Một ngày này, Tô Vũ đi dạo bốn phía, trước sau như một, gặp cường giả của Đơn thần văn nhất hệ thì hắn sẽ tự động tiến lên chào hỏi, làm cho người buồn nôn.
Hành vi của hắn khiến người của Đơn thần văn nhất hệ chỉ hận không cần ra khỏi cửa!
Thời gian cũng từng ngày trôi qua.
Tô Vũ không còn nhàn rỗi, một mặt hắn phải chuẩn bị để rời đi, một mặt khác hắn cũng không buông lỏng tu luyện.
Nhiều thêm một phần thực lực, nhiều thêm một phần bảo đảm.
Không ở trong bí cảnh, đại khái 5 ngày hắn có thể hợp 16 khiếu, hoàn thành một lần tấn cấp.
Ngày 15 tháng 12, sau khánh điển 11 ngày, Tô Vũ đã tấn cấp tới Vạn Thạch thất trọng!
Không có gì bất ngờ xảy ra, trước hôm 25 thì hắn có thể hoàn thành hợp khiếu hai tầng cuối cùng.
360 khiếu huyệt không thể tìm đủ, Tô Vũ vẫn đang tiếp tục khai khiếu, thế nhưng nương theo việc khiếu huyệt mở càng nhiều, hắn đã sắp không còn khiếu để có thể mở.
. . .
Cùng lúc đó.
Ở Nam Nguyên lại có hỗn loạn quy mô nhỏ, một hồi là Vạn Tộc giáo xuất hiện, một hồi là yêu tộc dã ngoại làm loạn.
Mà đây đều là nhiệm vụ Tô Vũ phát cho hội hỗ trợ.
Nhiệm vụ ban thưởng hết sức phong phú!
Người nhà ngươi hoàn thành cũng được, chính ngươi hoàn thành cũng được mà thuê kẻ không sợ chết hoàn thành cũng được luôn. Nói chung đều có ban thưởng điểm hỗ trợ rất nhiều.
Thứ ban thưởng cũng hết sức thu hút hứng thú.
Thần khiếu pháp!
Cơ sở văn quyết!
Thậm chí là Hợp Khiếu pháp bản đỉnh cấp.
Hội hỗ trợ không có mấy người, thế nhưng Hồ Tông Kỳ có nhà ngay tại Thiên Thủy thành, cách Nam Nguyên không xa, cũng không cần mạo hiểm, trong nhà có người đi tới lân cận Nam Nguyên tùy tiện xua đuổi mấy con yêu thú, đối với Nam Nguyên đã xem là uy hiếp lớn.
Về phần tiểu đội Long Võ vệ ở Nam Nguyên có thể chém giết liền chém giết, chém giết không được cũng chẳng có cách nào.
Bình thường người Nam Nguyên không ra khỏi thành, ra khỏi thành thì chỉ cần cẩn thận một chút để tránh đi thì vấn đề cũng không lớn.
Thế nhưng, quả thực là đã tạo cho Nam Nguyên chút hỗn loạn.
Thời khắc này Nam Nguyên còn chưa cầu viện ra bên ngoài, vẫn còn trong phạm vi khống chế.
. . .
Đơn thần văn nhất hệ gần đây cũng rất an tĩnh.
Hết sức an tĩnh!
Không thể không yên tĩnh, Tô Vũ suốt ngày đi dạo bên ngoài, chuyên bắt lấy bọn họ rồi khiến họ ghê tởm, gặp Tô Vũ thì những người này cũng phiền, nhưng lại không làm gì được hắn.
Hiện tại, Tô Vũ không bố trí Sinh Tử lôi, tìm hắn để gây sự cũng phải là dưỡng tính.
Có dưỡng tính nào điên rồi thì mới đi tìm Tô Vũ gây phiền toái!
Từ khi Địch Phong chết, đám Hoàng Khải Phong đều sợ vỡ mật, bây giờ đang ở trong học phủ nhưng cơ hồ không nhìn thấy thân ảnh của bọn hắn.
Ngày 20 tháng 12.
Đại Hạ Văn Minh học phủ, có một ít tin tức không đáng chú ý lưu truyền, gần đây ở dã ngoại tràn lan yêu tộc, một chút thành nhỏ ở biên cảnh chịu đủ tra tấn, trong đó Nam Nguyên cũng đứng mũi chịu sào.
Nam Nguyên quá yếu!
Long Võ vệ đã đi tiêu diệt toàn bộ một lần, thế nhưng đều là một chút yêu tộc không quá mạnh, Long Võ vệ xuất phát một lần đều tốn tiền, đều tốn quân phí.
Trước kia khi gặp loại phiền toái này, thông thường lựa chọn tốt nhất chính là để học phủ xuất động.
Giá cả sẽ rẻ hơn nhiều!
Còn có thể cho học viên cơ hội rèn luyện!
Lần này, đại bộ phận yêu tộc xao động đều là chút Thiên Quân Vạn Thạch cảnh, dĩ nhiên, cũng có vài đầu yêu tộc Đằng Không cảnh.
. . .
Vạn tộc học viện.
Trong biệt thự của Hạ Thanh.
Hạ Thanh nhìn mấy người trong phòng, nói khẽ: "Tô Vũ bắt đầu hành động rồi. Các vị, chúng ta đều là tiểu tộc, cơ hội khó có được, nên giúp Tô Vũ rồi lấy một chút ban thưởng, sau đó thu hoạch được hảo cảm từ Đa thần văn nhất hệ hay là kết giao với Đơn thần văn nhất hệ, chúng ta cần phải đưa ra lựa chọn!"
"Đợi đến khi xuất phát thì sẽ không còn kịp nữa!"
Hạ Thanh nhìn chung quanh, ở đây đều là học viên xuất thân từ tiểu tộc, thực lực không mạnh, bình thường đều mang theo một vị Hộ Đạo giả Sơn Hải, có kẻ còn mang theo Hộ Đạo giả Lăng Vân cảnh.
Nàng nhìn về phía Bạch Sách của Hồ tộc, "Nếu kết giao với Đơn thần văn nhất hệ thì hiện tại sẽ phải nói ra kế sách của Tô Vũ, ta thấy Đơn thần văn nhất hệ hình như căn bản chưa hề có phản ứng gì."
Bạch Sách gật đầu, "Hiển nhiên thôi! Tô Vũ là người cũng xem như giọt nước không lọt! Nếu không phải hắn sớm báo cho ngươi thì ngươi sẽ biết là hắn đang bày chuyện, từng bước một để cho mình thuận lý thành chương ra khỏi học phủ sao? Mang theo một vị Sơn Hải Đại Yêu, cộng thêm ngươi bên này sẽ là hai vị Sơn Hải, Đơn thần văn nhất hệ nếu khinh thường hắn mà chỉ xuất động vài vị Lăng Vân, thậm chí là một vị Sơn Hải. . . Không chừng đều sẽ ngã ngửa trong tay hắn, tổn thất nặng nề!"
Dưới tình huống bình thường, đại khái sẽ chỉ cử ra một vị Sơn Hải mà thôi.
Dù sao Tô Vũ tuy là yêu nghiệt nhưng cũng chỉ có thể so với Đằng Không.
Bạch Sách suy nghĩ một chút, nếu Tô Vũ không nói trước với Hạ Thanh thì liệu bọn hắn có thể nhìn ra cái gì hay không?
Tô Vũ thế mà có thể làm cho yêu tộc bên ngoài Nam Nguyên bạo động!
Riêng một điểm này đã đủ khiến cả đám không thể đoán được.
Đến lúc đó, Nam Nguyên bạo loạn, Tô Vũ mở ra nhiệm vụ trở về Nam Nguyên để cứu viện, chuyện này quá đỗi bình thường. Hắn có chiến lực Đằng Không, đi Nam Nguyên thì cũng có thể mang theo tác dụng đóng đô bảo vệ.
Ai sẽ suy nghĩ nhiều?
Bạch Sách lại nói tiếp: "Ta không quá muốn đối địch với Tô Vũ, lần này nếu chúng ta bán đứng hắn. . . Nếu hắn chết thật thì chúng ta sẽ gặp phiền toái không nhỏ."
Bên cạnh, học viên của Thiết Dực điểu nhất tộc trầm giọng nói: "Đâu phải do chúng ta giết, người cùng đi cũng không chỉ mỗi chúng ta! Ta thấy, tốt nhất là nên mang theo một hai vị không biết rõ tình hình theo, hắn muốn chết thì cũng là bị Vạn Tộc giáo giết, chúng ta không có lý do để kêu gọi Hộ Đạo giả đi bảo hộ hắn."
Dứt lời, tên đó lại nói: "Vạn Tộc giáo đột kích, ta thấy tốt nhất là nên mang vài gia hỏa thân cận với nhân tộc đi, bọn hắn tự nhiên sẽ ra sức đối phó với Vạn Tộc giáo, như thế thì có qua có lại. Đến cuối cùng phòng thủ bất lợi, bị Vạn Tộc giáo đột nhập chém giết Tô Vũ, thế thì sẽ không lộ vẻ đột ngột nữa!"
"Tô Vũ tự mình mạo hiểm tổ chức đội ngũ, kết cục hắn bị Vạn Tộc giáo giết, đó chính là vì hắn tự cao tự đại, không thể trách bất kì ai được!"
Cuối cùng tên đó chốt hạ: "Dù cho cường giả vô địch quay ngược thời gian quan sát hiện trường, cũng không thể tìm ra sai lầm gì, chúng ta tốt nhất đừng tự mình ra tay, Hộ Đạo giả cũng thế, thậm chí đến lúc đó khả năng là sẽ thật sự có Vạn Tộc giáo tới, chúng ta hãy ngăn lại người của Vạn Tộc giáo. . . Đó cũng thể hiện rõ chúng ta đang ra sức, đáng tiếc thực lực có hạn, không thể làm gì!"
Tên này đã tính toán rõ ràng.
Tự mình ra tay. . . nếu như bị tra ra được thì sẽ phải chết.
Không cần tự mình ra tay!
Diễn kịch là được!
Tô Vũ trông cậy vào bọn hắn, bọn hắn không xuất lực, hoặc là dứt khoát ra sức đối phó với đám Vạn Tộc giáo thật sự, điều này đối với nhân tộc thì vẫn là có công, cùng lắm thì chém giết mấy tên Vạn Tộc giáo để làm công thần, nhân tộc chẳng lẽ có thể qua cầu rút ván sao?
Cứ để Đơn thần văn nhất hệ đối phó với Tô Vũ!
Bọn hắn diễn kịch là được rồi!
Đã giao kèo ổn thỏa với Đơn thần văn nhất hệ, lại không cần gánh trách nhiệm, dù cho cường giả vô địch tới thì cứ thỏa sức mà tra, dẫu ngươi quay lại thời gian thì cũng nhìn không ra cái gì, cùng lắm thì tra ra Đơn thần văn nhất hệ mà thôi.
Thế thì liên quan gì tới bọn hắn?
Tên thanh niên Thiết Dực điểu nhất tộc lại nói: "Nếu Tô Vũ may mắn không chết, vậy cũng không có quan hệ gì với chúng ta, vẫn là câu nói kia, chúng ta đã xuất lực!"
Sau đấy tên ấy cười lạnh một tiếng, "Tô Vũ súc sinh, trên thân đều là mùi máu tươi của tộc bọn ta, bao gồm cả lần thứ nhất luận bàn, hắn dùng đều là máu huyết tộc ta, ta không có khả năng làm bạn với kẻ ghê tởm như hắn!"
Lần trước không phải là gã không nhìn ra, chẳng qua là khó xé mặt mà thôi.
Tô Vũ súc sinh dùng máu huyết Thiết Dực điểu tộc để tu luyện, không thể tha thứ!