Tô Vũ nhịn không được phì cười, đáp: "Được chứ, không có việc gì, trong tay ta vẫn còn phiên bản cắt giảm, cộng thêm cả bản Chu Hạo vừa tu luyện thì tổng cộng ta có ba bộ. Phiên bản thứ nhất chỉ khai khiếu 18 cái, đại khái có thể áp chế một phần ba lực đẩy. Phiên bản thứ hai thì cần khai khiếu 32 cái, để ta nghiên cứu lại, có lẽ vẫn còn có thể tinh giản một phen, có lẽ chỉ cần khai khiếu 30 cái là đủ rồi, nó sẽ áp chế chừng hai phần ba lực đẩy. . ."
Mấy người trong phòng sững sờ nhìn Tô Vũ, rốt cuộc ngươi đã làm gì trong một tuần lễ vừa rồi?
Triệu Minh điên cuồng hỏi: "Tô Vũ, làm sao ngươi làm được?"
Tô Vũ cũng không giấu diếm, thoải mái phô diễn một viên thần văn hình ngọn lửa ra!
Sau một khắc, hắn hệt như người trí tuệ khổng lồ, toàn thân trên dưới đều tản mát ra hào quang của tri thức, trên mặt nở nụ cười, diệu quang bắn khắp bốn phương.
"Bởi vì ta chính là trí giả!"
"Thần văn của ta đã khai mở trí tuệ chi quang, giúp ta thông suốt nhiều thứ hơn, tiếp thu kiến thức cũng dễ dàng hơn!"
". . ."
Hắn tùy ý chém một chút, đám người Triệu Minh lại sửng sốt đến ngây người, "Thần văn của ngươi giúp tăng cường khả năng lĩnh ngộ tri thức?"
"Ánh mắt của lão sư bất phàm!"
Tô Vũ thu hồi thần văn chữ "Hỏa", mỉm cười nói: "Đúng là như vậy. Bản thân ta chính là thiên tài, cộng thêm thần văn hỗ trợ, hơn nữa còn có các vị phối hợp chỉnh lý tư liệu mà chúng ta thu thập được, phối hợp với phương pháp rút ra thiên phú kỹ của nhất hệ nhà bọn ta, đảo ngược suy luận một chút liền tìm ra được thiên phú của vạn tộc, cho nên ta mới điều nghiên ra được bộ công pháp mà các ngươi vừa chứng kiến."
Nói cách khác, thần văn của ta chính là bảo bối!
Giờ khắc này, Hạ Hổ Vưu nhịn không được hâm mộ nói: "Nếu sau này ngươi chết, nhất định phải chế tạo nó thành thần văn Vĩnh Hằng rồi truyền thừa xuống, chắc chắn nó sẽ là siêu cấp bí cảnh, đủ để cho hết thảy tu giả điên cuồng!"
Cậu thật sự tin những gì Tô Vũ nói!
"Ngươi lĩnh ngộ được nó từ trong bản ý chí chi văn nào vậy?" Trịnh Vân Huy tò mò hỏi.
Tô Vũ lắc đầu, "Không phải ý chí chi văn, là ngày đó ta quan sát quá nhiều bản công pháp hỗn loạn, phát hiện rất nhiều công pháp cùng chất hóa nghiêm trọng, về sau sinh ra một chút ý nghĩ táo bạo, là tự nhiên đản sinh, các ngươi có tin không?"
"Tin!"
Hạ Hổ Vưu gật đầu, ánh mắt Triệu Minh cũng tỏa sáng, "Tin! Tô Vũ, ngươi đúng là yêu nghiệt! Không nghĩ tới thần văn có chức năng phụ trợ bá đạo như thế mà ngươi lại lĩnh ngộ được, ngươi quả nhiên không tầm thường."
Khương Mục cũng gật đầu phụ họa: "Ta cũng biết, ta đã từng đọc qua chuyện như vậy trong một bản du ký. Năm xưa cũng từng có người tự nhiên lĩnh ngộ được thần văn không thông qua ý chí chi văn, chỉ là không nghĩ tới ta lại có thể tận mắt chứng kiến được một màn này!"
Đúng là thiên phú đáng sợ!
Tô Vũ mới có thực lực gì?
Mới hiểu biết được bao nhiêu thứ?
Thế mà hắn lại tự lĩnh ngộ được thần văn!
Thần văn chữ “Hỏa” của hắn có đủ loại năng lực khó tin.
Tô Vũ mỉm cười, quả thật ngày đó là hắn tự nhiên lĩnh ngộ được thần văn chữ "Hỏa", nước chảy thành sông, tự nhiên sinh thành.
Rất nhiều người đều cảm thấy kiến thức của Tô Vũ kém cỏi, trên thực tế những năm qua hắn đã đọc không ít sách vở.
Vả lại hắn còn nắm giữ vô số công pháp, ý chí chi văn, văn quyết, thần quyết...
Có thể nói, ở Đại Hạ phủ này, kẻ đã đọc nhiều như hắn đương nhiên là có, thế nhưng có thể xem qua đa dạng công pháp của đủ loại chủng tộc như hắn thì hẳn là chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Sách họa màu vàng kim đã mang đến cho Tô Vũ quá nhiều bảo vật!
Hắn biết rất nhiều công pháp của chư thiên vạn tộc, thậm chí còn tự mình thể nghiệm không ít!
Điểm này những người khác chưa chắc đã làm được như Tô Vũ.
Mà đa thần văn nhất hệ vốn dĩ là một đám người có kiến thức rộng rãi và thiên phú kinh người. Bạch Phong, Trần Vĩnh, Hồng Đàm, bao gồm cả Triệu Lập khi trao đổi với Tô Vũ đều là những vị thấy nhiều hiểu rộng.
Cho nên lần này Tô Vũ mới có thể tự mình suy luận ra bản công pháp 36 khiếu, mặc dù hắn tham khảo rất nhiều công pháp của vạn tộc, hơn nữa cũng là do hắn ‘xào nấu’ lại một lượt công pháp có sẵn, nhưng việc có thể suy luận ra những khiếu huyệt nào nên giữ, khiếu huyệt nào nên bỏ, và nghiên cứu ra vòng di chuyển vận hành của 36 khiếu huyệt thì đúng là năng lực đáng gờm của chính hắn.
Tô Vũ cười nói: "Ta nghĩ đệ nhất bản có thể công khai hoàn toàn, đệ nhị bản thì chỉ nên truyền thừa cho thiên tài, bản mới rồi thì chỉ giới hạn ở các ngươi, các ngươi không được truyền ra ngoài, về việc ta muốn truyền cho ai khác thì đó là việc của riêng ta."
Mấy người dồn dập gật đầu.
Nhiêu đây đã quá đủ để bọn họ rung động và thỏa mãn.
Hạ Hổ Vưu bỗng nhiên ai oán nói: "Tu luyện cái này xong thì có phải rất nhanh mọi người liền tấn cấp lên Vạn Thạch cửu trọng hay không?"
Cứ nghĩ đến việc trước đây cậu hao phí vô số thời gian và tinh lực mới dung hợp được 15 cái khiếu huyệt thì bỗng dưng cảm thấy... Cảm thấy còn không bằng chính mình cứ thỏa sức ngủ một giấc đi, sau đó nhàn nhã chờ Tô Vũ đưa ra bản công pháp này là được rồi.
Tô Vũ phì cười, "Nào có nhanh như vậy, ngươi cũng thấy hiệu quả khi Chu Hạo dung hợp rồi đó, lực đẩy gần như không có, thế nhưng còn phải tiếp tục dung hợp, dung hợp một khiếu, tối thiểu phải mất ba đến năm tiếng. . ."
Tô Vũ tính toán một thoáng, rất nhanh liền nói: "Một ngày tu luyện 6 giờ, hoặc là 8 giờ thì có thể dung hợp từ hai đến ba cái khiếu huyệt, một trọng phải dung hợp 15 khiếu huyệt, tính ra thì cần mất 5 ngày!"
Tô Vũ thở dài nói: "Nói như vậy, muốn tới Vạn Thạch cửu trọng thì tối thiểu cũng phải tốn từ một đến hai tháng, đây là trong tình huống chúng ta tu luyện liên tục, tài nguyên không thiếu, những người bình thường khác thì tối thiểu cũng phải tốn vài tháng đi, nửa năm cũng có thể! Hơn nữa còn phải khai khiếu đủ 36 cái còn gì, ta và Chu Hạo đã mở ra rất nhiều khiếu huyệt nên mới tu luyện nhanh như vậy, cậu ta chỉ thiếu có 10 cái, nhưng những người khác khả năng sẽ thiếu những 20 cái, thậm chí 30 cái, có nghĩa là bọn họ còn phải tốn không ít thời gian khai khiếu nữa."
Tô Vũ tổng kết lại: "Tính ra thì hẳn là phải mất một năm, cho nên trên thực tế, bản công pháp của ta cũng chỉ có tác dụng tiết kiệm cho người một hai năm mà thôi, không có gì đáng chú ý."
". . ."
Mọe nhà ngươi!
Đây là tiếng người nói sao?
Con đường tu luyện gian nan vất vả, nếu có thể tiết kiệm cho tu giả mấy năm thì có thể xem là không có gì được à?
Huống chi, khai khiếu nhiều thì rõ ràng cũng sẽ tăng cường thực lực lên, kéo dài sức chiến đấu, sao những cái này ngươi không liệt kê ra?
Nếu đã là thiên tài, bảo bọn họ mở nhiều thêm mười mấy hai mươi cái khiếu huyệt thì bọn họ đều nguyện ý.
Nguyên bản dưới tình huống bình thường thì thiên tài của Chiến Tranh học phủ cũng bị khựng lại hai ba năm khi ở Vạn Thạch cảnh, còn chưa hẳn có thể toàn bộ dung hợp hết thảy khiếu huyệt, hiện tại ngươi giúp bọn họ có thể trong một năm liền hoàn thành việc hợp khiếu, trực tiếp tiến cấp trở thành Vạn Thạch cửu trọng!
Cái này mà vẫn tính là không có gì?
Dung hợp được hết toàn bộ khiếu huyệt thì sau này tiến vào Đằng Không, Lăng Vân hay thậm chí Sơn Hải cũng đều đơn giản hơn.
Cái này ngươi cũng tính là không có gì?
Không quản nhiều như bọn họ, Tô Vũ mở miệng nói: "Công pháp trước mắt xem ra là thành công, cụ thể như thế nào thì phải chờ một thời gian nữa đã, chờ Chu Hạo dung hợp hoàn toàn rồi lại nói, mọi thứ hiện tại chẳng qua mới chỉ là bắt đầu."
Chu Hạo gật đầu, trong lòng cực kỳ phấn chấn.
Ta có khả năng đến Vạn Thạch!
Dùng《 Thiên Sơn quyết 》làm cơ sở để tiến vào Vạn Thạch, so với dự tính lúc trước của cậu thì thật sự tốt hơn nhiều lắm!