, hỗn độn sụp đổ, vài nơi thậm chí xuất hiện hình thức sơ khai của thiên địa, dư uy trong cuộc chiến của vài vị cường giả này giống như đang sáng lập thiên địa.
Khi ba người Tô Vũ lại ra tay, khuôn mặt Thương lộ vẻ lãnh lệ: "Các ngươi sẽ hối hận!"
Ngay sau đó lão để mặc kiếm của Tô Vũ và Hắc Lân đâm trúng mình, bản thân lão thì giơ trường kiếm lên, bộc phát ra quang mang xưa nay chưa từng có, cường hãn vô biên, một chiêu này nhắm đến Ma Diễm.
Thanh âm kiếm minh vang lên.
Phụt Đầu Ma Diễm bị chém bay, thậm chí trong chiêu kiếm này còn ẩn chứa diệt thế chỉ lực đám người Tô Vũ đưa vào, chỉ một chiêu mà đã hoàn toàn ma diệt Ma Diễm.
Thương không ngừng hộc máu, lão mỉm cười.
Không phải bởi vì lão đã giết được Ma Diễm, mà là bởi vì... Ma Diễm sống lại!
Nơi xa, một ngọn lửa lay động, Ma Diễm lại xuất hiện, khí tức còn cường đại hơn trước.
Hắn ta yếu hơn Thương một chút nhưng lại mạnh hơn Hắc Lân và Tô Vũ.
Thương cười to: "Tô Vũ, ngươi đoán xem hắn có thể sống lại bao nhiêu lần? Mỗi lần hắn sống lại đều sẽ mạnh hơn trước. Các ngươi giết ta rồi có thể địch nổi hắn không?"
Ánh mắt Ma Diễm có chút âm trầm lạnh lẽo.
Tô Vũ hít sâu một hơi, hắn nhìn Ma Diễm: "Ma Diễm, xem ra ngươi có thể sống lại một lần nữa. E rằng sau lần sống lại này thì ngươi đã có thể địch nổi Thương!"
Có lẽ Ma Diễm có thể sống lại thêm một lần, bởi vì hắn ta đã sáng lập hai tòa thiên địa.
Thương cam nguyện trọng thương để giết chết Ma Diễm, lão muốn hai người Tô Vũ biết rằng dù bọn họ giết được lão thì cũng không thể đối phó với Ma Diễm, Ma Diễm có thể chết thêm một lần, chết rồi sẽ sống lại, hắn ta sẽ là Thương tiếp theo.
Nếu Thương chết, Tô Vũ và Hắc Lân có thể địch nổi hắn ta ư?
Hơn nữa có lẽ Hắc Lân sẽ không đối phó với hắn ta.
Đúng lúc này, Thương đang trọng thương bỗng nhiên cùng Tô Vũ tấn công Ma Diễm.
Ma Diễm hừ lạnh một tiếng, hắn ta đã đoán trước được tình huống này.
Tiếng cười Tô Vũ văng vẳng: "Ma Diễm huynh chết thêm một lần nữa đi rồi chúng ta liên thủ giết Thương"
Ngươi hãy dùng nốt cơ hội trọng sinh cuối cùng đi, nếu không thì ai dám yên tâm?
Giờ khắc này, Hắc Lân cũng ra tay với Ma Diễm, sắc mặt Ma Diễm vô cùng khó coi:
"Hắc Lân!
Hắc Lân cười gần: "Người ta chỉ có một mạng mà ngươi có thể trọng sinh thì quá mức ghê tởm, Ma Diễm, dùng cơ hội sống lại cuối cùng đi rồi chúng ta sẽ không đối phó ngươi nữa"
Vừa rồi ba người liên thủ giết Thương, trong chớp mắt đã thành ba người liên thủ giết Ma Diễm.
Giờ khắc này, trường kiếm trong tay Tô Vũ không nhịn được cảm thán một câu: "Đúng là làm kiếm vẫn tốt hơn!"
Không thì ta cũng không biết tiếp theo nên giết ai, làm kiếm thì không cần suy xét vấn đề này.
Ba người liên thủ giết Ma Diễm.
Một kẻ có thể sống lại, phân hoá thành nhị môn nhiều năm, tích lũy hùng hậu, tồn tại như vậy còn nắm giữ trọng sinh chỉ hỏa, hiện tại lại nắm giữ hai đạo sinh tử của Tô Vũ.
Gia hỏa này có thể sống lại bao nhiêu lần, lần này có phải lần cuối cùng hay không, mọi người đều không đoán chắc được.
Tô Vũ và người khác niết bàn cần sinh mệnh lực nồng đậm thì mới có thể thành công, nhưng vốn liếng tích lũy của Ma Diễm quá hùng hậu, thậm chí còn từng nắm giữ hai thời đại, có lẽ trong lúc phong ấn thời đại, hắn ta đã hấp thu vô số sinh mệnh lực.
Vậy nên Tô Vũ cũng không rõ hắn ta có thể sống lại mấy lần.
Hiện giờ Ma Diễm đã chết hai lần, lực lượng tiếp cận 46 đạo, nếu chết thêm lần nữa, hắn ta có thể trực tiếp bước vào 46 đạo hay không?
Không ai biết!
Vậy nên mọi người lựa chọn liên thủ giết Ma Diễm.
Không thể thiếu đi bất cứ ai trong 4 vị cường giả này. Nếu không có Tô Vũ và Hắc Lân thì không thể giết đối phương, nguy hiểm sẽ cực lớn. Nhưng tam phương liên thủ thì có khả năng thắng cao hơn.
Giờ khắc này, Tô Vũ, Thương, Hắc Lân đều cầm trường kiếm trong tay, 3 thanh trường kiếm bay qua thiên địa, kiếm quang chiếu rọi, hỗn độn sụp đổ.
Ánh mắt Ma Diễm lạnh như băng.
Hắn ta cảm thấy việc đổi lấy sinh từ đạo của Tô Vũ là rất đáng giá, điều duy nhất khiến hắn ta khó chịu chính là bọn người kia liên thủ đối phó với mình mà không giết Thương, không kẻ nào có cơ hội được lợi cả.
Đám khốn kiếp!
Tô Vũ và Hắc Lân đều là loại người xảo trá, dù sao nếu bọn họ đánh một chọi một thì cũng không phải là đối thủ của Thương hay Ma Diễm.
Lúc này, Ma Diễm vừa chiến vừa lùi, ngọn lửa đốt cháy toàn bộ hư không, hắn ta lạnh lùng lên tiếng: "Thương, ngươi không cần phải giết ta, hãy giết Tô Vũ và Hắc Lân trước rồi chúng ta lại quyết thắng bại"
Thương không nói lời nào.
Yêu cầu này không tệ, tiền đề là ngươi không thể sống lại!
Nếu ngươi sống lại không ngừng, vậy chiến đấu cùng ngươi chẳng phải là chờ chết sao?
Ma Diễm thấy lão không đáp, ba người tiếp tục vây công mình, thương thế trên người càng ngày càng nặng thì ánh mắt hắn ta hoàn toàn thay đổi.
Các ngươi nghĩ ta dễ giết lắm à?
Lần trước Thương bất chấp việc bị trọng thương để giết hắn ta, để chứng minh rằng hắn ta có thể sống lại và càng ngày càng mạnh, lão vì mạng sống nên mới làm như thế, hiện tại thì thế nào?
Đám người kia đều thật đáng ghét.
Ma Diễm nhanh chóng lùi lại, hắn ta không ngừng trốn chạy.
Ba người kia đuổi theo không bỏ, vây công hắn ta từ 3 hướng.
Trong lúc đuổi theo, Tô Vũ và Hắc Lân đồng thời cả kinh, bọn họ nhanh chóng lui lại.
Tô Vũ tu luyện kiếp nạn chỉ đạo, bản thân Hắc Lân chính là kiếp nạn hóa thành, giờ khắc này hai người đều cảm nhận được nguy cơ, bọn họ lập tức nhận ra Ma Diễm muốn tự bạo.