Nhiếp lão nhìn thoáng qua Tô Vũ, mệt tâm nói: "Bản Hợp Khiếu pháp kia của ngươi..."
Tô Vũ mỉm cười đáp: "Không phải ta đã nói với Triệu lão sư rồi sao, có thể truyền thụ phiên bản cao nhất cho ngài cùng Hoàng lão mà, ngài chưa biết à?"
"Đa tạ, bất quá ta và lão Hoàng còn chưa mở ra hết những khiếu huyệt cần thiết, có lẽ còn phải mất một đoạn thời gian nữa, tiểu tử nhà ngươi cũng thật là hào phóng!"
Nhiếp lão tự nhiên biết việc này, Triệu Minh cũng coi như người của nhất mạch bọn họ. Mặc dù Tô Vũ không trực tiếp đưa công pháp tới tận tay hai người, nhưng hắn đã sớm dặn dò Triệu Minh có thể truyền thụ lại bản cao cấp cho Hoàng lão và Nhiếp lão.
Nhiếp lão cảm khái: "Hiệu quả thật kinh người, có thể dễ dàng hợp nhất 16 khiếu của Thiên giai công pháp, ngươi mất ba bốn ngày thì hoàn thành nhất trọng, tốc độ này quá nhanh, lại bế quan một tháng thì chẳng phải khi ra ngoài đã là Vạn Thạch cửu trọng?"
Tô Vũ cười gật đầu, không kém lắm so với ngài hình dung.
"Vậy sao ngươi không triệt để bế quan?" Nhiếp lão mỉm cười trêu, "Tiểu tử, ngươi nghĩ kỹ đi, ra ngoài rồi lại vào, mỗi lần như vậy sẽ tốn 200 điểm công huân đấy!"
Ha, tiểu tử này rốt cuộc cũng chịu đột phá Vạn Thạch.
Trước đây hắn cứ ở lì cảnh giới Thiên Quân, chiếm không biết bao nhiêu tiện nghi của học phủ.
Tô Vũ đáp: "Dù sao ta cũng phải đi ra ngoài có việc, vả lại có điều lão sư không biết, ta luôn cảm thấy sau khi ta khai 320 khiếu xong thì vẫn không đủ viên mãn, nhất là khi ta hoàn thành việc hợp khiếu thì cảm giác mất cân bằng lại càng rõ rệt."
"Hả?" Nhiếp lão ngạc nhiên hỏi lại: "Có ý tứ gì?"
Còn về việc khai khiếu 320 cái… Hừ, cứ coi như ta chưa nghe thấy đi!
Tô Vũ cau mày giải thích: "Chính là có loại cảm giác không đúng lắm sau khi hợp khiếu, à không, cũng không hẳn là không đúng, nói đúng hơn là không có cảm giác tự nhiên, khiếu huyệt có thể hợp khiếu vậy thì sẽ mạnh mẽ, không hợp khiếu liền yếu hơn một ít, có chút mất cân bằng!"
Tô Vũ bất đắc dĩ nói: "Ta cảm thấy, có thể là do khai khiếu nhiều, khi hợp khiếu xong thì các khiếu huyệt khác không được hợp nhất, có chút chênh lệch dẫn đến hiện tại khi ta bạo phát, kỳ thật vẫn không đủ thông thuận! Ta cảm thấy mở ra hết 360 khiếu, dù cho không thể hợp nhất thành một đại tuần hoàn trọn vẹn thì cũng là một tuần hoàn tương đối hoàn mỹ."
Tô Vũ trầm ngâm một hồi, lại giải thích suy nghĩ của mình rõ ràng hơn: "Cho nên hiện tại ta cho rằng không cần thiết tiếp tục hợp khiếu, có lẽ ta nên sớm nắm rõ vị trí của 360 khiếu và mở toàn bộ ra, sau đó dùng việc hợp 40 khiếu để tấn cấp!"
Tô Vũ càng nói lại càng thấy hưng phấn: "Lão sư, nếu ta hợp 40 khiếu để tấn cấp Vạn Thạch thì bảo đảm sẽ mạnh hơn bây giờ nhiều! Đến lúc đó, một cái khiếu huyệt của ta có thể so được với lực lượng của 4 cái khiếu huyệt của Thiên Quân bình thường. Vậy thì hợp nhất 360 cái khiếu huyệt có nghĩa là gì? Có nghĩa là khi ta tới Vạn Thạch cửu trọng, ta sẽ bộc phát ra lực lượng của 1440 khiếu huyệt, khi ấy, một quyền của ta thừa sức đánh nổ thân thể Đằng Không cửu trọng!"
". . ."
Má nó.
Ta nên trả lời ngươi thế nào?
Ngươi muốn trở thành Vạn Thạch mạnh nhất từ thuở khai thiên tích địa đến giờ sao?
Ngươi hợp nhất 40 khiếu làm một, khai khiếu 360 cái, như này vẫn tính là Vạn Thạch?
Một quyền đánh nổ Đằng Không đã là gì, một quyền của ngươi khi đó hoàn toàn có thể đánh chết cả Lăng Vân bình thường ấy chứ.
"Tô Vũ, làm người không thể quá mơ tưởng xa vời. . ."
"Lão sư, ta chỉ còn thiếu 40 cái khiếu huyệt, ta rất muốn thử một phen xem sao!"
Tô Vũ cười nói: "Có lẽ còn có thể nhờ vậy mà phát hiện ra bí mật liên quan tới Nguyên Thần khiếu cũng nên."
Hắn rất muốn thử một lần.
Đều đã khai khiếu 320 cái, vậy thì còn do dự gì mà không mở nốt thêm 40 cái nữa?
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là định vị được vị trí tồn tại của khiếu huyệt.
Hiện tại hắn nắm giữ tổng cộng 346 khiếu huyệt, bao gồm cả những công pháp mà Hạ Hổ Vưu đã góp nhặt không ít rồi điểm chỉ trên mô hình cho hắn xem.
Kỳ thật Hạ gia cũng không thu thập được 360 cái, tổng cộng chỉ có 322 khiếu huyệt, trọng hợp tương đối nhiều so với những khiếu huyệt mà học phủ đã tổng hợp ra được.
Cho nên bây giờ Tô Vũ còn khuyết thiếu vị trí của 14 cái nữa.
Hiện tại, gần như bất kỳ công pháp nào Tô Vũ cũng đều có thể thôi diễn quá trình vận chuyển, nếu không thể vận chuyển thì cái kia đại biểu phát hiện khiếu huyệt mới.
Đây dĩ nhiên là chuyện tốt!
Hắn cũng đang rất muốn tìm những bộ công pháp nào không thể thôi diễn quá trình vận chuyển, đáng tiếc là hiện giờ có lẽ hắn đã nắm giữ toàn bộ công pháp hiện có của Đại Hạ phủ.
Nhiếp lão câm nín, nửa ngày sau mới lấy lại bình tĩnh: "Vậy ngươi thu thập được bao nhiêu vị trí khiếu huyệt rồi?"
"346."
"Tiểu tử ngươi. . ."
Ánh mắt ông lóe lên tia sáng khác thường.
So với số lượng mà Văn Minh học phủ nắm giữ nhiều hơn 34 cái, điều này đại biểu Tô Vũ chắc chắn biết một ít công pháp bí truyền hoặc là sở hữu được những bản đã thất lạc nhiều năm.
Cái tên này thật là đáng sợ.
Tu luyện nhiều công pháp có các khiếu huyệt có tỷ lệ trọng hợp cao như vậy, thế thì sau này khi Tô Vũ bùng nổ khiếu huyệt để chiến đấu, ngươi cho rằng hắn sẽ dùng Khai Sơn Đao, không, hắn lại có thể bộc phát ra chiêu thức của Thiên Sơn quyết; khi ngươi đinh ninh hắn sẽ dùng Thiên Sơn quyết, sai, thứ hắn dùng để tấn công đối thủ lại chính là Chiến Thần quyết.
Công pháp khác biệt sẽ có lộ tuyến vận hành khác biệt; khiếu huyệt bất đồng thì khi bùng nổ nguyên khí sẽ có điểm bất đồng.
Nhưng nếu khai mở quá nhiều khiếu huyệt và lại còn hợp khiếu?
Thế thì khi đó, ngươi cảm thấy lực lượng ở tay hắn là mạnh nhất, hắn lại có thể nói cho ngươi biết lực lượng ở chân mới chính là tối cường.
Gặp được loại người như Tô Vũ thì quả thật đáng e ngại, bởi vì chiêu thức của hắn hầu như không tồn tại bất kỳ nhược điểm gì mà một bộ công pháp bình thường sẽ có.
Đây chính là chỗ đáng gờm của việc khai khiếu 320 cái.
"Có ngại việc nói cho ta biết vị trí của 346 cái khiếu huyệt không? Ta giúp ngươi nhìn thử xem ta có còn biết khiếu huyệt nào mà ngươi chưa biết tới hay không."
Tô Vũ vội vàng nói lời cảm tạ, còn về phần e ngại thì hiển nhiên là không, tiết lộ ra thì đã sao?
Học phủ giảng giải rõ ràng cho ngươi trên cơ thể con người phát hiện 312 cái khiếu huyệt, Hạ gia lại tới nói cho ngươi hay, bọn họ tìm ra những 322 cái, thì có sao? Mấu chốt là ngươi có thể mở ra đủ à?
Dù là yêu nghiệt như Hồ Thu Sinh hoặc là thiên tài võ đạo như Chu Hạo thì cũng phải mất hai ba ngày mới mở được một khiếu. Nếu muốn mở đủ 360 khiếu thì phải tốn ba bốn năm là ít.
Đây đại khái đã là tốc độ rất nhanh.
Những người bình thường khác thì tối thiểu phải mất bốn đến năm năm, lại kém hơn một bậc thì có khi chục năm cũng chẳng xong, thiên phú kém cỏi hơn nữa thì có lẽ cả một đời cũng không có hi vọng.
Ai sẽ rảnh rỗi và đủ sức mở nhiều khiếu huyệt như thế?
Vậy nên Tô Vũ không chút kiêng kỵ đưa cho lão Nhiếp xem sơ đồ khiếu huyệt của mình.
Nhiếp lão quan sát kỹ lưỡng một hồi thì không khỏi cảm thấy bi ai. Ông biết rất nhiều khiếu huyệt, đọc qua không biết bao nhiêu quyển sách, thế nhưng toàn bộ số khiếu huyệt mà ông biết thì Tô Vũ đều đã sớm nắm giữ.
Thật thảm, dù muốn nhưng ông đành lực bất tòng tâm, chẳng thể cung cấp một vị trí nào có ích cho Tô Vũ.