Vạn Vật Hấp Dẫn

Chương 212


***
Suy luận được đẩy đến bước này, rất nhiều chi tiết nhỏ nhặt ẩn giấu giờ đây nối liền thành một dải, đồng thời dẫn nổ.
– Sau khi Vạn Vật Hấp Dẫn chính thức hoạt động, chắc hẳn đã vận hành ổn định trong một năm… một năm – Lý Ngân Hàng cố gắng hồi tưởng lại điểm thời gian cụ thể – Trong khoảng thời gian ấy, các anh đã làm gì?
Nguyên Minh Thanh nói:
– Chúng tôi gọi khoảng thời gian ấy là “thời gian quan sát”.
– Ban đầu, khi mà phó bản chưa bị bỏ quên, để nhìn thấy nhiều kỳ quan sinh vật hơn, nhân viên quản lý trò chơi đã đẩy nhanh tốc độ phó bản.

Từ kỷ Cambri, kỷ Jura, kỷ Phấn Trắng mà mọi người hay gọi cho tới khi xảy ra thảm họa và phó bản hủy diệt, chẳng qua cũng chỉ hai năm so với tuyến thời gian của chúng tôi.
– Sau khi được lệnh bỏ phó bản, để giảm bớt tiêu hao, nhân viên quản lý trò chơi đã giảm tốc độ của phó bản đến một trị số ổn định.
– Điều này cũng dẫn tới khi chúng tôi phát hiện ra sự tồn tại của mọi người, thế giới của chúng tôi mới vừa qua 1200 năm vũ trụ, nhưng thế giới của mọi người đã qua cả triệu năm.
Nam Chu không thể hiểu được sự chênh lệch thời gian đại diện cho điều gì.
“Ngày dài vĩnh hằng” do họa sĩ truyện tranh Vĩnh Vô sáng tác, là một quyển truyện tranh, thời gian trong thế giới giả thuyết kéo dài tận mười mấy năm, bao gồm quá trình từ khi Nam Chu ra đời đến khi bị em gái cắn trúng cổ.
Tại thế giới thực, truyện tranh kéo dài chưa đến hai năm.
Nhưng ở một nơi không ai hay biết, Nam Chu đã thực sự trải qua những năm tháng ấy.
– Sau khi phát hiện ra mọi người, việc đầu tiên nhân viên nghiên cứu kỹ thuật làm là đồng bộ tốc độ dòng chảy thời gian của hai thế giới, để tránh lúc chúng tôi tiến hành điều tra thì mấy người lại có thời gian để phát triển.

Dù sao mấy người chó ngáp phải ruồi nên mới tìm được đường thông qua số liệu kết nối với thế giới của phó bản.

Kỹ sư Sầm có thể giữ bí mật này tận một hai năm, nhưng giấy vĩnh viễn chẳng thể gói được lửa.
– Một khi cán bộ cấp cao của mọi người phát hiện ra, dựa vào trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại, khả năng rất cao sẽ có bước tiến nhảy vọt theo cấp lũy thừa đối với hiểu biết về thế giới số liệu và xây dựng thế giới, trở thành những sinh vật ngồi ngang hàng với chúng tôi, nếu vậy, chúng tôi sẽ gặp phiền phức.
– Trong nửa năm ấy, chúng tôi đã tổng hợp và chỉnh lý toàn bộ những thông tin phát triển của mấy người cho đến bây giờ, đồng thời chúng tôi cũng quan sát mấy người.
– Sau đó chúng tôi phát hiện ra một chuyện còn rắc rối hơn.
– Phiên bản mà mấy người thực hiện tiến hành thăng cấp và đổi mới đã hoàn toàn không nằm trong phạm vi phó bản sinh vật mà chúng tôi có thể khống chế nữa rồi.
Giang Phảng:
– Nhưng các anh vẫn thử khống chế nó đúng chứ?
Nguyên Minh Thanh gật đầu:
– Đương nhiên.
Giang Phảng:
– Các anh dùng bản thân phó bản Vạn Vật Hấp Dẫn hả?
Nguyên Minh Thanh gật đầu thêm lần nữa:
– Đúng vậy, chúng tôi nhất định phải tiến hành lấy mẫu thí nghiệm tình huống cơ bản của các cậu.

Vạn Vật Hấp Dẫn chính là thế giới số liệu mà chính con người các cậu xây dựng nên.


Đối với chúng tôi mà nói, nó chẳng khác nào trạm thí nghiệm miễn phí vô cùng tiện lợn.
– Sau vài lần quan trắc thí nghiệm đơn giản, chúng tôi đã thành công chặn số liệu, thông qua quay số, lựa chọn ngẫu nhiên 300 người chơi nhốt trong hệ thống làm đối tượng thử nghiệm.
Hồi tưởng lại khi mình đi cày thuê phát hiện bug không thể đăng xuất, cùng với cơn đau nhói thái dương bất thường do thiết bị, Giang Phảng cụp mi.
Nam Chu ngồi sau lưng tưởng rằng tâm trạng anh không tốt, muốn nắm lấy tay anh.
Nhưng Giang Phảng đã nắm lấy cổ tay cậu trước.
Lòng bàn tay ấm áp khô ráo áp lên mạch đập nơi cổ tay cậu.
Giang Phảng mỉm cười nhìn Nam Chu:
– Xem này, chẳng phải đó là cơ hội giúp tôi gặp được cậu hay sao?
Nguyên Minh Thanh nghẹn họng.
… Để cho hai ôn thần gặp nhau có lẽ chính là thất bại lớn nhất trong quá trình thí nghiệm của người thuộc không gian đa chiều.
Ổn định cảm xúc mất một lát, anh ta mới tiếp tục:
– Chúng tôi không tiến hành sửa chữa nhiều về hình thức phó bản trong Vạn Vật Hấp Dẫn để đo đạc giá trị thể lực và trí lực trung bình của mấy người.

Nhưng vì mong muốn nhận được số liệu chân thực hơn, chúng tôi đã điều chỉnh hệ thống cảm giác và tử vong.
Nguyên Minh Thanh nói về hoạt động giết người này như thể đó là chuyện đương nhiên.
Trong lòng Lý Ngân Hàng không hề thoải mái, nhưng thấy hai Boss đều không có phản ứng cảm xúc bất thường, cô cũng chỉ đành bất mãn nuốt lời muốn nói xuống.
Dù sao trong mắt của những người thuộc thế giới của Nguyên Minh Thanh, quả thực bọn họ chỉ là một đám sinh vật cấp thấp yếu ớt, có thể thoải mái mua vui.
Nam Chu suy nghĩ một lát, hiểu rõ ý của Nguyên Minh Thanh:
– Ngay từ đầu các anh chỉ muốn thí nghiệm mức độ khống chế đối với những sinh vật đang có trong phó bản, chứ không định mang ra mua vui đúng chứ?
– Đúng vậy.

– Nguyên Minh Thanh khẳng định suy đoán của Nam Chu – Nhưng biểu hiện của những người chơi thí nghiệm vô cùng có tính giải trí và thưởng thức.

Điều này vừa hay phù hợp với yêu cầu của chúng tôi, dẫn đến cán bộ cấp cao tiến hành tăng cấp và sửa đổi kế hoạch đối với Vạn Vật Hấp Dẫn.
Nam Chu:
– Biến “thăm dò con người” thành “dự án giải trí”?
Nguyên Minh Thanh:
– Không, phải nói “thiết lập lại phó bản” mới đúng, bởi vì nơi đây vốn dĩ là sân chơi của chúng tôi.
Lý Ngân Hàng bỗng hiểu ra, chân tay cũng phát lạnh theo:
– Sáu giờ chiều ngày 5 tháng 2, câu “sun.exe không phản hồi” mà chúng tôi nhìn thấy trên mặt trời…
Nguyên Minh Thanh:
– Là chúng tôi làm.

Chúng tôi đã chú trọng đến việc dùng các ngôn ngữ khác nhau của con người, để cho mỗi người trong số mấy người đều có thể hiểu được.


Còn Windows 16 cũng chính là hệ thống máy tính mà con người đang sử dụng rộng rãi.

Với trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại của mấy người thì vẫn có thể hiểu được lời cảnh báo này.

Cũng là lời nhắc nhở với chủ nghĩa nhân đạo, nói cho mọi người biết thế giới mấy người đang sống chính là một phó bản, cùng với thông báo cho mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng những công tác liên quan.
Lý Ngân Hàng hiểu rồi.
Vì sao Vạn Vật Hấp Dẫn lại bùng nổ sự cố quy mô lớn, dẫn tới hơn trăm người rơi vào hôn mê lại xảy ra vào mấy tháng sau ngày mùng 5 tháng 2, sau khi mặt trời xuất hiện hiện tượng quái dị.
… Bởi vì quá trình người không gian đa chiều quan sát con người đã dấy lên niềm khao khát mãnh liệt với giải trí trong thế giới tinh thần khô cằn của họ.
Và khoảng thời gian chênh lệch giữa hai sự kiện, dẫn tới rất nhiều người chẳng nghĩ nó liên quan đến chuyện Vạn Vật Hấp Dẫn xảy ra sự cố.
Lúc mặt trời xuất hiện vấn đề, một suy đoán hoang đường đã làm mưa làm gió một thời: “Chưa biết chừng người ngoài hành tinh đang tiến hành bảo trì hệ thống địa cầu online.”
Có ai ngờ suy đoán này lại phù hợp với hiện thực chứ?
Chẳng qua nguyên nhân và kết quả xuất hiện vấn đề.
Đó không phải là bảo trì, đó là cảnh cáo.
Nguyên Minh Thanh nói tiếp:
– Server thí nghiệm của Vạn Vật Hấp Dẫn có sẵn hơn một trăm phó bản, chắc chắn không đủ dùng.

Sau khi nhân viên thí nghiệm cung cấp đủ số liệu, chúng tôi lại thử thêm vào đó một số nguyên tố mới, kiểm tra cực hạn của con người.
Giang Phảng trào phúng:
– Nguyên tố mới chỉ hệ thống PVP hoàn toàn mới sao?
– Đúng vậy.

– Nguyên Minh Thanh thoải mái thừa nhận – Nhưng theo sự phát triển của thí nghiệm, chúng tôi phát hiện rất nhiều điểm hạn chế.
– Nói một cách đơn giản, bởi vì mọi người đã không còn là những sinh vật mà chúng tôi có thể kiểm soát được nữa.

Chúng tôi không thể quy hoạch được tuyến đường hành động, không thể hạn chế năng lực tư duy của mọi người, bởi mọi người có tính tự chủ rất cao.

Cuối cùng chỉ đành quyết định hình thức của Vạn Vật Hấp Dẫn là một cuộc thi đấu.
– Sau khi chính thức xác nhận hình thức trò chơi, chúng tôi đã sáng tạo nên một số đường không gian, kéo người chơi vào điểm an toàn, phát cho mọi người một số đạo cụ, giao cho mọi người một số năng lực.

Cuối cùng để mấy người bước vào hằng hà sa số phó bản mà chúng tôi đã xây dựng từ trước, để mọi người tự quyết định thắng thua, khán giả ở bên ngoài sẽ quan sát và đặt cược cuối cùng đội nào sẽ giành chiến thắng.
Giang Phảng hỏi:
– Vậy nên, nguyên nhân của việc trong trò chơi không có người già và trẻ con vì…?
Nguyên Minh Thanh đáp:
– Không kéo người già và trẻ con vào trong trò chơi bởi vì chúng tôi căn cứ vào tình hình tiến hóa thực tế của các cậu, ký kết điều khoản giải trí không kéo những nhân vật dưới mười tám tuổi và trên sáu mươi tuổi vào trò chơi.

– Làm vậy có thể dựa vào điều kiện sinh lý để sàng lọc những người chơi không phù hợp với trò chơi cường độ cao, cũng phù hợp với quy định giải trí của chúng tôi.
Giang Phảng “ha” một tiếng.
Trong đám người mất đi nhân tính vậy mà còn có chút biểu hiện nhân tính hóa bên ngoài.
Năng lực nắm bắt trọng điểm của Nam Chu có thể xưng hạng nhất:
– Các anh có điều khoản à?
Nguyên Minh Thanh cũng ngạc nhiên vì sự nhạy bén của Nam Chu:
– Đúng vậy, giống như con người các cậu phát triển trò chơi thì cũng cần xác định mục đích cuối cùng, cách thức đạt được mục đích cùng với phần thưởng sau cùng chứ? Trước khi phát hành trò chơi, chúng tôi phải dự thảo một bản kế hoạch tường tận nộp lên trên và phác thảo hợp đồng liên quan đến phó bản này.
– Hơn nữa, Vạn Vật Hấp Dẫn là một trò chơi có tính chất thi đấu, cuối cùng nhất định sẽ có hạng nhất.

Nếu như đã có hạng nhất thì phải có giải thưởng vậy thì tính chất của một trò chơi mới càng thêm vẹn toàn, logic của trò chơi mới được hoàn thiện.
– Đây là “luật thép” không thể vi phạm của thế giới này, là điều kiện trước khi thành lập trò chơi, ngay đến cả người đặt ra quy định của chúng tôi thì cũng phải tuân thủ theo.
– … Tôi lấy ví dụ thế này.
– Chắc hẳn mọi người đều phát hiện ra rồi, nếu gọi thế giới của mọi người là tuyến thế giới A, nội dung phó bản và điểm an toàn của Vạn Vật Hấp Dẫn là tuyến thế giới B, thế giới của chúng tôi là tuyến C.

Để khán giả ở tuyến thế giới C của chúng tôi có thể thuận tiện quan sát, nên tuyến thời gian của B và C cùng một tần số.

Tốc độ của A sẽ chậm hơn, cho nên mới dẫn tới tình huống A mới qua năm ngày mà B đã qua nửa năm.
– Điều ấy cũng đã được quy định sẵn, là một loại “luật thép” không thể thay đổi.

Cho nên quyết định này khiến cho phía nhà sản xuất không thể quay lại và sửa chữa những chuyện đã xảy ra trong điểm an toàn, để đảm bảo tính công bằng của cuộc chơi.
Nghĩ đến đây, tinh thần Lý Ngân Hàng chấn động thêm lần nữa, cô nhìn Nam Chu:
– Nói cách khác…
Nam Chu đáp lại cô:
– Chỉ cần chúng ta thắng lợi, nguyện vọng chúng ta hứa chắc chắn sẽ được thực hiện.
Đó cũng chính là lý do Nguyên Minh Thanh thà đánh liều phản bội cũng nhất định phải gia nhập vào bọn họ.
Xem ra vấn đề gặp phải qua phó bản “Soạt, soạt, soạt” cũng nhận được lời giải đáp rồi.
Ban đầu khi ra “luật thép”, bọn họ không đưa điều kiện “túi đồ không thể thu nhận sinh vật phó bản”.
Có lẽ do bản gốc của Vạn Vật Hấp Dẫn cũng không có quy tắc này.
Để cứu Tôn Quốc Cảnh, Nam Chu đã làm bừa tháo cánh cửa cho vào trong túi đồ.
Nghĩ thôi cũng biết khi ấy phía nhà sản xuất trò chơi đã ngơ ngác đến nhường nào.
Đáng tiếc, trong quy tắc căn bản của trò chơi, bọn họ không thể điều chỉnh tốc độ dòng chảy thời gian, cũng không thể cưỡng chế phá bỏ quy tắc đã được đặt ra từ trước, chỉ có thể bổ sung quy tắc này xong mới bóp mũi giao dịch chuộc lại boss từ tay Nam Chu.
Ngoại trừ điều đó ra, nhà sản xuất còn có thể thao túng thời gian ở một mức độ nhất định.
Ví dụ cảnh tượng và nhân vật của Thái Lan năm năm trước được nhà sản xuất cắt ra làm phó bản “Tà giáng” cấp thấp.
Điều đó cũng chứng tỏ rằng, bọn họ có được số liệu lưu trữ của địa cầu và lợi dụng nó để thực hiện “quay ngược thời gian” theo đúng nghĩa đen.
Cả cánh tay có màng xuất hiện trong “Nỗi sợ trăng tròn”, những văn tự kỳ lạ xuất hiện trong “Xâm nhập não bộ”, cũng đồng thời có lời giải đáp.
Chứng tỏ rằng từng có những người chơi thuộc chiều không gian khác xuất hiện ở nơi đây.
Có lẽ đó cũng là dấu vết mà những “đồ chơi” của người thuộc không gian đa chiều để lại.
Còn về những NPC cấu thành nên phó bản “Xâm nhập não bộ” cũng được tiến hành cải biên từ bản gốc những câu chuyện cổ tích lưu truyền trên địa cầu.
Điều này chứng minh, hai bên ảnh hưởng lẫn nhau.
Sau một hồi tính toán, bốn người rơi vào im lặng.

Nguyên Minh Thanh cho rằng bản thân mình đã giải thích đủ chân thành, cho nên muốn nhận lại phản ứng từ bọn họ:
– Mấy người… còn câu nào để hỏi không?
Nhưng bọn họ vẫn giữ im lặng, Nguyên Minh Thanh từ từ cảm thấy lo lắng.
Anh ta đã tiết lộ quá nhiều nội dung vì muốn thể hiện rõ lập trường của mình rồi ư?
Nếu bọn họ hoàn toàn không thể chấp nhận thân phận của mình thì phải làm sao đây?
Chuyện này mà thành cú sốc với tính tích cực của bọn họ, liệu rằng có ảnh hưởng đến phần thắng không?
Nghĩ đến đây, Nguyên Minh Thanh kiềm chế lo lắng, dè dặt thăm dò:
– Mọi người… vẫn có thể chấp nhận chứ? Mặc dù chỉ là nhân vật trong trò chơi…
Nghe anh ta nói vậy, Lý Ngân Hàng nhìn anh ta với ánh mắt vô cùng ngạc nhiên:
– Nhân vật trong trò chơi thì làm sao? Từ khi tôi sinh ra đến bây giờ cũng chưa thấy có ai gian lận gì cho tôi, chỉ có mỗi cái mạng này dùng được.

Xảy ra tai nạn xe có thể chết, sốt cao cũng có thể chết, mạng quý lắm đấy.
Nghe thấy cô thản nhiên tiếp nhận thân phận của mình đến vậy, Nguyên Minh Thanh sững người.
… Anh ta nhớ tới chuyện xảy ra rất lâu về trước.
Trước khi kết thúc cuộc truy kích nghìn người, Nam Chu chắc chắn giành thắng lợi chung cuộc, kênh thế giới dấy lên nghi ngờ của quần chúng.
Có người hỏi dựa vào đâu mà bọn họ phải tin Lập Phương Chu chứ không phải Adam.
Khi ấy Nam Chu đã trả lời rằng: “Bởi vì chúng tôi có Lý Ngân Hàng.”
Nhìn thấy câu trả lời này trên kênh thế giới, Đường Tống đã cười lạnh nói: “Ông nói gà bà nói vịt.

Chẳng qua chỉ là đồ bỏ đi, làm như vũ khí bí mật không bằng.”
Lúc đó Nguyên Minh Thanh cũng không hiểu được tại sao Nam Chu đề cao Lý Ngân Hàng đến vậy, cũng cười nhạo một phen.
Nhưng bây giờ, có vẻ anh ta đã hiểu rồi.
Trí thông minh của Lý Ngân Hàng bình thường, vũ lực bình thường, nhưng cô có linh hồn và tư duy thiết thực cứng cỏi của một con người.
Sống trước đã.
Chỉ cần còn sống mới có cơ hội nghĩ đến chuyện khác.
Bởi vậy, con người vùng vẫy trước cái chết mới càng thêm thú vị.
Cũng càng thêm có ý nghĩa.
Giang Phảng dựa về sau, khoanh tay hỏi hai người ngoài đã lắng nghe toàn bộ quá trình qua máy liên lạc tâm linh: “Nghe thấy chưa?”
… Đầu phía Lâm Chi Tùng im lặng hồi lâu.
Cậu ta vừa chịu cú sốc lớn, không nói được thành lời.
Dịch Thủy Ca nhắm mắt im lặng, chợt phát ra tiếng cười bất đắc dĩ.
Cuối cùng anh ta cũng hiểu được, rốt cuộc anh ta cũng hiểu “kỳ tích” mà kỹ sư Sầm phát điên đã nói đến là gì.
Chính là con đường thông tới thế giới “Ngày dài vĩnh hằng”.

Đối với nhân loại mà nói đây chính là kỳ tích trong kỳ tích, cũng là tai họa trong tai họa.
Hết chương 211
 
------oOo------
 

Bình Luận (0)
Comment