Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm

Chương 208

Đường Noãn cảm thấy thật buồn cười, nhưng muốn tan làm đến vậy mà tận mười giờ mới về, có thể thấy việc ở công ty thực sự rất nhiều. Diệp Thù Yến nói: “Anh không muốn mang công việc về nhà.”

Nói đến đây, anh cười nhẹ bên tai cô: “Có em ở đây, anh sợ sẽ không có tâm trí để làm việc.”

Đường Noãn cười đánh anh một cái: “Mau đi tắm rửa đi.”

Hai người làm trò con bò xong lên giường cũng đã gần mười một giờ, dựa theo lịch trình bình thường của Diệp Thù Yến thì giờ anh hẳn đã đi nghỉ ngơi rồi, dù sao thì sáng sớm anh đã đi làm lại bận rộn cả một ngày trời, chắc chắn rất kiệt sức. Kết quả, anh hưng trí bừng bừng dựa vào đầu giường, kéo Đường Noãn vào lòng nói: “Đến đây, chọn đồ đi.”

Đường Noãn nói: “Anh không buồn ngủ sao?”

Diệp Thù Yến hỏi: “Em buồn ngủ hả?”

Đường Noãn lắc đầu, gần như cả ngày hôm nay cô đều ngủ, lại không làm gì cả, đương nhiên là không buồn ngủ rồi.

Diệp Thù Yến cười nói: “Vậy thì một lát hẵng ngủ, cả ngày hôm nay không có thời gian nói chuyện đàng hoàng với em.”

Lần này anh không có ý kể khổ, hoàn toàn là trần thuật kể lại nhưng Đường Noãn lại cảm thấy đau lòng: “Ngày mai em đi cùng anh đến công ty nhé?”

Diệp Thù Yến vui vẻ hôn lên má cô một cái: “Được.”

Đường Noãn cũng mỉm cười, sau đó thoải mái nép vào n.g.ự.c anh, nhìn vào điện thoại di động chọn một chiếc cốc và khăn tắm tạm thời rồi tắt đèn đi ngủ. Một đêm ngon giấc, ngày hôm sau hai người cùng nhau thức dậy đến Diệp thị, cả hai đều là những người nghiêm túc trong công việc, Diệp Thù Yến cũng không làm gì đặc biệt chỉ là sắp xếp cho cô dùng phòng làm việc của trợ lý Văn tạm thời.

Đường Noãn bận rộn, Diệp Thù Yến dự định để cô đảm nhận bộ phận quản lý khách sạn, mà hệ thống Noãn Dương là hạng mục trọng điểm của bộ phận này, bây giờ nó đang dần đi vào nhiều khách sạn khác nhau, ngoài Diệp thị ra thì Tạ Thị cũng đã ký hợp đồng, trong nước cũng có hai ông trùm dẫn đầu đã đến bàn bạc không ít với khách sạn. Đường Noãn đã nghiên cứu hệ thống này được ba năm, có thể nói cô đã vô cùng quen thuộc với việc định vị các khách sạn khác nhau trong và ngoài nước vì thế nên thực hiện ngoại trừ khối lượng công việc lớn hơn một chút thì không có gặp nhiều khó khăn. Ngược lại, đảm nhận bộ phận công việc của trợ lý Văn khiến cô rất bận rộn đến không thể ngừng, đúng vậy, cô còn chia sẻ một phần công việc cho trợ lý Văn.

Trước kia Đường Noãn vẫn luôn biết trợ lý Văn có năng lực, nhưng cô không biết anh ấy vậy mà lại có năng lực như vậy, hiện tại sau khi anh ấy bị thương, công việc được giao cho ba bốn người mới miễn cưỡng có thể xử lý được. Hơn nữa với thói quen không nuôi dưỡng những kẻ lười biếng nhàn rỗi của Diệp Thù Yến, công việc của những người này cũng không ít, vì vậy hầu hết công việc của trợ lý Văn thật ra vẫn đè lên trên người của Diệp Thù Yến. Nhưng bây giờ là giai đoạn quan trọng của việc tổ chức lại cơ cấu của nhóm của tập đoàn, có rất nhiều việc, không có gì lạ khi Diệp Thù Yến bận rộn như vậy.

Đường Noãn muốn dốc hết sức lực thay anh chia sẻ bớt công việc càng nhiều càng tốt, thế nên cô ngược lại càng bận rộn hơn cả Diệp Thù Yến. Hơn tám giờ tối, Diệp Thù Yến tắt máy tính, nghe thấy Đường Noãn bên cạnh lẩm bẩm mấy thứ dữ liệu nên không kiềm được mỉm cười đứng dậy tìm cô. Đường Noãn nghe thấy cửa phòng làm việc có tiếng động liền ngẩng đầu liếc nhìn anh một cái, sau đó tiếp tục dán mắt vào máy tính.

Diệp Thù Yến bước tới cúi người ôm cô vào lòng, Đường Noãn vô thức nhìn về phía cánh cửa, kéo cánh tay của anh: “Đây là phòng làm việc.”

Diệp Thù Yến không những không buông cô ra mà còn hôn lên má cô một cái: “Yên tâm, mọi người đều đã tan làm hết rồi.”

Đường Noãn giơ tay, nhìn đồng hồ mới phát hiện đã sắp chín giờ rồi.

Bình Luận (0)
Comment