Vệ Thần - Khởi Nguyên

Chương 9 - Quang Thần Hộ Vệ

Khi màn đêm buông xuống, núi Thiên Sơn như biến thành một thực thể hoàn toàn khác so với ban ngày. Nó không còn được tô điểm bởi cây xanh tươi tốt hay những bông hoa rực rỡ. Thay vào đó, khung cảnh núi Thiên Sơn chìm trong bóng tối, chỉ được chiếu sáng bởi ánh đèn lấp lánh của những con đom đóm và những ngôi chùa phía xa xa.

Trên đỉnh, mặt trăng vàng rực tỏa ra một sức quyến rũ bí ẩn trên bầu trời đêm, vẫy gọi mọi con mắt nhìn chằm chằm vào nó. Dưới ánh trăng trăng, những chiếc cối xay gió đứng yên như tà áo dài của người dân tộc, im lìm trong bóng chiều. Những chiếc đèn lồng vàng phát ra ánh sáng rực rỡ, tạo nên một cảnh tượng rực rỡ và mê hoặc. Nơi đây trông như một nền văn minh tiên tiến.

Dưới chân núi, những ngôi đền cổ kính phát sáng trong bóng tối, giống như một bông hoa sen tuyệt đẹp. Hằng năm, nhiều người vẫn giữ truyền thống thể hiện tình yêu bằng cách đi đến những ngôi chùa và thắp nhang tạo không khí náo nhiệt.

Vẻ đẹp của núi Thiên Sơn là thế, nhưng không phải cái gì trên núi về đêm cũng đẹp. Những cơn gió lạnh thổi qua đỉnh núi, tạo ra một bầu không khí lạnh lẽo. Cảm giác chạm vào vòng tay của bóng tối bút giá và đáng sợ, khiến bất cứ ai cũng phải run người.

Chính trong khoảng thời gian này, người ta mới thực sự cảm nhận được sự thanh bình và tĩnh lặng của núi Thiên Sơn về đêm. Khung cảnh ẩn mình trong bóng đêm gợi cảm giác huyền bí và tĩnh lặng yên bình. Như thể ngọn núi là một gã khổng lồ đang say ngủ, nằm im lìm, chờ đợi ánh bình minh đánh thức nó một lần nữa.

Bên trong ngọn núi là một thế giới hoàn toàn khác. Nơi mà ánh sáng mặt trời không bao giờ tắt. Nơi mà tất cả những vị tu tiên đều đã trải qua quá trình rèn luyện gian khổ, để rồi sau này, từng người ẩn cư ở những ngọn núi khác và bảo vệ người dân.

Hoàng Thái Tổ ăn ngấu nghiến một tô màn thầu, đôi mắt dáo dác ngó quanh. Dường như ông đang cảm nhận được một pháp lực khổng lồ quanh đây.

Thoáng chốc, người sở hữu pháp lực ghê rợn này đã xuất hiện. Hắn ta không ai khác chính là Thiên Ma Công, kẻ được mệnh danh là ác quỷ khiến nhân loại khiếp sợ.

Hoàng Thái Tổ đứng dậy rồi lững thững tiến về phía trước:

- Đã lâu không gặp. Quang Thần Hộ Vệ. Ta thật sự không biết, làm sao ngươi có thể vào được đây?

Thiên Ma Công hất đổ một cái cây cổ thụ phía trước, lộ rõ nét mặt điển trai nhưng đôi mắt lại tràn đầy thù hận:

- Hoàng Thái Tổ! Ta ghét người khác gọi tên ta gắn liền với chữ thần, ta chính là nỗi sợ hãi ám ảnh trong mắt lũ con người ngu ngốc. – Hắn nghiêm sắc mặt. - Chắc ngươi đã thu nhận thêm một đệ tử mới đúng không? Nhờ Lý Đại Nghĩa và Sát Bá Thi đã giúp ta tìm ra hang ổ của các ngươi. Hôm nay, ta sẽ cho các ngươi nếm mùi tuyệt vọng.

Ngay lúc này, Thiên Nhiên Kỳ Thần cũng xuất hiện:

- Thì ra nguồn sức mạnh to lớn này xuất phát từ cái tên Thiên Ma Công nhà ngươi. Nhưng mà ta không hiểu, một kẻ từng là thần như ngươi lại trở nên như ngày hôm nay.

Thiên Ma Công siết chặt nắm đấm:

- Thần là gì? Chẳng qua đều là những kẻ giả nhân giả nghĩa. Nếu là thật thì chúng đã không giết Hồng Thủy Liên Sắc, người mà đáng lẽ các ngươi phải gọi cô ấy là anh hùng. – Hắn hét lên. Toàn bộ cây cối, núi đồi xung quanh đều trở thành đống hoang tàn. – Chính các ngươi đã khiến ta trở thành như ngày hôm nay.

Thiên Nhiên Kỳ Thần đổ mồ hôi hột trước sức mạnh quái dị của hắn:

- Hồng Thủy Liên Sắc là ai vậy?

Hoàng Thái Tổ cảnh giác vì ông cũng cảm nhận được con quái vật khủng khiếp đang hậm hực:

- Hồng Thủy Liên Sắc là một vị thần hộ vệ đầu tiên cùng với ta và Quang Thần Hộ Vệ, hiện tại là Thiên Ma Công. Bà ấy là người tình của hắn, nhưng kể từ khi hắn dính thân vào tình yêu, người dân trở nên đói khổ, lầm than do năm con quỷ truyền thuyết gây ra, hắn ta dần trở nên yếu đuối. Nhận ra điều này, các vị tu tiên không còn cách nào khác đành hạ sát bà ấy trong thầm lặng. Tuy nhiên, vì sơ suất mà đã để hắn thấy. Chính vì vậy, hắn trở nên điên tiết, giải phóng một nguồn pháp lực khổng lồ, đến ta cũng không thể cản hắn. Trước khi hắn ta rời đi thì đã để lại một chiến trường tàn khốc, hàng vạn vị tu tiên đã chết, chỉ còn lại mình ta là may mắn sống sót. Hắn của bây giờ đã khác so với lúc trước, cậu đừng xem thường hắn cho dù cậu đã mạnh hơn năm con quỷ truyền thuyết. Nhưng chẳng là gì so với hắn đâu.

Thiên Ma Công hết kiên nhẫn, hắn quát:

- Lảm nhảm đủ rồi đó. Chết đi!

Bấy giờ, trời đen như than, gió thổi rất mạnh, cây cối lay động, những đám mây đen như đất đổ xuống, tạo ra một bầu không khí u ám.

Thiên Ma Công dang rộng hai tay và thi triển “Huyết Quỷ Thuật: "Huyết tơ!". Bầu không khí xung quanh bỗng trở nên mờ mịt, những sợi tơ đỏ chói trải dài đến bất tận và lao về phía trước nhanh như chớp. Đây là loại quỷ thuật rất mạnh, không một loại pháp lực nào có thể cản nó, mọi thứ mà nó đi qua sẽ bị cắt đứt bất kể là vật cứng tới đâu.

Thiên Nhiên Kỳ Thần sửng sốt:

- Đây là Huyết Quỷ Thuật của Lê Thiên Đạo.

Thiên Ma Công lẩm bẩm:

- Ai nói với ngươi là của hắn. Chính ta là người tạo ra loại quỷ thuật này.

Nhận ra tình thế bất ổn, Hoàng Thái Tổ chấp tay lại và sử dụng: "Lam hỏa Quyền!" để ngăn chặn Huyết Tơ. Từ nắm đấm tay phải của ông, một ngọn lửa rực cháy màu xanh lam bỗng nhiên bùng lên và dịch chuyển về phía trước ngăn chặn đòn đánh của Thiên Ma Công. Hai loại phép thuật va chạm vào nhau phát ra những âm thanh kêu rền như tiếng sấm.

Hoàng Thái Tổ gắng gượng và cố trấn tĩnh Thiên Nhiên Kỳ Thần:

- Đây không phải là lúc để phân tâm đâu Chung Trinh!

Lấy lại sự bình tĩnh, Thiên Nhiên Kỳ Thần thấy rằng mọi việc đang trở nên rắc rối. Ông bắt đầu thực hiện thế trung bình tấn và gọi lên: "Mộc Tam Cẩu". Từ tay trái của Thiên Nhiên Kỳ Thần, ba con chó gỗ to lớn xuất hiện, chúng bắt đầu lao đến phía Thiên Ma Công, tạo thành một chiến tuyến dày đặc.

Thiên Ma Công nhìn thấy ba con chó khổng lồ bằng gỗ đang lao tới, hắn ta lập tức đưa tay lên và thi triển: "Huyết quỷ thuật: Huyết trảm!" Một đường kiếm dài xoáy như cánh quạt của cối xay gió lao lên. Những con chó hung dữ ấy bỗng dưng ngừng lại, lập tức bị hút vào trong một chiều không gian khác, biến mất không dấu vết.

Không biết chuyện gì đang xảy ra, nó nhanh đến nỗi dù có chớp mắt một trăm lần cũng không thể thấy được loại phép thuật mà hắn ta đang thi triển. Hoàng Thái Tổ khựng lại và há hốc mồm:

- Hắn quá mạnh.

Với cương vị là người sáng lập hệ thống tu tiên, ông lập tức chuyển mình và không cho phép tâm trí bị phân tâm. Ông tăng cường sức mạnh của mình bằng cách thi triển: "Thiên Pháp: Trấn Quỷ!" Một tia sáng trắng mịn bắt đầu xuất hiện, phát ra một ánh sáng mạnh mẽ, tràn đầy sức mạnh. Ánh sáng này bao trùm lên toàn bộ chiến tuyến, tạo ra một vòng tròn hào quang chói lọi khiến Thiên Ma Công bị cạn kiệt pháp lực chỉ trong nháy mắt.

Nhân cơ hội, Thiên Nhiên Kỳ Thần không chần chừ mà đưa hai tay lên trời, đồng thời thi triển: "Ngũ Hành Trận!". Năm loại ánh sáng thuộc tính hiện ra, bao gồm: Kim, Mộc, Hỏa, Thủy, Thổ. Mỗi nguồn ở năm vị trí trải rộng khác nhau tạo thành hình ngôi sao. Loại phép thuật này khiến đối phương rơi vào thế bị động, toàn bộ giác quan, dòng chảy phép thuật sẽ bị tắc nghẽn. Sau đó, từng loại thuộc tính sẽ nhập cuộc tra tấn đối phương.

Có lẽ Thiên Ma Công đã biết trước những loại phép thuật này nên hắn nở một nụ cười đắc chí:

- Những trò đùa cỏn con này tưởng có thể ngăn được ta sao. Ngươi thật sự quá ngây thơ đấy Hoàng Thái Tổ!

Ánh mắt hắn ta bất ngờ đổi từ màu đen sang đỏ rực, đồng thời tạo ra: "Huyết quỷ trận". Tất cả các loại trận pháp đều bị xóa sổ và toàn bộ không gian chìm trong ánh sáng đỏ chói. Cả hai vị tu tiên thần thoại kia rơi vào môi trường chân không, lượng máu trong cơ thể cũng bắt đầu đông cứng khiến cơ thể dường như bất động. Để phá giải nó, chỉ có thể sử dụng các ấn tự cấp độ thần.

May mắn thay, Hoàng Thái Tổ là người sáng tạo ra nó trong quá trình tìm kiếm nguồn sức mạnh mới để chống lại các thế lực của ma đạo. Ông cố gắng hết sức để nhấc hai bàn tay lên và thi triển: "Thiên Pháp: Thập Tự Tiên Ấn!". Mười ngón tay ông bắt đầu phát ra những ngọn lửa trắng xóa. Trên bầu trời, những đám mây đen tan biến để lộ ánh sáng mặt trời thần tạo và hàng vạn ngọn lửa trắng lao xuống như một cơn mưa khiến Thiên Ma Công gặp khó khăn trong phòng thủ.

Lấy lại sức mạnh, Thiên Nhiên Kỳ Thần chấp hai tay lại: "Phong Thần Trận Pháp". Một cơn gió lớn nổi lên, đưa toàn bộ chiến tuyến vào một trạng thái hỗn loạn. Những cây cối xung quanh bỗng nhiên bật ra, những đá lớn nhỏ bắt đầu bay lượn và bị cắt thành từng mảnh nhỏ, khiến cho mọi thứ trở nên khó kiểm soát.

Hết cách, Thiên Ma Công đành sử dụng: “Ma Pháp tối thượng: Quang Thần Nguyệt Quỷ”. Khắp cơ thể hắn ta đột nhiên phát sáng, vạn vật xung quanh bất ngờ bị nghiền nát khiến chiến trường trở nên long trời lở đất. Thế giới tu tiên bất ngờ đổ sập, kéo theo ngọn núi Thiên Sơn bên ngoài nát vụn, hàng trăm người đến những ngôi đền đều tan xương nát thịt, những ngọn núi xung quanh đều sạt lở một cách nghiêm trọng.

Thiên Ma Công đứng trước cảnh tượng hoang tàn, máu đen như mực của hai vị tu tiên thần thoại đó đọng lại trên tay, trên mặt và trên đầu. Hắn ta vẫn giữ nguyên ánh mắt lạnh như băng và cười hớn hở:

- Cuối cùng, ngươi cũng bại dưới tay ta, Hoàng Thái Tổ! Tiếp theo, ta sẽ thực hiện kế hoạch thống trị thế giới, đến lúc đó thế giới sẽ biết đến sự đau khổ, tuyệt vọng. Tất cả những kẻ tu tiên như các ngươi sẽ sớm bị ta nuốt chửng.

Dứt câu, hắn ta hừng hực bước đi giữa đống đổ nát, khiến cho mặt đất rung chuyển. Hắn dáo mắt nhìn đến hai người đối thủ của mình không còn sự sống và không cảm thấy có gì hối tiếc, chỉ còn lại một tâm trạng hư vô, mệt mỏi.

Bình Luận (0)
Comment