"Bắt đầu!"
Một tiếng hô vang bắt đầu, 300 khiếu huyệt của Tô Vũ đồng thời bùng nổ!
"Khai thiên!"
Quát to một tiếng, hắn không vận dụng thần văn, không dùng ý chí lực, mà là lực lượng nguyên khiếu!
Mấy trăm khiếu huyệt tản mát ra nguyên khí gợn sóng cực kỳ cường hãn!
Thời khắc này Tô Vũ thật sự đã hóa thân thành người ánh sáng, khiếu huyệt có nguyên khí nồng đậm đến cực hạn!
Hắn cầm văn binh trên tay, một đao chém xuống!
"Giết!"
Khí huyết ngút trời!
Ầm ầm một tiếng!
Đối diện Tạ Hổ đang bùng nổ thần văn để phong ấn Tô Vũ, kết quả lại rơi xuống khoảng không, Tô Vũ căn bản không sử dụng ý chí lực, thoáng một cái, khí huyết cùng nguyên khí cường hãn của trong nháy mắt đã xông phá phong ấn!
Bịch một tiếng!
Một viên thần văn trực tiếp nổ tung!
Thân thể Tô Vũ mạnh cỡ nào?
Thân thể tiếp nhận 300 khiếu huyệt cũng không phải Thiên Quân hay Vạn Thạch thông thường có thể so.
Khí huyết hùng hậu đến cực hạn!
Trực tiếp dùng khí huyết xông phá phong ấn của Tạ Hổ, chấn vỡ nát thần văn của gã!
Học viên nữ duy nhất là Tôn Thiến, thực lực là làm suy yếu thần văn, giờ phút này cũng dùng thần văn áp chế tới, muốn làm suy yếu Tô Vũ, kết quả nàng còn chưa tới gần, đã trực tiếp bị khí huyết Tô Vũ xông cho ý chí lực rung chuyển, thần văn chấn động!
Tốc độ Tô Vũ quá nhanh!
Nhanh đến không thể tưởng tượng nổi!
Khai thiên đao thứ nhất trong nháy mắt chém xuống, dưới chân hắn khẽ động, người đã đến trước mặt Từ Minh, tên này là gia hỏa trước đó Lý Thế Vân phân phó gã đánh cận chiến với Tô Vũ.
Sắc mặt Từ Minh đại biến!
Bạo hống một tiếng, ý chí lực bùng nổ, gã vừa mới tới gần Tô Vũ, đứng trước nhất năm người, giờ phút này kẻ đứng mũi chịu sào đối mặt với Tô Vũ chính là gã!
Thực lực Vạn Thạch cửu trọng bùng nổ!
Nhưng Từ Minh cũng không phải là cường giả hợp 10 khiếu, chẳng qua là tu giả hợp 8 khiếu mà thôi.
Ý chí lực vừa bùng nổ, trong chớp mắt, một thanh chùy nhỏ vô hình xuất hiện, ầm ầm một tiếng đập cho cả người gã ngốc trệ!
"Từ Minh!"
Lý Thế Vân nổi giận gầm lên một tiếng, "Giết, nhanh!"
Gã đang gầm thét!
Nguyên khiếu thân thể cũng bùng nổ, văn binh bắn tới hướng Tô Vũ!
Mấy người khác dồn dập ra tay!
Ầm ầm, tiếng xé gió không ngừng!
"Khai thiên!"
Lại một lần tiếng gào thét truyền ra, chồng chất thêm đao thứ hai!
Đao còn chưa rơi, thân thể Từ Minh liền bị đao khí trùng kích cho máu thịt be bét, ý chí lực bị trọng kích, giờ phút này gã miễn cưỡng còn tỉnh táo, sắc mặt hoàn toàn thay đổi!
"Biến!"
Tiếng gầm giận dữ truyền tới, phía sau Lý Thế Vân bùng nổ một viên thần văn, trong nháy mắt kéo Từ Minh đi một đoạn!
Thần văn biến hóa!
Nhưng mà còn chưa đủ!
Keng!
Đao rơi!
Ánh mắt Từ Minh lộ ra vẻ hoảng sợ, sau một khắc, nguyên khiếu dồn dập nổ tung!
Nổ tung!
Cường hãn nguyên khí tràn lan ra, Tô Vũ phất tay chém ra Phong ấn đao!
Ầm!
Tiếng nổ lớn truyền đến, Từ Minh phát nổ nguyên khiếu chợt thấy mừng rỡ, ta còn sống!
Vừa nghĩ tới, ngực gã lại truyền đến cơn đau nhức dữ dội!
Cúi đầu nhìn lại. . . Một mũi chân trực tiếp xuyên thủng ngực gã, Từ Minh phun ra máu tươi, ngẩng đầu nhìn về phía Tô Vũ, Tô Vũ đã cấp tốc rút về.
"Ta. . ."
Từ Minh lảo đảo, nửa quỳ sụp trên mặt đất, trước mắt tối sầm, ta chết rồi sao?
Không có khả năng!
Ta là Vạn Thạch cửu trọng, dưỡng tính đỉnh phong!
Ngay tại lúc gã lâm vào bóng tối hắc ám, trong nháy mắt, Triệu Minh đã ra tay, ném gã xuống khỏi lôi đài, chửi nhỏ một tiếng!
Mẹ nó!
Mới bắt đầu mà các ngươi đã mạnh như vậy!
Bạch quang như không cần tiền điên cuồng tản mát trên thân Từ Minh, nguyên khiếu nổ tung, ý chí lực bị trọng kích, ngực bị đánh xuyên...
Nếu còn không cứu thì Từ Minh chắc chắn sẽ phải chết.
Triệu Minh vội vàng cấp cứu một thoáng, trong nháy mắt lại ném Từ Minh cho Tôn Các lão bên kia, cả giận nói: "Ngươi cứu đi!"
Y không cứu được!
Ngay tại khi y cứu người, Tô Vũ giống như biết y muốn cứu nên trong nháy mắt hắn đã thoáng hiện đến trên đỉnh đầu Tôn Thiến, dưới chân, thời gian lưu chuyển, Nhật Nguyệt luân hồi, một cước đạp xuống!
"Cứu ta!"
Tôn Thiến thét lên!
Sát khí nồng đậm vô cùng trùng kích cho cả người nàng muốn nổ tung, tóc hỗn loạn, trên đỉnh đầu huyết dịch tuôn trào, một cước này hạ xuống, nàng sẽ phải chết không còn nghi ngờ!
Ba người Lý Thế Vân, Tạ Hổ, Vương Triều muốn rách cả mí mắt!
Vương Triều gào thét một tiếng!
Giờ khắc này, cánh tay gã hóa thành xúc tu, bay thẳng đánh đến đầu Tô Vũ!
Bụp một tiếng, cánh tay còn chưa tới gần Tô Vũ đã trực tiếp nổ bể ra!
Tô Vũ thu hồi văn binh đao, phía trên còn dính huyết dịch.
Quá mạnh!
Tô Vũ mở 300 khiếu huyệt, lực bộc phát so với võ giả bình thường tu luyện Khai Thiên đao còn cường đại hơn gấp mấy lần!
Đủ loại Thiên giai võ kỹ hạ bút thành văn!
Khiếu huyệt của hai thức trong võ kỹ Thời Gian là Phá Sơn Hải và Trấn Nhật Nguyệt đều được hắn mở ra toàn bộ!
Phệ Hồn quyết, Cường Thân quyết, một cái khiến cho thân thể hắn mạnh mẽ, một cái khiến cho hắn có thể ăn mòn ý chí lực đối phương.
Khuếch trương thần chùy càng là một môn thần kỹ khủng bố!
Từ Minh chỉ là dưỡng tính đỉnh phong, bị hắn đập xuống một chùy thì hiển nhiên trực tiếp choáng váng.
Vương Triều không thể ngăn Tô Vũ, Tôn Thiến giờ phút này đã như lệ quỷ, tóc tai toàn bộ tan tác, máu tươi từ đỉnh đầu trào ra, nhưng nàng không có cách nào thoát khỏi tất sát kỹ của Tô Vũ!
"Giết hắn đi!"
Tôn Thiến tựa như lệ quỷ thét lên, nàng hợp nhất khiếu huyệt trên đỉnh đầu, trong nháy mắt nổ tung!
Ầm ầm một tiếng!
Giày của Tô Vũ bị tạc vỡ, lại không thể gây tổn thương chút nào đến thân thể hắn, hắn hừ lạnh một tiếng, một lần nữa đạp xuống đầu nàng!
Còn lại ba người, Vương Triều đứt gãy cánh tay, Tạ Hổ bị phá nát thần văn, duy chỉ có Lý Thế Vân chưa thụ thương, lúc này gã đã vô thanh vô tức lách tới sau lưng Tô Vũ, một kiếm chém tới cổ hắn!
Rất mạnh!
Nhưng mà Tô Vũ trong nháy mắt lại quay người, Tô Vũ nhanh vô cùng, mặc cho một kiếm đâm vào cổ mình chảy ra máu tươi, hai tay hắn vẫn vung lên, trên mặt nụ cười, trực tiếp ôm lấy Lý Thế Vân!
Ôm thật chặt!
Gắt gao ôm lấy gã!
Phệ Hồn quyết phát động, Lý Thế Vân kêu thảm một tiếng, ý chí lực trong nháy mắt thu hồi, nhưng dù cho thu hồi ý chí lực, gã là Vạn Thạch cửu trọng cảnh nhưng thân thể không mạnh, trực tiếp bị Tô Vũ gắt gao bóp chặt!
Bịch một tiếng, hai tay bị bóp chặt trực tiếp nổ nát vụn!
"Thân thể quá yếu!"
Đây cũng là Vạn Thạch cửu trọng à?
Mở 72 khiếu Vạn Thạch, hợp 7 khiếu để tấn cấp Vạn Thạch!
Dạng Vạn Thạch cửu trọng như thế này thì quá yếu!
Bịch một tiếng, Lý Thế Vân kêu thảm một tiếng, phía dưới, Tạ Hổ nhẫn nhịn đau đớn vì thần văn bắn nổ, cánh tay duỗi dài chộp tới hướng Tôn Thiến, trong nháy mắt kéo Tôn Thiến tránh đi!
Ầm!
Tô Vũ hạ xuống đất, một cước đạp ở trên lôi đài, Tôn Thiến bị Tạ Hổ kéo rút lui, một cái chân lại là chưa kịp rời khỏi, trực tiếp bị Tô Vũ đạp thành thịt nát!
Tô Vũ giờ phút này vẫn còn giữ chặt Lý Thế Vân, cười lạnh một tiếng, lực lượng khiếu huyệt toàn thân bùng nổ!
Chuỳ sắt tái hiện!
Ầm ầm một tiếng, đập cho đầu Lý Thế Vân đều muốn nổ tung, cả người trực tiếp ngất lịm!
Tô Vũ vươn tay phải ra, trực tiếp nắm đầu của gã!
Nhìn lướt qua Triệu Minh vừa muốn xuất thủ bên kia, Tô Vũ cười ha ha, nắm đầu của Lý Thế Vân rồi quẳng gã ra ngoài!
Ầm!
Không khí nổ tung, cả người Lý Thế Vân đều muốn nổ tung, Triệu Minh mắng to một tiếng, vội vàng bay vọt lên đỡ lấy gã, cấp tốc áp chế sức nổ trong cơ thể gã, miễn cho Lý Thế Vân thật sự bị tạc chết!
Y vừa tiếp nhận Lý Thế Vân, bên kia, một tiếng hét thảm lại lần nữa truyền ra!