"Sư bá, đó rốt cuộc là nơi thế nào?"
"Về sau ngươi đi thì biết, hiện tại không cần hiểu." Trần Vĩnh lắc đầu nói: "Ngày nào đó ngươi muốn đi, lấy được danh sách này ta sẽ nói cho ngươi biết, miễn cho biết được ích lợi của nó lại không đi được, trong lòng sẽ ngứa ngáy."
Hình như nói rất có lý!
Một bên, Ngô Gia bị họ coi nhẹ u oán cất tiếng: "Các ngươi luôn nói về chuyện này, đều quên ta! Ta bị thương đó!"
Nàng thật sự ủy khuất!
Nói chuyện quá cao siêu, nàng nghe đều đau đầu, Tinh Vũ phủ đệ gì đó, có liên quan gì tới họ à?
Trần Vĩnh bật cười, rất nhanh lại trách cứ: "Đáng đời! Bảo ngươi ra ngoài đừng gây chuyện, nhất định lại cứ muốn nghênh chiến, nếu không phải sư đệ ngươi ra tay, ngươi sớm muộn gì sẽ bị người ta đánh chết trên lôi đài!"
Ngô Gia không tố cáo, sư phụ không biết gì hết, rõ ràng là sư đệ bảo ta đi mà!
Tô Vũ trộm liếc nhìn Trần Vĩnh, cảm thấy sư bá có thể là đã biết mình giật dây, dù sao mình buổi sáng mình mới đi qua.
Y đang nhắc nhở mình sao?
Tô Vũ hơi áy náy, cũng thấy hơi xấu hổ, cũng đúng, sư tỷ còn chưa khôi phục, mình lại giật dây sư tỷ lên đài luận bàn, hiện tại thương thế nặng hơn, hoàn toàn là không hay lắm.
Sư bá không nói thẳng, cũng là chừa cho mình chút mặt mũi.
Ngô Gia bị thương nặng hơn, Trần Vĩnh rõ ràng, Tô Vũ cũng biết.
Tô Vũ không lên tiếng nữa.
Hắn trộm liếc Ngô Gia một cái, sư tỷ của mình cũng ngay thẳng thật.
Bảo ngươi lên đài giả vờ thụ thương, kết quả ngươi thật sự bị thương nặng hơn, làm Tô Vũ cũng thấy chột dạ.
Bị thương ngoài da còn đỡ, nhưng ý chí lực hình như cũng nặng thêm.
Ý niệm trong lòng lóe lên, hắn vừa định nói gì đó, Trần Vĩnh đã lên tiếng trước: "Đợi chút nữa ta cho ngươi một ít đan dược chữa thương, mấy ngày tới ngoan ngoãn mà dưỡng thương, nhất là cánh tay đứt gãy, nếu chữa không tốt thì ảnh hưởng rất lớn đến thân thể!"
Trần Vĩnh nghiêm mặt dặn dò: "Lần sau đừng lỗ mãng như thế! Sơn Hải cũng làm không được việc nhỏ máu trùng sinh, chỉ có Nhật Nguyệt mới có hi vọng làm được! Đừng thật sự cho rằng thân thể Văn Minh sư phá nát cũng không có việc gì, phá nát có thể tu bổ, thế nhưng thân thể phá vỡ nhiều mà tu bổ không ổn thì ngươi sẽ không có cách nào tiến vào Nhật Nguyệt, Vĩnh Hằng. Vẫn có ảnh hưởng rất lớn!"
"Ta đã biết!"
Tô Vũ vội vàng đáp.
Trần Vĩnh hộ tống hắn trở về trung tâm nghiên cứu, dặn dò vài câu, không ở lại lâu mà mang theo Ngô Gia rời đi.
Ngô Gia cũng phải trở về chữa thương.
Còn về Tô Vũ bên này, đợi chút nữa đưa chút đan dược tới, vấn đề cũng không lớn, vết thương thân thể dù sao vẫn có dược trị được, không giống ý chí lực, trước khi cụ hiện thì chữa trị rất khó.
. . .
Trong trung tâm nghiên cứu.
Tô Vũ nghỉ ngơi một lát, lên lầu hai, tiến vào phòng Loại bỏ bắt đầu hấp thu tinh huyết nguyên khí để chữa thương.
Hắn cảm giác mình cần một viên thần văn có thuộc tính chữa trị!
Hoặc là công pháp hệ chữa trị!
Thương thế trên thân thể rất nặng, cánh tay trái bẻ gãy, cánh tay phải đứt lìa, lòng bàn chân cũng bị đánh xuyên. . .
Chu Hạo!
Cái tên kia thật sự rất mạnh, đây là lần đầu tiên Tô Vũ gặp được Thiên Quân cảnh mạnh như thế, lại còn thuần túy chỉ dùng công phu, không có ý chí lực!
Chiến giả!
Cũng không biết Hạ Ngọc Văn nhặt được từ chỗ nào, chiến lực tổng hợp của Tô Vũ thậm chí có thể so với Vạn Thạch thất trọng, kết quả còn bị đánh thành dạng này. Một khi Chu Hạo tiến vào Vạn Thạch cảnh thì Tô Vũ ắt hẳn khó mà có thể áp chế cậu ta.
Bên chỗ Chiến Tranh học phủ có ai mạnh như Chu Hạo không?
Trước đó Tô Vũ còn cảm thấy, mình đã là Thiên Quân cửu trọng, khai khiếu 180 cái, dù cho là thân thể thì ở Chiến Tranh học phủ cũng là vô địch trong số Thiên Quân, bây giờ xem ra thật đúng là chưa hẳn.
"Chu Hạo. . . Cái tên này nếu là Vạn Thạch cảnh, lại hợp 16 khiếu trở thành Vạn Thạch thì sẽ rất đáng sợ!"
Chiến Tranh học phủ có thiên tài gống như vậy hay không?
Tu Thiên giai đỉnh cấp công pháp, hợp 16 khiếu làm một!
Dạng Vạn Thạch như thế, lực lượng của một khiếu so với hợp 9 khiếu thì mạnh hơn nhiều, còn về những người hợp 7 - 8 khiếu kia thì người ta ngũ lục trọng đánh ngươi đều không khó.
Còn về Nhị thạch cảnh yếu nhất, Tô Vũ hoài nghi Vạn Thạch nhất trọng muốn đánh nhị thạch cửu trọng đều được!
Hợp khiếu nhiều hay ít cũng có ảnh hưởng quá lớn!
"Chiến Thần quyết. . ."
Tô Vũ ngưng mày, Chiến Thần quyết của hắn chẳng qua là công pháp cơ bản mà các thiên tài tu luyện, tổng cộng 108 khiếu huyệt, lực bộc phát chính là lực lượng của 108 khiếu huyệt, lực bộc phát cũng không mạnh bằng người khác.
Bây giờ hắn khai khiếu 180 cái, còn có thể mở ra thêm, hắn còn phải kiên trì chỉ tu luyện Chiến Thần quyết thôi sao?
Có nên tìm một bản thiên giai công pháp khác để tu luyện?
"Cường Thân quyết mạnh hơn Chiến Thần quyết!"
Cường Thân quyết của Phá Sơn ngưu nhất tộc phải khai khiếu 110 cái trở lên.
Tô Vũ có thể học!
Hơn nữa còn là công pháp thích hợp với nhân tộc!
Thiên giai công pháp, hắn không phải không thể lấy được, nếu có thể kiếm chút tinh huyết Thần Ma thì có lẽ sẽ có khả năng mở ra Thần Ma công pháp, dĩ nhiên, có thể chuyển đổi thành công pháp thích hợp của mình.
"Chiến Thần quyết đối phó người bình thường dĩ nhiên không có vấn đề, nhưng Địa giai công pháp thì lực bộc phát liền kém hơn Thiên giai!"
Điểm này, dù cho Tô Vũ khai khiếu nhiều thì cũng không có cách nào cải biến.
Hắn khai khiếu nhiều, chỗ tốt duy nhất là kéo dài sức bền bỉ hơn, nguyên khí thâm hậu, lực phòng thủ mạnh hơn, nhưng lực công kích lại khuyết thiếu.
Đối thủ của hắn là ai?
Là thiên tài Hạ Ngọc Văn của Hạ gia, là Sơn Hải đỉnh phong như Chu Minh Nhân, thậm chí là một số cường giả Thần Ma đỉnh cấp trong vạn tộc. . .
Người ta tu luyện đều là Thiên giai công pháp, ngươi tu luyện địa giai, bùng nổ 108 cái khiếu huyệt, Thiên Quân liền yếu đi một bậc, đến Vạn Thạch, Đằng Không. . . Có lẽ sẽ còn yếu hơn.
Dựa vào việc khai khiếu nhiều là có thể kéo gần một chút khoảng cách, không có nghĩa là thật sự không có khoảng cách.
Trước đó khi chưa gặp Chu Hạo, Tô Vũ cảm giác vấn đề cũng không lớn, mọi người tu luyện hình như đều là cái này, nhưng mà hiện tại. . . có người trực tiếp nói cho hắn biết, cậu ta không tu luyện giống như bọn họ.
Thiên giai công pháp, lực bộc phát rất mạnh!
Nếu lần này hắn có thể bùng nổ lực lượng 144 khiếu huyệt thì Chu Hạo hoàn toàn không thể nào là đối thủ của hắn!
Lực bộc phát, lực phòng ngự, lực bền bỉ thì Tô Vũ đều mạnh hơn Chu Hạo, tàn nhẫn, sát khí, chiến ý hắn cũng sẽ không thua kém gì, nào cần phải đánh thành dạng này.
Rõ ràng hắn đã khai khiếu 180 cái, hết lần này tới lần khác nhiều nhất chỉ có thể sử dụng 108 khiếu huyệt, tối đa cộng thêm bùng nổ võ kỹ, thêm lực lượng từ mấy khiếu huyệt, thì vẫn sẽ kém xa Chu Hạo.
"Cường Thân quyết xem như Thiên giai hạ đẳng công pháp, mình phải tìm thứ mạnh mẽ hơn mới được!"
Suy nghĩ một chút, Tô Vũ đứng dậy, lên lầu, tiến vào phòng tài liệu.