Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 623 - Chương 621: Lão Tử Thành Các Lão Rồi

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 621: Lão Tử Thành Các Lão Rồi
 

Tô Vũ đi theo Hạ Hổ Vưu, lấy số tinh huyết kia trở về.

200 giọt tinh huyết Phá Sơn ngưu Vạn Thạch hậu kỳ giá trị 4000 điểm công huân, mặt khác Ngũ hành tộc tinh huyết, Hạ Hổ Vưu lại mua cho Tô Vũ 20 giọt Vạn Thạch cảnh, vừa vặn tiêu hết 5000 điểm công huân.

Tiểu mập mạp xưa nay sẽ không chủ động cho thêm bất kỳ cái gì, tính toán cực kỳ rõ ràng.

Tô Vũ cũng lười kỳ kèo, hắn nhận đồ xong liền đi thẳng đến khu Bí Cảnh.

. . .

"Tiểu tử kia lại tới rồi!"

Nguyên khí bí cảnh.

Hoàng lão cảm khái một tiếng, ông đang thu thập một chút đồ vật của mình, chuẩn bị rời khỏi đây.

"Lão Nhiếp, ngươi nói xem giám sát viện có cái gì tốt, còn không bằng ở lại đây tiêu dao tự tại, các ngươi cứ nhất định đẩy ta qua đó. . ."

Nhiếp lão thản nhiên nói: "Vậy thì đừng đi!"

"Được rồi, ta miễn cưỡng chấp nhận vậy!"

Hoàng lão cười khan một tiếng, không đi, nói đùa cái gì chứ!

Nhịn mấy chục năm, lão Nhiếp hỗn đản này đã là Các lão, thế mà ông vẫn không phải, hiện tại cơ hội tới rồi, lão tử cũng phải đến nắm chặt cơ hội!

Thừa dịp Tô Vũ còn chưa đến gần, Hoàng lão thấp giọng hỏi: "Lúc nào ngươi có thể vào Sơn Hải?"

"Không vội!" Nhiếp lão không vội vã, truyền âm đáp: "Nghiên cứu thần văn chữ 'Nguyên' nhiều năm, ngươi không hề phát hiện thứ gì sao?"

"Ngươi nói là. . ."

Ánh mắt Hoàng lão lóe lên một cái, truyền âm: "Ngươi muốn phác hoạ thần văn chiến kỹ?"

"Dù cho không phác hoạ chiến kỹ thì cũng phải hình thành một bộ hệ thống hoàn chỉnh, tiến hành dung hợp!"

Nhiếp lão không giấu giếm, "Chữ 'Nguyên' không phải là một thần văn, mà là mấy thần văn hợp thành, đã nhiều năm như vậy, ngươi hẳn cũng đã nhìn ra! Đa thần văn nhất hệ vẫn là có chút vốn liếng, cho nên Đa thần văn nhất hệ không thể diệt, để ngươi thay thế lão Hà cũng là vì chuyện này! Ép Đơn thần văn nhất hệ một chút, hiện thái độ bên trên không rõ, thế nhưng nếu chúng ta phát hiện gì đó thì không thể tùy ý để cho Đa thần văn hệ thật sự bị diệt được!"

Trông coi bí cảnh nhiều năm, bí cảnh của Nhất đại và Tam đại mọi người đều biết là thuộc về Đa thần văn nhất hệ, Tứ đại thì lại là Đơn thần văn nhất hệ.

Nguyên khí bí cảnh thuộc về Tứ đại!

Theo lý thuyết, bí cảnh của Tứ đại chẳng qua là một thần văn tạo thành, kết quả bọn hắn nghiên cứu mấy chục năm, phát hiện một chút điểm không thích hợp, thần văn của Tứ đại thế mà không phải là một thần văn tạo thành, mà là mấy viên thần văn dung hợp mà thành.

Đúng là có quỷ trong đó!

Tứ đại chân chính là cường giả Đơn thần văn nhất hệ, mặc dù ông ta yêu thích rèn sắt, nói là Đúc binh hệ, nhưng trên thực tế rèn sắt cũng không có thành tựu, vẫn nên coi là cường giả của Đơn thần văn nhất hệ.

Điều này nói rõ năm đó Tứ đại cũng nghiên cứu dung hợp thần văn, hơn nữa còn có thành tích không nhỏ.

Kết luận như thế thì sẽ khác rất nhiều!

Đại biểu cho việc từ sau khi Tứ đại vào Nhật Nguyệt, kỳ thật ông cũng đi theo con đường đa thần văn.

Hoàng lão gật đầu, truyền âm: "Ta có nắm chắc! Thế nhưng cũng không thể quá mức bất công, đa thần văn nhất hệ chính xác là không thể tùy ý những người khác tiếp tục đè ép, bên giám sát viện, ta sẽ thanh lý thật tốt. Cuối năm giám sát, ta sẽ tận lực làm suy yếu Đơn thần văn nhất hệ, mặt khác giữ được Trần Vĩnh bên kia."

Nhiếp lão gật đầu, lại nói: "Không cần quá tận lực, bọn hắn cũng không yếu đâu!"

Hai người hàn huyên vài câu, Tô Vũ đã vào cửa.

Tô Vũ vừa vào liền thấy hành lý bên người Hoàng lão, ngạc nhiên hỏi: "Hoàng lão sư muốn đi xa nhà ạ?"

"Không phải!" Hoàng lão bình tĩnh nói: "Ta chuyển sang nơi khác, về sau bên này sẽ chỉ có Lão Nhiếp canh chừng! Ta tới nơi khác sống ít ngày."

"Hoàng lão muốn đi đâu?"

Tô Vũ tò mò, lão sư trông coi bí cảnh mà còn đổi cương vị à?

Nghe nói hai vị này đã ở đây trông coi rất nhiều năm!

"Giám sát viện!" Hoàng lão vẫn vờ ra vẻ bình tĩnh đáp: "Ta đã nói không muốn chuyển nhưng học phủ nhất định muốn ta đi qua chấp chưởng giám sát viện, phiền ghê!"

". . ."

Tô Vũ sững sờ mà nhìn ông, giám sát viện!

Chấp chưởng giám sát viện!

Nói đùa gì chứ!

Lần trước Trần Vĩnh nói với hắn, viện trưởng giám sát viện có thể là Các lão, ý gì nhỉ?

Hoàng lão giống như nhìn ra hắn đang nghĩ gì, trong lòng âm thầm đắc ý, tiểu tử nhà ngươi bình thường hung hăng càn quấy, ngày ngày kích thích chúng ta, lần này đến phiên ngươi khiếp sợ rồi đi.

"Đúng, chính là đi làm Các lão!"

Hoàng lão một mặt không nhịn được nói: "Căn bản là ta chẳng muốn đi, làm Các lão không thú vị! Huống chi dù sao ta cũng chỉ là Lăng Vân cửu trọng, làm Các lão cũng không có ý nghĩa! Giám sát viện mặc dù vẫn khá thanh nhàn, nhưng ít nhiều cũng phải bận rộn công vụ hơn ở đây, quá phiền toái!"

Tô Vũ nháy mắt mấy cái, sau một khắc, hắn chợt đổi thái độ, vô cùng nhiệt tình, hớn hở nói: "Hoàng lão, không, Hoàng Các lão! Hoàng Các lão thật là lợi hại, thế mà còn có thể chấp chưởng giám sát viện, Hoàng Các lão, giám sát cuối năm có phải cũng do giám sát viện chủ đạo hay không?"

Hoàng lão gật đầu, "Đúng vậy, phiền muốn chết, làm sao vậy?"

"Không có việc gì, không có việc gì, Hoàng lão sư, ngài thật là lợi hại!"

Tâm tư Tô Vũ chuyển động, âm thầm khiếp sợ.

Một vị giữ cửa. . . Nháy mắt liền là Các lão rồi?

Ta đệt!

Tình huống gì a?

Hắn thật sự không biết rõ tình huống, tin tức về vài vị Các lão ở khu Bí Cảnh cũng không quá xác thực, đại bộ phận học viên có lẽ đều không nắm rõ ở khu Bí Cảnh có vị Các lão nào.

Chỉ biết là học phủ có 6 vị Các lão không phải Sơn Hải!

Không nghĩ tới, lão nhân trước mắt mình lại bỗng nhiên biến thành Các lão rồi!

Giám sát viện. . . Lần trước Hạ Ngọc Văn nói y là người của Giám sát viện, quyền lợi tương đối lớn!

Trước mắt vị này đây còn là viện trưởng của Giám sát viện, thật lợi hại!

Hoàng lão đắc ý hất cằm nhìn hắn.

Ngươi khiếp sợ chưa?

Kinh ngạc chưa?

Lão tử thành Các lão rồi!

Đương nhiên, lão gia tử ngồi ở bên cạnh này đã sớm là Các lão rồi, Hoàng lão cũng lười nói.

Không nói tiếp về vấn đề này, nhìn thoáng qua Tô Vũ, Hoàng lão hỏi: "Lại muốn đi vào tu luyện? Chuẩn bị tiến vào Vạn Thạch à?"

"Không, ta chuẩn bị tu luyện một môn công pháp mới."

"Công pháp mới?"

Có chút bất ngờ nho nhỏ!

Tô Vũ lại nghĩ tới điều ông nhắc nhở lần trước, vội vàng hỏi: "Là Thiên giai công pháp, bất quá không phải do Vô địch truyền thừa, là. . . Nhật Nguyệt đỉnh phong, không có vấn đề gì ạ?"

Lần trước hình như xảy ra chút vấn đề, lần này không sao chứ?

Hắn đã mang theo ý chí chi văn đi vào.

". . ."

Hoàng lão cảm thấy thấy tim ông thật là mệt mỏi, ta vừa giả vờ một thoáng, tiểu tử này lại tức thì vả mặt người!

Thiên giai công pháp không đáng giá sao?

Nhật Nguyệt đỉnh phong không đáng giá sao?

"Vấn đề không lớn, công pháp chỉ cần không hình thành không gian độc lập thì sẽ ổn."

"Vậy thì tốt, tạ ơn lão sư!" Tô Vũ nghe vậy liền nhẹ nhàng thở ra.

Hoàng lão có chút hiếu kỳ hỏi: "Công pháp gì thế? Dĩ nhiên, nếu là bí mật thì cũng không cần nói."

"Không phải bí mật gì, công pháp thường gặp thôi, Khai Thiên đao!"

". . ."

Ngươi bảo đây là công pháp thường gặp ư?

Được thôi, ngươi trâu bò!

Công pháp của Hạ gia cũng không phải ai cũng được truyền, xem ra có lẽ Hạ gia cũng cảm thấy cái tên này đáng giá để bồi dưỡng, nên mới truyền thừa xuống.

Hàn huyên vài câu, rất nhanh, Tô Vũ lại nói: "Lão sư, ta có bạn ở Chiến Tranh học phủ muốn tiến vào khu Bí Cảnh, nắm giữ lệnh bài của Triệu lão sư thì có thể tiến vào được không?"

"Lệnh bài của lão Triệu. . ."

Hoàng lão suy nghĩ một chút rồi nói: "Theo lý thuyết chỉ có thể để người của học phủ tiến vào, chủ yếu là sợ Vạn Tộc giáo trà trộn, thế nhưng nếu ngươi bảo đảm cho hắn, một khi bí cảnh xảy ra vấn đề thì sau này ngươi phải bồi thường một viên Vĩnh Hằng thần văn, vậy thì sẽ không có vấn đề gì."

". . ."

Nhiếp lão liếc mắt nhìn qua, không có lên tiếng.

Theo lý thuyết, người Chiến Tranh học phủ tới, dù cho có lệnh bài thì muốn tiến vào cũng không đơn giản như vậy, cần thẩm tra kỹ càng.

Tốt nhất có Sơn Hải của Chiến Tranh học phủ tới bảo đảm thì mới có thể cho vào.

Bất quá suy nghĩ một chút, được rồi, Tô Vũ được lão Triệu xem trọng, cảm thấy không có vấn đề, bọn hắn cũng lười nói cái gì.

"Ta đã hiểu, tạ ơn lão sư!"

Tô Vũ vội vàng nói cám ơn!

Bình Luận (0)
Comment