Ấn tượng của Lương Duệ đối với hắn càng thêm tốt.
Mấy người nói chuyện qua loa vài câu, vị tri phủ này liền nói mình phải chuẩn bị công việc cứu trợ, không tiện ở lại lâu. Sau khi hắn rời đi, trong giọng nói của Lương Duệ không khỏi mang theo vài phần tán thưởng: "Bây giờ người còn nguyện ý làm việc thực sự không nhiều."
Vạn Thọ công chúa gật đầu: "Đúng vậy. Hai người có biết mắt của vị Cao tri phủ này bị mất như thế nào không?"
Lương Duệ nổi lên hứng thú: "Như thế nào?"
Vạn Thọ công chúa nói: "Người này vốn là một Viên ngoại lang, năm xưa có một nơi bị hạn hán, Bệ hạ nghiêm cấm nơi này nấu rượu, có vị tri phủ vì thế mà quấy nhiễu dân chúng, còn lục soát được dụng cụ nấu rượu từ nhà của một hộ dân. Liền muốn xử nặng nhà này, phạt tội chết, g.i.ế.c gà dọa khỉ. Cao Trường Sinh này tranh luận với tri phủ, nói chỉ lục soát được dụng cụ nấu rượu, lại chưa bắt được bọn họ đang nấu rượu thì sao có thể kết tội bọn họ, vị tri phủ kia trước là tranh luận không lại, sau lại lấy Bệ hạ ra để áp chế, nói hắn có phải là muốn coi thường thánh uy hay không, lại nói, nhà hắn có dụng cụ, ai có thể bảo lãnh cho bọn họ, cam đoan bọn họ tuyệt đối không có ý định nấu rượu?"
【Ế? Vậy mà lại có chuyện như vậy sao? Để ta tìm xem!】
Lương Duệ nhướn mày: "Sau đó thì sao?"
Vạn Thọ công chúa khá cảm khái: "Vị Cao tri phủ của chúng ta đột nhiên móc một mắt của mình ra, dứt khoát nói: Ta lấy con mắt này bảo lãnh cho bọn họ. Sau đó, người của nha môn đi điều tra, xác nhận dụng cụ này đã để trong hầm ba năm rồi, ổ khoá của hầm đều phủ đầy bụi, bọn họ đã lâu không nấu rượu, chỉ là lười dọn dẹp hầm. Nghe nói, có Giám sát Ngự sử biết được việc này, rất cảm động, tiến cử hắn làm Hưng Hoá tri phủ."
Lương Duệ khá xúc động: "Người này thật là tính tình cương trực..."
【Xạo! Đó là hắn vì danh tiếng mà tự mình phao tin! Mắt của hắn là vì muốn nịnh nọt thượng cấp mà móc ra!】
Nửa câu sau của Lương Duệ nghẹn lại trong cổ họng, một hơi không thở ra được, suýt nữa nghẹn đến chết.