Thiếu niên Thiên Mã tộc nhịn không được phàn nàn: "Điên rồi! Thật đúng là phái nhiều người tới giết ngươi như vậy, Tô Vũ, ngươi trêu chọc bao nhiêu kẻ thù thế?"
Ta tới du sơn ngoạn thủy mà!
Làm sao lại nhiều kẻ địch thế kia?
Đây là còn ở trong cảnh nội Đại Hạ phủ đấy, thế mà xuất hiện Lăng Vân rồi.
Vừa rồi thiếu niên này kém chút đã bị tạc chết!
May mắn có người âm thầm kéo một cái!
Hắn nghĩ lại mà sợ, cũng hơi hối hận, sớm biết thế thì không nên cậy mạnh mà theo ra ngoài.
Tô Vũ không để ý, tên Lăng Vân vừa rồi có thực lực không kém.
Cách không đánh một kích, chẳng qua là tùy ý thăm dò mà thôi.
Còn dẫn đi một vị cường giả!
Hai mắt Tô Vũ nheo lại, hắn lên tiếng: "Chư vị tiền bối không cần đuổi theo đâu, cẩn thận địch nhân dẫn dụ chúng ta phân tán!"
"Được!"
Có người đáp lại, cũng không nói nhiều lời.
Mà Tô Vũ cũng chẳng nói thêm cái gì.
Bốn tộc Thiết Dực, Hồ tộc, Man Ngưu, Vân Hổ đại khái là thông đồng với nhau, chúng đều có liên hệ với Đơn thần văn nhất hệ, 4 tộc khác thì bây giờ hắn không xác định, thế nhưng sẽ không thể hoàn toàn yên tâm.
Có thể có kẻ là công khai bên ngoài, có kẻ sẽ là ám chiêu.
Vì để đối phó với mình, những người này cũng xem như dốc hết vốn liếng.
Lần này hắn ra ngoài bèn dẫn dụ kha khá Sơn Hải cảnh!
Tô Vũ thầm cười một tiếng, đáng tiếc. . . Đây là Đại Hạ phủ, Hạ gia hiện tại lại như cá ướp muối.
Khi đến Đại Minh phủ, nếu Chu Thiên Đạo nguyện ý phối hợp, thì như lần này không chừng sẽ có thể dẫn xuất ra cả đống kẻ địch ẩn núp, một lần bèn giết sạch sành sanh!
Đại Hạ phủ bên này là giết người cần giết chứ không phải cố ý tiêu diệt toàn bộ, trừ phi đối phương thật sự gây ra chuyện lớn, bằng không cường giả của Đại Hạ phủ sẽ không quá để ý Vạn Tộc giáo quấy rối. Đối phương ở Đại Hạ phủ cũng không có căn cơ gì, làm ầm ĩ cũng chẳng nổi.
Dân chúng của Đại Hạ phủ cũng hận thù Vạn Tộc giáo cực kỳ, Vạn Tộc giáo ở chỗ này rất khó mê hoặc được lòng dân.
Thầm nghĩ mấy chuyện này, Tô Vũ lại tiến lên.
Khói độc, thần phù nổ tung, những vật này đều làm ra được, thủ đoạn của Vạn Tộc giáo đúng là không ít.
. . .
Cùng lúc đó.
Phía sau.
Trong hư không, Vu Hồng cau mày bảo: "Tiếp tục như thế cũng chẳng phát hiện được cái gì, vài vị Hộ Đạo giả ở đây, về tình về lý cũng không thể nhìn Tô Vũ xảy ra chuyện. Bên phía Vạn Tộc giáo cho dù có tâm giết hắn thì chỉ sợ cũng không dám phái ra quá nhiều người, hiện tại kẻ tới đều là một chút cường giả tán giáo."
Cái gọi là cường giả tán giáo, chính là những tên thuộc tiểu giáo phái muốn đục nước béo cò, cường giả của giáo phái chân chính đều sẽ có tổ chức, đến bây giờ vẫn chưa hề xuất hiện.
Lão Trịnh hỏi: "Ngươi có ý định gì?"
Vu Hồng không đáp, dò xét một phen thì mới cất tiếng: "Rốt cuộc trong âm thầm có bao nhiêu Sơn Hải? Ta cảm giác không chỉ một vị, không biết là Hạ gia cử người giám sát, hay là đại yêu bảo vệ Tô Vũ. Lão Trịnh, vị của Hạ gia giao cho ngươi, sau này ngươi hãy dẫn dụ hắn đi!"
Vị Sơn Hải của Hạ gia thì bà đã nhận ra.
Đối phương không che giấu hành tung quá mức, hắn chính là vì giám sát vài vị Đại Yêu nên mới tới, cho nên cũng không hề thu liễm.
Trịnh Các lão gật đầu, "Được, hiện tại thì thôi, bây giờ chỉ là thăm dò, đối phương cũng sẽ không dễ dàng hiện thân, chẳng qua nếu chỉ hai người chúng ta thì cũng không đủ, dù cho mấy tên kia có ước định với các ngươi, trừ phi trực tiếp phản loạn, bằng không thì nhiều ít gì cũng phải bỏ ra chút sức lực!"
"Yên tâm, còn có người!"
Vu Hồng cũng không nhiều lời, đương nhiên sẽ không chỉ là hai người bọn họ.
Di tích hay giết Tô Vũ, đây đều là việc lớn.
Rất nhiều người đều cảm thấy lần này có 5 vị Sơn Hải hộ đạo, Tô Vũ sẽ không có vấn đề gì. Bà chính là muốn thừa dịp người ngoài cảm thấy không có vấn đề gì mà giết Tô Vũ, đây mới là cơ hội.
. . .
Đêm càng khuya.
Lại đi thêm mấy giờ, lần này, không có ai tới tập kích.
Trần Thần vẫn luôn đi bộ bỗng nhiên nói: "Tô học đệ, nghỉ ngơi một hồi đi, tiêu hao quá lớn."
Tô Vũ quay đầu nhìn thoáng qua, thấy y thở hổn hển, những người khác cũng gần như thế thì gật gật đầu, "Vậy nghỉ ngơi một lát, Trần học trưởng không có vật cưỡi sao?"
"Ta đã thu phục được một con yêu tộc Vạn Thạch cửu trọng, bất quá không phải loại để cưỡi, mà là để chém giết, không thích hợp làm vật cưỡi."
Trần Thần giải thích một câu, Tô Vũ gật đầu, cũng không nhiều lời.
Ngựa đạp mây giờ phút này đều đã chết sạch.
Ngoại trừ Tô Vũ thì cũng chỉ có mấy người Hạ Thanh ngồi trên lưng Toản Sơn ngưu, dĩ nhiên, đám thiếu niên Thiên Mã tộc chính là vật cưỡi trời sinh, cũng không tỏ ra quá mệt mỏi, hiện tại không bị tập kích, thiếu niên Thiên Mã tộc cũng buông lỏng hơn rất nhiều.
Nghe thấy Tô Vũ muốn nghỉ ngơi, tên này lập tức vui vẻ ra mặt, hơn nửa đêm rồi, đối phương cũng trút bỏ áo choàng, quả nhiên là dáng hình của một người thiếu niên, không khác lắm so với nhân tộc, ngoại trừ có thêm một cái đuôi ngựa, đuôi ngựa màu trắng còn nằm trên mông, nom hơi khó chịu.
Mà ngay khi nhóm Tô Vũ vừa dừng lại nghỉ ngơi, nơi xa bỗng nhiên truyền đến một hồi tiếng nổ vang!
Sau một khắc, một gã cự nhân cao lớn vô cùng hiện ra trước mắt mọi người, vị này cầm trong tay búa lớn, quát lên một tiếng rồi bổ ra một búa, ầm ầm nổ vang thật lớn, một vòng trăng máu bốc lên, sau một khắc, trăng máu tan biến!
"Cự Sơn tiền bối!"
Tô Vũ cấp tốc đứng lên khẽ quát một tiếng, nơi xa, cự nhân nhìn thoáng qua Tô Vũ, truyền ra tiếng nói thông dụng, thanh âm vang dội vô cùng: "Không ngại, gặp cướp đường thôi, ngươi không cần lo lắng! Nhân tộc các ngươi. . . Ha ha, thế mà khiến cho gia hỏa của Thị Huyết tộc lén lút vào Nhân cảnh, mấy tên kia hãy cẩn thận với chúng!"
Dứt lời, thân ảnh to lớn biến mất không thấy gì nữa!
Đám Chu Hạo dồn dập nhìn về phía Tô Vũ, Tô Vũ không lên tiếng.
Trong bóng tối, có người truyền âm đến hỏi: "Tiểu hữu, đó là Hộ Đạo giả của ngươi à?"
"Đúng vậy!"
Tô Vũ mở miệng đáp: "Các vị tiền bối thứ lỗi, Cự Sơn tiền bối không quá hòa hợp với đám đông, vừa rồi vòng trăng máu kia là Vạn Tộc giáo sao?"
"Đại khái là thế, thực lực đối phương cũng không yếu, hẳn là Sơn Hải tứ ngũ trọng."
Có người giải thích cho hắn: "Đó là Thị Huyết tộc, cũng là một trong cường tộc, Thị Huyết Thần giáo thế mà lén lút tới gần đây rồi, may mắn là có Cự Sơn huynh."
Tô Vũ nhíu mày, "Vạn Tộc giáo thật to gan! Sơn Hải cảnh thế mà thật sự dám xuất hiện!"
Dứt lời, Tô Vũ lại nói: "Các vị tiền bối tận lực đừng phân tán, Cự Sơn tiền bối ở ngoài đề phòng là được, miễn cho kẻ địch dùng kế điệu hổ ly sơn!"
"Được, nếu không phải ngươi nói không thể tùy tiện rời đi, chúng ta phối hợp với Cự Sơn, bắt lại tên kia hẳn sẽ chẳng có vấn đề gì!"
Trong hư không lại truyền đến âm thanh, Thị Huyết tộc gia hỏa thế mà lại xuất hiện.
Thực lực cũng không yếu!
Cự Sơn dĩ nhiên cũng có thực lực rất mạnh, xem ra hẳn như Tô Vũ nói trước đó, từ Sơn Hải ngũ lục trọng rơi xuống Sơn Hải tam trọng.
Bất quá nếu cái tên này hiện thân thì mấy người khác cũng mơ hồ có thể bắt được tung tích của nó.
Đây là cường giả của Sơn Địa Cự Nhân tộc!
Thực lực của chúng rất mạnh, không nghĩ tới Hồng Đàm thế mà còn bắt được Sơn Địa Cự Nhân tộc, hiện tại nó lại thành Hộ Đạo giả của Tô Vũ.