Vạn Minh Trạch cất cao giọng nói: "Hôm nay nếu tân sinh khóa 350 đã ra tay, Vạn Minh Trạch ta đây cũng muốn lãnh giáo cao chiêu của các học trưởng một chút!"
Dưới đài.
Tô Vũ im lặng nhìn cậu.
Vạn Minh Trạch muốn xuất thủ, một mặt là vì thấy Tô Vũ quá mạnh mẽ nên nổi lên đấu chí, một phương diện là để xóa mờ chuyện vừa rồi, là người Vạn gia, cậu có trách nhiệm đứng ra giảm thiểu ảnh hưởng.
Học viên xếp hạng 93 cũng đang ở hiện trường.
Người đó không còn bất kỳ sự khinh thường nào!
Tân sinh yếu ư?
Nói đùa à?
Tô Vũ hạ gục Hoàng Khải Phong hạng 71 như đang chơi đùa ấy, chiến lực chân thực có lẽ đã tiếp cận năm mươi học viên đứng đầu, vậy mà còn yếu mới là lạ.
"Vạn sư đệ, vậy thì luận bàn một phen đi!"
Sau đó, một nam sinh lên đài, người đó không dám có chút chủ quan nào, vừa lên đài đã tế văn binh ra, ý chí lực bùng nổ, khiếu huyệt mở ra.
Lúc này Triệu Minh cũng cảm khái, lần này phong vân nổi lên thật rồi.
Hai tháng trước vốn không có động tĩnh gì, tuy nói lần này yêu nghiệt không ít, nhưng không ai để ý.
Hiện tại. . . Ai dám chủ quan?
"Bắt đầu!"
Tiếng nói vừa dứt, Vạn Minh Trạch bùng nổ ý chí lực, thần văn bùng nổ!
Ba thần văn nhị giai đồng thời phát động!
Người khác không nhìn thấy thần văn, không biết thần văn của cậu lợi hại thế nào, nhưng Tô Vũ đã từng phải chịu thua thiệt.
Học viên hạng 93 vừa muốn ra tay, tinh thần bỗng nhiên chấn động, ý chí lực bị phong ấn!
Trong lòng kinh hãi, khí huyết sôi trào, khiếu huyệt bùng nổ muốn tránh thoát thần văn phong tỏa kia.
Nhưng mà Vạn Minh Trạch đã triển khai toàn bộ chiến lực chân chính dĩ nhiên sẽ không phải là kẻ trói gà không chặt.
84 khiếu huyệt sáng lên!
Thiên Quân thất trọng!
Thừa dịp ý chí lực đối phương bị phong tỏa, trong tay Vạn Minh Trạch bỗng xuất hiện một thanh tiểu đao, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã áp sát người kia!
Đao nhỏ xẹt qua trên thân người đó, phốc phốc phốc!
Một chuỗi âm thanh ma xát nhẹ nhàng vang lên!
Từng khiếu huyệt tràn lan nguyên khí, khiếu huyệt bị đánh vỡ, Vạn Minh Trạch phát hiện nhược điểm của người kia, kích phá mấy khiếu huyệt yếu kém.
Trong một thoáng, nguyên khí của người này đã mất đi phân nửa!
Trong tình huống ý chí lực rung chuyển, người kia bị Vạn Minh Trạch hoàn toàn áp chế!
Thân thể đối phương xụi lơ trên mặt đất, ý chí lực bị phong tỏa, giờ khắc này chỉ có thể chớp động tròng mắt, ngay cả nói chuyện cũng khó khan.
"Đa tạ!"
Vạn Minh Trạch đỡ đối phương dậy, giải khai thần văn phong tỏa, trên mặt lộ vẻ xin lỗi.
Sắc mặt vị học trưởng nọ trắng bệch, khiếu huyệt bị phá, tối thiểu phải tu dưỡng một quãng thời gian mới được, nhưng dĩ nhiên là khôi phục nhanh hơn so với ý chí lực bị trọng thương.
Nhưng mà người đó bại quá mức thê thảm!
"Vạn sư đệ thật lợi hại!"
Thời điểm học viên này nói chuyện, giọng nói tràn đầy vẻ đắng chát.
Hắn còn chưa đánh ra một chiêu nào đâu!
Rốt cuộc ngày hôm nay làm sao vậy?
Trịnh Vân Huy là người đầu tiên xuất thủ lại có thực lực yếu nhất.
Sau đó là Tô Vũ rung động lòng người, rồi Vạn Minh Trạch đại triển bản lĩnh, cường thế đánh bại học viên Bách Cường bảng.
Tình huống gì đây?
Các học viên không thảo luận chuyện Sơn Hải nữa, chuyện này không liên quan đến bọn họ, Bách Cường bảng mới là chân thật.
Lại một vị học viên Bách Cường chiến bại!
Vạn Minh Trạch lên hạng 93.
Mà người vừa thua sẽ rớt xuống hạng 94, trong tình huống học viên chưa xếp hạng khiêu chiến thắng lợi, kẻ bại không bị loại khỏi bảng, chỉ hạ xuống một hạng.
Lâm Thanh xếp hạng 95 xuống 97.
Giờ phút này Lưu Hạ xếp hạng 100.
Tô Vũ thay thế vị trí của Hoàng Khải Phong, mà Hoàng Khải Phong thay thế thứ hạng của Lưu Hạ, còn Lưu Hạ lúc này sắp rớt khỏi 100 hạng đầu.
Nhưng Hoàng Khải Phong bị trọng thương, chỉ cần bây giờ có người khiêu chiến gã, thì xem như Hoàng Khải Phong sẽ bị loại bỏ thứ hạng.
Nhưng chắc hôm nay sẽ không có ai làm như vậy, mà nếu Hoàng Khải Phong chậm chạp không khôi phục, người khác sẽ không cho gã quá nhiều thời gian, Đơn thần văn nhất hệ có mạnh cũng vô dụng, hiện tại không khiêu chiến là đã nhường mặt mũi rồi.
Hai ngày nữa, người hạng thấp dồn dập thăng hạng, Hoàng Khải Phong sẽ nhanh chóng rơi khỏi 100 hạng đầu.
. . .
"Lại thắng!"
Vẻ mặt Lâm Thanh càng lúc lại càng phức tạp.
Lại thắng!
Tân sinh lại cường thế đánh bại một vị học viên Bách Cường, nàng vất vả lắm mới bò lên hạng 95, trong chớp mắt đã ngã xuống 97, ngày mai Lưu Hạ chắc chắn sẽ khiêu chiến, nói như vậy, ngày mai nàng vẫn phải khiêu chiến một người.
Phấn đấu hai tháng, nàng cảm thấy mình sắp lại phải đi làm thủ môn rồi!
Ngay khi nàng nghĩ như vậy, bỗng nhiên có bóng dáng hai người đồng thời nhảy lên lôi đài.
Hồ Thu Sinh nhìn thoáng qua Hạ Thiền, mỉm cười, chủ động nhảy xuống khỏi lôi đài, đoạn giơ tay ra, "Ngươi trước đi."
Hạ Thiền không lên tiếng, chờ y xuống đài xong thì mới cất lời, thanh âm có chút khàn khàn: "Học trưởng hạng 95, xin chỉ giáo!"
Hạng 94 là người vừa thất bại.
Dưới đài triệt để oanh động!
Hôm nay tân sinh muốn sắp xếp lại Bách Cường bảng thật sao?
Vẻ mặt học viên hạng 95 rất khó coi, trong nháy mắt thứ hạng của hắn đã tụt nhiều như vậy.
Hắn ta không tin lần này tân sinh đều mạnh như thế!
. . .
Hai người lên đài lập tức giao thủ!
Chữ “Phá”, đây là tin tức mà Tô Vũ biết, Hạ Thiền nắm giữ thần văn chữ “Phá” của Thần tộc, có khả năng đã tiến giai nhị giai.
Mà thực lực thân thể Hạ Thiền cũng là Thiên Quân thất trọng, tương đương với 10 học viên xếp chót trong Bách Cường bảng.
Cuộc chiến này không nhẹ nhàng, Hạ Thiền giao chiến với đối thủ trong bảy tám phút, cuối cùng nàng dùng đao thứ nhất trong tuyệt học Hạ gia《 Khai Thiên Đao 》chiếm cứ một chút ưu thế, một đao đánh bay đối phương, chính mình cũng lung lay sắp ngã!
Thắng!
Dù thắng không nhẹ nhàng, nhưng tân sinh leo lên Bách Cường bảng đã là biểu hiện của yêu nghiệt!
Lâm Thanh tụt xuống hạng 98.
Lưu Hạ chính thức rơi khỏi Bách Cường bảng!
Lần lượt từng người một!
Hồ Thu Sinh chờ Hạ Thiền chiến đấu xong thì lập tức lên đài.
Mấy người Hạ Thiền sau khi hạ gục học viên Bách Cường đều có quyền miễn khiêu chiến ba ngày, cho nên giờ phút này bọn họ đều không có ý định tái chiến.
Hồ Thu Sinh lên đài khiêu chiến học viên hạng 97.
Các học viên bị đánh bại dù rớt xuống một hạng, nhưng lúc này không có ai lại quá đang đi khiêu chiến bọn họ.
. . .
Vạn Minh Trạch cường thế, Hạ Thiền vũ dũng, Hồ Thu Sinh thần bí.
Y là Văn Minh sư đúng nghĩa!
Từ đầu tới đuôi, y đều điều khiển văn binh tác chiến viễn trình, y rất lạnh nhạt, một thanh tế kiếm xuyên qua hư không bao trùm lôi đài, học viên hạng 97 giao chiến 5 phút đồng hồ với y bị một kiếm xuyên qua xương bả vai.
Thấy ý chí lực Hồ Thu Sinh vẫn còn có thể kéo dài tác chiến, đối phương bất đắc dĩ lựa chọn nhận thua.
Người kia gần như không thể tới gần Hồ Thu Sinh!
Hồ Thu Sinh, hạng 97, Lâm Thanh tụt xuống hạng 99.
. . .
Vẻ mặt Lâm Thanh thay đổi.
Dựa theo trình tự này, nếu tân sinh tiếp tục khiêu chiến, nàng sẽ là người tiếp theo!
Bởi vì người xếp hạng 98 là người vừa bị Hồ Thu Sinh hạ gục.
Đừng nói là thủ môn, có khả năng lần này nàng còn mất cả vị trí trong Bách Cường bảng luôn.
Trịnh Hoành, Trương Hào, Tô Mộng, Triệu Thế Kỳ, còn có bốn vị yêu nghiệt chưa khiêu chiến đây!
"Bách Cường bảng thật sự sắp đổi mới rồi!"
Không ít học viên cũ cảm khái, trong chớp mắt, 5 vị học viên mới đã trèo lên Bách Cường bảng.
Trước đó Trịnh Vân Huy kêu gào muốn đá rơi mười vị trí đầu đếm ngược, cứ cho là gã chỉ kiêu căng phách lối, xem ra tình hình thực tế sắp diễn ra đúng như lời gã nói rồi.