Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 774 - Chương 772: Ta Lưu Danh Sử Xanh Rồi!

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 772: Ta Lưu Danh Sử Xanh Rồi!
 

Hạ Hổ Vưu kinh ngạc nhìn Tô Vũ, nghiêm mặt hỏi: "Ngươi chắc chắn?"

Thứ này lúc trước Trịnh Vân Huy đã từng dùng qua, chính là do Lưu Hồng đưa cho.

500 điểm công huân một quả!

Có thể giúp người dùng mở ra từ một đến hai khiếu huyệt, then chốt là giá cả quá mắc, 5 quả trị giá tới 2500 điểm công huân. Chu Hạo mất khoảng 20 ngày để khai khiếu, tương đương với một ngày tiêu hết 125 công huân, phải biết giết một tên Đằng Không thấp trọng cũng chỉ được thưởng có 100 điểm mà thôi.

"Lão sư của Chu Hạo ra tiền, không có việc gì!"

Tô Vũ muốn là hiệu suất, hắn không thèm để ý tới vụ này, 20 ngày quá lâu, hắn chờ không nổi.

Trước đó hắn tìm Hạ Ngọc Văn đòi tiền cũng là vì áng chừng sẽ cần tiêu tiền trên người Chu Hạo.

Chu Hạo yên lặng không nói.

Hạ Hổ Vưu lại nghiêm mặt hỏi: "Ngươi đây là thật sự suy luận ra công pháp có giá trị?"

Bằng không thì Tô Vũ điên rồi!

Một bộ công pháp chơi chơi tùy tiện làm ra mà tiêu tốn mấy ngàn điểm công huân cho Chu Hạo khai khiếu? Có đáng giá không?

"Ta chỉ quan tâm đến tốc độ mà thôi!"

Tô Vũ thở dài, nói: "Ngươi giúp ta lấy đồ về nhanh lên một chút, vốn dĩ bình thường Chu Hạo không cần đến những món đồ hỗ trợ tu luyện, dùng tốc độ khai khiếu của cậu ta thì cũng đã đủ nhanh rồi, nhưng có Địa Nguyên quả thì khả năng cao là đến buổi sáng ngày mai thôi, cậu ta đã có thể khai khiếu hoàn tất 20 cái."

Đem thời gian 20 ngày giảm xuống còn 1 ngày, khai khiếu 10 cái, đổi lấy 2500 điểm công huân.

Cuộc mua bán này rõ là thua thiệt, chỉ sợ ở trong mắt tất cả mọi người thì Tô Vũ chính là kẻ có bệnh, xài tiền như nước.

Nhưng đối với Tô Vũ mà nói, 20 ngày thật sự quá lâu, nếu có thể sớm chứng thực công pháp thành công ngay ngày mai thì con số 2500 điểm công huân không là gì hết.

Hạ Hổ Vưu im lặng, cấp tốc bấm xuống một dãy số trong máy liên lạc, bàn giao vài câu.

Rất nhanh, tất cả mọi người trong tầng hầm đều nghiêm mặt.

Đây không phải là nói đùa!

Tô Vũ nghiêm túc, hắn thật sự muốn thử nghiệm công pháp mới, cũng không phải là vì hố Chu Hạo.

Hạ Hổ Vưu cúp máy, ngập ngừng một lúc, cuối cùng vẫn hỏi thẳng: "Đợi chút nữa là Địa Nguyên quả sẽ được đưa tới đây. Tô Vũ, ta có thể quan sát ngươi thôi diễn toàn bộ công pháp này không?"

Tô Vũ nhìn lướt qua mọi người một lượt, gật đầu đáp: "Đều ở lại xem đi, thế nhưng ta nói trước, tuyệt đối không được truyền ra ngoài! Người nào làm trái, bị ta điều tra ra được thì đây chính là lần cuối cùng hợp tác, về sau chúng ta giải tán.”

“Mặt khác, ta muốn nói rõ với các ngươi luôn, nếu lần này Chu Hạo thử nghiệm thành công, ta cũng sẽ không tùy ý truyền bộ công pháp này ra ngoài. Bởi vì ta vẫn còn có mấy phiên bản giảm bớt hiệu quả, những phiên bản đó có khả năng sẽ đem đi đấu giá, gom góp tài chính để chúng ta tiếp tục nghiên cứu!"

Nghe Tô Vũ nói vậy, sắc mặt mọi người trong tầng hầm đều trở nên hết sức ngưng trọng.

Ngươi coi trọng như vậy sao?

Hạ Hổ Vưu cũng không nhiều lời, lập tức đi vào phòng trong đoạt lấy sơ đồ phác thảo khiếu huyệt từ trên tay Chu Hạo, cậu nhìn lướt qua một lượt, cau mày nói: "36 khiếu! Có phải quá nhiều rồi hay không? Công pháp phụ trợ mà cần phải khai 36 khiếu thì đều là cực phẩm!"

"Đúng, chính là cực phẩm!"

Tô Vũ tự tin nói: "Nếu như thành công, vậy thì có thể trực tiếp áp chế tất cả lực đẩy, đến lúc đó, việc hợp khiếu sẽ trở nên rất nhẹ nhàng. Một ngày hợp tam khiếu ngũ khiếu đều không thành vấn đề. Dù cho tu luyện Khai Thiên đao thì cũng chỉ mất ba ngày liền có thể tu luyện xong đệ nhất trọng, trong vòng một tháng tiến vào Vạn Thạch cửu trọng!"

". . ."

Hạ Hổ Vưu nhìn Tô Vũ như nhìn kẻ bại não.

Mẹ nó.

Lời như thế mà ngươi cũng nói ra miệng được?

Ngươi thật sự cho rằng Khai Thiên đao của Hạ gia là rác rưởi?

Ta tu luyện suốt ngần ấy năm qua, đến bây giờ cũng chỉ mới vừa hợp khiếu được 15 cái, cái cuối cùng tối thiểu vẫn phải chờ thêm một đoạn thời gian nữa mới được.

Ngươi nói ngươi trong vòng một tháng hoàn thành hợp khiếu, tiến vào Vạn Thạch cửu trọng?

Tô Vũ mới mặc kệ cậu nghi ngờ, tiếp tục nói: "Đến lúc đấy, ta sẽ kiến nghị tất cả mọi người chuyển tu công pháp, tu Thiên giai công pháp! Trước đó không tu Thiên giai công pháp là bởi vì hợp khiếu quá khó, thế nhưng bây giờ hợp khiếu không khó khăn nữa, chỉ cần tu Thiên giai công pháp thì thực lực sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều!"

"Còn về phần Thiên giai công pháp thì cứ tìm Hạ gia là được, hy vọng là Hạ gia sẽ truyền thừa rộng rãi cho mọi người!"

". . ."

Các thành viên nhìn chằm chằm Tô Vũ, đứng đấy nói chuyện không đau eo a, khai khiếu bộ không tốn thời gian sao?

Hạ Hổ Vưu trầm ngâm lẩm bẩm: "Nếu thật sự có thể bài trừ lực đẩy thì khi đó tu luyện đến Vạn Thạch rồi tiếp tục khai khiếu cũng không muộn, hiện tại trước vào Vạn Thạch cửu trọng, tạm thời khoan tấn cấp Đằng Không, đến tiếp sau lại mở khiếu rồi lại hợp khiếu thì thực lực vẫn rất đáng gờm!"

Đến cùng là thật hay giả?

Tô Vũ thật sự đã điều nghiên ra một bản công pháp trâu bò như thế sao?

Ngô Lam đứng bên cạnh hiếu kỳ hỏi: "Đây là chính ngươi thôi diễn à?"

"Xem như vậy, ta còn tìm vài vị cường giả hỗ trợ, chủ yếu vẫn là nhờ các vị ấy thu thập tài liệu hữu ích cho ta, hơn nữa còn cho ta rất nhiều gợi ý hữu dụng!"

Tô Vũ tán dương một câu, rất nhanh lại nói: "Nếu công pháp thành công, ta đã nghĩ kỹ rồi, chúng ta sẽ gọi nó là Song Ngô Hợp Khiếu Pháp , cho mọi người thấy rằng sư tỷ cùng Ngô Lam đã cống hiến to lớn như nào đối với bản công pháp này. Ta tin chắc, nó đủ bản lĩnh để cải biến toàn bộ lịch sử tu luyện của cả Nhân tộc."

Lời này vừa nói ra, hai nữ sinh trong phòng liền choáng váng!

Song Ngô Hợp Khiếu Pháp!

Những người khác cũng sững người, ngươi xác định muốn đặt cái tên như thế thật sao?

Sau một khắc, Ngô Gia mới từ cơn choáng váng tỉnh táo lại, nàng kinh hỉ thốt lên: "Sư đệ, ngươi thật sự muốn đặt tên như vậy?"

"Đúng!"

"Sư đệ, ngươi thật là đáng yêu!"

Ngô Gia vui vẻ vạn phần, chỉ thiếu điều lao tới ôm chầm lấy Tô Vũ, mà Ngô Lam thì vẫn đang lâng lâng trong cơn kích động.

Tỷ tỷ, cô nãi nãi, ta... Ta sáng tạo công pháp!

Cải biến cả lịch sử tu luyện của Nhân tộc!

Ta. . . Lưu danh sử xanh rồi!

Nàng sững sờ đến ngây người, giờ phút này hoàn toàn không còn biết mình đang suy nghĩ cái gì, chỉ mơ mơ hồ hồ cảm thấy mình quá lợi hại. Đây chính là sở nghiên cứu do nàng góp công sức vào, là địa phương có thể cải biến vận mệnh cả đời của chính nàng.

Sau này sẽ không còn ai dám nói nàng chỉ biết cậy vào Ngô gia nữa.

Ta là thiên tài!

Ta sáng tạo ra bản công pháp có thể thay đổi quá trình tu luyện của cả Nhân tộc.

. . . . .

Mà đám người Tô Vũ đều không nghĩ nhiều như hai tiểu cô nương kia, giờ phút này bọn họ chỉ quan tâm tới công pháp thành hay bại chứ chẳng ai quan tâm đến cái tên của nó.

Rất nhanh, người của Hạ Hổ Vưu đã đưa tới 5 viên Địa Nguyên quả.

Tô Vũ cũng không nói nhảm, trực tiếp ném qua cho Chu Hạo, "Hấp thu nó rồi mau chóng khai khiếu đi! Nguyên khí không đủ thì tới bí cảnh tu luyện cũng được."

"Không cần!"

Chu Hạo liếm môi một cái, có chút hứng phấn nho nhỏ. Cậu đã từng nghe nói qua về Địa Nguyên quả, không nghĩ tới lại có thể một lần lấy được tận 5 viên!

Rõ ràng, Tô Vũ ôm kỳ vọng rất cao đối với bộ công pháp này.

Trước đó cậu còn hơi lo lắng, trong nháy mắt toàn bộ đã tan biến.

Tô Vũ hao phí cái giá lớn như vậy, hiển nhiên không phải là tùy tiện tìm cậu đùa giỡn.

Bình Luận (0)
Comment