Triệu Lập nhíu mày.
Đây là văn quyết?
Tô Vũ vì ông mà viết ra trụ cột văn quyết của hắn?
Rất mạnh!
Mở ra 36 thần khiếu, vả lại đều là thần khiếu dưỡng tính có khả năng mở.
Đây cũng là lần đầu tiên ông quan sát loại cơ sở văn quyết này, mặc dù không phải ý chí chi văn, không có trực quan như vậy, thậm chí không phải chữ viết, chẳng qua chỉ là đồ án nhưng cũng làm cho Triệu Lập có chút thu hoạch.
So sánh một thoáng, Triệu Lập hơi kinh ngạc!
Thần khiếu trùng hợp với Vạn Văn kinh không coi là nhiều!
Điều này đại biểu, nếu như ông học tập thì có thể lại mở thêm mấy chục thần khiếu!
Một cái hai cái tác dụng không lớn, nhưng nếu lại mở mười mấy cái, ý chí lực sẽ càng cường đại.
Mà Tô Vũ sau khi liên kết 36 điểm đỏ xong thì dừng một chút, rồi lại bắt đầu đánh dấu điểm đỏ.
Triệu Lập nhíu mày?
Ý gì đây?
Điểm lung tung à?
Từng điểm đỏ xuất hiện lần nữa, rất nhanh lại là 36 điểm đỏ, Tô Vũ tiếp tục liên kết 36 điểm đỏ kia lại.
Triệu Lập thấy hắn còn muốn tiếp tục, nhịn không được nói: "Ngươi đừng có chấm lung tung! Đây là biển ý chí sao? Ngươi đừng đánh dấu thần khiếu linh tinh, mở ra vị trí không đúng sẽ phá hỏng biển ý chí của ngươi!"
Thần khiếu, sở dĩ gọi là thần khiếu, đó là bởi vì thần khiếu có khả năng mở ra, có thể phong bế, vốn dĩ là nó có thể mở.
Nhưng nếu mở ra tại vị trí không phải thần khiếu mà là địa phương khác, thì đó chính là u đầu sứt trán!
Biển ý chí bị mở xuyên ra, người cũng xong đời!
Tô Vũ cười trấn an: "Lão sư, đừng nóng vội, an tâm đi!"
Ta mới đánh dấu hai bộ thôi mà!
Còn ba bộ nữa cơ!
Triệu Lập cau mày hỏi: "Thật sự là thần khiếu?"
"Đúng vậy, lão sư tiếp tục xem tiếp liền biết."
Triệu Lập ngưng lông mày, nói: "Hai bộ có chút giống, nếu ngươi thật sự không phải điểm linh tinh thì đại biểu đây là hai loại văn quyết khác biệt, hoàn toàn khác biệt, thế mà không có một thần khiếu nào trùng hợp! Nhưng hai bộ văn quyết này cuối cùng lại có phương án tổ hợp giống nhau. . . Đây là. . . Xuất thân từ một văn quyết, thế nhưng bị tháo gỡ ra rồi?"
Ông khẽ lẩm bẩm: "Hai bộ này có thể là một bộ văn quyết, thế nhưng bị tháo ra, là ý tứ đó sao?"
"Ngươi muốn nhờ ta giúp ngươi tổ hợp lại, khôi phục thành một bộ à?"
Tô Vũ cười một tiếng, quả nhiên, lão nhân gia đúng là có mắt nhìn tốt!
Liếc mắt một cái liền nhìn ra đây kỳ thật xem như một hệ thống có cùng một loại phương pháp liên kết.
Mà Triệu Lập cũng không có hỏi lại.
Ông nhìn chằm chằm 72 điểm đỏ kia.
Đây là một bộ công pháp, thế nhưng bị tháo gỡ ra, hiện tại Tô Vũ muốn khôi phục thành một bộ?
Hoặc là nói, công pháp này chính là trên dưới hai bộ, thế nhưng không ăn khớp, ở giữa xuất hiện sai lầm sao?
Ông nhìn kỹ, nhìn một chút, nhíu mày, bỗng nhiên đi đến bên cạnh, cầm chùy sắt của mình ra lăng không mà gõ!
Tô Vũ nghiêng đầu nhìn thoáng qua, bởi vì không phải ý chí chi văn, nên hắn không thể thân lâm kỳ cảnh để mà quan sát, cho nên hắn vẽ cũng hết sức trừu tượng.
Mà giờ khắc này, Triệu Lập đang chế tạo mô hình!
Mô hình biển ý chí!
Đúc Binh sư xem đồ án nhiều cũng không có ý nghĩa, ta chế tạo mô hình cho ngươi, vật thật mà mô phỏng!
. . .
Dần dần, một đồ vật tương tự hình cầu rỗng ruột được chế tạo ra.
Từng điểm đỏ hiện ra!
Từng tuyến đường bắt đầu xuất hiện!
Triệu Lập sờ sờ cằm, nhìn thoáng qua Tô Vũ rồi nói: "Đến xem xem, cái này phù hợp với vị trí mà ngươi xác định hay chưa? Hôm nay không có thời gian, bằng không thì hoàn toàn có khả năng chế tạo ra một con rối, biển ý chí mặc dù hư ảo, thế nhưng cũng có thể mô phỏng ra được. . ."
Con rối, Tô Vũ nghĩ đến tình cảnh ngày đó bị con rối của Hạ Hầu gia truy sát, con rối hình như cũng rất mạnh.
Tô Vũ đi lên trước, nhìn thoáng qua, khẽ gật đầu.
Trí nhớ của lão nhân gia không tồi, thế mà nhìn một lần hình vẽ, rất mau đã chế tạo ra mô hình y chang.
Mà vị trí của 72 thần khiếu không sai lệch chút nào.
"Lão sư, không đủ. . ."
"Ừm?"
"Thần khiếu không đủ. . ."
Tô Vũ suy nghĩ một chút bèn nói: "Lão sư, có thể phóng to mô hình này ra không? Là cái loại rất lớn có thể bao trùm hai chúng ta ở chính giữa ấy!"
"Có thể, ngươi muốn lớn như vậy làm gì? Đây coi như là văn binh, muốn lớn nhỏ ra sao cũng có khả năng điều chỉnh, thêm ít đồ là được. . ."
Thảo luận phương án cải tạo với một vị Đúc Binh sư quả là hết sức thoải mái!
Nhất là một vị đại sư!
Binh binh bang bang một hồi, một cái mô hình cực đại xuất hiện, đứng lơ lửng giữa không trung.
Tô Vũ vây quanh mô hình này nhìn một hồi, rất nhanh chấm thêm vài điểm tại một số vị trí, "Lão sư, nơi này có một cái!"
"Nơi này!"
"Nơi này. . ."
Triệu Lập ngạc nhiên vô cùng, không ngừng tăng thêm điểm đỏ!
80 cái, 90 cái. . .
120 cái!
130 cái!
Vẻ mặt Triệu Lập triệt để biến đổi!
Khi tăng lên tới 144 điểm đỏ, trọn vẹn bốn bộ công pháp xuất hiện, không hề trùng hợp với nhau, thế nhưng vẫn giống như một hệ thống.
Giờ khắc này, Triệu Lập choáng váng!
Thiên giai đỉnh cấp văn quyết!
Một bộ!
Bốn bộ này hẳn là một bộ công pháp!
Đậu má!
Thiên giai đỉnh cấp văn quyết!
Có thật sao?
Tồn tại sao?
Tô Vũ lấy được từ chỗ nào?
Đây là một bộ công pháp bị tháo gỡ ra, trọn vẹn khai 144 thần khiếu, mẹ nó, thứ này truyền đi sẽ khiến cho chư thiên vạn giới đều điên cuồng!
Sau một khắc, ý chí lực của Triệu Lập bùng nổ!
Bao trùm bốn phương!
Từng tấc từng tấc tra xét rõ ràng!
Dò xét xem nãy giờ hai người có đang bị giám sát, dò xét xem có người nào đang nhìn trộm hay không, dò xét bốn phương!
Thậm chí, trực tiếp bắt đầu dò xét Tô Vũ.
Ông lo lắng trên người Tô Vũ bị người ta gài thần văn truy tung dò xét gì đó!
Từng tấc từng tấc dò xét ra được, bỗng nhiên, sắc mặt ông biến hóa.
Nơi trung tâm trái tim Tô Vũ giống như có đồ vật gì đó tồn tại.
Sắc mặt ông biến hóa, ý chí lực trực tiếp thẩm thấu!
Tiến vào trong tim Tô Vũ!
Từng tia dò xét, vẻ mặt Tô Vũ trắng bệch, làm sao vậy?
Không biết qua bao lâu, Triệu Lập khôi phục như thường, nhìn Tô Vũ nhưng không nói gì, trầm mặc một hồi ông mới thở phào: "Không có việc gì, cẩn thận một chút, chút nữa ta đưa ngươi một thanh văn binh giám sát, chuyên môn phản truy tung! Bây giờ, mấy người nắm giữ một chút đặc thù thần văn có thể nhìn trộm, nghe trộm, truy tung, ngươi cẩn thận một chút sẽ tốt hơn, mặt khác. . ."
Ông nhìn thoáng qua mô hình, cau mày nói: "Thứ này ngươi không nên tới hỏi ta, cũng không nên hỏi bất luận người nào, hẳn là nên giấu đi, chính mình có thực lực thì chậm rãi nghiên cứu!"
Văn quyết 144 thần khiếu!
Vô địch đại khái cũng không có!
Nếu thật sự có thì đại khái chính là Văn Minh sư Vô địch cảnh.
Tô Vũ cười nói: "Lão sư, Khoách Thần quyết của ngài ở trong mắt của ta không hề thua kém thứ này, mà ta nói thật, cái này không thành hệ thống, đừng nhìn nó rất giống, thế nhưng dùng trí tuệ của ta, có lẽ cần mấy chục năm mới có thể kết hợp công pháp ấy lại. . ."
Dứt lời, hắn suy nghĩ một chút lại nói: "Kỳ thật còn có một bộ, năm bộ là một thể!"
". . ."
Vẻ mặt Triệu Lập biến đổi!
Ông triệt để biến sắc!
"Thần quyết!"
"Dạ?"
"Thần quyết, đây là một bộ thần quyết!"
Triệu Lập trầm trọng nói: "Thiên Địa Huyền Hoàng, đây là do người bình thường phân chia, phía trên nó kỳ thật còn có thần quyết. Thần cấp nguyên quyết cũng là thứ thực sự tồn tại, bây giờ Đại Hạ vương đại khái chính là dùng Thần cấp Khai Thiên đao, dĩ nhiên, truyền thừa xuống, cao nhất cũng chỉ có Thiên giai!"
"Đại Hạ vương một đao bổ xuất ra sức mạnh cũng không phải lực lượng của 144 nguyên khiếu. Nhật Nguyệt hợp thành một khiếu, một khiếu này cũng có khác biệt, 144 nguyên khiếu của ngươi làm một thể, một khiếu một kỹ, một khiếu nhất pháp, không có nghĩa là có khả năng vượt qua 144 khiếu, dù cho ngươi hợp 300 khiếu làm một thể thì vẫn còn có chút khác biệt. . . Những điều này chờ ngươi đến Sơn Hải, Nhật Nguyệt tự nhiên liền hiểu!"
Triệu Lập không nói tiếp chuyện đó, mà là nhìn về phía Tô Vũ, nửa ngày sau mới nói: "Bộ cuối cùng không cần lấy ra, trên đại thể đều là một hệ thống, 4 bộ này mà có thể hợp nhất thì bộ cuối cùng chính ngươi liền có thể hợp nhất!"
Nói xong, Triệu Lập nhìn về phía mô hình kia, nhìn một lần lại một lần, rất lâu sau ông mới nói: "Mấy ngày nay, ta không ra ngoài, ngươi cũng đừng đi ra! Chúng ta thử suy luận tiếp một chút, vị trí thần khiếu đều đúng, phương pháp liên kết cũng có, chủ yếu xem có thể hợp thành bọn chúng hay không. . ."
Tô Vũ yên lặng gật đầu.