Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm

Chương 243

Đường Noãn tò mò nhận lấy, nhìn tựa truyện và mở đầu quen thuộc kia cô không khỏi sửng sốt, là quyển sách cô đọc được. Cô ngẩng đầu nhìn Diệp Thù yên, Diệp Thù Yến cũng lại gần, Đường Noãn trực tiếp mở tới kết cục, quả nhiên là Giang Miểu thu hoạch được cả tình yêu tẫn sự nghiệp, mà cô nhảy lầu tự sát như cốt truyện...

Hóa ra, từ đầu quyển sách kia là do Giang Miểu cầu không được ảo tưởng viết ra.

Đường Noãn nghĩ tới giấc mơ đó, trong mộng thật ra cô cũng không chết, ngược lại là Giang Miểu và nhà họ Giang kết cục như nhau...

Đường Noãn ngẩng đầu nhìn Diệp Thù Yến, cô không biết đó có phải kiếp trước của họ hay không, trong mơ kỳ thật Diệp Thù Yến căn bản cũng không có thuật đọc tâm...

Người nhà họ Đường thấy hai người họ có lời muốn nói, chắc chắn Đường Noãn không sao rồi rời đi trước, dạo này bởi vì chuyện của Đường Noãn, họ cũng thấm mệt.

Trong phòng bệnh yên tĩnh, Đường Noãn dựa vào trong n.g.ự.c Diệp Thù Yến nghi ngờ: “Tại sao chúng ta có nhiều kiếp thế nhỉ? Anh nói có phải em hối hận mình tỉnh ngộ quá muộn, cầu nguyện muốn kiếp sau phải đối đãi với anh, đối đãi với ba mẹ em thật tốt không?”

Diệp Thù Yến hôn một cái lên gò má cô: “Có lẽ là anh cầu nguyện, kiếp trước anh hối hận không thể hiểu em sớm hơn, hối hận để em ăn nhiều cực khổ, thế nên anh nguyện kiếp sau có thể ở bên em sớm hơn, bảo vệ em một đời bình an hỉ nhạc.”

Đường Noãn nghiêng đầu, mắt Diệp Thù Yến nhìn cô, sau đó anh dịu dàng ngậm môi cô, Đường Noãn nhiệt tình đáp lại.

Trong nụ hôn lưu luyến triền miên, Đường Noãn vẫn không nghĩ ra tại sao kiếp này lại có biến cố như vậy, nhưng không thể phủ nhận, quyển sách kia, và thuật đọc tâm của Diệp Thù Yến, đều khiến họ bớt đi rất nhiều con đường quanh co. Cô không hề rối rắm, giờ phút này, cô lại hiểu rõ hơn câu nói khắc sâu Diệp Thù Yến từng nói với cô: Phàm là quà vận mệnh tặng cho em, đều có đạo lý của nó, chờ đến ngày nào đó, em sẽ hiểu nó có ý nghĩa gì. Cùng Diệp Thù Yến yêu nhau bên nhau, tương thân tương ái với người nhà, đó chính là ý nghĩ nó cho cô. Diệp Thù Yến và hai anh em Tạ Phi Minh, Tạ Phi Triết đang ở trong văn phòng bàn luận về việc làm thế nào để chia cắt Giang thị.

Trò chuyện một lát, người mà vẫn luôn giữ vẻ mặt nghiêm túc Diệp Thù Yến đột nhiên cụp mắt xuống, nét mặt trở nên dịu dàng. Tạ Phi Minh ngờ vực: "Sao thế?”

Diệp Thù Yến cười: "Không có gì, chỉ là Đường Noãn vừa mới trở về thôi.”

Bởi vì Tạ Phi Triết cảm thấy rất mẫn cảm về chuyện của mình và Đường Tinh, cảm thấy anh lại đang khoe khoang vì vậy mà không khỏi cười lạnh: "Có vợ tài giỏi như vậy sao?”

Diệp Thù Yến nhìn anh ta cười nói: "Đúng vậy, nhưng cũng không giỏi bằng bạn gái cũ của cậu.”

Tạ Phi Triết: . . ... Anh ta trợn mắt lên giải thích: "Bán gái cũ ở đâu ra, bọn tôi còn chưa ở cùng nhau, cậu có thể đừng nói đến chuyện không nên nói không hả?”

Dưới sự theo đuổi rất chân thành và kiên trì của Tạ Phi Triết, thái độ của Đường Tinh cuối cùng cũng dịu đi đôi chút. Kết quả là khi Tiêu Nhã về nước, đại khái là lần này Tạ Phi Triết không đến tận sân bay đón, người mà vẫn luôn chưa từng trả lời Tạ Phi Triết-Tiêu Nhã vậy mà lại đích thân đến tìm, lại đúng lúc đụng phải cảnh Tạ Phi Triết và Đường Tinh đang ở bên cạnh nhau...

Sau đó à, sau đó thì chỉ cần nhìn dáng vẻ mày ủ mặt ê như ngày hôm nay của Tạ Phi Triết là biết. Vậy mà Diệp Thù Yến lại cười trên nỗi đau của người khác: "Không thể!”Tạ Phi Triết cắn chặt răng: "Diệp Thù Yến!”

Diệp Thù Yến đắc ý cười.

Tạ Phi Minh thấy hai người họ cãi nhau không khác gì trẻ con, vừa buồn cười mà vừa lại không biết làm thế nào để ngăn lại. Em trai anh ấy thì cũng thôi vậy, ngay cả Diệp Thù Yến cũng thay đổi rất lớn, mà tình ý ở trên người càng ngày càng đậm.

Bình Luận (0)
Comment